Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Thời Tinh Thảo
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 102: Chương 102
Lộ Niên Niên nhìn ngơ ngác trong vài giây, lướt xuống.
Thấy Lộ Niên Niên bất thường, Lộ Tuệ Tuệ không lên tiếng nữa.
“Nhưng chị ở đây, anh ấy có bận thế nào chắc cũng phải qua đây thăm chị chứ nhỉ?”
Ông ấy không hề biết gì về chuyện này.
Đặc biệt là cổ tay trắng nõn ấy, rất bắt mắt.
“Chị, tối nay chị không có cảnh quay nào đúng không?”
Hạ Lỵ nói.
“Chắc là vậy.”
Lộ Niên Niên bĩu môi.
“Em có biết, Dụ Hạ nói với em là chị ấy về để quay một bộ phim điện ảnh.”
“Em không nghĩ đến chuyện đi thử vai cho bộ đó sao?”
Lộ Tuệ Tuệ đồng ý.
Lộ Niên Niên dựa vào bả vai cô, cùng cô tụ lại một chỗ xem ảnh chụp sân bay của Dụ Hạ.
“Tạm thời em chưa kiếm được kịch bản yêu thích, nếu có em sẽ đi thử vai.”
“Sao thế?”
Tất nhiên không có chuyện Trần Kiến Chương sẽ vì vài câu nói của Lộ Niên Niên mà hạ thấp yêu cầu đối với Lộ Tuệ Tuệ, đây không chỉ là hành động vô trách nhiệm với bộ phim mà còn là hành động vô trách nhiệm với Lộ Tuệ Tuệ.
Trong lúc Lộ Tuệ Tuệ nghỉ ngơi, Ôn Nhuệ Trạch và Từ Uyển đi vào thực hiện cảnh quay của mình.
Chị gái cô ấy đang ở đây, hôm nay anh ấy không đến thì đợi khi nào mới đến? Đây là phương pháp xử sự của người đàn ông trưởng thành hay sao?
“Em biết.”
Lộ Tuệ Tuệ bật cười.
Cô ấy từng đóng phim điện ảnh, nhưng kỳ lạ thay, bộ nào có Lộ Niên Niên tham gia đều có doanh thu phòng vé rất thấp. Có khoảng thời gian cô ấy bị cư dân mạng gọi là độc dược phòng vé. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô liếc mắt, phát hiện Lộ Niên Niên có thể tìm ra tin tức có liên quan đến Hứa Lễ đã ít lại càng ít. Cho đến khi cô nhìn thấy một tấm hình, ngạc nhiên thốt lên.
“Tập in kịch bản.”
“Chị nghe ngóng được cô ấy về nước vì bộ phim này. Một vai nữ chính đã được định sẵn là cho Dụ Hạ, vai nữa chính còn lại vẫn đang trống.”
“Chuẩn bị ăn cơm ạ.”
“Em biết người này sao?”
“Dụ Hạ về nước rồi.”
Hạ Lỵ thông báo.
Anh không có cách nào để đồng cảm nên chỉ có thể cùng cô chia sẻ thông qua những lời mà cô nói.
“Niên Niên à?”
Lộ Niên Niên lại không hiểu.
Bức ảnh này rất ấn tượng, rõ ràng trọng tâm không phải ở người đàn ông đó, nhưng ai nhìn vào cũng thấy anh ta rất ăn ảnh.
Lộ Tuệ Tuệ đứng một bên nghe cuộc đối thoại của hai người, cảm thấy buồn cười không chịu được.
Thấy được giới thiệu lai lịch hiện tại của anh ta, đạo diễn bộ phim “Ngày thứ ba mươi” được đánh giá cao.
Lộ Tuệ Tuệ chen vào bên cạnh Niên Niên nhìn vào, người đàn ông đó mặc một cái áo khoác dài màu đen, dáng người cao gầy, đeo khẩu trang và đội mũ, chỉ lộ ra mỗi phần cánh tay, đang đẩy một chiếc vali đi về phía trước.
“Đổi tên rồi sao?”
“Là một bộ phim điện ảnh về hai chị em song sinh. Chị cảm thấy rất hay, em cứ xem rồi báo lại với chị.”
Lộ Tuệ Tuệ cũng không đặt nặng vấn đề này ở trong lòng, suy đoán rồi nói.
Lộ Tuệ Tuệ ghi nhớ.
Đôi khi Lộ Tuệ Tuệ cũng sẽ vô tình nhắc đến mấy lần vất vả khi quay phim.
Nhìn sắc mặt nghiêm túc của Lộ Niên Niên, Trần Kiến Chương như bừng tỉnh.
“Nhưng chắc hôm nay sẽ không đến đâu.”
“Chị Hạ Lỵ nói gì với chị vậy?”
Lộ Tuệ Tuệ dùng vốn từ vựng nghèo nàn của mình để miêu tả - đó là một đôi mắt rất đặc biệt, con ngươi tuy sáng rực nhưng lại toát lên cảm giác u ám.
