Thiên Kim Bá Đạo Xuyên Đến 1970: Vả Mặt Cực Phẩm Ngay Từ Đầu
Thán Khảo Tra Tra
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 68: Chương 68
“A, vậy tôi đi trước.”
Hoắc Đình Xuyên lại mua một con gà mái già ở trong thôn trở về, nói là phải bồi bổ đầu óc cho Tần Sương.
Đều là ăn gạo mà lớn lên, vì sao người ta lợi hại như vậy, bọn họ lại vô dụng như thế chứ?
“Các bà nghe nói gì không? Thanh niên trí thức Tần lại nhận được tiền nhuận bút gì đó, rất nhiều.”
Chờ xung quanh không có người, Hoắc Đình Xuyên mới hỏi nói: “Chị Sương, hôm nay là tình huống như thế nào? Khiến em không hiểu ra sao!”
“Không phải chứ, không phải hiện tại đang nghiêm trị sao? Sao còn dám làm phiên dịch sách nước ngoài?”
Nghĩ thầm khi nào chị Sương nhớ thương anh trai cậu ấy như vậy?
Sau đó hét với người ghi điểm: “Hoắc Đình Xuyên làm xong nhiệm vụ hôm nay rồi, ngài hỗ trợ nhìn xem.”
“Cho nên, gần đây cô phải cẩn thận, ngàn vạn đừng để người khác hạ tam lạm đạo đạo.”
Hoắc Đình Châu đóng nắp trả lời: “Đã biết, giờ tôi qua.”
Nhìn cậu còn chưa làm xong một nửa, trực tiếp đi qua nói: “Đình Xuyên, cậu có thể làm việc nhanh lên hay không, chờ làm xong rồi lên núi bắt mấy thức ăn hoang dã làm món ăn cho anh trai cậu với tôi.”
“Rốt cuộc cô gái nhỏ không có người thân giống như cô, lớn lên đẹp, khẳng định là được hoan nghênh nhất trong thôn.”
“Nhìn xem chị đều lợi hại như vậy, mỗi ngày còn không phải đều đang cố gắng sinh hoạt sao?”
Đương nhiên còn có buổi sáng mỗi ngày người ta được 10 công điểm, cũng là bọn họ không thể so sánh được.
“Không tinh thông cậu còn hỏi, cậu cảm thấy người ta sẽ muốn cậu?”
“A, tôi nghe nói là tiền phiên dịch sách.”
Cô nổi danh như thế nào?
Người xung quanh nghe đến ba chữ chị dâu nhỏ, mới biết được, thanh niên trí thức Tần đã có người yêu!
Đầu Tần Sương đầy mờ mịt.
Ngay sau đó trả lời: “Dì yên tâm, cháu hiểu rõ trong lòng, mau đi làm việc đi.”
Dù sao lần trước người ta cứu các cô, các cô cũng không phải người không có mặt mũi.
Đại đa số đều là đồ ăn, chỉ có một bộ quần áo mặc.
Đành phải lại mở miệng lần nữa nói: “Đình Xuyên, cho tôi địa chỉ nhà cậu, trở về tôi lại gửi qua bưu điện một ít thổ sản vùng núi cho mẹ chồng tương lai của tôi.”
“Vậy các bà không hiểu rồi? Sáng nay tôi hỏi thanh niên trí thức Tần, người ta là cầm chứng thượng cương, bên trên cho phép.”
Buổi sáng hôm nay, Tần Sương đang rèn luyện đã nghe Hoắc Đình Xuyên hỏi: “Chị Sương, quyển sách chị phiên dịch kia, chị nhìn em được không? Em cũng muốn kiếm chút phí sinh hoạt.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Chỉ có lúc nghỉ ngơi, mới có thể mặc một chút.
Lúc sau hai người tập thể d·ụ·c buổi sáng, mới trở về nhà.
Lúc này bác gái thường xuyên cùng nhau làm việc đi tới, nói với cô: “Thanh niên trí thức Tần, hiện tại cô chính là nổi danh ở làng trên xóm dưới chúng ta, về sau ra cửa cẩn thận một chút.”
“Được rồi, người đều có rất nhiều thứ muốn học, cho nên mới có những lời sống đến già học đến già này. Nếu cậu muốn nửa đời sau nằm yên, nửa đời trước phải cố gắng biết không?”
Chính là đáng tiếc, ở bộ đội không mặc được.
“Cậu biết tiếng Anh?” Tần Sương hỏi.
Mà Tần Sương muốn cũng là hiệu quả này.
“Còn có, muốn kiếm tiền, trở lại học ngoại ngữ thật tốt cho tôi, chờ cậu học giỏi, mới có thể kiếm tiền.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“A, thanh niên trí thức Tần này thật là lợi hại, nhiều tiền như vậy xài như thế nào.”
Nghe Tần Sương nói, Hoắc Đình Xuyên tỏ vẻ hiểu rõ.
Không chờ anh xem xong, cửa phòng ngủ đã bị người gõ vang.
