Thiên Khư Thần Lộ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 253: Mượn lực đột phá
“Trận pháp sao ? Xem ra các ngươi đã có chuẩn bị phương án đề phòng từ trước”. Hắc bào nhân xem xét từng đạo phù văn xung quanh, hắn phát hiện bản thân vậy mà không phá được mấy sợi lam xích này.
Nhưng hắn cũng không bởi vì chuyện này mà đánh mất bình tĩnh, ngược lại còn nhìn về phía ba người, nhẹ nhàng nói.
“Dù vậy các ngươi vẫn coi thường tốc độ phản ứng của võ tông cao thủ”.
Hắc bào nhân tay phải một cái ngón tay khẽ nhúc nhích, khoảng cách Lâm Vũ Thần ba người không xa, vương lại trên một ngọn cỏ là một giọt máu nhỏ đến khó tin, so sương sớm còn bé hơn, dùng mắt thường đừng mong có thể nhìn thấy.
Từ một giọt máu này xuất hiện một cỗ uy áp kinh người, áp lực đến quá mức đột ngột khiến cho cả ba người nhất thời đều sững người.
Giọt máu cấp tốc giãn nở, trong nháy mắt đã hoá thành một vũng máu nhỏ, huyết dịch nhanh chóng ngưng kết thành trăm đạo huyết châm bắn về phía ba người.
Lâm Vũ Thần cùng Lý Kiệt hai người có tu vi cao nhất, đã xem như là võ sư chi đỉnh, tốc độ phản ứng của bọn hắn cũng không có chậm, mặc dù bị uy áp ảnh hưởng nhưng cả hai ngay lập tức lấy lại tinh thần, mỗi người lại tế ra thủ đoạn hộ thân.
Giọt máu ẩn chứa uy lực có hạn nhưng dù vậy cũng đã đạt đến Thối Thể tam trọng đỉnh phong trình độ, Lâm Vũ Thần cùng Lý Kiệt tạm thời cũng có thể chống cự lại.
Lâm Quân ngược lại không may mắn như vậy, hắn đứng im một chỗ, trên thân thể hiện ra mấy trăm cái lỗ máu li ti, ngay tại thời khắc huyết châm xâm nhập vào cơ thể hắn liền lập tức tỏa ra bốn phía, đục thủng toàn bộ lục phủ ngũ tạng của hắn.
Khí tức trên người hắn nhanh chóng suy yếu, cuối cùng tiêu biến giữa thiên địa, chỉ để lại một chút linh lực còn vương lại trên thân thể, mặc dù như vậy nhưng hắn cũng không có ngã xuống mà chỉ đứng im một chỗ.
Lâm Vũ Thần cùng Lý Kiệt đều cảm thấy kinh hãi, võ tông cao thủ tùy tiện một kích liền đoạt mạng Thối Thể nhị trọng dễ như trở bàn tay, không có một chút khó khăn nào.
Mặc dù bọn hắn cũng không ít lần chứng kiến võ tông thậm chí tông sư cao thủ ra tay nhưng những lần đó đều có người vì bọn hắn chống đỡ cục diện, áp lực cũng vì đó mà giảm đi phần nào, nhưng lần này thì hoàn toàn khác biệt, bọn hắn thực sự phải tự mình đối phó với một vị võ tông cao thủ.
“Lâm sư đệ, đã đến nước này thì chỉ có cách liều một phen, hắn chỉ mới đột phá còn chưa chân chính nắm được võ tông uy lực”. Lý Kiệt tức giận nói, một thân khí tức toàn diện triển khai, áp lực đối mặt võ tông lần này hẳn là có thể để hắn cường hoá khiếu huyệt cuối cùng, nếu thành công hắn lúc này cũng là võ tông cao thủ, có thể cùng hắc bào nhân giao thủ một phen.
Lâm Vũ Thần cảm nhận được khí tức cường đại của Lý Kiệt, hắn cũng nhanh chóng nhận ra ý đồ của Lý Kiệt, tình huống hiện tại xem ra chỉ có thể lựa chọn tin tưởng vào Lý Kiệt bản thân.
“Cùng một chỗ lên”. Lâm Vũ Thần tinh thần tập trung, hắn xuất ra Xích Vũ Phiến, cũng không thèm che giấu thực lực, Luyện Hồn tam trọng đỉnh phong khí tức cũng cùng Lý Kiệt tranh phong, mặc dù là vậy nhưng vẫn kém hơn Lý Kiệt chút đỉnh.
Lý Kiệt cũng có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới Lâm Vũ Thần giấu sâu như vậy, hắn mặc dù vẫn cảm thấy Lâm Vũ Thần bản thân không đơn giản, thực lực có lẽ không kém mình quá xa nhưng lúc sau cũng chỉ cho là mình nghĩ quá nhiều.
Lâm Vũ Thần sau khi được Liễu trưởng lão thu làm đệ tử, rất nhiều người đã tìm hiểu thông tin về hắn, Lý Kiệt cũng là hiểu được đôi chút, Lâm Vũ Thần hiện tại vẫn còn rất trẻ, nhập môn còn chưa đến năm năm đã tu luyện đến Luyện Hồn tam trọng đỉnh phong, đã có thể xung kích tứ trọng.
