Thiên Kim Bá Đạo Xuyên Đến 1970: Vả Mặt Cực Phẩm Ngay Từ Đầu
Thán Khảo Tra Tra
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 210: Chương 210
Cũng là trẻ con nhưng em trai Hổ Tử của cô là một đứa trẻ vô cùng ngoan ngoãn hiểu chuyện.
Ngay cả lão Tứ mới vừa trở về cũng đứng sững tại chỗ.
Ngay sau đó, cô đóng nắp hộp cơm lại, lạnh lùng nói: “Muốn ăn thì bảo ba mẹ cậu mua, đã lớn bằng đó mà không có chút giáo d·ụ·c nào cả, đến khi lớn lên cũng là một đứa phá hoại thôi!”
Một đứa trẻ có thể tùy tiện nói ra những lời như vậy đã biết ngày thường cũng hay mắng chửi người khác như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc Tần Sương dẫn người tới phát hiện bên trong chỉ còn lại một người đàn ông, chắc chắn một người khác đã ra ngoài làm việc rồi.
“Các người là ai? Vì sao lại muốn bắt chúng tôi?”
Sau đó đợi cô tìm được bảo vệ đoàn tàu, mấy người bàn bạc một lúc, cuối cùng là Tần Sương dẫn tới chỗ hai người kia đang trốn.
Nhờ có công giúp bắt tội phạm, còn là nhân viên chính phủ phái đi làm việc, chẳng bao lâu trưởng đoàn tàu đã sắp xếp cho Tần Sương một cái giường mềm yên tĩnh.
“Á!!! G·i·ế·t người!”
“Cô nói dóc, rõ ràng là cô đạp tôi, cô nhìn xem trên quần áo của tôi còn có dấu chân của cô đây này!” Người đàn bà bị đánh từ trên giường đứng lên to tiếng nói.
“Mẹ, con muốn ăn thịt, chị ta là đồ tốn cơm tốn gạo vì sao lại được ăn ngon như vậy chứ!”
“Được, chúng tôi nghe theo đồng chí Tần.”
“Thành thật chút đi. Vì sao bắt các người, bản thân các người không biết sao?”
“Tôi lớn bằng này còn chưa gặp nhiều người không biết xấu hổ. Mà không biết xấu hổ như mấy người cũng là lần đầu nhìn thấy đó!”
Mà còn là loại giường mềm tốt như vậy thì ngủ sẽ thoải mái lắm đây.
Theo một tiếng thét của người đàn bà, các hành khách ở bên cạnh cũng nghe thấy âm thanh lập tức vây quanh lại đây.
Bắt đầu từ lúc lên tàu vẫn luôn ríu ra ríu rít, không phải một chốc đòi cái này thì lát nữa lại đòi cái kia.
Chưa đợi đối phương bắt lấy tóc của Tần Sương thì đã bị cô nhấc lên đạp lên trên giường rồi.
“Đúng, để tôi đi tìm trưởng đoàn tàu, loại người không được dạy dỗ này phải đi ngồi ghế cứng mới đúng!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Đúng lúc cô đang lo lắng bên kia không cho đổi giường nằm, chẳng phải công lao tốt như vậy đã đến rồi sao.
Hai người căm hận nhìn Tần Sương, nếu được thì chúng rất muốn g.i.ế.c c.h.ế.t cô.
“Đúng, là thứ tốn cơm tốn gạo này đánh mẹ tôi, sao chị không đi c.h.ế.t đi!”
Mà Tần Sương nhìn một nhà ba người họ cũng nổi nóng thật sự, “Nếu đã như vậy thì gọi trưởng đoàn tàu tới giải quyết đi!”
“A... Chị cũng dám nói tôi!”
Cô không muốn gánh nỗi oan này, đây chính là lỗi của họ.
“Đồng chí, đứa trẻ này hẳn là đã bị hôn mê rồi, tốt nhất nhờ bác sĩ khám thử. Với lại mau chóng tìm ba mẹ đứa trẻ, chắc họ còn chưa xuống tàu đâu.”
Xem ra đây là đang ép cô phải thay trời hành đạo rồi!
Mãi tới hai ngày sau, phía tầng dưới giường cô có một cặp vợ chồng và đứa trẻ tới mới khiến cô đau đầu.
Tần Sương tức giận bật cười, đúng là sau lưng mỗi đứa trẻ nghịch ngợm đều có một người phụ huynh không biết dạy.
Sau đó, mấy nhà có con nhỏ đều thầm sợ hãi càng giám sát con cái mình kỹ hơn.
Mẹ đứa trẻ thấy nó khóc lập tức nổi giận nói: “Tôi nói đồng chí nữ này, sao cô lại như thế? Con tôi muốn ăn đồ của cô cũng là cô may mắn đó. Xem cô làm con tôi hoảng sợ kìa, mau xin lỗi đi!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Không ngờ làm việc này lâu như vậy mà cuối cùng vẫn bị bắt.