Khi Tần Sương lại làm việc lần nữa, cô phát hiện có mấy bác gái luôn thường nhìn về phía cô.
“Lúc sau, có bà mối bắt đầu cố ý vô tình tìm hiểu tin tức của cô.”
Mọi người mồm năm miệng mười bát quái, đại đa số người đều là hâm mộ.
Chờ mấy ngày sau người gửi thư tới cửa, trong thôn mới lại bùng nổ lần nữa.
Nhìn kiểu áo Tôn Trung Sơn mới tinh, Hoắc Đình Châu có chút yêu thích không buông tay.
Chương 68: Chương 68
Người ghi điểm nghe được, sau khi kiểm tra không thành vấn đề, đã viết Hoắc Đình Xuyên 10 công điểm thứ nhất.
“Cho nên, học tập thật tốt, nói không chừng nào ngày thi đại học khôi phục, chúng ta cũng có thể cùng nhau vào đại học.”
Hơn nữa đối tượng còn không phải là dùng để giải quyết phiền toái sao.
Thật giống như chính mình là miếng thịt mỡ, bị người theo dõi vậy.
Ngay sau đó buông thư, bắt đầu xem xét đồ vật cô gửi qua bưu điện.
Anh nhanh chóng khóa đồ vật vào trong ngăn tủ, lúc này mới đi ra phòng ngủ, đi tìm chính ủy.
Sau đó trả lời: “Chị dâu nhỏ, chị gửi qua bưu điện cho anh trai em là được, rốt cuộc các chị đang là người yêu, về phần chỗ của mẹ em, em gửi qua bưu điện là được.”
Hoắc Đình Xuyên gãi đầu, hơi xấu hổ nói: “Biết là biết, Chỉ là học không tốt.”
Cô chán ghét phiền toái, cùng với khiến người nhớ thương, còn không bằng hào phóng thừa nhận chính mình có đối tượng.
Mà Tần Sương bên kia, sau khi phiên dịch xong một quyển sách nước ngoài thì đi ra ngoài gửi bưu điện.
Mẹ kiếp, bổ não cái gì
Khiến Tần Sương thiếu chút nữa cho cậu ấy một nắm đấm.
Hoắc Đình Xuyên đã tê rần, cậu ấy không thích học nhất chính là tiếng nước ngoài.
“Dì, tình huống như thế nào? Nói cụ thể đi!”
Hoắc Đình Xuyên nghe được lời này, lại nhìn ánh mắt xung quanh đang bát quái.
Nhưng thấy Tần Sương dùng cái này kiếm tiền, cậu ấy vẫn hơi hâm mộ.
Tần Sương lại cho bà ấy cái kẹp, để cho người rời đi.
Nhìn ánh mắt kinh ngạc của đám người xung quanh, tâm tình của Tần Sương cũng tốt giúp đỡ Hoắc Đình Xuyên làm xong công việc còn lại.
Từ khi đi theo Tần Sương, cậu ấy đã phát hiện, hình như không có gì là cô không biết.
“Tôi nghĩ, có một số nhà muốn bắt đầu đánh chủ ý lên cô.”
Anh mở một lọ thịt vụn ra, dùng ngón tay dính dính khóe miệng, thơm quá!
Mà Tần Sương thấy cậu ấy không phản ứng lại, cũng vô lực phun tào.
Chỉ có một ít người khu thanh niên trí thức, trong lòng rất là không thoải mái.
Nếu không phải hiện tại không có internet, cô đều phải nghi ngờ có phải chính mình nháy mắt lên trang nhất gì hay không.
Như vậy sau khi những người đó biết, cũng sẽ không lại đánh chủ ý lên cô.
“Đoàn trưởng, chính ủy tìm anh có việc.”
Nhưng dù ghen ghét Tần Sương, bọn họ cũng chỉ dám lén nói mà thôi.
Tần Sương nghe xong bác gái nói, nháy mắt đầu đầy vạch đen.
Chỉ có Vu Viên Viên và Mục Nghiệp Kiêu biết, đều vui vẻ thay Tần Sương.
Lúc này mới phản ứng lại hình như chị Sương là cố ý.
Bác gái nhìn chung quanh một cái, lúc này mới nhỏ giọng nói vào tai của Tần Sương: “Cô không biết, chuyện cô có thể làm việc, còn có thể kiếm tiền, bị cô dâu nhỏ gả và trong thôn về nhà mẹ đẻ nói ra ngoài rồi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“A? Còn phải học.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau đó Tần Sương mang theo Hoắc Đình Xuyên rời khỏi ruộng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Quả nhiên năng lực bát quái của người nhà quê, không làm paparazzi thật đáng tiếc.
Chỉ cần nghĩ đến, về sau người ta dựa vào cái này ăn cơm, các cô ta đã vô cùng ghen ghét.
Tuy bọn họ cũng là thanh niên trí thức, nhưng muốn phiên dịch sách, lại cũng không lợi hại như Tần Sương.
Hoắc Đình Xuyên thấy Tần Sương nói như vậy, nháy mắt cũng mê mang.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.