Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 103: Chương 103

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 103: Chương 103


Nghe cô ấy nói xong, Lộ Tuệ Tuệ lặp lại câu hỏi.

Cô nghe Lộ Niên Niên nói, Bùi Chi Hành ở trung tâm thành phố, bọn họ quay phim ở vùng núi hẻo lánh.

“Có muốn uống gì không? Chị nhờ Nhạc Nhạc đi lấy chút nước dương mai?”

Lúc đưa cho cô, Lý Mặc muốn nói lại thôi.

“Chỉ bởi vì bộ phim nên khóc à?”

Lộ Tuệ Tuệ bật cười.

“Đừng khóc, ngày mai thức dậy sẽ xấu đó.”

“Niên Niên.”

Nhưng cô ấy không chú ý đạo diễn là ai, lúc trước ở đoàn làm phim quay phim, cô ấy đã nghe những diễn viên khác nhắc tới bộ phim này, lúc ấy còn nghĩ trong nước mà công chiếu cô ấy nhất định phải đi xem.

Lộ Niên Niên đang muốn nói chuyện, màn hình điện thoại của Lộ Tuệ Tuệ lại sáng lên, là Bùi Chi Hành gọi.

Cô gõ đầu Lộ Niên Niên.

Lộ Tuệ Tuệ dừng một chút, nhỏ giọng hỏi.

“Nói cái gì?”

“Là tự em thích anh ấy.”

Cô ấy cầm khăn mặt đắp lên mắt, mơ hồ nói.

“...”

“Chị có thời gian, bây giờ chúng ta xem, khoảng mười hai giờ có thể xem xong, sau đó chúng ta đi ngủ, thế nào?”

Cô phát hiện vẻ mặt của Bùi Chi Hành không khác mọi ngày, nhất thời không đoán được bây giờ anh tỉnh táo hay là hơi say.

“Bùi Chi Hành tới tìm chị?”

Lộ Tuệ Tuệ không biết nên hỏi thế nào, cũng không biết có nên hỏi hay không.

Bùi Chi Hành bật cười, nghiêng mắt nhìn cô.

“Em xem trước đi, chị đi tắm một cái.”

“Vâng chị.”

“...Mười giờ.”

“Đi giúp tôi tỉnh rượu?”

Đáng lẽ việc này không cần Bùi Chi Hành động vào, nhưng sau khi nghe được địa chỉ là ở Cam Sơn, anh chủ động bỏ thời gian, tự mình tới đây một chuyến.

“Em cảm thấy anh ấy không sai, anh ấy chỉ không thích em mà thôi, chúng ta không thể vô lý thế được, ép buộc anh ấy thích.”

Cô nhéo hai má của Lộ Niên Niên, thấp giọng nói.

“Thật sự không thích?”

[Định mấy giờ ngủ?]

Bùi Chi Hành cũng không làm khó cô.

“Ăn mấy cái này trước, lát rồi uống.”

Thấy tin nhắn của anh, Lộ Tuệ Tuệ cau mày.

Lộ Tuệ Tuệ: [Khoảng mười hai giờ.]

Lộ Tuệ Tuệ vừa xuống lầu đã nhìn thấy chiếc xe đỗ cách đó không xa.

Bùi Chi Hành: [Tôi cố gắng tới trước mười hai giờ.]

“Có một chút.”

Lộ Niên Niên ồn ào.

Cô nhẹ giọng gọi, thuận tiện rút một tờ khăn giấy đưa cho cô ấy.

Lộ Niên Niên bĩu môi.

Chú ý tới chút thay đổi này của cô, Bùi Chi Hành lên tiếng.

Cô vô thức cau mày.

Lộ Tuệ Tuệ bật cười.

Cô đoán Lý Mặc nói cho anh biết chuyện mình nhờ anh ấy mang bia tới phòng.

“Mấy giờ ngày mai quay?”

“Bây giờ không thích.”

Lộ Niên Niên nhìn cô giây lát, mở miệng nói.

Không ăn đồ nướng nhiều, hai người bắt đầu uống rượu.

Bùi Chi Hành: [Còn đang ở bữa tiệc.]

-

Đối diện với đôi mắt sâu thẳm, đen như mực kia, lời của Lộ Tuệ Tuệ nghẹn lại trong họng. Cô mím môi, khẽ nói.

Cô ngâm khăn lông, để cho nguội một ít rồi mới vắt nước, ra ngoài đưa cho Lộ Niên Niên.

Lúc này, đoàn người còn đang ở bữa tiệc.

Lộ Niên Niên gật đầu.

Lộ Tuệ Tuệ không trực tiếp từ chối cô ấy, chỉ hỏi một câu.

Cô vừa quay đầu, lại đối diện với đôi mắt khóc đỏ lên của Lộ Niên Niên, cô ấy không phát ra tiếng, cứ thế im lặng vừa xem phim vừa rơi nước mắt.

Cô quan sát vẻ mặt của Lộ Niên Niên, nhẹ giọng hỏi.

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu.

Lộ Tuệ Tuệ thấy điệu bộ chạy như bay vào phòng của cô ấy, dở khóc dở cười nhận điện thoại.

