Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 231: Dị pháp

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 231: Dị pháp


Lúc này, cả Giang Hải cùng Lâm Vũ Thần đều biểu lộ sợ hãi, lẽ nào nói Dương Đại Hải sau lưng là Huyết Sát Chân Nhân. (đọc tại Qidian-VP.com)

Giang Hải tu luyện công pháp Phiên Thiên Linh Tịch, đối với thuỷ thuật pháp vô cùng mẫn cảm, huyết thuật của mập mạp nam tử tương đối giống với thuỷ thuật vì thế mọi chiêu thức đều bị Giang Hải bài trừ.

Giang Hải nộ khí xung thiên, toàn bộ linh lực đều đem vận chuyển vào trong trường thương, đem nó triệt để hoá thành thanh quang chi thương.

“Ngược lại có chút giống với một tên Huyết Sát Các đệ tử trước đó chúng ta gặp phải”. Tần Vân Phong lúc này lại nói ra, Mạc Quân cũng tỏ vẻ đồng tình.

Ầm ầm.

Nước biển tuôn trào xung quanh, đám hải thủ nhanh chóng tiếp cận, tung ra từng đạo thuỷ thuật công kích, một đầu hung thú cấp bốn chương ngư bay đến cuốn lấy thân thể nam tử.

Đại địa kịch liệt rung chuyển, một vụ nổ lớn ngay lập tức xuất hiện, quang mang chói mắt chiếu rọi khắp nơi, khí tràng bộc phát tạo ra từng cơn cuồng phong đáng sợ, đại điện phía sau cũng bị áp lực đánh đổ một vùng.

“Là Lâm sư đệ”. Giang Hải nhìn tuổi trẻ nam tử đang khu sử trận pháp bên kia, miệng lộ vẻ cao hứng.

Nam tử tất nhiên không để yên, tay trái của hắn mạch máu vỡ tung, huyết dịch ngưng tụ thành một cái huyết đao, hắn vung đao chém xuống thân thể chương ngư, hai cái xúc tu ngay lập tức bị cắt đứt.

Lâm Vũ Thần sắc mặt trắng bệch, nam tử so với suy nghĩ của hắn còn khó chơi hơn, Tinh Hoả Trận căn bản chỉ kéo dài được một phút thời gian. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Trận pháp !!”. Mập mạp nam tử nhíu mày, không biết người đến là ai, lại có thể bố trí trận pháp, này có chút phiền phức. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Thương thế như vậy cũng không khiến cho khí tức của hắn giảm đi một chút nào, thực sự đáng sợ, hắn rốt cuộc tu luyện công pháp gì”. Giang Hải trầm giọng nói.

Giang Hải bắt lấy cơ hội vận chuyển linh lực, nước trong thân cây ngay lập tức bị rút cạn, thân cây trở nên khô héo hoá thành củi mục, Giang Hải chỉ cần dùng lực một chút đã có thể thoát ra.

“C·h·ế·t đi”. Giang Hải vận sức ném mạnh, ngọn thương tựa như đ·ạ·n pháo được bắn ra, chỉ để lại một vệt sáng nhỏ, chính giữa thân thể nam tử ngay lập tức xuất hiện một cái huyết động to lớn, máu mủ không ngừng tuôn ra, bên trong thân thể hắn n·ộ·i· ·t·ạ·n·g vậy mà đã biến mất, ngược lại hoá thành từng khối huyết mộc, thập phần kinh tởm.

Đây là hắn lần đầu thấy một thứ kinh tởm như vậy, nam tử thực lực cao thâm nhưng nếu như không bị mất khống chế, hắn cũng không dễ g·i·ế·t như vậy.

Huyết Sát Các bị diệt cũng chỉ bởi Huyết Sát Chân Nhân mất tích, lẽ nào là hắn đi Tây Hải, thế nhưng lý do để Huyết Sát Chân Nhân ở lại Huyền Xa Đảo căn bản không thể nào nghĩ ra được.

Giang Hải bản thân tu luyện thuỷ hành công pháp, lại thường hoạt động tại Tây Hải, linh thú hắn triệu hoán đa phần là hải thú, còn tốt một đầu hung thú cấp bốn là cự ưng.

“Hừ, cùng lắm thì hy sinh trận kỳ là được”. Lâm Vũ Thần hừ lạnh, bộ trận kỳ này chính là Liễu Hoàng tặng cho hắn, hắn có chút tiếc của nhưng tình huống hiện tại khó mà khống chế.

Mập mạp nam tử ở bên trong tư vị cũng không dễ chịu, lông tóc trực tiếp bị đốt trụi, một chút da cũng bị cháy xém, hắn điên cuồng hét lên một tiếng, nộ khí ngập trời, trọng chuỳ tựa như là hoạt động theo cảm xúc của hắn, màu sắc vốn dĩ là bạch sắc đã đổi thành huyết sắc.

Nam tử trên thân không có biểu hiện khí tức bất ổn, chắc chắn là không vận dụng bí pháp, chỉ có thể là công pháp tu luyện của hắn có chút đặc thù.

