Thiên Kim Bá Đạo Xuyên Đến 1970: Vả Mặt Cực Phẩm Ngay Từ Đầu
Thán Khảo Tra Tra
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 123: Chương 123
Nghe thấy con trai nói như vậy thì Đường Mẫn cũng yên lòng.
Quả nhiên mấy thằng nhóc choai choai ăn c.h.ế.t lão tử.
Tần Sương nghe nói như thế thì trong lúc nhất thời cũng không biết nói gì.
Tần Sương đã mua một loại sơn lót ở cửa hàng bách hóa, rất nhanh đã lắp đặt xong cửa kính.
“Được rồi, dì bắt đầu ăn cơm đi, đợi lát nữa đồ ăn nguội thì sẽ không ngon nữa.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đúng đúng đúng, mẹ cũng đừng ngạc nhiên, nếu có thời gian thì chị Sương sẽ lên núi đi săn, thỉnh thoảng con cũng bắt được con mồi về.”
Tần Sương cảm nhận được ánh mắt của mẹ chồng thì cũng có chút ngượng ngùng giải thích nói: “Dì à, cháu ăn tương đối nhiều, dì chớ trách.”
“Ôi, đều nghe Sương Sương.”
Đường Mẫn nhìn cơm tối có đủ sắc hương vị thì trong lòng cũng khiếp sợ một cái.
Xem ra ngày mai phải gọi điện thoại cho bạn già, chẳng những phải gửi thư giới thiệu tới mà còn phải gửi thêm cho bà ấy chút tiền giấy.
Mấy đứa trẻ này có thể kết nhóm với nhau, xem xét thì thấy đều là những người có cùng chí hướng.
Cô cũng chỉ có một người ba, chắc chắn là sau này phải dưỡng lão cho ông ấy.
Theo mùi thơm trong phòng bếp bay ra, bụng của mọi người cũng đều không tự chủ được mà sôi ùng ục.
Dù sao thì nếu hai người kết hôn, không chỉ là cuộc sống của hai người mà còn là sự kết hợp của hai nhà.
Cô không phải loại người ra vẻ ta đây, cô cũng chỉ lo không biết mẹ chồng có nghĩ gì khi thấy cô ăn nhiều như thế không.
Hơn nữa năm đó bà ấy ra chiến trường, cũng rất hiểu sinh tử.
“Không có việc gì, ăn được là phúc, Đình Châu có tiền, nhất định sẽ nuôi được cháu, cháu cứ yên tâm ăn.”
Chương 123: Chương 123
Lục Thần: “Đúng đúng đúng, cháu và Viên Viên nấu cơm là được rồi, cam đoan sẽ không khiến dì thất vọng, dì cứ đi nghỉ ngơi trước đi, bọn cháu đi làm cơm.”
Đợi đến ngày nào đó bà ấy và ông nhà mình không động được nữa, vậy thì chỉ cần một túi thuốc chuột là xong.
Nghe thấy con trai giải thích thì Đường Mẫn mới hiểu ra.
Đường Mẫn thấy bọn họ nói như vậy thì cũng nói: “Vậy được rồi, thế thì ngày mai dì sẽ nấu cơm cho mấy đứa.”
Tần Sương đưa người vào phòng mình, lấy ra một bộ chăn đệm mới trải lên giường rồi đi ra ngoài lắp kính cho phòng gạch gỗ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc còn sống mà không đối xử tốt với mình thì c.h.ế.t cũng chỉ là một nắm cát vàng, thậm chí còn có số ít người không tìm được hài cốt.
Sau này ban ngày đọc sách viết chữ thì cũng không cần hại mắt như trước nữa.
Bốn món ăn một món canh thì thôi, ngay cả cơm cũng là lương thực tinh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mà nếu ba mẹ chồng là người có lý lẽ thì cô cũng sẽ hiếu thuận với bọn họ.
Sau đó có chút không chắc chắn hỏi: “Sương Sương, không phải mấy đứa vì nghênh đón dì mà nấu hết thịt đó chứ?”
Sau bữa cơm tối phong vân tàn quyển, xung quanh bị càn quét sạch sẽ một lần nữa.
Dù sao thì con dâu của bà ấy cũng ưu tú như vậy, chắc chắn sẽ không chơi đùa với những người xấu.
Tần Sương thấy bọn họ đã nói xong thì mới lên tiếng: “Dì Đường, cháu dẫn dì vào phòng nghỉ ngơi trước, chờ cơm tối chín thì dì ra ăn cơm là được.”
Ngay cả Hoắc Đình Xuyên cũng không nhàn rỗi mà chẻ củi ở trong sân.
Vẫn là Hoắc Đình Xuyên mở miệng nói: “Mẹ à, chị Sương là người tập võ, ngày nào cũng làm việc lấy công điểm, chị ấy rất khỏe, làm nhiều, cũng tiêu hao nhiều thể lực, cho nên chuyện ăn nhiều là rất bình thường.”
Sau đó, đám người bắt đầu ăn, lúc này Đường Mẫn mới biết vì sao bọn họ lại nói như vậy.
