Thiên Khư Thần Lộ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 232: Huyễn thuật
Dương Đại Hải bản thân cũng không thể nào hiểu được Huyền Thương Môn vì sao phát động vây quét đối với Huyền Xa Đảo, bản thân hắn từ sau khi đoạt được truyền thừa làm việc đều điệu thấp hết mức có thể.
Dạ Lam đứng trên ô nha ở phía sau nhíu mày, Dương Đại Hải thân bị dính huyễn thuật đã không thể di chuyển, vốn dĩ là mục tiêu đơn giản, Dạ Lam không nghĩ tới mọi đòn t·ấn c·ông của nàng đều bị phong dực tự hành ngăn chặn, phong dực tự như có linh trí riêng luôn luôn chủ động hộ thân cho Dương Đại Hải.
Dương Đại Hải mặc dù không hiểu Dạ Lam định làm gì nhưng hắn cũng không có ý định ngồi nhìn, sau lưng hắn phong dực bộc phát ra một lượng linh lực kinh người.
Khí lưu bắt đầu gia tăng tốc độ hình thành một khối phong cầu bao phủ lấy thân thể Dương Đại Hải, linh lực biến đổi bên trong phong cầu dần dần đem nó mở rộng.
Dương Đại Hải nỗi lo trong lòng càng hướng về Thiên Nhân truyền thừa mà hắn đoạt được, nhưng thời gian đã trôi qua hơn mười năm, làm sao lại có người phát hiện được tung tích của hắn.
Lúc này, Dương Đại Hải mới chú ý đến ô nha đang có biểu hiện lạ lùng, nó tựa như đang bị thôi miên hai mắt nhìn về một hướng vô định, dù vậy hai cánh vẫn vô liên tục để giữ cơ thể trôi nổi trên không trung.
Dương Đại Hải nghe thấy tiếng kêu liền giật bắn cả mình, bên vai hắn không biết từ bao giờ lại xuất hiện một đầu ô nha, con ngươi của nó nhìn chằm chằm Dương Đại Hải, hắn trong lòng hoảng hốt không thôi, ô nha là làm sao xuất hiện, hắn vậy mà không bắt được một tia khí tức nào. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sâu phía dưới lòng đất là một cái động quật khổng lồ, bên trong không gian u tối, ánh sáng mập mờ từ những ngọn đuốc treo ở xung quanh, trong không khí còn có huyết khí nồng nặc lan toả.
Tại một khu vực tương đối rộng lớn bên trong động quật xuất hiện hai đạo thân ảnh, một người thân hình cao lớn, khí vũ hiên ngang, người một bên ngược lại có chút gầy gò, lộ vẻ già nua, thân khoác áo bào rộng phủ kín đến dưới đế giày.
Dương Đại Hải nghĩ nát óc cũng không tìm được nguyên nhân, chỉ có thể cho là Huyền Thương Môn là có mục đích khác, bản thân hắn đối với Huyền Xa Đảo cũng không có quá quan tâm, hắn chỉ muốn một nơi yên ổn để tu luyện đến Thiên Nhân.
Chính giữa trung tâm đại trận là một bộ t·hi t·hể, hắn toàn thân bị huyết dịch nhuộm đỏ, mặc dù đ·ã c·hết được một khoảng thời gian nhưng khí tức tu vi vẫn còn vương vấn lại một chút.
Nơi đây chính là Huyền Xa Đảo đảo chủ chỗ ở, so với tình cảnh loạn lạc bên ngoài, nơi đây so ra càng an toàn hơn một chút, một toà đại trận cũng được bố trí xung quanh, bạch sắc khí vụ che giấu ngoại giới con mắt.