Nếu cả hai có thể thoát nạn lần này, lần sau gặp lại chỉ sợ là tại nội môn bên trong gặp mặt.
Lý Kiệt cũng vì vậy mà trở nên cao hứng, Lâm Vũ Thần càng mạnh càng có thể giúp đỡ hắn nhiều thứ.
Một thân linh lực đều được chuyển hoá thành mộc linh lực, cây cối xung quanh cũng bị mộc linh lực hấp dẫn, không ngừng cố gắng vươn tới quanh thân Lý Kiệt.
Từng lớp từng lớp linh mộc hiển hoá đi ra hình thành nên một đạo mộc tiễn khổng lồ, một nửa linh lực của Lý Kiệt hầu như đều tập trung tại bên trong mộc tiễn.
Quanh thân hắn trôi nổi ba kiện phụ trợ hình pháp khí, một kiện cực phẩm, hai kiện thượng phẩm.
Mộc linh lực của mộc tiễn ngay lập tức được lực lượng tăng phúc, uy thế bỗng chốc tăng lên một cách chóng mặt, đã có được võ tông một kích uy thế.
Lâm Vũ Thần một nửa hồn lực cũng được truyền vào bên trong Xích Vũ Phiến, hồn lực của hắn trước nay vô cùng tinh thuần không có nửa điểm tạp chất, tử sắc hồn lực của hắn hầu như đều mạnh hơn hồn lực của mấy vị hồn tu khác trong tông rất nhiều.
Lâm Vũ Thần bản thân cũng lấy đó làm bệ phóng của mình, Huyễn Hồn Ma Công thực sự mang đến cho hắn rất nhiều kinh hỉ.
Nhìn thấy hai người ý chí muốn so chiêu với mình, hắc bào nhân cười nhẹ, hắn cũng đang độ tuổi sung sức, ý chí chiến đấu không kém hai người kia là bao.
“Muốn chiến một trận cuối cùng sao ? Được, thời gian vẫn đủ để chơi một chút với các ngươi”.
Từ trong hắc bào không ngừng chảy ra huyết dịch, hắc bào nhân quanh thân linh lực du động, đem huyết dịch đẩy lên bên trên đỉnh đầu hoá thành một khối huyết cầu khổng lồ, uy thế thậm chí còn mạnh mẽ hơn Lý Kiệt mộc tiễn.
Đôi bên ánh mắt chạm trán, không hẹn mà cùng lúc ra tay.
Lý Kiệt mộc tiễn phóng đi với tốc độ kinh người, tạo ra âm thanh to lớn chấn động một vùng xung quanh.
Lâm Vũ Thần vung vẩy Xích Vũ Phiến phóng thích hoả phượng, tử sắc hoả phượng cuồng vũ trong không trung, thần sắc thập phần tức giận, nhiệt lượng toả ra khiến cho không gian giống như bị nung chảy, những nơi nó đi qua, linh hồn cỏ cây đều bị thiêu rụi.
Hai đạo thuật pháp kinh thiên cùng nhau nhắm đến hắc bào nhân trên thân, lợi thế của hai người là hắc bào nhân hiện tại bị trận pháp kiềm chế, không thể di chuyển, nếu không với tốc độ của võ tông cao thủ, né tránh hai đòn này là hoàn toàn có thể.
Hắc bào nhân đối mặt công kích lao đến vẫn làm ra vẻ bình tĩnh, huyết cầu trên đỉnh đầu xoay chuyển hình thành một đoàn phong bạo, hắc bào nhân vẫy nhẹ cánh tay.
Huyết cầu lăng không hạ xuống đại địa, tựa như thiên ngoại vẫn thạch lao đến đón đầu hoả phượng cùng mộc tiễn.
Kinh thiên động địa thanh âm vang vọng khắp bốn phương, ba loại lực lượng cuốn lấy lẫn nhau, sóng linh lực uốn lượn trên không trung, khí tức bạo phát đi ra vô cùng khủng bố, so với khí tức mà hắc bào nhân trước đó phát ra còn mạnh mẽ hơn đôi phần.
Lâm Vũ Thần cùng Lý Kiệt vận dụng linh lực chống đỡ thân hình không để cho khí tràng bạo phát thổi bay, khói bụi mờ mịt chắn mất tầm nhìn, linh lực rối loạn cũng khiến cho linh nhãn khó mà dò xét khu vực trước mắt.
Đột nhiên từ trong màn khói bụi một đạo thân ảnh phóng ra với tốc độ kinh người, chưa đến một hơi thở đã tiếp cận Lâm Vũ Thần hai người, hắc bào nhân vung tay hình thành một đạo huyết trảo.
Lâm Vũ Thần đang định thi triển Thế Thân Thuật né tránh, bên cạnh Lý Kiệt đã lao về phía trước, hắn cũng tung ra một cái mộc trảo.
Song trảo ở giữa không trung đối chiến, Lý Kiệt căn bản không chống nổi thời gian một hơi thở, linh lực cường đại từ một vị võ tông cao thủ truyền vào trong thân thể hắn, khiến cho thân thể hắn nhất thời khó mà chống đỡ, vài cái mạch máu trong nháy mắt vỡ vụn.
