Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 142: Chương 142

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 142: Chương 142


Chờ Lộ Niên Niên soi gương xong đi ra, lại được dì Dương an ủi một phen, lúc quay lại sân, trong sân đã không còn chỗ dành cho cô ấy nữa rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chưa kịp nói chữ “vừa đẹp”, bỗng nhiên Lộ Niên Niên hét lên:

“Được thì được, nhưng xắt thành miếng cả nạc cả mỡ hầm sẽ ngon hơn.”

Gần đây cô ấy ăn rất nhiều, nghe thế, Lộ Niên Niên lo lắng hỏi:

Cô ấy sợ.

Cả ngày không thấy bóng dáng của Bùi Chi Hành, Nghiêm Tư Nhân cũng không thèm tìm.

“Dì ấy không cần em nữa, em không còn là em bé nhỏ của dì Dương nữa rồi.”

“Có phải gần đây em ăn hơi nhiều không?”

Bùi Chi Hành im lặng một lúc lâu, đột nhiên hỏi:

Lộ Tuệ Tuệ hơi bối rối, ngẩng đầu nhìn người đứng cạnh mình.

Lộ Tuệ Tuệ nhìn cô ấy diễn, nhéo chóp mũi cô ấy:

“À.”

“...” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Không phải em ở trong bếp giúp đỡ sao?”

Lộ Niên Niên âm thầm nhớ chuyện này, ghim Hứa Lễ.

Duy chỉ có Lộ Niên Niên, vừa ngại vừa tức, muốn tức lại không tức được. Bên cạnh toàn người thân bạn bè của mình, cô ấy biết rõ họ trêu gì nhưng không phản bác lại được.

Vui là vì tìm được con gái trở về, xót là vì trải qua khoảng thời gian dài mới tìm được cô, để cô phải chịu khổ bấy lâu nay, còn làm cho Tô Từ không được chứng kiến con gái mình khôn lớn.

“...”

“Lát nữa chị mách dì Dương em nói mấy lời này.”

Địa điểm mà họ muốn đi chính là bờ sông dưới chân núi.

Xinh đẹp mới là trọng điểm.

“Có người làm trợ thủ cho dì ấy.”

“Vậy thì tốt quá.”

Lộ Niên Niên chua lè chua lét nói:

Cô ấy hoàn toàn không soi được gì, suy nghĩ một lúc, Lộ Niên Niên quyết định đi tìm chị cô ấy chơi.

“Niên Niên nói đúng, con xắt chưa tốt.”

“Cậu ta đón năm mới một mình thật đáng thương.”

Cô sửng sốt một lúc mới kịp phản ứng, ý Bùi Chi Hành là – Cái bóng đèn này quá sáng.

Hứa Lễ còn chưa kịp lên tiếng, dì Dương tiếp tục nói:

“Nhìn kìa, là thầy Ninh.”

Cô ấy đứng dậy, đi vào phòng:

Lộ Tuệ Tuệ bất đắc dĩ nhìn anh:

“Năm nay thầy Ninh và chị Thư Ngữ đều tham gia chương trình cuối năm.”

Bốn người đứng trong sân nhìn nhau một lúc lâu, Lộ Tuệ Tuệ đành lên tiếng:

Đến lúc này, cô ấy mới nhận ra Bùi Chi Hành lừa cô ấy.

“Dạ?”

Nghe dì Dương nói thế, Lộ Niên Niên ngượng ngùng:

Nhưng Lộ Niên Niên cũng không cảm thấy buồn, về sau vẫn còn nhiều cơ hội. Cô ấy càng quý trọng năm đầu tiên mà Lộ Tuệ Tuệ đoàn tụ với gia đình hơn, muốn được ăn bữa cơm đoàn viên cùng Lộ Tuệ Tuệ và Lộ Cảnh Sơn, sau đó cùng nhau xem chương trình cuối năm, hưởng thụ khoảng thời gian ấm áp bên gia đình.

Lộ Niên Niên: “Đẹp đúng không, với nhan sắc của thầy Ninh thì trang phục nào cũng cân được, trước đây em thấy anh ta mặc vest trắng đi thảm đỏ cũng tuấn tú lắm.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Biết Hứa Lễ muốn ở lại nhà họ Lộ ăn cơm, trên đường đưa Lộ Tuệ Tuệ về nhà họ Lộ Bùi Chi Hành cảm khái:

Lộ Cảnh Sơn hào hứng, bảo hai người đứng dưới câu đối chụp hình.

Không trẻ con không có bạn gái, dạo gần đây anh mới biết được cách này.

Cô ấy đau lòng.

“Không thì chúng ta đi bộ nhé?”

Hai người hát chung một bài cùng các nghệ sĩ khác, tuy mỗi người chỉ được vài câu, nhưng đối với diễn viên mà nói, có thể xuất hiện trên chương trình cuối năm thế này đã là một điều đáng tự hào.

Chương 142: Chương 142

“Sếp Bùi, có thể giúp em lấy một cốc nữa không?”

Bản thân Lộ Cảnh Sơn thích sôi nổi, huống chi là với Hứa Lễ.

