Thiên Khư Thần Lộ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 247: Đại Lê dư nghiệt
“Hơn một canh giờ trước chúng ta đã thành công bắt giữ một tên tà tu, lại dùng cực hình để hắn khai ra hang ổ của bọn hắn, tên kia tâm tính yếu kém, tất nhiên không chịu được bao lâu đã phun ra toàn bộ”. Bời vì người hỏi là Trấn Thế Ngọc nên Đoàn Chính Đông cũng không bất mãn mà nói ra.
“Cái này….Lý huynh, ngươi nói chúng ta hiện tại phải làm sao ?”. Trần Thế Ngọc có chút bối rối, hướng Lý Kiệt hỏi.
Vương Thành, Vương Cung.
Huyền Xa Đảo lần đó chính là ví dụ điển hình, đám tà tu thu thập huyết khí từ chiến trận nhằm kết thành tự bạo đại trận, một lần như vậy liền khiến cho Huyền Thương Môn tổn thất nặng nề.
Từ khi đại ca bị ám hại, Vương Hậu liền xem hắn là quân bài chính để tranh đoạt vương vị, không ngừng vì hắn thu thập tin tức của các vương tử khác, trước mắt vị thái giám kia chính là thuộc hạ dưới trướng của Vương Hậu.
Mạc Thiên An đột nhiên nhớ đến, đại khái ba tháng trước liền có tin tức Đại Lê dư nghiệt từ biên giới truyền về, nghe nói là nàng nắm trong tay chìa khoá mở ra Đại Lê bí tàng.
Bọn chúng phát ra hương thơm ngào ngạt được từng cơn gió nhẹ cuốn lấy, lan toả ra bốn phương tám hướng.
Mạc Thiên An cũng bất giác nghĩ đến thuộc hạ của mình, trong số này sẽ có bao nhiêu người là nội gián mà mấy vị quý phi khác đưa vào.
“Đường đường là đại tông môn có Thiên Nhân toạ trấn, làm sao một chút thủ đoạn cũng không có, thật sự mất mặt”.
Nhưng như vậy cũng cho thấy được hang động bên dưới có chút rộng lớn, cũng không biết thực sự chỉ có ba cửa hang hay là nhiều hơn nhưng hiện tại có thông tin như vậy, bọn hắn không thể đứng bên ngoài quan sát.
“Vốn dĩ nhân số không nhiều, không nghĩ tới nơi này có Huyền Thương Môn chư vị bằng hữu, như vậy càng thuận tiện, ba bên thế lực, mỗi bên đảm nhận một cái cửa động”. Đoàn Chính Đông cười nói, ngữ khí mang theo vẻ châm chọc. “Chỉ sợ mấy vị không dám theo mà thôi”.
……………………….
Dù là vậy, Đại Lê dư nghiệt chuyện này quá mức trùng hợp, Mạc Thiên An không khỏi có chút lo lắng.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, Đại Lê dư nghiệt tin tức cũng chỉ là mới ba tháng gần đây mà thôi, nhị vương tử căn bản không thể nào trong thời gian ngắn như thế thu được tin tức.
Bên dưới là một vị trung niên nam tử khác, thân mặc thái giám y phục, hai đầu gối chạm xuống mặt đất, không ngừng quỳ bái, biểu lộ kính cẩn.
“Các ngươi làm thế nào thì tùy, ta sẽ không can thiệp, Chiếu Nguyệt Môn sẽ đảm nhận cửa ra này, còn lại các ngươi tự mình quyết định, đến lúc chiến sự nổ ra đừng cản trở cho chúng ta là được”. Đoàn Chính Đông chỉ vào một trong ba cái điểm sáng, nói.
Vị binh sĩ kia liên thanh đám ứng, ôm quyền thối lui.
Nếu nói là nhị vương tử đi bái phỏng các thế lực lớn tại Phong Quận để lôi kéo thế lực thì cũng không hẳn là đúng, dù sao chuyện như vậy có thể đường đường chính chính mà đi, việc gì phải lén lén lút lút.
Quý phi thực quyền không bằng Vương Hậu nhưng bí mật làm việc không để người ta phát hiện tất nhiên sẽ không có vấn đề, đặc biệt là vị Dương quý phi kia, Dương gia cũng không phải là đơn giản.
Mạc Thiên An suy nghĩ hồi lâu liền gạt đi chuyện này, hiện tại vấn đề là nhị vương tử, hắn làm sao lại bí mật đi Phong Quận, thực sự là không thể nào hiểu được.
“Nội gián sao ?”. Mạc Thiên An lộ vẻ nghi hoặc, một tên nội gián mà thôi, làm sao có thể tin tưởng lời nói không được chứng thực chứ, vạn nhất đây là cái bẫy để dẫn dụ hắn ra khỏi cung thì sao.
Một toà đại điện to lớn được chống đỡ bởi mười hai cái thạch trụ, xung quanh linh khí nồng đậm, hoa viên bên trong mọc lên vô số linh thảo, linh hoa.
