Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 106: Chương 106

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 106: Chương 106


Chỉ cần vừa nghĩ tới dáng vẻ bất lực tuyệt vọng của cậu ấy là cô ta đã vô cùng vui vẻ. Tiếp đó sờ lấy gương mặt Hoắc Đình Xuyên, một mặt điên phê lẩm bẩm nói: “Nếu đã là thứ tôi không lấy được thì người khác cũng đừng hòng lấy được, dù là tự tay tôi phải phá hủy thì người khác cũng đừng hòng nhúng chàm.”

Chỉ là, đột nhiên cô lại nghĩ đến chuyện gì đó, lập tức đi tìm Hoắc Đình Xuyên.

Dựa vào phong tục của nông thôn thì trên cơ bản là sẽ kết hôn vào năm sau, mà cũng chỉ có thời điểm này là lúc được nhàn hạ nhất của nông thôn.

“Thanh niên tri thức Tần, bác hỏi một câu nữa, người em rể kia của cháu có đối tượng chưa?”

Người đàn ông được gọi là anh Mãnh nhìn Lý Ngọc, không có ý tốt, cười nói: “Người anh em, đừng gấp gáp như thế, chờ chuyện này kết thúc, chắc chắn sẽ đưa cậu không thiếu một xu nào.”

Tần Sương có chút im lặng, có thể có lãnh đạo gì đến nhà cô chứ.

Tần Sương dứt lời, lập tức nhanh chóng đi về phía đông. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Được, vậy thì cám ơn thím.”

Nghe thấy tiếng cười của Chu Đình Đình, Lý Ngọc luôn cảm thấy sống lưng phát lạnh...

Khoảng cách gần như thế, Hoắc Đình Xuyên không kịp trốn tránh, chỉ có thể hy vọng thuốc giải của chị Sương sẽ không như xe bị tuột xích.

Ngay cả cuốc cũng không kịp trả mà hùng hổ rời đi.

Hoắc Đình Châu lại làm việc ở gần đó, hơn nữa Hoắc Đình Châu cũng phát hiện ra sự xuất hiện của bọn họ khi nghe thấy bọn họ nói chuyện.

Chu Đình Đình đi đến trước mặt Hoắc Đình Xuyên, ngồi xổm người xuống.

Thấy người hôn mê bất tỉnh, người đàn ông dẫn đường huýt sáo một cái.

Thím nghe xong thì còn có thể nói cái gì, không thể làm gì khác hơn là trả lời: “Được được được, thím hiểu rồi, lát nữa thím sẽ nói với bọn họ một chút, làm việc thôi.”

“Khi nào thì đi, đi bao lâu? Chỉ một mình cậu ấy đi thôi sao?” Tần Sương gấp gáp hỏi.

“Hôm qua, thím nghe nói hình như có cô gái nhà nào đó hỏi thăm đến tình huống của thanh niên tri thức Hoắc, cho nên thím liền hỏi như vậy.”

“Vậy các người mau lên.”

Cho nên, nếu là cô thì cô sẽ tìm một người đàn ông ngang hàng rồi gả đi, đó mới là lựa chọn chính xác.

Những thôn dân này chỉ thích nói chuyện bát quái.

Chờ tiếng còi thổi lên một lát thì thấy một nam một nữ đi ra từ bên trong.

Anh Mãnh hét lớn một tiếng: “Ai đang làm trò quỷ, đi ra!”

“Ai u, cháu không biết đâu, không phải bây giờ đang sắp vào đông rồi sao, mấy bà mối đều bắt đầu hưng phấn, cả ngày đều đi nghe ngóng đủ loại chuyện nam nữ chưa đính hôn.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Chẳng biết tại sao, cô luôn cảm giác có chuyện gì đó sẽ xảy ra.

Người vừa tới không phải là ai khác, chính là Chu Đình Đình và nhân tình cô ta mới quen.

“Thím, có phải là thím nghe thấy ai đó nói gì không?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Thấy anh ta không nói, Hoắc Đình Xuyên lập tức cảng giác trong nháy mắt.

Thẳng đến khi người dẫn đường phía trước đột nhiên dừng bước, quay đầu tung bột phấn về phía Hoắc Đình Xuyên.

“Có ai trông thấy Hoắc Đình Xuyên không?”

Lý Ngọc nghe xong lời này thì nhìn Hoắc Đình Xuyên té xỉu, nghĩ thầm được rồi, chỉ cần không g.i.ế.c người là dễ nói.

“Cảm ơn, tôi đi xem một chút.”

Chương 106: Chương 106

Người đàn ông đi phía trước nghe Hoắc Đình Xuyên nói như vậy thì cũng dừng bước lại, cười ha hả trả lời: “Thanh niên tri thức Hoắc, vì sao đại đội trưởng tìm anh thì tôi cũng không biết rõ, tôi cũng chỉ là chân chạy, cậu cứ đến đó rồi sẽ biết.”

Người ta muốn nhất phi trùng thiên cũng không sai!

Cậu ấy không sợ mấy chuyện quang minh chính đại, chỉ sợ mấy người này hạ thuốc mê.

Lúc Tần Sương nhìn thấy Hoắc Đình Châu thì cũng sửng sốt một chút.

Nhưng mà, nếu g.i.ế.c cậu ấy thì sao có thể hả giận bằng để cậu ấy làm tội phạm g.i.ế.c người được.