“Huyền Thương Môn lấn người quá đáng, Tây Hải bên trong cũng không chỉ có mỗi Huyền Xa Đảo là ẩn chứa những kẻ mà theo các ngươi gọi là tà tu, lấy lý do vớ vẩn đó để tập kích chúng ta, các ngươi đến cùng muốn thứ gì ?”. Dương Đại Hải lộ vẻ tức giận nói, nếu thực sự là vì truyền thừa mà đến, hắn thực sự là nguy to, tin tức nếu lộ ra sợ là Tây Hải rộng lớn cũng không có chỗ cho hắn trốn.
Vừa rồi hắc thương có thể đánh trúng thân thể Dương Đại Hải cũng khiến cho nàng có chút ngạc nhiên, có lẽ là trung hợp thời điểm Dương Đại Hải tỉnh lại cho nên mới khiến hai bên bị chậm một nhịp.
Dương Đại Hải thu được Thiên Nhân truyền thừa, bảo vật vô số, trong đó còn có một kiện cực phẩm pháp bảo, chỉ là hắn vừa mới đột phá không lâu, còn không thể triển khai ra hết toàn bộ uy lực của cực phẩm pháp bảo, còn không bằng dùng thượng phẩm pháp bảo vẫn thuận tay hơn một chút.
Ầm ầm ầm.
“Tình huống bất khả kháng mà thôi, đại vương chớ đau lòng”. Lão giả ở một bên vuốt râu, lời nói cùng ánh mắt của hắn căn bản không giống nhau.
Tu luyện giả Thối Thể cảnh nếu cảm nhận được cũng sẽ rõ ràng tu vi của hắn đã đi đến Thối Thể lục trọng cảnh giới, nhưng mà đường đường một vị võ tông lại thành thảm trạng như thế, thực sự là bất khả tư nghị.
Âm ba chi đạo vô cùng quỷ dị lại rất khó phòng, hắn không ngờ Dạ Lam lại là âm tu, cũng không biết được âm ba tạo nghệ của nàng đã đạt đến cấp độ nào, nhưng thân thể hắn vẫn bình thường, giác quan mọi thứ đều không có vấn đề, hẳn là tạo nghệ không cao vì thế không có ảnh hưởng đến hắn.
Huyền Xa Đảo diệt thì diệt, chỉ cần hắn còn sống, truyền thừa còn nắm trong tay, mọi thứ đều có thể.
“Đáng tiếc, rốt cuộc vẫn phải hy sinh lão nhị”. Dương Đại Hải thở dài một hơi, lời nói lộ vẻ tiếc nuối.
Huyền Hải Phủ.
Đúng lúc này. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn trong tay nhiều một kiện thượng phẩm pháp bảo trường thương, linh quang bắn ra chói mắt, quanh mũi thương xuất hiện tiểu hình phong bao lưu chuyển.
Dạ Lam trong tay cũng nắm giữ một kiện thượng phẩm pháp bảo, Thanh Trúc Địch, nàng đưa môi về phía lỗ gió thổi nhẹ một hơi.
“Lẽ nào là huyễn thuật”. Dương Đại Hải nghĩ thầm.
Dạ Lam ở trên bầu trời nhìn xuống, mắt thấy từ bên trong trận pháp đi ra một tên nam tử, nàng hai mày nhíu lại, có thể tự tin đối mặt với tông sư cao thủ như nàng, nam tử kia hẳn là Dương Đại Hải.
“Không thể nào, không thể nào”. Dương Đại Hải trong lòng tự trấn an mình, bên ngoài vẫn biểu lộ như không có chuyện gì xảy ra, ngược lại đem nộ khí đẩy l·ên đ·ỉnh điểm, tức giận nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Linh lực chỉ pháp xuyên vào trong tâm trí hắn, Dương Đại Hải đầu đau dữ dội, hai mắt mờ đục, nhưng hắn có thể thấy được thế giới xung quanh đang dần nứt vỡ, xem ra là hắn đã thành công.
Lão giả đối với mấy kẻ này căn bản là không để vào mắt, c·hết thì c·hết thôi, với tài lực trong tay Dương Đại Hải, bồi dưỡng ra một vị Thối Thể lục trọng khác chỉ là vấn đề thời gian.
