Thiên Khư Thần Lộ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 240: Nhường ngôi
Việc này cũng không phải là không hiểu được, Mạc Vương tất nhiên là muốn tạo ra một cuộc đấu công bằng cho các vương tử để có thể chọn ra người thích hợp nhất để nhường ngôi.
Đám người bên trong có một vị là võ tông cao thủ vì thế hắn dung mạo nhìn qua so những người khác trẻ hơn không ít.
“May mắn đám quan binh không có đuổi đến, tình trạng hiện tại của ta căn bản là đánh không lại”.
“Đại Mạc vừa trải qua thú triều, hậu quả của nó còn đang trong quá trình khắc phục, nhường ngôi vào thời điểm này đúng thực là không tốt lắm”. Một người khác lên tiếng.
“Lý huynh nói như thể rằng đại vương tử đã nắm chắc phần thắng vậy, muốn thành thái tử tất nhiên phải dựa vào tự thân năng lực là chính, Mạc Vương sẽ không coi trọng một kẻ chỉ biết dựa dẫm người khác, không nói Mạc Vương, chúng ta Trịnh gia cũng sẽ không giúp ích quá nhiều”.
Người có phần thắng lớn nhất hẳn là đại vương tử, hắn mặc dù năng lực không quá cao nhưng mẫu thân lại chính là Vương Hậu, so với mấy vị quý phi kia còn cao hơn một bậc.
Dân chúng số ở nơi này không chỉ được đảm bảo về tính mạng mà còn được hưởng nhiều chính sách dân sinh tương đối tốt, Mạc Vương ban bố rất nhiều chính sách có lợi cho dân chúng, bởi vì thế mà Đại Mạc vốn dĩ là c·ướp ngôi Đại Lê nhưng trải qua thời gian dài đã không còn bao nhiêu người lên tiếng phản đối. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nữ tử đứng dậy, vận dụng linh lực phủ sạch bùn đất trên thân thể, lại hướng về phía Nam mà chạy, nàng cũng không muốn ở lại nơi khỉ ho cò gáy này quá lâu, vạn nhất thật có quan binh chạy đến, địa hình hiểm trở lúc này cũng sẽ là trở ngại lớn cho nàng.
Mặc dù như vậy nhưng cũng có không ít người lựa chọn ở lại, bởi vì nơi này hoàn cảnh sinh sống quá tốt, chỉ cần cầm cự được vài năm, bọn hắn tất nhiên sẽ có cơ hội đăng ký trở thành cư dân.
Các thế lực lớn tại Vương Thành đã biết được một ngày này sẽ xuất hiện vì thế hầu hết mỗi người bọn hắn đều đã lựa chọn phe cánh cho riêng mình, ngày thường cũng không có biểu lộ ra ngoài, hiện tại vương chỉ được ban ra, một số thế lực cũng đã lộ ra chân ngựa.
Đại Mạc cảnh nội.
Ba ngày trước, Mạc Vương chiếu cáo thiên hạ, năm năm sau cũng chính là Thiên Mạc năm thứ năm mươi, Mạc Vương sẽ chính thức nhường ngôi cho thái tử, bản thân trở thành Thái Thượng Hoàng, Mạc Hoàng hiện tại cũng sẽ đổi xưng làm Mạc Tổ.
Một cái hẻm núi sâu, xung quanh địa thế phức tạp, đất đá lởm chởm, nhiều chỗ bị tán cây hoặc mỏm đá che phủ, ánh nắng căn bản không thế chiếu đến được.
Các vương tử trong thời gian năm năm này cần phải biểu hiện được tố chất của mình nếu muốn bản thân được ngồi lên Vương Tọa.
Bên trong đặt một chiếc bàn tròn, xung quanh ngồi lấy không ít người, bọn hắn cùng nhau nâng chén, cười nói vui vẻ, những người này độ tuổi đều là trung niên nhưng mỗi người một vẻ khác nhau.
Tin tức vừa ra liền chấn động toàn bộ Đại Mạc, các đại thế lực đều đang bàn tán về vấn đề này, Mạc Vương tân nhiệm tất nhiên sẽ khác biệt so với hiện tại, các loại chính sách mới có thể sẽ khiến nhiều loại vấn đề phát sinh xảy ra, các thế lực cần phải chuẩn bị tốt cho sự biến chuyển này.
Tam đại thế lực chính là triều đình, Huyền Thương Môn cùng Trịnh gia, những thế lực này đều có Thiên Nhân tọa trấn, Thanh Dương Chân Nhân là tán tu, quanh năm dạo chơi bốn phía, cũng không có ý định thành lập thế lực.
