Thiên Khư Thần Lộ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 245: Trần gia đội ngũ
“Hừ, xem như ngươi hiểu chuyện”. Kim Ngọc Long không một chút khách khí, trực tiếp thu lấy mấy bình đan dược.
Giống như Loạn Linh Tán có thể tán đi linh lực trong thân thể người nhiễm phải, thì pháp khí bị ô uế sẽ ảnh hưởng đến kết cấu linh lực, khiến cho tu luyện giả gặp khó khăn trong việc điều động chúng.
“Không sai, tại hạ đúng là xuất thân Trần gia, lần này vây quét tà tu đội ngũ của ta được phân đến khu vực này, mấy vị hẳn là Huyền Thương Môn đệ tử, không biết đã có thông tin gì, có thể cùng chúng ta trao đổi”. Trần Thế Ngọc cười nói.
Ba vị trí phù hợp cho việc ẩn nấp kia tương đối dễ thấy, bất kỳ người nào nhìn vào địa thế hoặc bản đồ cũng có thể nhận ra trong thời gian ngắn, bọn hắn có thể dựa vào điều này để tìm kiếm tà tu, đám tà tu cũng có thể dựa vào đó mà tính kế bọn hắn.
Kim sắc màn chắn cũng nhanh chóng tán đi, năm người bên trong mặc dù linh lực suy kiệt nhưng cũng lấy hết sức bình sinh trốn về đội ngũ bên kia. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lâm Vũ Thần nhíu mày, hắn liền dừng lại vận chuyển Xích Vũ Phiến, đem hỏa diễm tán đi, sau lưng hắn cũng có hai người khác, một người là Kim Ngọc Long, một người khác là người vận dụng Hắc Linh Điểu dò đường, Lâm Quân. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lâm Vũ Thần có thể cảm nhận được Liệu Nguyên Phi Đao tốc độ có chút suy giảm nhưng cũng không quá nhiều.
“Một người t·ử v·ong”. Lý Kiệt thanh âm trầm lắng, vẻ mặt phức tạp, mới chỉ mấy canh giờ trôi qua đội ngũ đã có người nằm xuống.
Hắc bào nhân đứng một mình trong khe núi, hắn đưa một tay ra xem xét, lòng bàn tay vậy mà nổi lên mấy đạo tia máu tạo thành hình dáng một cái dị mộc, từ lòng bàn tay phát ra từng dòng huyết khí lưu chuyển.
Từ phía xa chạy đến mấy người khác, phục sức cùng năm người bên trong màn chắn dường như có chút tương tự, một người trong số đó hô lớn.
“Lý sư huynh, chúng ta hiện tại nên làm gì ?”. Lâm Vũ Thần mở miệng hỏi, Lý Kiệt là đội trưởng, mọi chuyện đều theo quyết định của hắn.
“Đám người này mục đích cũng không phải là diệt trừ chúng ta mà là suy yếu cùng thu thập thông tin, xem ra số lượng tà tu trong khu vực này tương đối nhiều, bọn chúng cũng hoạt động theo một thể thống nhất định”. Lý Kiệt nói, dứt lời liền hướng về một người khác mà hỏi. “Tên kia thế nào ?”.
Lâm Vũ Thần cùng Lâm Quân đều không nói gì, bọn hắn trong lòng cũng có chút bất mãn chỉ là hiện tại có Kim Ngọc Long thay bọn hắn nói ra mà thôi.
“Quyết đoán như vậy ? Xem ra chúng ta vẫn là đánh giá thấp đám tà tu này”. Lý Kiệt tỏ vẻ ngạc nhiên nói.
“Lý sư huynh, loại ô uế này làm sao mới tốt đây ?”. Một vị đệ tử lên tiếng hỏi.
“Trao đổi thì có thể, bất quá phải đợi đội trưởng của chúng ta đến mới quyết định được”. Lâm Vũ Thần đáp lời.
Ngay lúc Lâm Vũ Thần phối hợp cùng một vị đệ tử diệt sát đi thêm một tên tà tu, những tên tà tu còn lại đều phân biệt thành nhiều hướng bỏ trốn, đám người này thông thạo Thổ Độn Thuật, vì thế truy đuổi có chút khó khăn.
Hắn lắc đầu không tiếp tục để ý, phi thân về hướng những người khác tương trợ.
Lâm Vũ Thần cũng tỏ vẻ đã hiểu, đội ngũ bọn hắn phân thành ba nhóm dò xét bốn phía, xem thử có tìm thấy tà tu tung tích hay không, bọn hắn vừa đến nơi này đã lọt vào tập kích, còn tốt Lâm Vũ Thần trận đạo tạo nghệ không tồi, trong thời gian ngắn đã thành công phá trận mà ra lật ngược thế cờ.
“Đã c·hết rồi, ngay khi hiểu được hắn không thể thoát, tên kia đã kích phát thứ gì đó trong cơ thể, độc tính ngay lập tức phát tác, triệu chứng cùng vị sư đệ kia giống như đúc”.