Tiếp đó, lập tức nhắm hai mắt lại rồi ngã xuống.

Không nói đến bối cảnh, chỉ nói trình độ văn hóa không giống nhau thì hai người có thể có đề tài chung gì?

Tần Sương quay đầu vừa làm việc, vừa nghĩ chuyện này.

Nghĩ đến lời chị Sương đã từng nói, cậu ấy nhanh chóng cầm lấy dược hoàn trong tay.

“Nếu anh đã chán ghét tôi như vậy, vậy thì tôi sẽ để anh phải sống trong địa ngục tại kiếp sau, ha ha ha ha....”

Vừa đi vừa nói lầm bầm: “Hoắc Đình Xuyên, tốt nhất là cậu có chút mắt, nếu bị người khác làm hại thì cũng đáng đời.”

Đương nhiên, gà mái không muốn làm phượng hoàng thì cũng không phải gà mái tốt.

Anh cũng không phải người ngu, thời gian này khi em trai làm việc ở nông thôn, chắc chắn là đã có chuyện gì đó xảy ra.

Tất cả những gì cô ta trải qua là do cậu ấy ban tặng.

“Được, cũng có thể kiểm tra năng lực phản ứng của em trai anh.”

Trong nháy mắt khi con d.a.o găm rơi xuống, Lý Ngọc tỉnh táo lại.

Nhưng mà, cũng không biết có phải hôm nay vận khí may mắn không.

“Nhưng mà...”

Nhìn mình người đàn ông mình đã từng yêu nhất ở trước mắt, hận không thể thiên đao vạn quả cậu ấy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhìn người đàn ông dẫn đường, cuối cùng Hoắc Đình Xuyên nói: “Người anh em, đại đội trưởng muốn làm gì thế, muốn vào núi sâu hả? Hơn nữa còn có nhiều thanh niên tri thức như thế, sao lại chỉ gọi một mình tôi?”

Cũng là do tối hôm qua cậu ấy ngủ không ngon, nếu không thì cũng sẽ không trì độn như thế.

“Em rể?”

“Ai u, nhưng mà cái gì, đều nói làm việc phải chung thủy, cho nên đừng có gấp gáp.”

Trong lịch sử, chờ đến khi kỳ thi đại học vừa khôi phục thì những người bỏ rơi vợ con và người bỏ chồng vứt con đều nhiều vô số kể.

Nhất là nghe khi nghe thấy tiếng của em trai, anh liền bỏ cành khô trong tay xuống, mang theo lưỡi búa, lặng lẽ đi tới.

Tần Sương phản ứng nửa ngày thì mới biết đây là nhắc tới Hoắc Đình Xuyên.

Đúng lúc này, Hoắc Đình Xuyên vốn còn hôn mê đã đứng dậy trong nháy mắt.

Tần Sương nghe xong lời của thím thì cũng nhăn mày.

Mà giờ khắc nà, Hoắc Đình Xuyên được người khác đưa đi, cũng là đi được một nửa đường thì mới phát hiện ra có gì đó không đúng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hoắc Đình Xuyên thấy thế thì trực tiếp đưa tay nhét dược vật vào trong miệng.

Tiếp đó chỉ trong chốc lát, chỉ thấy cô gái mình yêu thương cũng đi tới.

Nghĩ thầm, bây giờ người trong thôn cũng yêu cầu cao như vậy sao?

Dù sao thì cô ta cũng muốn nhìn xem, chờ đến khi cậu ấy biết mình đã tự tay g.i.ế.c Lý Ngọc thì cậu ấy sẽ giãy dụa giải thích như thế nào.

Nghe thấy thanh niên tri thức Tần hỏi, vẫn là Ôn Tuyền mở miệng nói: “Vừa rồi có người trong thôn, nói là có việc cần thanh niên tri thức Hoắc hỗ trợ cho nên đưa người đi rồi.”

Ôn Tuyền thấy thanh niên tri thức Tần gấp gáp như vậy thì lập tức nói: “Đã đi mười mấy phút, còn đi về phía Đông.”

Những người kia không thể tìm người địa phương sống thật tốt sao?

Hai người đạt được nhận thức chung, liền đi theo sau bọn họ không gần không xa.

“Anh Mãnh, chị Chu, đã đưa người tới cho các người, có phải là nên đưa tôi chỗ tốt rồi không, dù sao thì tôi cũng đã làm việc này, gần đây phải ra ngoài tránh một chút”

Ngay vào thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, Tần Sương trực tiếp ném một viên đá vào mu bàn tay anh Mãnh.

Ttheo Chu Đình Đình nhìn về phía anh Mãnh, anh ta hiểu ý, lập tức lấy ra con d.a.o găm mình đã chuẩn bị, liền đ.â.m về phía Lý Ngọc đang sững sờ.

Lập tức nói: “Thím, nếu có người nào hỏi thăm tình huống của nhà cháu thì cứ nói anh tư và em trai Hoắc Đình Xuyên đều đã có hôn thê ở nhà, chỉ chờ trong nhà tìm được việc làm thì sẽ sắp xếp cho bọn họ về thành cho nên đừng mong nhớ.”

“Xuỵt, bọn họ ở phía trước, xem có chuyện gì xảy ra trước rồi đi ra.”

Chu Đình Đình cũng khuyên.

“A Châu, trông thấy em trai của anh không?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 106: Chương 106