Lâm Vũ Thần vội chạy đến, thi triển hoả thuật thiêu đốt thi thể, đốt cũng không phải là nam tử mà là những cái cành cây quỷ dị kia.

Giang Hải lòng đau như cắt, chương ngư theo hắn đã mấy năm, tình cảm vô cùng thân thiết, hắn múa thương lao đến, thương pháp như nước chảy mây trôi, liên tiếp mấy chục nhát chém lên người nam tử.

Trận pháp thủ đoạn không giống với pháp khí, pháp bảo, huyền giai trận pháp chỉ cần được bố trí đi ra, cho dù có là một tên võ giả cũng có thể điều động nó trong một thời gian ngắn.

Cự ưng từ trên trời cao phóng xuống, móng vuốt sắc bén nhắm vào đầu của nam tử.

Mập mạp nam tử không còn cách nào khác đành ngưng sử dụng huyết thuật, thay vào đó là dựa vào pháp bảo cùng mộc thuật.

Giang Hải lại đánh ra một khối ngọc châu khác, Lâm Vũ Thần đối với loại ngọc châu này vô cùng quen thuộc, Vạn Thu Thuỷ cũng từng dùng một kiện như vậy, chỉ khác là cấp bậc cao hơn của Giang Hải.

Ngọc châu trôi nổi quanh thân thể hắn cũng tỏa ra hào quang chói lói hoá thành một bộ thuỷ giáp trên người Giang Hải, trong tay hắn chợt hiện một kiện thanh sắc trường thương, đương nhiên là cực phẩm pháp khí cấp bậc.

Đương nhiên đây cũng là ý đồ của Lâm Vũ Thần, trận kỳ bị hoả linh lực tác động ngay lập tức phòng thẳng về phía mập mạp nam tử, hắn tuy cũng có chút bất ngờ những cũng nhanh chóng vung chuỳ đánh đến, mười đạo liệt hoả đột ngột xuất hiện đem năm cái trận kỳ kết nối với nhau bộc phát đi ra nhiệt lượng khủng bố.

Chương ngư của Giang Hải cũng đã hoá thành một bãi thịt nát, ngoài mấy cái xúc tu căn bản không thể thấy được hình dạng cụ thể.

Trước mắt trận pháp chỉ là hoàng giai trung phẩm nhưng cũng có thể vây khốn nam tử trong một thời gian.

Chương 231: Dị pháp

“Huyết Sát Các sao ?”. Giang Hải có chút suy nghĩ, Huyết Sát Các nổi danh với huyết đạo, có loại công pháp như vậy cũng không phải là khó hiểu.

Huyền Thương Môn tại Tây Hải thế lực cũng không lớn, đệ tử đa phần là hoạt động độc lập vì thế hai người không nghe thấy tin tức cũng không có gì lạ.

Bốn người ngã ở trên mặt đất, áp lực bạo phát quá mạnh khiến cho bọn hắn cũng gãy mấy cái xương sườn, Giang Hải thân là võ tông cao thủ cho nên còn tốt một chút.

Mập mạp nam tử dường như cũng cảm nhận được có thứ gì đó đang đến, liền quay đầu quan sát.

Trên trời một màn hoả diễm che trời, với trực giác nhạy bén, mập mạp nam tử nhanh chóng né tránh, liệt hoả đổ ập xuống mặt đất mà không đánh trúng bất kỳ kẻ địch nào.

Lâm Vũ Thần đứng một bên điều động trận pháp, hai tay của hắn bốc lên liệt diễm, trận pháp bên trong tự như một lò hoả thiêu, nhiệt lượng so bên ngoài cao hơn gấp ba lần. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khói bụi mịt mờ che phủ xung quanh, Mạc Quân thi triển phong thuật đem bụi mù cuốn đi.

Bên trong trận pháp đã tràn ngập tinh huyết, nam tử điều động chính là huyết dịch của hắn, trong chốc lát toàn bộ huyết dịch đã tụ lại thành một khối cầu nhỏ.

“Lên, hắn tám chín phần mười tâm trí không còn ổn định, cẩn thận một chút là được”. Giang Hải nghiến răng nói, hắn không chắc bốn người có thể hạ gục được tên này nhưng cũng chỉ có thể thử một phen.

Giang Hải vỗ vỗ bên hông hai cái linh thú túi, mười mấy đạo linh quang bắn ra hoá thành từng đầu linh thú, tu vi từng cái khác nhau, mạnh nhất hai đầu cũng là hung thú cấp bốn.

Nam tử lúc này hai mắt đã tràn đầy tơ máu, phần cánh tay bị đứt lập tức được hắn thay thế bằng một cái mộc thủ, từng cành cây tua tủa khắp nơi, căn bản không còn giống nhân loại hình dáng.

Lâm Vũ Thần ba người nhanh chóng toả ra ba hướng, võ tông chiến đấu bọn hắn căn bản không thể tiếp cận, cho dù dính một đòn cũng đủ để bọn hắn sống dở c·h·ế·t dở.

