Thiên Kim Bá Đạo Xuyên Đến 1970: Vả Mặt Cực Phẩm Ngay Từ Đầu
Thán Khảo Tra Tra
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 91: Chương 91
Nghĩ thầm, sao người mất tích lại quay về rồi?
Thẳng đến khi Chu Đình Đình đi về phía mình thì cô mới chắc chắn được, vậy mà người này đã trở về!
Cô lập tức cảnh giác, cẩn thận đi về phía có mùi máu.
Đi qua chỗ nào là sẽ nhổ lông nhạn chỗ đó!
Sau khi ba Chu mẹ Chu nghe thấy lời con trai nói, mặc dù ngoài miệng hùng hùng hổ hổ, nhưng mà đúng là không thể làm ảnh hưởng đến cháu trai, cuối cùng không thể làm gì khác hơn là nói: “Buổi chiều các con trở về thì đi tìm đại đội trưởng đi, Đình Đình sẽ sống cùng ba mẹ, các con chỉ cần dưỡng lão là được, cứ tính như vậy đi.”
Xương hổ, roi hổ, thịt hổ, ta tới đây...
Sau đó liền gặp cô.
“Vâng, đã rõ.”
Không phải con hổ này đã ăn thiên tài địa bảo chứ, đã chảy m.á.u nhiều như thế mà vẫn còn ương ngạch chống cực, thật là muốn mạng nhỏ này mà...
Cô híp mắt nhìn, luôn cảm thấy ánh mắt Chu Đình Đình nhìn cô có chút quái dị.
Dù sao thì thiếu nữ cũng khác phụ nữ.
Chân phải còn đang chảy máu.
Lúc từng chiếc xe quân đội đi vào nội thành, đám dân thành thị còn tưởng là sắp chiến tranh.
Cuối cùng mẹ Chu không thể làm gì khác hơn là giao nốt việc của mình cho chồng, dẫn con gái đi về nhà trước.
Mà Chu mẫu cũng biết con gái cố ý nói như vậy.
Cũng may là anh em nhà họ Chu có dự kiến trước, nếu không thì khó có thể tưởng tượng nổi.
Tìm việc làm là chuyện tốt, sao đổi sang cô ta lại thành chuyện lén lút rồi?
Cho dù bà ấy có muốn an ủi thì cũng không biết an ủi như thế nào.
Hơn nữa còn không nói mình đã đi đâu trong khoảng thời gian mất tích này.
“Bảo bọn họ đi tìm nhiều cành khô chút, buổi tối nhóm lửa sưởi ấm.”
Nghe thấy lời của thanh niên tri thức, Hoắc Đình Xuyên cũng quay người lại nhìn sang. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Được rồi, ba mẹ biết các con vẫn hiếu thuận, cứ quyết định như vậy đi, đừng nói nữa.”
Mặc dù bây giờ Tần Phong đã kiệt sức, nhưng ông ấy vẫn có thể cảm nhận được là có người tới.
Từ lúc con gái trở về, bà ấy cũng không hiểu nổi con gái mình nữa.
Tao sẽ để cái c.h.ế.t của mày có ý nghĩa!
Tiếp đó, cô nhìn thấy một người đàn ông bị thương nằm ở trong bụi cỏ.
Làm lính, tất cả đều tới từ trời nam biển bắc, thậm chí còn có một số người chưa từng thấy tuyết rơi.
Ba anh em nhận được kết quả mong muốn. Cho nên cũng không tiếp tục nói thêm gì nữa, sau này chỉ cần cố gắng chăm sóc ba mẹ là được.
Nhất là cô ta còn có một vết sẹo nhàn nhạt ở cổ.
Chẳng lẽ, ngay từ đầu là cố ý? (đọc tại Qidian-VP.com)
Tần Sương bên này, hôm nay làm xong việc, đang trên đường về nhà thì đột nhiên trông thấy một bóng người quen thuộc.
Nếu như làm đúng thì hà tất phải vẽ vời giải thích ở đây!
Hoắc Đình Châu đứng ở một chỗ có tầm mắt rộng trên núi, bắt đầu nhìn về phương xa.
Sở dĩ không có ai nhắc đến là vì nhà họ Chu vừa chia nhà xong, bây giờ cô ta mới đi ra ngoài. (đọc tại Qidian-VP.com)
Kết quả, thiếu chút là cô đã bất cẩn.
“Mẹ, mẹ có trách con tiêu hết tiền trong nhà không, các anh trai giận con chia nhà, mẹ ở đây cũng không cho con làm việc, có phải mọi người đều không cần con nữa không.”
Mẹ Chu nhìn thấy con gái đến thì thả cuốc xuống nói: “Đình Đình, con ra đây làm gì? Bây giờ mẹ về nấu cơm cho con.”
Đạp lên lớp lá rụng thật dày, Tần Sương đi thẳng vào sâu trong núi.