Lộ Tuệ Tuệ: [Ò.]

Cô đứng lên.

Cô hỏi.

Bùi Chi Hành không thể không thừa nhận, nhân viên chính phủ ở Cam Sơn bên đây thật sự rất khó chơi.

Lộ Tuệ Tuệ rối rắm ba giây, nhìn anh.

Môi Lộ Niên Niên mấp máy, nhìn ánh mắt dịu dàng của Lộ Tuệ Tuệ, cô ấy gật đầu.

“Cái này hay là thôi đi.”

Lộ Niên Niên bĩu môi.

Đến lúc này, Lộ Tuệ Tuệ bỗng nhiên có phần hối hận khi cho cô ấy xem bộ phim này. Nhưng thật ra cho dù cô không nói, cô đoán Lộ Niên Niên vẫn sẽ xem.

Lộ Tuệ Tuệ không được tự nhiên xoa lỗ tai, đặt điện thoại xuống.

Lúc này, thật ra trời hơi lạnh, uống bia lạnh có một loại cảm giác rất là k.ích th.ích.

Bùi Chi Hành: [Biết rồi, uống ít bia rượu thôi.]

“Được, chị nhờ Lý Mặc đi mua.”

Lộ Niên Niên nhận lấy, vừa lau nước mắt vừa nức nở hỏi.

Không thích thì đánh.

Lý Mặc gật đầu.

So sánh hai người, rõ ràng là Bùi Chi Hành uống nhiều hơn.

Không lâu sau, Lý Mặc đưa cho Lộ Tuệ Tuệ một thùng bia.

“Chị, anh ấy chính là người em thích.”

“Vâng.”

Đây là chuyện riêng tư của cô ấy, cô sợ cô hỏi rồi cô ấy khó mà nói, cũng không muốn nói.

Bởi vì, cô ấy rất thích câu chuyện này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô ấy rất nghe lời.

Cô nhìn Lộ Niên Niên, thấp giọng nói.

Lộ Tuệ Tuệ im lặng một lát, trả lời.

Lộ Tuệ Tuệ: [Lời này trả lại y sì cho anh.]

Về phần Lộ Niên Niên bên cạnh cô, cô ấy đang ôm đầu gối xem phim, mắt không chớp, như một con rối gỗ bị đứt dây.

Bia có một phần là đá, một phần không. Đá ở quầy bán đồ lặt vặt bên kia không nhiều lắm, nên đã bỏ thêm vài thứ khác vào.

Trong phòng yên tĩnh một lúc, lúc Lộ Tuệ Tuệ ngây người, bỗng nhiên Lộ Niên Niên ngồi dậy.

Lộ Tuệ Tuệ: [... Lý Mặc nói chuyện này cho anh à?]

“...”

“Tôi không uống nhiều, yên tâm đi.”

“Cố gắng đi về trong nửa tiếng thôi được không?”

Lộ Niên Niên dựa vào vai cô, nhỏ giọng nói.

“Đắp lên.”

“Có muốn đi dạo một lát không?”

Lộ Tuệ Tuệ mượn ánh sáng ngoài cửa sổ chiếu vào nhìn anh.

Lộ Tuệ Tuệ: [Không uống say, tôi chỉ uống hai lon, Niên Niên muốn uống. Anh hết bận rồi?]

Lộ Tuệ Tuệ không khuyên nữa, đồng ý nói:

Lộ Tuệ Tuệ tuyệt đối không tin.

Lộ Tuệ Tuệ: "Sao có thể thôi được.”

Nếu không phải vừa nãy Lộ Tuệ Tuệ nhắc tới, thiếu chút nữa Lộ Niên Niên quên mất thật ra mình biết sự tồn tại của bộ phim này.

Lộ Tuệ Tuệ hơi nghẹn. (đọc tại Qidian-VP.com)


Liếc nhìn, Lộ Niên Niên thu lại suy nghĩ.

Lộ Tuệ Tuệ cúi đầu, là Bùi Chi Hành gửi tin nhắn tới.

Trong nháy mắt Lộ Tuệ Tuệ sốt ruột.

Bước chân của cô hơi khựng lại, đi về phía bên đó.

Bùi Chi Hành: [Có cho phép không?]

Bùi Chi Hành kiên nhẫn đồng ý.

“Em muốn uống rượu, được chứ chị?”

“Người này thật quá đáng, làm em gái của chị khóc thành như thế này, em chờ đi, ngày nào đó chị nhìn thấy cậu ta, chị chắc chắn đánh cậu ta một trận.”

Cô sờ đầu cô ấy dỗ dành.

“Chắc không?”

Lộ Niên Niên gật đầu.

“Mau ăn thôi.”

Anh tốn không ít công sức mới ra khỏi phòng bao gửi tin nhắn cho Lộ Tuệ Tuệ.

“Vâng.”

Lộ Niên Niên cắn cánh gà, úp úp mở mở nói.

“Lát nữa rồi đắp, bây giờ còn nóng lắm.”

“Vâng.”

Bùi Chi Hành gật đầu.