“Đoàn huynh có thể nói rõ thêm một chút không ?”. Trần Thế Ngọc mặc dù trong lòng cũng cảm thấy khó chịu với điệu bộ của Đoàn Chính Đông, nói năng vòng vo không để cho người ta tin tưởng, nhưng dù thế hắn vẫn cố hiện ra vẻ hoà hoãn mà hỏi.
Lâm Vũ Thần cùng Lý Kiệt càng nghe càng cảm thấy không đúng, tin tức quá dễ dàng đạt được, vị trí cũng vô cùng dễ thấy, dễ công khó phòng, mọi chuyện không thể nào lại thuận tiện như vậy.
Mạc Thiên An lúc này cảm thấy không ổn, nếu thật là nhị vương tử có tin tức về bí tàng, nếu để hắn đạt được, tất nhiên sẽ được phụ thân coi trọng. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đã như vậy thì theo lời tên kia nói đi, chúng ta sẽ đảm nhận một cái cửa động, cái còn lại liền để Trần huynh xử lý”. Lý Kiệt thở dài một hơi, đáp.
Lâm Vũ Thần cũng có cùng ý kiến, tà tu công pháp thường sẽ có một phần ảnh hưởng đến tâm trí, loại chuyện điên cuồng gì đều có thể làm ra, nếu tên kia cố ý để đám người Chiếu Nguyệt Môn moi ra tin tức nhằm dẫn dụ bọn hắn, vậy thì đây không phải là một cuộc vây quét mà là một tràng t·ai n·ạn.
Đại Lê bí tàng đã được Đại Mạc tìm kiếm một thời gian dài, nhưng mà một chút dấu vết cũng không có, lần này có Đại Lê dư nghiệt trở về rất có thể là vì bí tàng mà đến.
Nhị ca trong miệng Mạc Thiên An đương nhiên là chỉ nhị vương tử Mạc Thiên Tiêu.
“Không suy nghĩ mà đánh thẳng vào quá nguy hiểm, ta đề nghị dùng phương pháp khác dẫn dụ bọn hắn ra ngoài, hang động bên trong là địa bàn của bọn hắn, ai biết bọn hắn sẽ bố trí những gì để chờ đợi chúng ta”. Lý Kiệt mở miệng nói.
Trần Thế Ngọc nghe vậy cũng không có thêm ý kiến gì, hai người bàn luận hồi lâu mới quyết định cửa động mà mình đảm nhận.
Lâm Vũ Thần mấy người đều tỏ vẻ ngạc nhiên, đám tà tu không phải đều sẽ t·ự s·át ngay khi b·ị b·ắt được sao, đám người Chiếu Nguyệt Môn lại có thể thành công bắt giữ bọn hắn, chẳng lẽ là có thủ đoạn đặc thù gì. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chư vị vương tử ở giữa là có đấu tranh, bọn hắn giai đoạn này đang không ngừng lôi kéo các đại thần trong triều, các thế lực lớn bên ngoài, nắm trong tay thế lực càng lớn, quyền nói chuyện của bọn hắn càng lớn, tỷ lệ ngồi vào vị trí thái tử càng được đề cao.
“Một cái hang động dưới chân Thái Linh Sơn”. Đoàn Chính Đông cũng không có giấu giếm. “Hang động bên trong tổng cộng có ba cái cửa động, chúng ta nhân lực không đủ vì thế mới đi tìm viện trợ”.
Xem ra thế lực càng lớn càng không phải lo lắng về mấy chuyện này, Chiếu Nguyệt Môn mặc dù hiện tại không có Thiên Nhân toạ trấn nhưng sau lưng bọn hắn là triều đình.
Chiếu Nguyệt Môn thân là đại phái, tất nhiên là nắm giữ trong tay nhiều loại bí thuật, có bí thuật có thể khống chế tâm trí như vậy cũng không phải là không thể.
Hắc bào nam tử trầm giọng nói, hắn tên là Mạc Thiên An, chính là trong truyền thuyết ngũ vương tử, mẫu thân chính là đương nhiệm Vương Hậu, là thân huynh đệ với đại vương tử Mạc Thiên Dụ.
“Nói đi, nhị ca của ta thật sự đi Phong Quận rồi sao ?”.
“Khống chế tâm trí sao ? Làm sao nghe có chút giống tà tu hành vi”. Lâm Vũ Thần nghĩ thầm, hắn năm đó cũng là vận dụng Khống Tâm Trùng, mặc dù tác dụng chính chỉ là khống chế sinh tử của kẻ khác mà thôi nhưng cũng bị Trần thúc cảnh cáo.
Nguyệt Quận địa giới.
Vì thế việc lôi kéo thế lực diễn ra tương đối công bằng, không việc gì phải lén lút đi gặp, nếu lộ ra càng thể hiện sự yếu đuối.
“Phong Quận có thứ gì đáng giá để đích thân hắn tự mình đi một chuyến sao ?”. Mạc Thiên An nghĩ thầm.