Việc đào tạo truyền thống đã không còn thích hợp với những người này.
Mặc dù rất nhạt nhưng cô vẫn ngửi thấy.
Sau khi phụ tá xuống xe thì lập tức đi thông báo.
Chỉ là đáng tiếc, đa số người trong thôn không phải kẻ ngu.
Mà giờ khắc này, người được hâm mộ là Tần Sương lại đang đánh nhau sống c.h.ế.t với một con hổ.
Đương nhiên còn rất khác so với trước đây.
Hơn nữa khi một người sống sờ sờ như vậy trở về mà trong thôn lại không có ai nhắc đến.
Hơn nữa đi ra ngoài một chuyến lại gầy nhiều như vậy, chắc chắn là bị đàn ông làm hại, nếu không thì sao có thể thay đổi nhiều như vậy được.
Chờ đến khi con hổ thực sự tắt thở, Tần Sương liền thu t.h.i t.h.ể của nó và con gấu đen vào không gian.
Cuối cùng thì Hoắc Đình Châu cũng đã dẫn theo tinh anh được chọn ra đi tới trong thành phố H.
Cô muốn cố gắng lấy được nhiều con mồi trước khi có tuyết rơi.
Xem ra, phải bảo Đình Xuyên cẩn thận một chút mới được.
Sau khi ăn xong, cô lại bắt đầu càn quét ngọn núi.
Hơn nữa sắc mặt người phụ nữ này rất không tốt, thậm chí còn gầy hơn trước đây không ít.
Diễn xuất rất tuyệt vời.
Cậu ấy nghĩ mãi mà vẫn không hiểu, xem ra lúc về còn phải tìm chị Sương nói một chút.
“Chính xác, nhưng mà bao giờ thì mới có thể kết thúc cuộc sống như thế này đây, tay của tôi cũng sắp giống của ba tôi rồi.”
Cô gái mà anh yêu đang cách anh càng ngày càng gần.
Cách đó không xa còn có một con gấu đen đã tắt thở.
Tiếp đó tìm một địa phương an toàn bắt đầu ăn cơm trưa.
Vừa nhìn liền biết trong chuyện này có gì đó mà bọn họ không biết.
Điều này khiến Tần Sương càng thêm chắc chắn, người phụ nữ này không tốt lành gì.
Nhìn những thanh niên tri thức thỏa hiệp gả cho người trong thôn kia, bọn họ cũng cảm thấy rất chua xót.
Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng, ít nhiều gì thì Hoắc Đình Xuyên cũng có chút nhân quả trong việc cô ta mất tích.
“Đình Xuyên, cậu nhìn xem, đó có phải Chu Đình Đình hay không? Không phải cô ta mất tích rồi sao?”
Mà Chu Đình Đình không để ý tới ánh mắt của mọi người, hào phóng nói: “Mẹ, con chỉ ra ngoài cho đỡ chán, khoảng thời gian trước con lén lấy tiền ra ngoài đi tìm việc với bạn, nhưng không nói cho mẹ biết, khiến mẹ lo lắng như vậy, bây giờ để con làm nốt phần việc này giúp mẹ đi!”
Mua một phần gà rán trong cửa hàng bách hóa xong thì cô liền bắt đầu ăn, đương nhiên là vô cùng thoải mái.
Mà Chu Đình Đình thấy mọi người không tới dỗ dành mình thì ở chỗ người khác không nhìn thấy, sự oán hận trong ánh mắt của cô ta càng sâu hơn.
Nhìn con hổ đã bị thương, cô cũng không nghĩ nhiều.
Chu Đình Đình nói chuyện điềm đạm đáng yêu, nếu có Tần Sương ở đây thì cô nhất định sẽ trao cho cô ta một bức tượng vàng nhỏ.
Chương 91: Chương 91
Sau này, những người này còn phải làm rất nhiều nhiệm vụ khó khăn.
Bây giờ lại nhìn thấy người, có rất nhiều người đã tạo ra một vở kịch trong lòng.
Sau đó nói: “Trở về là tốt, như vậy thì ba mẹ cô ta cũng không còn đau lòng nữa, trước đây khi cô ta biến mất, ba mẹ cô ta còn đi tìm cô ta khắp thôn, có vẻ như ba cô ta rất thương cô ta.”
Chờ đến khi huấn luyện ở bên này xong, bọn họ còn phải đi tới rừng nhiệt đới phía nam, những người này không những phải học được kỹ năng sinh tồn ở bên ngoài mà còn phải nhận biết được một số dược liệu cơ bản, như vậy thì cũng có thể tự cứu mình vào những lúc mấu chốt.
Hơn nữa, cái cớ này của cô ta có chút không thỏa đáng?
Lời của anh ta chính là tiếng lòng của tất cả thanh niên tri thức.
Mà bên này, đến khi Chu Đình Đình xuất hiện ở chỗ làm việc thì người trong thôn mới phát hiện cô gái này đã quay về.