Lộ Niên Niên không hiểu.
Lộ Tuệ Tuệ: “…”
Lộ Tuệ Tuệ thấy cô ấy như vậy thì ngây ngốc.
“Chị biết em đi cùng ai tới Cam Sơn không?”
Nhưng Bùi Chi Hành nói với cô, anh rất vui khi nghe cô trải lòng chia sẻ.
Lộ Tuệ Tuệ gật đầu.
Lộ Tuệ Tuệ xoa đầu Niên Niên.
Lộ Niên Niên nhập vào, tìm kiếm.
Phản ứng vừa rồi của cô ấy, cô gần như đoán ra được thân phận của Hứa Lễ ở chỗ cô ấy.
Tối hôm qua Bùi Chi Hành còn gọi điện thoại cho cô, vậy mà không nhắc đến chuyện này. Dạo này hai người gọi điện cho nhau khá thường xuyên, cũng không phải do có việc quan trọng gì, chủ yếu là nói với nhau mấy chuyện lặt vặt.
Lộ Tuệ Tuệ: “Chẳng phải chính em nói Bùi Chi Hành có công việc cần xử lý sao?”
“... Thịt nướng BBQ.”
Lộ Tuệ Tuệ không nói thêm nữa, nhanh chóng nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Chị ấy nói Dụ Hạ về nước.”
Vừa đặt hàng xong, Hạ Lỵ đã gọi điện đến cho cô, nói với cô rằng quảng cáo thạch trái cây mà cô chụp hôm trước sẽ chính thức công bố vào ngày mai, nhắc nhở cô nhớ lên Weibo chia sẻ bài đăng.
Nếu là Hứa Lễ, vậy tại sao lại đứng giữa hai người chứ? Trong lúc đó, trong đầu Lộ Tuệ Tuệ hiện lên lời Ôn Nhuệ Trạch nói với mình.
Lộ Tuệ Tuệ nhìn cả bàn thịt nướng, mơ hồ nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
“Tìm tên này.”
“Phải rồi, hôm nay em lên Weibo chưa?”
Cô ấy nhìn Lộ Tuệ Tuệ, nghĩ đến phong cách làm việc của Hạ Lỵ.
Từng trang được lướt qua, Lộ Tuệ Tuệ đột nhiên chú ý đến một bức ảnh, trong bức ảnh đó người đàn ông ngẩng đầu lên, lộ ra đôi mắt của mình.
Hạ Lỵ nói tiếp.
Lộ Niên Niên nhìn sang cô, sau đó gõ vào thanh tìm kiếm hai chữ - Hứa Lễ.
Buổi tối, hai chị em lên phòng gọi đồ ăn.
Lộ Niên Niên: “Đạo diễn Trần, cháu lừa ngài làm gì.”
“Cái gì cơ?”
“Đâu phải chị không cho em ăn, nhớ đừng để nổi mụn là được.”
Lộ Niên Niên lại nói.
Cô đang nghĩ ngợi, Lộ Niên Niên lẩm bẩm.
Đôi mắt Lộ Niên Niên sáng rực lên, vui vẻ nói.
Trần Kiến Chương sửng sốt.
Lộ Tuệ Tuệ nghiêm túc nói.
-
Lộ Niên Niên gật đầu.
Ông ấy không ở lại để xem tình cảm mặn nồng của hai chị em nữa, nói với Lộ Niên Niên thêm vài câu rồi lại bận bịu nhìn màn hình.
Cô bấm mở Weibo, đi xem tin tức của Dụ Hạ.
“Nghe thấy chưa Niên Niên, chị của cô nói không cần kìa, vậy sao cô còn tới đây cầu xin giúp làm gì?”
“Niên Niên?”
Công ty có việc cần xử lý, tạm thời Bùi Chi Hành chưa sắp xếp được thời gian rảnh đến thăm cô.
Lộ Tuệ Tuệ thấy Lộ Niên Niên vẫn đang nhìn chằm chằm, không nhìn được lại gọi một tiếng.
“Chị Hạ Lỵ muốn chị đi thử vai cho bộ phim điện ảnh đó sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Bình thường Bùi Chi Hành sẽ kiên nhẫn lắng nghe cô phàn nàn, không bao giờ tỏ ra thiếu kiên nhẫn. Có đôi khi sự kiên nhẫn ấy lại làm Lộ Tuệ Tuệ thấy xấu hổ, giống như cô đem hết nguồn năng lượng tiêu cực tống qua cho Bùi Chi Hành vậy.
Đạo diễn “Ngày thứ ba mươi” có quốc tịch Trung Quốc, là người Trung Quốc.
Cúp điện thoại, Lộ Niên Niên thuận miệng hỏi.
“Cái gì?”
“Xin đạo diễn Trần đừng nghe lời Niên Niên nói rồi giơ cao đánh khẽ với tôi.”
“Em có quen biết với cô ấy sao?”