“Quạ, quạ”.
Trước mắt hai người là một toà đại trận, bên trong xuất hiện lít nha lít nhít trận văn, phức tạp đến cực điểm, huyết khí nồng đậm cũng là từ đại trận này mà phát ra.
Thương Môn lại không muốn để hắn yên, bản thân hắn tự nhiên cũng có lòng tự trọng, chạy thì chạy nhưng cũng phải để Huyền Thương Môn nếm một chút đau khổ.
Đột nhiên ô nha kêu lên the thé, thân hình to lớn của nó bỗng chốc hoá thành một đoàn hắc vụ, bầu trời tựa như bị vẩy mực, trong nháy mắt trở nên u tối, thân hình Dạ Lam biến mất ở trong hắc vụ này.
Âm ba chi đạo cũng có thể vận dụng huyễn thuật, có lẽ lúc đó là hắn không kịp ngăn lại âm thanh kia truyền đến tai mình, lúc này mới trúng phải huyễn thuật.
“Xem ra đây cũng là huyễn cảnh”.
Lúc này, một đạo hắc thương từ phía sau phóng đến, xuyên qua vai trái của hắn tạo thành một cái huyết động lớn, da thịt xương cốt đều biến mất không thấy đâu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Huyền Xa Đảo bên trên cũng được ban bố luật pháp để hạn chế tu luyện giả nhằm mục tiêu yên bình phát triển, chỉ mất mấy năm đã khiến Huyền Xa Đảo vượt mặt mấy thế lực trung tầng, bản thân hắn càng là đột phá đến tông sư cấp độ.
“Bản thân ngươi tự biết lý do là gì, còn cần phải hỏi sao ?”.
“Đại trận đã bố trí hoàn tất, hiện tại chỉ cần chờ đợi nó liên kết đến các khu vực khác của đảo”. Lão giả thều thào nói, trong ánh mắt lộ vẻ đắc ý, hắn thân là trận pháp sư, có thể được nếm thử bố trí nhiều loại trận pháp khác nhau là niềm vui của hắn.
Thi thể ở bên trong là Dương Đại Hải một tên chủ tướng, thực lực cường đại, đáng tiếc Huyền Thương Môn đánh đến tận cửa, chỉ có thể hy sinh hắn để bố trận.
Dương Đại Hải như bị nói trúng tim đen, trong lòng bồn chồn không thể tả được, lẽ nào bọn hắn thực sự biết chuyện.
“Xem ra Tứ Phương Thiên Vân Trận không còn chống được bao lâu, ta đi ngăn chặn nàng, ngươi cố gắng đẩy nhanh tốc độ liên kết đi”. Dương Đại Hải lạnh nhạt nói, đối phương đã đánh đến cửa, hắn chỉ có thể ra mặt.
Mặt biển phía dưới bỗng nhiên xuất hiện mười mấy đầu hung thú khác nhau, tu vi đều là hung thú cấp trung, bọn chúng cũng không phải hải thú mà là những loại hung thú sống ở đại địa, Dương Đại Hải càng thêm chắc chắn bản thân đã dính phải huyễn thuật.
Mới chỉ qua ba hơi thở, phong cầu đường kính đã lên đến mười trượng, nó cuốn lấy hắc vụ, mục đích của Dương Đại Hải cũng là muốn phá tan hắc vụ, thứ quỷ dị như vậy không nên để nó phát triển lâu.
Dương Đại Hải bất giác nhìn về phía phong dực sau lưng, nơi này là cội nguồn linh lực của hắn, nhìn qua phong dực vẫn như cũ tràn trề linh lực, không có nửa điểm dị thường.
Dạ Lam hiểu rõ Dương Đại Hải còn không biết được việc hắn thu được truyền thừa đã bị lộ, liền cười nói, giọng điệu cợt nhả.