Cô cũng không tin người phụ nữ này sẽ bỏ qua.
Đương nhiên, Tần Sương là ai, vừa nhìn là cô đã biết có vấn đề.
Cũng may, sau khi Hoắc Đình Châu bàn giao với người phụ trách bên này xong thì trực tiếp đi đến chỗ huấn luyện.
Chờ chút nữa thôi là anh có thể đến gặp cô rồi...
Trước đây con gái rất ngoan, rất nghe lời, mặc dù tính tình có chút ngang bướng, nhưng cũng sẽ không giống như bây giờ, sẽ làm như vậy.
Nhưng mà vào lúc xuống núi, cô ngửi thấy mùi m.á.u tươi.
Sau khi Tần Sương chiến đấu với con hổ trong mười lăm phút thì mới có thể hạ gục nó.
Lần nào trông thấy thanh niên tri thức Tần tiêu sái rời đi thì bọn họ cũng cảm thấy vô cùng hâm mộ.
Khi mọi người đi đến chân núi, Hoắc Đình Châu nói với phụ tá: “Tất cả mọi người dựng chỗ ở tạm thời, tiếp đó chỉnh đốn, ngày mai bắt đầu huấn luyện.”
Mà lúc này Hoắc Đình Xuyên còn không biết mình lại sắp gặp phải xui xẻo. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bị dọa đến mức chạy hết về nhà.
Vốn là ngồi trên núi trên hổ đấu, kết quả là Tần Sương không cẩn thận bị bại lộ.
Càng có các thím lợi hại hơn, vừa nhìn liền biết Chu Đình Đình đã không phải một thiếu nữ nữa.
Các thôn dân nghe thấy lời này của cô ta thì đều cảm thấy là lạ.
Bây giờ bọn họ chỉ cảm thấy đau đầu, không biết nên làm như thế nào thì mới nhanh chóng sống tốt hơn một chút.
Tần Sương cũng có thể cảm nhận được sự tuyệt vọng trong ánh mắt con hổ trước khi nó c·h·ế·t.
Không thể làm gì khác hơn là nói: “Con không cần ở đây, con ra ngoài bôn ba lâu như vậy, vẫn nên đi về nhà nghỉ ngơi chút, mẹ sắp làm xong rồi.”
Sở dĩ lần này tới đây, một là vì hoàn cảnh ở nơi này thích hợp, hơn nữa còn sắp vào đông, những người này phải huấn luyện cơ thể kháng lạnh.
Mà mấy người thanh niên tri thức mới tới Hoắc Đình Xuyên lại không có cảm nhận như những thanh niên tri thức cũ.
Lúc đầu cô còn tưởng là mình nhìn nhầm.
Có lúc còn nghĩ, nếu cứ tiếp tục như vậy thì bọn họ sẽ phải cắm rễ ở nơi này.
Giằng co cho tới trưa, lúc này đúng là cô cũng cảm thấy mệt mỏi.
Đương nhiên, cho dù đám người có biết thì lúc này cũng không nhiều lời nói ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn thanh niên tri thức Tần, Chu Đình Đình không chào hỏi, sau khi liếc mắt nhìn một cái thì lập tức rời đi.
Sau khi cố gắng một khoảng thời gian, hàng hóa trong không gian của cô càng ngày càng nhiều.
Bây giờ không gian của cô vẫn chưa chứa được vật sống, cho nên mày yên tâm rời đi đi.
Khi nhìn thấy bóng lưng Chu Đình Đình thì cậu ấy lập tức cảm thấy sống lưng có chút lạnh.
Mà khi Chu Đình Đình đi ngang qua Hoắc Đình Xuyên, cô ta dừng bước cố ý nhìn đối phương một cái rồi mới rời đi.
Ông ấy nắm chặt con d.a.o trong tay, nếu đối phương không phải người tốt thì cũng đừng trách ông ấy không khách sáo.
Nếu thực sự không có vấn đề gì nhà họ Chu sẽ chia nhà vào thời điểm này sao?
Bây giờ cô ta đã hắc hóa, không thể để bất cứ ai sống tốt hơn mình.
Cảm thấy nếu không phải do không nuôi được thì cô đã mang nó về nhà dạy dỗ.
Mọi người đều đã biết chuyện nhà họ Chu chia nhà.
Chỉ có Chu Đình Đình trong phòng là đầy oán hận.
Đây cũng là lý do sau này thiếu chút phá hủy nhà họ Chu.
Không có hy vọng trở về, ngày nào cũng chỉ có thể trồng trọt và làm việc, bọn họ cũng rất tuyệt vọng.
“Xin lỗi ba mẹ, con không thể không cân nhắc cho các con của mình, chờ em gái lập gia đình, chúng con vẫn sẽ chuẩn bị đồ cười cho em ấy.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.