“Nhưng anh cảm thấy, sau khi cơm nước xong anh có thể bình an về nhà mình sao?”

Lộ Tuệ Tuệ: “Cảm ơn.”

Lộ Niên Niên bĩu môi:

Buổi chiều, Lộ Tuệ Tuệ bận rộn ở nhà họ Lộ một lúc rồi đi với Bùi Chi Hành tới nhà họ Bùi.

Lộ Cảnh Sơn biết người trẻ tuổi không thích ở nhà, để Bùi Chi Hành và Hứa Lễ uống thêm hai ly với mình rồi ồn ào nói:

Nhìn cô ấy xoay người biến mất ở chỗ rẽ, Hứa Lễ thu hồi tầm mắt, cố gắng kéo lực chú ý về lại tấm thớt gỗ.

“Bố tôi nhất định đồng ý.”

“Vâng.”

“Làm trợ thủ dì ấy cũng chê?”

“Dì Dương, con đi ra ngoài đây.”

Lộ Niên Niên thuận thế ngồi trên ghế Bùi Chi Hành ngồi lúc nãy: (đọc tại Qidian-VP.com)

Lộ Tuệ Tuệ buồn cười.

“...”

Cuối cùng Bùi Chi Hành cũng không ăn bữa cơm đoàn viên với nhà họ Lộ.

Vốn dĩ chương trình cuối năm này cũng mời Lộ Niên Niên, khổ nỗi cô đi diễn tập mấy lần, nhà đài thấy không ổn nên không được thông qua.

Cô quan sát Lộ Niên Niên một lát, chần chừ nói:

“Tuệ Tuệ, Niên Niên mặc thêm quần áo rồi hẵng đi, bên ngoài trời đang lạnh.”

“Dì Dương nói không cần em, dì ấy chê em ảnh hưởng, không giúp được gì cả.”


“Tốt cái gì?”

Lộ Cảnh Sơn liếc mắt một cái:

“Nhưng kỹ năng dùng d.a.o của Tiểu Hứa không tệ.”

Đúng là anh hâm mộ Hứa Lễ.

“Thầy Ninh mặc vest đỏ trông cũng đẹp trai đấy chứ.”

Lộ Tuệ Tuệ chớp mắt vài cái, im lặng một lát rồi nói:

Nghe các cô nói chuyện, Bùi Chi Hành với Hứa Lễ ngầm hiểu ý nhau, đồng loạt nhìn về phía tivi ở đối diện.

“Tốt thật.”

Anh ăn tối ở nhà rồi mới đến, đúng lúc Lộ Tuệ Tuệ và những người khác ăn cơm xong, Lộ Cảnh Sơn ra đón anh, còn bảo anh uống vài ly với mình.

“Xem ra anh cũng không biết nhiều hơn tôi đâu.”

“Em đi soi gương.”

Lộ Niên Niên nhìn hai người, chống cằm hỏi:

Vừa hay, Hứa Lễ đang ngồi uống với Lộ Cảnh Sơn, nhưng tửu lượng của anh ta cũng không tốt lắm, đổi sang Bùi Chi Hành vào uống.

Bùi Chi Hành: “Niên Niên.”

Lộ Tuệ Tuệ: “...”

Bùi Chi Hành rất bình tĩnh lấy lại chỗ của mình, lạnh nhạt nói:

Lộ Tuệ Tuệ nhún vai:

Lộ Tuệ Tuệ tập trung xem, quả đúng là như vậy.

Thấy Lộ Niên Niên, Lộ Tuệ Tuệ kinh ngạc:

Ăn cơm trưa xong, Lộ Tuệ Tuệ và Lộ Niên Niên bận rộn dán câu đối.

Bùi Chi Hành và Hứa Lễ vừa uống rượu xong, không thể lái xe. Lộ Tuệ Tuệ chưa có bằng lái, lúc Lộ Niên Niên học đại học có thi nhưng sau đó chưa lái bao giờ.

Lộ Niên Niên: “???”

“Cảm ơn chú Lộ.”

Anh ta nhẹ giọng nói:

“Vâng ạ.”

“Khoe bố có hai cô con gái sao?”

Lộ Tuệ Tuệ góp vui, cũng nói vài câu.

Bùi Chi Hành đáp lời:

Lộ Tuệ Tuệ: “?”

Hai chị em ngồi trên sofa thảo luận rôm rả.

“Anh chọc Niên Niên làm gì?”

Cô buồn cười, khóe môi cong cong:

Anh nhướng mày, nhấc chân đến gần Lộ Tuệ Tuệ.

Bốn người ù ù cạc cạc ra ngoài.

“Chẳng lẽ anh hâm mộ Hứa Lễ?”

“Con có đâu.”

Lộ Niên Niên: “Đừng mà.”

Buổi trưa ăn cơm, chuyện Hứa Lễ xắt thịt kho tàu bị Lộ Cảnh Sơn trêu chọc một phen.