Nam tử ánh mắt tựa như dã thú nhìn về phía Lâm Vũ Thần, bởi vì trận kỳ phát nổ khiến hắn không thể điều khiển được huyết cầu cho nên mới có thảm trạng như vậy, tay trái hắn nắm vào huyết chuỳ ở một bên, cánh tay run rẩy nhấc bổng huyết chuỳ nặng nề.

Tinh huyết chi cầu trên thân xuất hiện nhiều vết nứt, bên trong bắn ra từng đạo quang mang.

Vụt.

Giang Hải nhanh chóng tiếp cận, từ bên trong trận pháp bắn ra một đường tia máu, mỏng đến mức khó mà dùng mắt thường quan sát, Giang Hải linh lực ngay lập tức được phóng thích nhằm cuốn lấy đường tia máu kia, hai bên ngay lập tức triệt tiêu lẫn nhau. (đọc tại Qidian-VP.com)

Năm đó hắn chỉ gặp qua Lâm Vũ Thần một lần, không nghĩ đến tiểu tử này trực tiếp bái nhập trưởng lão môn hạ, luận thân phận còn cao hơn hắn một bậc, đến khi Lâm Vũ Thần tiến vào nội môn, Giang Hải chỉ sợ cũng phải gọi một tiếng sư huynh.

“Hả”. Mập mạp nam tử ngẩn người, xung quanh vậy mà xuất hiện năm cái trận kỳ cắm trên mặt đất, xem ra có kẻ đã ẩn nấp ở đây từ trước, nam tử mải mê với trận chiến mà không để ý đến.

Lâm Vũ Thần ba người phía sau liên tục phóng thích công kích làm xao nhãng nam tử, thần trí hắn hiện tại đã không còn là của nhân loại, huyết khí nồng độ ngày càng dày đặc, thân cây ngày càng bành trướng đã chiếm mất một nửa thân thể nam tử, chương ngư cũng không may bị cuốn lấy, nó cố gắng vùng vẫy nhưng không cách nào thoát ra được.

Nó đáp xuống mặt đất gần đó, trong chân còn nắm lấy một cái đầu người, từ hai lỗ mũi còn nhô ra mấy cái cành cây nhỏ quấn lấy chân cự ưng, nó hoảng loạn liên hồi dẫm đạp, đến khí đem đầu lâu dẫm thành một bãi thịt nát thì mới an tâm lùi lại.

Thất khiếu chảy máu, huyết dịch che lại gương mặt của hắn, thân cây càng thêm xâm lấn, trong nháy mắt đã đem nam từ cùng chương ngư hợp làm một thể với nó.

“Lên, đây là cơ hội tốt”. Giang Hải hô lớn, hắn nhanh chóng đem ngọc châu hút trở về, lại hùng hổ xông về phía trước, Tần Vân Phong hai người cũng vội vàng đuổi theo.

Cực phẩm pháp khí lại thêm linh lực võ tông cấp độ của Giang Hải gia trì mới có thể công kích đến nam tử, nhưng huyết dịch đổ xuống càng khiến hắn thêm phần điên cuồng.

Phập phập phập.

Trung tâm vụ nổ xuất hiện một đạo thân ảnh, nhìn qua vô cùng thê thảm, mập mạp nam tử đã không còn như trước, giống như là thi triển huyết thuật, thân thể hắn máu tươi bị rút ra rất nhiều, thân hình bỗng chốc trở nên gầy trơ xương, lại bị vụ nổ tác động, một bên tay phải cùng nửa khuôn mặt hắn đã biến mất.

Một đợt sóng thần cao đến năm trượng kéo đến đổ ập về phía nam tử, hắn vươn ra mộc thủ, từng đạo thân cây uốn lượn cuốn quanh hoá thành một cái cự thủ đánh về phía sóng thần.

Loại pháp khí này dường như rất được tu luyện giả ở Tây Hải ưa thích sử dụng, nó có thể tạo thành một khối lượng nước lớn, rất hữu hiệu cho thuỷ tu giao thủ trên đại địa.

Lâm Vũ Thần lập tức niệm chú, linh lực dẫn truyền đến năm kiện trận kỳ, bên trên trận kỳ đã sớm được hắn nhờ Hoạ Phù Đường đệ tử khắc lên Diệt Khí Chú, chỉ đề phòng những trường hợp như vậy.

Tần Vân Phong cùng Mạc Quân cũng nhận ra Lâm Vũ Thần, trong lòng cả hai đều có tư vị khác biệt, điểm giống duy nhất là cảm thán, hai năm không gặp, Lâm Vũ Thần đã có thực lực như thế.

Tần Vân Phong cùng Mạc Quân nhìn hai người biểu lộ cổ quái, bọn hắn rõ ràng còn chưa biết về tin tức Huyết Sát Các bị diệt, Tây Hải có hàng ngàn hàng vạn hòn đảo lớn nhỏ, tin tức đều rất khó lưu thông, chỉ các thế lực lớn sở hữu nhiều phân đà ở nhiều nơi mới có thể biết được.

“Nhanh lui lại”. Giang Hải cảm nhận được nguy hiểm, ngay lập tức kéo cả bọn thối lui.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 231: Dị pháp