Lúc này, hai người trong phòng bếp cũng lấy thịt ba chỉ Tần Sương mua về làm thịt kho tàu.
Vu Viên Viên nghe nói như thế thì cũng lập tức nói: “Dì à, dì đi từ xa đến, chắc chắn là bây giờ đã rất mệt mỏi, tối nay cứ để bọn cháu làm cho, dì đi nghỉ ngơi trước.”
Thường thấy quá nhiều người rời đi cho nên Đường Mẫn cũng rất trân quý cuộc sống bây giờ.
Dù sao thì cảm tình của con người cũng phải đến từ hai bên.
Bà ấy vẫn luôn nhìn bọn họ ăn cơm, lúc này con dâu đã ăn đến bát cơm thứ ba.
“Hơn nữa trong tay mấy người bọn cháu đều có tiền, công điểm cũng không ít, tất nhiên là phải ăn ngon một chút.”
Thẳng đến khi Vu Viên Viên hô có thể dọn cơm thì mọi người mới dừng công việc dang dở trong tay lại.
Đương nhiên, Đường Mẫn là người có tính cách thoải mái, thấy con dâu ăn nhiều như thế, bà ấy thực sự không có ý kiến gì.
Chỉ là bà ấy có chút kinh ngạc, dù sao thì con gái trong thành chỉ cần ăn một bát cơm là xong.
Dương Minh Trạch chuẩn bị bột nhão rồi cầm lấy báo mà em gái đã chuẩn bị bắt đầu làm việc trong phòng.
Nếu như mẹ chồng chướng mắt cô thì cô cũng sẽ không cho sắc mặt tốt gì.
Nhìn kính trong suốt, Tần Sương hài lòng gật đầu.
“Nhưng mà ai là người nấu cơm trong mấy đứa? Đêm nay dì sẽ bộc lộ tài năng, đúng lúc cho các cháu nếm thử tay nghề của dì.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Đường Mẫn ngồi ở cửa nhìn bọn nhỏ bận rộn, trong lòng hết sức vui mừng.
Người không muốn cho cô thoải mái, một là g.i.ế.c c·h·ế·t, hai là rời xa, dù sao thì cứ làm chuyện mình thoải mái là được.
Sợ mình tới một chuyến mà lại ăn c.h.ế.t bọn nhỏ.
Ngay cả gà rừng cũng bị Vu Viên Viên chặt cho vào nồi.
Nhìn số thịt nổi bật trong bát, Đường Mẫn thấy rất ấm lòng.
Tần Sương ngước mắt, nhìn về phía dì, cười nói: “Dì đừng hiểu lầm, chúng cháu thường xuyên ăn như thế, nếu không phải là do thời tiết hôm nay lạnh thì có lẽ là còn được ăn nhiều thịt rừng hơn.”
Nếu không phải mình qua loa sơ suất thì cũng không đến mức phải ăn nhờ ở đậu nhà con dâu.
“Cho nên ngày nào chúng con cũng ăn ít nhất một bữa như vậy, dù sao thì cũng phải có sức để vung cuốc làm việc đồng áng.”
Nghĩ thầm bữa cơm tối này cũng quá phong phú rồi nhỉ?
Căn nhà ở bên này đã khô, đã có thể vào ở, chờ đến khi lắp kính, dán báo lên tường xong là có thể vào bên này ở. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngay cả người con dâu này cũng là người ăn khỏe.
Hơn nữa nếu sau này con dâu sống với con trai một đời, vậy thì ý kiến của bà ấy thật không quan trọng.
“Dì à, dì ăn nhiều một chút, chúng cháu đều là người ăn khỏe, nếu dì ăn chậm thì chỉ sợ là chút nữa còn không uống được ngụm canh nào.”
Cuối cùng Tần Sương cũng nhắm mắt ăn hết năm bát cơm rồi không ăn nữa.
Hơn nữa người ta còn ăn cơm dựa vào bản lĩnh, bà ấy còn có thể nói gì.
Đây cũng là lần đầu tiên bà ấy thấy cô gái có thể ăn nhiều như vậy.
Tần Sương gắp mấy miếng thịt thả vào trong bát của Đường Mẫn.
Mặc dù cô ấy rất thích người yêu, nhưng mà nếu mẹ chồng không đáng tin cậy thì cô sẽ cân nhắc lại một lần nữa.
“Mẹ nhìn con trai mẹ một cái xem, không phải con cũng ăn đến bát thứ ba rồi sao?”
“Được rồi, mấy đứa ăn đi.”
“Dì còn tưởng là mấy đứa ở chung với nhau.”
“Ôi, mấy đứa đều ăn đi, đừng để ý đến dì.”
Bây giờ sắc trời tối tương đối sớm, lúc ăn cơm thì mọi người đã đốt hai ngọn nến ở bên trong nhà chính.
“Đúng vậy, để con gắp cho mẹ nhiều một chút, chờ lát nữa chúng con ăn nhanh thì sẽ không để ý đến mẹ nữa.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.