Đám người ngồi tại trong phòng đàm luận sôi nổi, bọn hắn mặc dù đến từ nhiều thế lực khác biệt, lựa chọn đứng phe có lẽ cũng không giống nhau nhưng đã sớm thân thuộc, chỉ cần cuộc trò chuyện không đi quá xa thì không khí vui vẻ vẫn có thể hiển hiện đi ra.
Xung quanh từng dòng linh khí đổ vào trong thân thể, linh khí chuyển hoá làm linh lực lại được vận chuyển ra khắp cơ thể, phục hồi những nơi b·ị t·hương tổn.
Chín vị vương tử bên trong, nhị vương tử chính là người tâm tư thâm sâu nhất, hắn ngày thường điệu thấp nhưng trong lòng luôn có toan tính, đối thủ lớn nhất của hắn cũng chỉ là hai vị vương tử có dòng máu Trịnh gia trong người mà thôi.
Số lượng cao thủ cũng nhiều vô số kể, bên trong còn có hai vị Thiên Nhân toạ trấn, cho dù cường đại như Đại Hạ muốn đánh vào nơi này cũng không dễ dàng gì.
Ngọc Ưng Lâu, nơi này là một trong những toà tửu lâu lớn nhất tại Vương Thành, thường ngày thu hút không ít người có quyền thế, thậm chí đích thân Mạc Vương cũng đã từng ghé qua nơi này mấy lần, danh tiếng cực thịnh.
Mạc Vương tổng cộng có mười bảy vị vương tử, người nhỏ tuổi nhất chỉ mới mười tuổi mà người lớn tuổi nhất đã hơn bốn mươi. Đại đa số thế lực tại Vương Thành đều đứng về phía chín vị đứng đầu, còn lại những vị khác hoặc tuổi còn quá nhỏ, hoặc là nhà mẹ đẻ cũng không có bối cảnh to lớn, cho dù có tranh thì tỷ lệ thất bại cũng vô cùng cao, chỉ có kẻ ngu mới làm như vậy.
Nửa canh giờ trôi qua, sắc mặt nàng trở nên hồng thuận, hai mắt mở ra bắn ra linh quang, dò xét hồi lâu không có phát hiện thứ gì mới thở dài một hơi.
Trịnh gia cũng mang đến một nữ tử xinh đẹp tuyệt luân, người đã trở thành Vương Hậu sau này, vì thế hiện tại mà nói, triều đình cùng Trịnh gia xem như tính là một đại thế lực.
Bọn hắn đều là xuất thân thế gia, Vương Thành bên trong ngoại trừ Trịnh gia thì còn có không ít gia tộc nhỏ khác, đa phần thực lực đều ngang bằng với nhau, tất cả đều bị Trịnh gia ép một đầu, khó mà phát triển được.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, Trịnh gia thế nhưng là có Thiên Nhân toạ trấn, cho dù người được ngồi lên ngai vàng không có Trịnh gia huyết mạch, người đó cũng không dám làm gì quá phận với Trịnh gia.
Đáng nói là hiện tại Mạc Vương còn chưa có công bố thái tử, việc này ngay lập tức được bá quan văn võ hỏi rõ trong buổi thiết triều ngày hôm đó, đáp án cho bọn hắn chính là, Mạc Vương còn chưa quyết định được thái tử.
Nguyệt Quận phương Bắc.
Người vừa nãy mới hỏi bên ngoài không hiện ra gì lạ thường nhưng bên trong đã lộ vẻ vui mừng, nếu Trịnh gia thực sự không muốn nhúng tay vậy thì phần thắng của bọn hắn lớn hơn một chút, gia tộc của hắn chính là nhị vương tử phe cánh.
“Trịnh huynh hôm nay lại ít nói như vậy, chẳng lẽ còn có lo lắng gì trong lòng, đại vương tử thế nhưng là được các ngươi Trịnh gia chống lưng, còn có gì đáng lo nghĩ sao ?”. Một người đột nhiên cười nói, lời nói mang theo vẻ trêu chọc.
Vương Thành bởi vì phồn vinh mà các loại mặt hàng đều tương đối đắt đỏ, những chính sách hỗ trợ cũng chỉ dành cho cư dân tại nơi này, người nào không được đăng ký căn bản phải tự dựa vào sức mình mà vùng vẫy ở nơi này.