Lý Kiệt phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bị cường lực đẩy bay về phía sau trăm trượng khoảng cách.
“Thật sự là không biết lượng sức”.
Hắc bào nhân lắc đầu cảm thán, cảnh giới chênh lệch không phải nhờ ý chí liền có thể bù đắp, tam trọng cùng tứ trọng giống như là đại cảnh giới phân chia, một khi chưa bước vào tứ trọng thì đừng mong có thể cùng tứ trọng chống lại.
Hắn lúc này nhìn qua Lâm Vũ Thần, một loại cảm giác kỳ lạ chợt hiện, một thứ gì đó đang lao nhanh về phía hắn, hắc bào nhân lập tức dựng lên linh lực hộ thuẫn nhưng thứ kia cũng không hoàn toàn bị chặn lại, một phần vẫn có thể xuyên qua hộ thuẫn vương lên thân thể hắc bào nhân.
“Linh hồn thiêu đốt tư vị quả thực khó chịu”. Hắc bào nhân chăm chú nhìn về phía Lâm Vũ Thần, nhẹ nhàng nói. “Thời gian ngắn liền có thực lực như vậy, Lâm sư đệ, ngươi thực sự khiến ta ghen tỵ đấy”.
Lâm Vũ Thần thẫn người, hắn biết Phong Hoả Luân cho dù là vận dụng hồn lực cũng khó mà đả thương hắc bào nhân nhưng tại sao hắn lại biết mình.
“Ngươi là ai ?”. Lâm Vũ Thần nhíu mày, thận trọng hỏi.
“Không có ý nghĩa, giao ra linh thú của ngươi, tính toán chúng ta xem như quen biết, ta sẽ tha cho ngươi một mạng”.
Hắc bào nhân không có trả lời câu hỏi của Lâm Vũ Thần, lời nói của hắn lại khiến cho Lâm Vũ Thần lâm vào hoang mang, đối phương lại vì Vô Ảnh Báo mà đến, nhưng tại sao hắn lại muốn Vô Ảnh Báo, Lâm Vũ Thần không thể nào hiểu được.
Hắn còn chưa kịp trả lời, từ sau lưng đã nổi lên phong ba, vô số cương phong đang hội tụ ở phía xa xa.
Lý Kiệt bước ra khỏi rừng cây, một cánh tay trước đó đã bị hắc bào nhân rút sạch huyết dịch, chỉ còn da bọc xương, nhưng đáng chú ý không phải là điểm này, trên thân thể hắn toàn bộ ba trăm sáu mươi lăm khiếu huyết đều phát ra quang mang kết thành trận đồ.
Khí tức của Lý Kiệt đang không ngừng gia tăng, hắn đang trong giai đoạn đột phá võ tông.
Hắc bào nhân ánh mắt chợt biến, thân thể lập tức hoá thành huyết ảnh, chớp mắt đã xuất hiện ở trước mặt Lý Kiệt, trong tay hắn lại nhiều một thanh huyết thương.
Lý Kiệt lúc này cảm giác được uy áp nhưng ý chí của hắn không ngừng phản kháng, một thân khí tức toàn diện bạo phát, hắn đang cưỡng ép gia tăng tốc độ đột phá, làm như vậy có thể sẽ khiến cho tỷ lệ đột phá thành công giảm xuống nhưng tình huống hiện tại xem ra chỉ còn cách này.
Khí tràng kinh người bạo phát nhất thời đẩy lùi hắc bào nhân một đoạn khoảng cách, Lý Kiệt chớp lấy cơ hội ngắn ngủi này liều mình xông vào võ tông ranh giới.
Ầm ầm tiếng động vang lên, khí tức của Lý Kiệt đã đạt đến võ tông tiêu chuẩn, hắn thành công nhưng chưa kịp ăn mừng thì một đạo huyết thương đã phóng đến cắm sâu vào thân thể hắn.
Không giống lần trước để cho linh lực của hắc bào nhân phá hoại cơ thể, Lý Kiệt lần này vận dụng võ tông linh lực của mình chống cự, lại lấy đại địa làm bàn đạp đẩy thân thể lao đến trước mặt hắc bào nhân.
Hai bên không mưu mà hợp, đồng loạt tung ra một đạo quyền pháp, khí tức cường đại va chạm, phản lực hình thành đẩy lui cả hai người.
Lý Kiệt tình trạng vô cùng thảm hại, vết thương ở bụng càng thêm nghiêm trọng, lồng ngực cũng bị gãy mấy cái xương sườn, xương cánh tay còn lại cũng xuất hiện dấu hiệu rạn nứt.
Hắc bào nhân cũng bị lực lượng tác động đến thân thể nhưng chỉ phun ra một ngụm máu tươi, rất nhanh lại ổn định thân hình đứng dậy, có điều áo choàng của hắn rách ra một mảng lớn để lộ gương mặt của hắn.
“Phùng….Phùng sư huynh”. Lâm Vũ Thần lộ ra vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên khi thấy gương mặt của hắn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.