Một ngọn núi nhỏ bên ngoài Thanh Vũ Cốc chừng ba dặm đường.
Trần Thế Ngọc trong thâm tâm lộ vẻ ngạc nhiên, hắn vừa nãy chứng kiến Lâm Vũ Thần hoả thuật vô cùng mạnh mẽ, đã có thể sánh ngang với tam trọng tu vi, vậy mà không phải là đội trưởng, xem ra Huyền Thương Môn chuyến này phái tới không ít cao thủ.
“Thật phế vật”. Hắc bào nhân phun ra một câu, cũng không lộ vẻ tức giận, xem ra đã đoán ra từ trước.
Người này từ trên xuống dưới phủ kín bởi một bộ hắc bào, vị trí gương mặt là một mảnh hắc ám, căn bản không nhìn rõ dung mạo.
“Trần huynh, các ngươi là Trần gia đội ngũ sao ?”. Lâm Vũ Thần lúc này mới mở miệng, đối phương ăn mặc rất giống với thế gia tử đệ lại có họ Trần, Phong Quận bên trong nổi danh nhất ngoài Vô Linh Các cũng chỉ có Bát đại gia tộc bên trong Trần gia cùng Vi gia.
“Trước tìm một chỗ nghỉ ngơi đi, cả ba vị trí kia đoán chừng đều không phải sào huyệt của bọn hắn, chúng ta cần phải bàn bạc lại”. Lý Kiệt suy nghĩ chốc lát liền phân phó.
Lý Kiệt nghe vậy có chút bất ngờ, hắn lúc này mới để ý mũi thương bên trên quả thực có huyết sắc chi khí mờ nhạt giống như Lâm Vũ Thần đã nói, hắn cũng thử lợi dụng pháp lực quét đi huyết sắc chi khí nhưng như cũ vẫn vô dụng.
“Hừ, cái gì gọi là đôi bên không b·ị t·hương, lời này làm sao giống như xem đôi bên đều có lỗi, chúng ta thế nhưng là bị các ngươi tập kích”. Kim Ngọc Long lúc này tức giận nói.
“Không có vấn đề”. Hắn cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp đáp ứng.
Mấy đạo thân ảnh xuất hiện từ dưới mặt đất, trước mặt bọn hắn là một cái khe núi nhỏ, xung quanh hoàn cảnh u tối, khí tức xung quanh phát ra có chút lạnh lẽo.
Một đạo thân ảnh khác đột nhiên hiện ra, hắn giống như đã ở đó từ trước, nhưng thân thể cùng khí tức hầu như hoà làm một với hoàn cảnh xung quanh vì thế rất khó mà nhận ra có người đang ở nơi này, trừ khi hắn chủ động hiện thân như lúc này.
Một người trong đó tiến lên, hắn lắc đầu, biểu lộ bất đắc dĩ.
“Hạt giống sắp thành hình, tính toán cũng chỉ còn một hai ngày”.
“Hiểu lầm !! Hiểu lầm !! Huynh đệ nhanh dừng tay”.
Tà tu số lượng áp đảo đội ngũ của Lâm Vũ Thần, tuy vậy đa phần cảnh giới đều không quá cao.
………………..
Đám người thu thập tàn cuộc sau đó nhanh chóng rời khỏi.
“Vết thương này vốn dĩ không đủ để g·iết hắn nhưng một phần huyết dịch đã hoá thành màu đen, xem ra là bị trúng độc”. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặt đất phủ một màu xám xịt của tro bụi, một màn hoả diễm che trời, liệt diễm không ngừng phun trào, đổ ập lên một đạo kim sắc màn chắn, nhiệt lượng khiến cho không gian xung quanh nhìn như biến dạng.
Lâm Vũ Thần vốn định xem xét kỹ càng hơn nhưng nhận thấy bên kia còn đang lâm vào giao chiến, hắn chỉ có thể vận dụng Liệu Nguyên Phi Đao hạ sát tên tà tu b·ất t·ỉnh trên mặt đất, cũng thuận tiện thu lấy túi trữ vật của hắn.
Người vừa nãy hô lớn nhìn thấy đồng bạn lành lặn trở về liền thở phào một hơi, sau đó tiến đến Lâm Vũ Thần bên này, ôm quyền khách khí nói.
“Chuyện này quả thực là lỗi của chúng ta, một chút thành ý xem như bồi thường, cũng là để kết giao bằng hữu”. Trần Thế Ngọc lộ vẻ áy náy, trong tay hiện ra mấy bình đan dược đưa cho ba người.
Bên trong kim sắc màn chắn là năm người, bọn hắn thần sắc vô cùng khó coi, toàn thân linh lực đang không ngừng tuôn trào cung cấp cho màn chắn bên ngoài.