Dù sao cũng đã hơn trăm năm trôi qua, người thời đại đó đa số đều đã già yếu hoặc là c·hết đi, các thế hệ sau này chỉ nghe qua Đại Lê danh tự, đa số thông tin về Đại Lê đều được triều đình kiểm soát căn bản không có người nào hiểu được Đại Lê năm xưa như thế nào ngoại trừ những người có chức quyền. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đối diện người được gọi chính là vị võ tông duy nhất trong đám người, hắn dáng vẻ cao gầy, gương mặt trẻ trung, tay nâng nhẹ chén rượu uống một hơi, cười đáp.
Vương Hậu xuất thân chính là Trịnh gia, này thế nhưng là bát đại gia tộc đệ nhất, cũng là Đại Mạc tam đại thế lực một trong.
Một toà tửu lâu bề thế, bốn phương chạm trổ các loại hung thú khác nhau, trước đại môn còn đặt hai toà hùng ưng tượng đá, bên trên còn có bảng hiệu đúc bằng hoàng kim, ba chữ lớn lại được làm bằng ngọc thạch.
Nguyệt Quận địa giới.
Tầng thứ năm, một gian phòng lớn.
Một mảnh rừng rậm bạt ngàn, bên trong nghỉ lấy vô số hung thú, đa số đều là hung thú cấp thấp, chỉ có một vài đầu hung thú cấp trung, xung quanh là nhân tộc địa bàn, bọn chúng cũng không dám ngang nhiên xuất hiện ở bên ngoài khi trời sáng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vương Thành bên trong, khắp nơi người người qua lại, tiếng cười nói rộn ràng bốn phía, nhịp sống nhộn nhịp hầu như đều có thể nhìn thấy ở bất cứ thời điểm nào trong ngày.
Ai biết nam tử này lại trước mặt mọi người tuyên bố như vậy, chẳng lẽ Trịnh gia thực không quan tâm đến việc ai là người trở thành thái tử. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một vị nữ tử ngồi xếp bằng, hôi sắc y phục bên trên còn dính lấy v·ết m·áu, nàng mặt mũi lấm lem bùn đất, tóc tai rối bời.
“Vương thượng lại lựa chọn thời điểm này tuyên bố tin tức động trời như vậy, cũng không biết là tốt hay xấu”. Một vị nam tử mập mạp, ngoài thân khoác áo gấm lên tiếng.
Chương 240: Nhường ngôi
Trịnh Nam Hải năm xưa chính là Mạc Hoàng Mạc Dung đồ đệ, sau khi Đại Mạc thành lập thì hắn được bổ nhiệm một chức vụ tương đối cao trong triều đình, đến thời Mạc Vương Mạc Đăng Thiên hiện tại, hắn đã ngồi vào ghế Tể Tướng, với tu vi cấp độ như vậy, căn bản không có kẻ nào dám có nửa điểm ghét bỏ.
Thế hệ sau bởi vì vậy mà cũng không có thiện cảm gì với Đại Lê, thậm chí có người còn không biết rõ Đại Lê là cái gì, chỉ cần Đại Mạc mang đến lợi ích đủ để thoả mãn bọn hắn, mọi chuyện đều không có vấn đề gì.
Vương Thành chính sách đã thu hút không ít người dân cùng tu luyện giả mộ danh mà đến nhưng nếu không có quan hệ hay tiền tài thì muốn ở lại Vương Thành lâu dài là rất khó.
Theo lý mà nói, Trịnh gia nếu muốn nâng đỡ một người lên làm thái tử, người được lựa chọn hẳn là ngũ vương tử. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đám người lộ vẻ ngạc nhiên, Trịnh gia xưa nay rất ít khi đề cập đến việc triều chính, giống như là không coi trọng quyền lực nhưng mấy người khác cũng chỉ nghĩ Trịnh gia chỉ biểu hiện bên ngoài mà thôi.
Vương Hậu sinh ra hai vị nhi tử, lần lượt là đại vương tử cùng ngũ vương tử, đại vương tử biểu hiện tương đối bình thường, không có gì quá nổi trội, ngũ vương tử lại có trí tuệ hơn nhiều.
Vương Thành là một trong những thành trì an toàn nhất tại Đại Mạc, không chỉ bởi vì vị trí nằm tại trung tâm Vân Quận, bốn bề đều có đồi núi bao bọc hình thành nên bức tường phòng thủ tự nhiên, mà còn bởi vì nơi này tụ tập đại lượng tu luyện giả, số lượng có thể nói là đứng đầu Đại Mạc.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.