Mối thù diệt môn năm xưa còn chưa trả được, hắn không thể c·hết như vậy, nhưng nói đi cũng phải nói lại, bản thân hắn muốn yên ổn, Huyền
Bước ra khỏi đại điện, Dương Đại Hải ngự khí bay lên không trung, sau lưng hiện ra một đôi phong dực, từ linh lực bện thành, cũng không phải dùng để phi hành mà là để phụ trợ cho thuật pháp của hắn.
Chương 232: Huyễn thuật (đọc tại Qidian-VP.com)
Vốn dĩ đang yên ổn, Huyền Thương Môn từ nơi nào xuất hiện, lại lấy lý do vây quét tà tu mà ra tay với hắn, hắn chỉ có thể phản kháng.
Đám hung thú lao lên khỏi mặt nước, Dương Đại Hải hừ lạnh một tiếng, một thương quét qua đem hung thú chém thành nhiều mảnh nhỏ, giống như ô nha, bọn chúng cũng hoá thành hắc vụ rồi biến mất.
“Hừ, đã không chịu nói, vậy thì đi c·hết đi, muốn g·iết được Dương Đại Hải ta cũng không dễ dàng đâu”.
Ô nha ngay lập tức bị linh lực của Dương Đại Hải đánh văng ra xa, thân thể nó hoá thành một đoàn hắc vụ mà biến mất.
Hiện tại đã không còn cách nào khác, Dương Đại Hải tay trái kết thành chỉ thủ, linh lực chuyển động theo quy luật kết thành một đạo chỉ pháp, hắn hướng thẳng đến mi tâm bắn ra một đạo chỉ pháp.
Cảm nhận được khí tức của ô nha đã biến mất, Dương Đại Hải mới thở phào một hơi, lúc này hắn vậy mà nhìn thấy hoàn cảnh xung quanh đã biến đổi, hắn lơ lửng giữa mặt biển, không một hòn đảo, không một gợn sóng, thậm chí trên bầu trời cũng không có lấy một đám mây.
“Làm sao mới ổn đây, hả, linh lực tiêu hao có chút nhiều”. Dương Đại Hải đột nhiên phát hiện, mấy chiêu vừa rồi căn bản không tiêu tốn nhiều linh lực đến như vậy.
Huyền Xa Đảo trung tâm.
Dương Đại Hải cũng không có ngừng lại, hắn xoay thương phóng thích gần trăm đạo phong thương bắn phá bốn phía xung quanh, nhưng mà hoàn cảnh xung quanh cũng không có một chút biến đổi nào.
Tiếng nhạc du dương phát ra, nghe đến vô cùng êm tai, Dương Đại Hải ngược lại biểu lộ e ngại, hắn điều động linh lực che kín hai tai, ngăn cản âm thanh ở bên ngoài.
Dương Đại Hải lúc này cảm giác được đau đớn truyền đến, vốn dĩ tinh thần b·ị t·hương hiện tại lại thêm nỗi đau thể xác này, Dương Đại Hải hai mắt đầy tơ máu, phong dực ngay lập tức bao bọc lấy cơ thể hắn để hồi phục thương thế, nó không ngừng cung cấp linh lực để ngăn huyết dịch chảy ra bên ngoài.
Động quật rung động kích liệt, nứt vỡ từng mảnh, đất cát rơi xuống bên dưới, Dương Đại Hải nhíu mày, linh thức đẩy lên bên trên mặt đất liền trông thấy một vị nữ tử cưỡi trên lưng ô nha đang công kích trận pháp.
Dương Đại Hải không nghĩ nhiều, huyễn thuật ảnh hưởng đến chính là tinh thần, nói cách khác tinh thần là thứ giúp người ta thoát khỏi huyễn thuật, chỉ là làm như vậy tinh thần sẽ bị tổn thương, sau này cho dù là phục hồi hay tu luyện cũng sẽ gặp khó khăn nhất định, bởi vậy Dương Đại Hải còn chưa dám tác động đến nó.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.