“Đại nhân minh giám, đối phương thế nhưng là đại phái đệ tử, pháp khí cùng công pháp đều là nhất lưu, đám tán tu chúng ta làm sao có thể so sánh”. Người kia tỏ vẻ sợ hãi, vội vàng nói, những người khác cũng nhao nhao quỳ xuống.
Lá cây xào xạc, trên mỗi mảnh lá lại xuất hiện lốm đốm ánh lửa, nháy mắt đã đem lá xanh đốt trụi, từng mảnh tro tàn tung bay trong không khí, một hàng cây vốn dĩ xanh biếc nay lại bị thiêu đốt hoá thành than.
Hắc bào nhân trầm ngâm hồi lâu sau đó thu tay, thân thể hoá thành một đoàn huyết khí biến mất không thấy.
“Được rồi, tình cảnh hiện tại không tốt lắm, dựa theo kế hoạch đi bên kia đi”. Hắc bào nhân cũng không có ý định trách phạt đám người, hắn liền mở miệng phân phó.
“Mọi người không cần quá lo lắng, mặc dù hiện tại pháp khí bị ô uế nhưng tông môn bên trong có phương pháp để xử lý chúng, chỉ là thời gian có chút dài, tình huống hiện tại khó mà tiến hành xử lý, lại đợi đến khi nhiệm vụ kết thúc đi, tiếp đến nhớ kỹ không nên để pháp khí tiếp xúc trực tiếp với huyết pháp của bọn hắn”. Lý Kiệt từ tốn nói.
Đám người liên thanh đáp ứng vội vàng thổ độn rời đi, không có nửa điểm dám chậm trễ.
Một số loại độc tố hoặc thuật pháp có thể ô uế pháp khí, phẩm cấp pháp khí mặc dù không có giảm xuống nhưng sẽ không thể phát huy ra toàn bộ uy lực vốn có của nó.
Chương 245: Trần gia đội ngũ
Đám người nhanh chóng dò xét cơ thể, có người quả thực có thương thế, v·ết t·hương mặc dù rất nông nhưng phần thịt đó đã bị nhiễm độc, toàn bộ cảm giác đều biến mất vì thế vị đệ tử kia cũng không có phát hiện ra.
“Đám người kia hẳn là vận dụng huyết độc, những người khác kiểm tra một chút, nếu thân thể thụ thương cần phải uống giải độc đan ngay lập tức”. Lý Kiệt gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, hắn quay người hướng về những người còn lại mà nói.
“Lý sư huynh, ta nghĩ huyết độc không chỉ ảnh hưởng đến thân thể mà còn là pháp khí”. Lâm Vũ Thần tiến đến, đem mọi chuyện cáo tri cho Lý Kiệt.
Có vài vị đệ tử dự định truy đuổi nhưng đều bị Lý Kiệt ngăn lại, địch cùng đường chớ đuổi, ai biết phía trước có phải là cạm bẫy hay không.
Đám người nghe vậy cũng thở phào trong lòng, còn tốt Lý Kiệt không phải người không biết suy nghĩ, tình hình hiện tại nếu cứ không suy nghĩ mà tiến đánh thì chỉ có chuốc lấy thất bại.
Một vị đệ tử tra xét t·hi t·hể hồi lâu, sau đó hướng Lý Kiệt báo cáo.
Bọn hắn cũng không ngốc đến mức mà g·iết sạch những kẻ có thể g·iết, ngay lúc đám tà tu bỏ trốn, một tên tà tu vẫn là trốn không nổi, bị hai vị đệ tử bắt trói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bởi vì nhận thấy đối phương thủ đoạn cũng không giống tà tu, Lâm Vũ Thần tạm thời không có ý định hạ sát năm người kia, vốn định mài hết linh lực của bọn hắn lại bắt đi thẩm vấn, không nghĩ tới đồng bạn của bọn hắn lại đến sớm như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Tám nam hai nữ, một vị tam trọng, bảy vị nhị trọng cùng hai vị nhất trọng, một tên nhất trọng đã bị g·iết”. Một người trong số đó lên trước báo cáo, tư thế vô cùng điệu thấp.
“Xem ra loại độc tố này có thể ô uế linh lực, đối với pháp khí mà nói, đây là thứ vô cùng phiền phức”. Lý Kiệt nói.
“Thế nào ?”. Hắc bào nhân mở miệng hỏi, giọng nói khàn đục, tựa như mang theo một loại uy áp nào đó, cho dù không lộ ra sát khí cũng đủ để đám người run sợ.
“Tại hạ Trần Thế Ngọc, gặp qua ba vị huynh đệ, vừa rồi bố trí sát trận dụ sát tà tu, không may lại đụng trúng ba vị, may mắn đôi bên còn không có b·ị t·hương, cũng đa tạ ba vị vừa rồi nương tay”.
Chư vị đệ tử ai nấy trên mặt đều lộ vẻ hoà hoãn, pháp khí là thứ vô cùng trân quý, còn tốt là có phương pháp xử lý nếu không bọn hắn quả thực là thúc thủ vô sách.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.