Nghe hai người họ nói chuyện với nhau, lão Tứ và Qua Tử còn gì mà không rõ nữa, chúng đã sớm bị người theo dõi rồi.
Tần Sương mở cái bao to trên giường ra lập tức nhìn thấy một cậu bé đã ngất xỉu nằm trong đó.
Mà ba mẹ của đứa bé trai nọ biết đã tìm được con mình thì khóc lóc đến không thở nổi.
Chương 210: Chương 210
Đôi mắt cô lập tức xoay tròn đi thật nhanh về phía trước.
“Được, chúng tôi đã biết, làm phiền Tiểu Tần đã giúp đỡ.”
Đương nhiên Tần Sương sẽ không mặc kệ bà ta.
“Đi thôi, đi thôi, nhìn cái gì mà nhìn. Đúng là sống thì phí lương thực lại không làm chuyện con người làm mà!”
Qua Tử thấy đột nhiên có nhiều người xông vào, chưa đợi gã kịp đứng dậy phản kháng thì đã bị đối phương đè lên trên giường rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chỉ có người phụ nữ kia vẫn còn hôn mê, mãi vẫn chưa có ai đến nhận, có lẽ là một mình ra cửa.
“Đừng khách sáo, mỗi người đều có trách nhiệm bắt kẻ phạm tội mà.”
Đứa trẻ đó nghịch ngợm vừa nhìn đã biết là do người trong nhà nuông chiều, không hề có chút giáo d·ụ·c nào.
Con không được dạy dỗ là lỗi của ba mẹ, làm ba mà hèn nhát không nói lời nào, còn để mặc cho vợ mình la lối om sòm khắp nơi, đúng là một gia đình cực phẩm.
“Muốn ăn đồ ăn của tôi thì cứ nói thẳng, còn may mắn, cũng không sợ đồ ăn mấy người đòi tới làm con mấy người mắc nghẹn!”
Nhìn xem lời bà ta nói này không biết xấu hổ tới cỡ nào, còn ăn đồ của cô là may mắn của cô nữa chứ.
Sau đó, cô nhỏ giọng nói với người bên cạnh: “Chúng ta đợi một chút, còn có một người ra ngoài chưa về, không chừng còn có thu hoạch đấy.”
“Cũng gần như vậy, đứa trẻ này từ lúc lên xe đã bắt đầu làm ầm ĩ không ngừng làm tôi không thể ngủ được không nói. Vừa rồi còn mắng tôi là tốn cơm tốn gạo, mẹ nó nhìn không được còn muốn ra tay đánh tôi nữa!” Tần Sương lớn tiếng giải thích.
Nhưng cho dù kế tiếp sẽ xử lý thế nào cũng không liên quan tới Tần Sương.
Nó ồn ào cả đường đi, cô đều nhịn, vậy mà lại dám mở miệng mắng cô thì không được rồi.
Mọi người nghe thấy lời đứa trẻ nói, sắc mặt cũng lập tức thay đổi.
Cũng có người tò mò hỏi: “Đồng chí, chỗ cô làm sao thế? Họ bắt nạt cô sao?”
Mấy hành khách lúc trước có biết Tần Sương thấy bên này đã đánh nhau.
Tần Sương nghe nó nói thế, sắc mặt lập tức sa sầm lại.
Mẹ đứa trẻ đưa nó cho chồng mình rồi đứng dậy vươn tay muốn đánh Tần Sương.
“Hay cho đứa con gái bịp bợm dám nguyền rủa con tôi, xem bà đây có đánh c.h.ế.t mày không!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Mà Tần Sương lại không sợ hãi chút nào, còn hừ lạnh một tiếng: “Hai người còn nhìn nữa, tôi sẽ móc mắt hai người ra đấy!”
Chuyến tàu này là chạy thẳng tới tỉnh Y, cho nên toàn bộ cơ sở thiết bị trên tàu đều vô cùng đầy đủ.
Đợi hai người bị mọi người áp giải đi, hành khách xung quanh mới biết vừa tóm được hai gã buôn người, còn là loại nhân chứng vật chứng đầy đủ.
Nghĩ cho dù không có giường nằm, đợi lát nữa dọn dẹp hai tên s·ú·c sinh kia ra ngoài xong, không phải vừa lúc có thêm hai cái giường nằm rồi sao.
Không nói những thứ khác, hai người này rõ ràng không phải thứ gì tốt đẹp cả thế mà lại có thể mua được ghế giường mềm, có vẻ rất kỳ lạ.
Đợi sau khi đổi giường nằm xong, lúc này Tần Sương mới có thể yên tĩnh ngủ bù một giấc.
Nếu không bị tức quá đỗi, cô cũng không muốn nói những lời khó nghe đến vậy.
Tần Sương thấy thế lập tức vươn tay ra hiệu, mọi người cùng nhau vọt vào.
Mấy người đợi khoảng nửa giờ đồng hồ, quả thật đã thấy người kia xách theo một cái bao to trở về.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.