Xem lại bộ phim này, Lộ Tuệ Tuệ phát hiện rất nhiều chi tiết nhỏ được ẩn giấu.

“Không có.”

“Ừm.”

Sau khi đóng máy, về nhà cô ấy lười nên quên mất chuyện này.

Lộ Tuệ Tuệ giật mình, quay đầu nhìn cô ấy.

Lộ Tuệ Tuệ thấy cô ấy không muốn nói, bất đắc dĩ nói.

“Thích cậu ta tới như vậy?”

“Anh uống rất nhiều?”

“Chị, sao chị biết tên tiếng anh của anh ấy?”

Vừa đến gần, cửa xe tự động mở ra.

Chương 103: Chương 103

Lộ Tuệ Tuệ dở khóc dở cười.

Cô ấy làm như không phát giác ra chuyện gì, gọi cô.

Bùi Chi Hành: [Quay phim không thuận lợi à?]

[Tôi đâu chặn đường tới đoàn làm phim, sếp Bùi muốn tới đâu cần hỏi ý kiến của tôi.]

“Xem trước đi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Bùi Chi Hành: [Cậu ấy sợ em uống say.]

Anh giơ tay xoa thái dương, cụp mắt nhắn tin cho Lộ Tuệ Tuệ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lộ Niên Niên im lặng một hồi, nghiêm túc nói.

“Vâng.”

“Quá đã.”

“Vậy chị nghe điện thoại đi, em đi tắm.”

Lộ Tuệ Tuệ không nói gì, khom lưng ngồi vào. Vừa tiến vào, cô đã ngửi thấy mùi rượu nồng nặc trong xe, còn nồng hơn phòng của cô.

“Chắc vậy.”

“Được.”

Lộ Tuệ Tuệ nhìn cô ấy như thế, khẽ xoa đầu cô ấy.

“Cũng không phải anh ấy bảo em thích anh ấy.”

Lộ Tuệ Tuệ vừa đặt xuống, Lộ Niên Niên mở một lon uống ừng ực một ngụm to.

Lộ Niên Niên nhận lấy, lại muốn khóc.

Lộ Niên Niên tủi thân nói.

“Cảm ơn chị.”

Lộ Niên Niên giật mình, tiếp tục gật đầu.

Nếu không có gì bất ngờ thì đây là người cô ấy từng yêu thầm nhưng không có kết quả, còn luôn trốn tránh cô ấy.

Nhưng khoảng thời gian này quá bận, cô ấy đang vội đóng máy.

Cô nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Chị Tuệ Tuệ.”

“Chị biết.”

“Vâng.”

Đó là một câu hỏi hay, cô cũng không biết.

Xem phim xong, Lộ Niên Niên vùi đầu trên vai cô khóc thảm thiết hơn.

Lộ Tuệ Tuệ: "…”

Nghe vậy, Lộ Tuệ Tuệ bất đắc dĩ.

Cô đang nghĩ ngợi, màn hình bật chế độ im lặng đặt bên cạnh sáng lên.

Bùi Chi Hành hỏi cô.

“Thật ra em biết bộ phim này.”

“...”

Lộ Niên Niên: "Vâng.”

“Vâng.”

Thậm chí, cô có thể cảm nhận được rất nhiều cảm xúc mà đạo diễn muốn bày tỏ.

Uống mãi uống mãi, bỗng Lộ Niên Niên hỏi.

“Chị, đồ nướng nguội rồi.”

Nghe vậy, Lộ Niên Niên liếc cô, cười nói.

“Niên Niên, em muốn xem bộ phim đó không?”

Lộ Tuệ Tuệ dở khóc dở cười.

Dương mai hết từ lâu rồi.

Bùi Chi Hành: [Thăm ban.]

Tập đoàn Kinh Thịnh có công ty chi nhánh ở bên này, mấy hôm trước công ty chi nhánh gặp chút vấn đề.

Nghe tiếng động truyền ra không ngừng trong phòng bao, trong con ngươi của Bùi Chi Hành hiện lên một tia không vui.

“Chị, sao bộ phim này ngược như vậy chứ.”

“Lúc này làm gì có chỗ nào có nước dương mai.”

Lộ Tuệ Tuệ vào phòng tắm, đun sôi một nồi nước.

“Vậy anh không về nghỉ ngơi đi.”

Bùi Chi Hành đang định đồng ý, Lộ Tuệ Tuệ lại mở miệng.

“Có muốn xem không?”

“Ngày kia em mới về, uống say thì ngày mai cũng có thể ngủ một giấc ở chỗ của chị.”

“Được.”

“Bị ngược rồi?”

“Vậy không đánh cậu ta.”

Lộ Niên Niên dựa vào vai cô.

“Xin lỗi, mùi nồng lắm hả?”

Cô liếc nhìn thời gian, cười nói.

Lộ Niên Niên hiểu ra, vội vàng đứng dậy, nói.

[Tới làm gì?]

Lộ Tuệ Tuệ nhìn cô ấy chằm chằm một lúc, trả lời.

Vỗ vai Lộ Niên Niên, Lộ Tuệ Tuệ rũ mắt nhìn cô ấy.

“Là người em biết à?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 103: Chương 103