Nói xong, Lộ Niên Niên hừ một tiếng:

“Nhưng không sao, như vậy sẽ tiện cho Niên Niên hơn, mọi lần con bé gắp một miếng thịt, phải bỏ mỡ đi mới ăn.”

“Thêm nước rồi, nhiệt độ vừa đủ.”

“Em ấy sáng quá rồi.”

Hứa Lễ thu hồi ánh mắt, ngoan ngoãn nhìn dì Dương như thể mình đã làm sai:

Chụp xong, Lộ Niên Niên và Lộ Tuệ Tuệ phàn nàn:

Không hề nữ tính chút nào.

Cô ấy nhìn Lộ Tuệ Tuệ:

Hứa Lễ: “Dì Dương quá khen.”

Lộ Tuệ Tuệ cười:

Cô dừng lại, đánh giá anh từ trên xuống dưới:

“Hai người bọn em, một người vào cửa chính một người ra cửa bên, anh ấy đi lấy bình giữ nhiệt cho chị rồi.”

“Anh thật trẻ con.”

Dì Dương ngẩn người, cười nói:

Lộ Niên Niên nhướng mày, cười khanh khách nói:

Năm nay Lộ Cảnh Sơn tìm được Lộ Tuệ Tuệ nên vui mừng khôn xiết, nhưng ông không thể hiện ra bên ngoài, dẫu vui nhưng lại có chút đau xót.

Đều tại Hứa Lễ.

Bùi Chi Hành và Hứa Lễ giúp đỡ, nhưng đây là câu đối nhà họ Lộ, người hoàn thành sau cùng là hai chị em các cô.

“Tiểu Hứa giúp dì cắt thịt bò và khoai tây đi, lát nữa làm thịt bò hầm khoai tây.”

“Dì Dương, cậu ta còn chưa xắt xong, dì đừng để cậu ta xắt nữa.”

“Tối nay bố lại mang ra khoe với bạn.”

Căn nhà này còn có chỗ cho cô ấy sống không?

Hứa Lễ thì bình tĩnh, không thấy bất kỳ sự ngượng ngùng nào.

Lộ Niên Niên thật lòng cảm thấy, phòng bếp không cần cô ấy nữa.

Lộ Niên Niên: “...” (đọc tại Qidian-VP.com)

Bùi Chi Hành không trả lời.

“Bùi Chi Hành đâu?”

-

Mà Hứa Lễ lại không có nhiều ấn tượng với Ninh Thác, anh ta âm thầm ghi nhớ cái tên này trong lòng.

Nói xong, dì Dương lại trêu:

“Khuôn mặt tròn hơn trước một chút, như vậy vừa –”

Cô ấy khẽ vuốt lỗ tai, nói thầm:

“Như vậy không được ạ?”

“Trời ơi.”

Lộ Tuệ Tuệ để bình giữ nhiệt trên lầu, Bùi Chi Hành đi lấy quay lại thì thấy chỗ của mình bị người khác chiếm rồi.

Lộ Tuệ Tuệ nhận xét.

Nhưng quan hệ trước mắt của hai người, nếu ăn cơm đoàn viên thì không hay lắm, nể tình Bùi Chi Hành giúp dán câu đối, Lộ Tuệ Tuệ có qua có lại, tới nhà họ Bùi giúp anh một việc.

Lộ Niên Niên phấn khích:

Lộ Niên Niên không nói gì, lén gửi tin nhắn cho Lộ Tuệ Tuệ, lên án hành vi của Bùi Chi Hành, không đàn ông, không nam tính chút nào, cô ấy bảo Lộ Tuệ Tuệ suy nghĩ nhiều hơn, đừng tìm người keo kiệt trẻ con như thế làm bạn trai.

Trong tivi, Ninh Thác mặc quần tây đen và áo vest màu đỏ, toát lên vẻ rực rỡ, Thích Thư Ngữ cũng mặc một chiếc váy đỏ dài, trông đặc biệt xinh đẹp.

“Em nói xem, tôi nói với chú Lộ tối nay tôi cũng ở lại ăn cơm, chú ấy có đồng ý không?”

Nói xong, Lộ Niên Niên xoay người rời đi.

Đẹp trai chỗ nào?

Bùi Chi Hành quan sát, thầm nghĩ bữa nào nên hẹn Ninh Thác ngồi nói chuyện một chút.

Lộ Tuệ Tuệ bị sặc nước, bất giác nhìn cô ấy.

Dì Dương cười lắc đầu:

Nhưng ý của anh rất rõ ràng.

Bùi Chi Hành thừa nhận.

“Mấy đứa muốn ra ngoài chơi thì đi đi, đưa người về trước mười hai giờ cho chú là được.”

Nhịn thêm chút nữa.

Cô biết Thích Thư Ngữ nhận được lời mời tham gia chương trình cuối năm, nhưng bên Ninh Thác thì cô không rõ lắm.

Ba người di chuyển từ phòng ăn ra phòng khách, Lộ Tuệ Tuệ và Lộ Niên Niên đang xem chương trình cuối năm, không khí rộn ràng náo nhiệt.

“Khoe bố có hai cô con gái xinh đẹp.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 142: Chương 142