Chương 247: Đại Lê dư nghiệt
Trong mắt triều đình mà nói, bên nào có lợi cho bọn hắn tất nhiên là càng danh chính ngôn thuận, Đại Mạc bên trong, chỉ sợ Chiếu Nguyệt Môn so với Huyền Thương Môn càng thêm chính đạo, cho dù bọn hắn có làm ra đại sự gì đi chăng nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Các thế lực cũng có thể vì chuyện này mà hưởng lợi, vì thế bọn hắn cũng rất cẩn thận khi chọn phe phái, rất nhiều vị vương tử đến bái phỏng các thế lực lớn khác nhau, tuỳ thuộc vào lợi ích mà bọn hắn đưa ra, thế lực đó sẽ quyết định nên giúp người nào.
Không đợi Trần Thế Ngọc cùng Lý Kiệt trả lời, hắn liền đứng dậy phủi áo mà đi, thoáng chốc đã biến mất ở bên ngoài Vô Hạ Trấn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thái Linh Sơn là một ngọn núi nhỏ nằm về phía Tây Nam tính từ chân Thiên Sơn, khoảng cách Vô Hạ Phong cũng chừng mười dặm đường, xung quanh địa thế bằng phẳng, nếu nơi này bị công phá, tà tu tất nhiên sẽ khó mà có đường chạy trốn.
“Không biết sào huyệt chính xác của bọn hắn là ở nơi nào ?”. Trần Thế Ngọc hiện tại vẫn quan tâm về thông tin hơn là độ chính xác của nó.
“Bẩm Vương Tử, nhị vương tử thật sự đã đi đến Phong Quận, người ở Thiên Tiêu Phủ căn bản là một cái thế thân mà thôi, tin tức này là một vị nội gián cáo tri, thập phần chắc chắn”. Vị thái giám kia không giám có nửa điểm chậm trễ, vội vàng đáp lời.
“Cái này cũng không phải là hắn chủ động nói ra, mà là chúng ta vận dụng bí thuật để điều khiển tâm trí hắn nói ra sự thật, tin tức tất nhiên là không có vấn đề”. Đoàn Chính Đông xem thường lời nói của Lý Kiệt, vẻ mặt vô cùng chắc chắn, xem ra bọn hắn đã làm loại chuyện này không ít lần.
Nhìn tình huống hiện tại cũng không tốt hơn năm đó là bao.
“Lý huynh rất hợp ý ta, tà tu lần này hoạt động rất có tổ chức, một chút sơ suất cũng có thể khiến cho chúng ta phải trả giá đắt”. Trần Thế Ngọc gật đầu đồng tình.
Chính điện bên trong, thượng vị là một tên trung niên nam tử, thân khoác hắc bào, từng đạo kim sắc đường vân chạy dọc trên hắc bào, hình thành nên hàng trăm đạo phù văn, khí vụ phun trào, mờ nhạt kim quang ẩn hiện xung quanh.
Đoàn Chính Đông nghe vậy liền nhíu mày, hắn lấy ra một tấm bản đồ da thú, lại vận dụng linh lực vẽ ba cái điểm sáng bên trên, chính giữa chính là Thái Linh Sơn.
Còn tốt ba cái cửa động khoảng cách cũng không quá gần, nếu một bên vận dụng thủ đoạn gì cũng khó mà ảnh hưởng đến hai bên còn lại.
“Kỳ thực cũng không phải kế hoạch thâm sâu gì, đơn giản chỉ là chia ra vây quét hang ổ của đám tà tu mà thôi”. Đoàn Chính Đông thản nhiên nói.
Vì thế nữ tử kia đang bị triều đình truy nã gắt gao, đối ngoại tuyên bố không có nhắc đến bí tàng nhưng Mạc Thiên An thân là ngũ vương tử, tất nhiên biết được rất nhiều bí ẩn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Huyền Thương Môn đám người cũng không ở lâu tại Vô Hạ Trấn, trời vừa mới tờ mờ sáng, bọn hắn đã nhao nhao rời đi, một đường hướng thẳng đến vị trí đã đánh dấu trên bản đồ.
“Hừ, tin tức từ miệng một tên tà tu cũng không phải là đáng tin, ai biết có phải hắn đang tính kế chúng ta hay là không ?”. Lý Kiệt mặt lạnh nói.
Nhìn mấy người vẻ mặt hiếu kỳ, Đoàn Chính Đông liền bật cười.
“Dù là chuyện gì đi nữa, trước tiên không thể bỏ lỡ cơ hội này”. Mạc Thiên An nghĩ thầm.
Đương nhiên, bọn hắn có lẽ có thủ đoạn gì khác mới lựa chọn nơi này làm điểm dừng chân.
“Vương tử mời an tâm, tên nội gián này cũng không phải là mời gài vào, hắn từ nhỏ đã được Vương Hậu bí mật điều đến phục vụ Nhị vương tử, ngày thường làm việc cũng vô cùng cẩn mật, hơn nữa người nhà hắn còn nằm trong tay chúng ta, hắn sẽ không dám phản bội”.
Đám tà tu hiện tại như chim trong lồng, giữ mạng thì khó, thoát thân còn khó hơn, ai biết bọn hắn sẽ hành động như thế nào.
“Truyền lệnh của ta, tổ chức một đội nhân mã, ngày mai liền xuất phát đi Phong Quận”. Mạc Thiên An gọi vào một vị binh sĩ, cao giọng ra lệnh.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.