“Không phải kết nghĩa đâu ạ.”
Hai chị em ngồi gần đó trò chuyện một lúc, Lộ Niên Niên chợt nhớ ra một chuyện, ghé vào tai Lộ Tuệ Tuệ hỏi.
Lộ Tuệ Tuệ nhướng mày.
“Bởi vì chị ấy là chị của cháu. Ngài không đau lòng nhưng cháu đau lòng.”
“Ngoan.”
“Nếu em thích kịch bản đó thì đừng quan tâm người khác nói gì.”
Lộ Tuệ Tuệ “Ồ” một tiếng.
“Không lừa tôi đó chứ?”
“Thử xem.”
Chờ vài giây, đập vào mắt đầu tiên là người đàn ông có khuôn mặt giống hệt hình chụp ở sân bay. Nhưng tìm được, hình như gầy hơn một chút.
“Hôm nay bố cháu bảo cháu đến đây. Bố cháu nghe nói ngài luôn hành hạ chị gái cháu, bảo cháu nói với ngài một tiếng, mong ngài giơ cao đánh khẽ, bố cháu và ngài lúc về hưu còn phải cùng nhau uống rượu câu cá, không hy vọng mất đi một người bạn nhậu như ngài.”
Lộ Tuệ Tuệ lắc đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Chị Hạ Lỵ, em sụt tám cân rồi!”
“Sao ạ?”
Người đàn ông đứng giữa hai người, chẳng lẽ chính là Hứa Lễ?
“Tại sao?”
Lộ Tuệ Tuệ thấy cô ấy như vậy, không nói gì cả, chỉ giơ tay nhẹ nhàng sờ đầu cô ấy, để cô ấy dựa vào người mình.
Lộ Tuệ Tuệ nhìn cô ấy.
“Hiện tại các em đang làm gì thế?”
Lộ Tuệ Tuệ gật đầu.
Lộ Niên Niên: “Bùi Chi Hành.”
Hạ Lỵ nghe xong thì dở khóc dở cười.
Lộ Tuệ Tuệ ngẩn ra, nghĩ đến cái tên tiếng anh xuất hiện trong phim, nhẹ giọng nói.
Lộ Niên Niên chớp mắt.
Trần Kiến Chương nghẹn lời.
“Vậy hai người muốn đóng cùng một bộ phim điện ảnh hả?”
Lộ Niên Niên quay đầu nhìn cô.
Lộ Tuệ Tuệ không biết chuyện này thật.
“Cái gì vậy ạ?”
Cô nhìn thấy Lộ Niên Niên phóng to bức ảnh ra, sau đó ánh mắt cô ấy dán chặt vào một người đàn ông ăn mặc kín đáo.
Cô ấy lại nói.
Lộ Niên Niên thở dài, nhìn vào điện thoại của cô.
Nhưng ông ấy vẫn hợp tác với Lộ Niên Niên, bày ra tư thế của bậc trên.
Trần Kiến Chương có gặp Lộ Cảnh Sơn vài lần, biết Lộ Niên Niên là con gái nuôi của ông. Nhưng ông ấy không biết Lộ Cảnh Sơn đã tìm được con gái ruột của mình.
“Đây không phải là nam nữ chính trong bộ phim “Ngày thứ ba mươi” sao?”
“Sao có thể chứ?”
“Nhưng Bùi Chi Hành nói có công chuyện cần xử lý, vậy nên không đi với em thăm chị được.”
Lộ Tuệ Tuệ suy đoán không sai, đêm nay Bùi Chi Hành không đến.
“Đúng rồi, chị có gửi chuyển phát nhanh đến cho em, em nhớ nói Nhạc Nhạc nhận nhé.”
“Em không phù hợp.”
“Doanh thu phòng vé của phim em đóng luôn ở mức thấp, em không muốn bị đánh một đòn đau đớn đâu.”
Lộ Niên Niên nhụt chí.
“Chẳng phải anh ấy đến đây gặp chị sao?”
Hạ Lỵ “Ừ” một tiếng.
Lộ Tuệ Tuệ nói.
“Đúng là buổi tối chị không có suất diễn, nhưng chị đoán Bùi Chi Hành sẽ không đến đây đâu.”
“Ăn gì thế?”
Lộ Tuệ Tuệ còn đang định khen ảnh Dụ Hạ được chụp ở sân bay, đột nhiên Lộ Niên Niên giật lấy điện thoại của cô, nhìn chăm chăm vào tấm hình cô vừa bấm vào.
Lộ Niên Niên nhìn chằm chằm tin tức một hồi lâu, mới tắt điện thoại lại đặt sang một bên.
“Đạo diễn Trần không có hành hạ chị, ông ấy chỉ rèn giũa chị thôi.”
“Niên Niên, tìm tên Berg đi.”
Chương 102: Chương 102
Xem xong bức ảnh, Lộ Niên Niên tiếp tục kéo xuống phía dưới.
Trần Kiến Chương: “…”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.