Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Thời Tinh Thảo
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 280: Ngoại truyện
“Vâng ạ.”
Đêm đó, hai đôi vợ chồng đều qua đêm ở nhà họ Lộ.
Nghiêm Tư Nhân gấp gáp nói:
“Bây giờ thì sao?”
Nghiêm Tư Nhân nói:
Thực ra ông rất cô đơn.
“Hơn một tháng.”
Nói đến đây, Nghiêm Tư Nhân nói:
Do mê tín, mọi người đều nói em bé chưa được ba tháng thì tốt nhất đừng nói với bên ngoài, Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành không được coi là người mê tín lắm, nhưng trong chuyện này thì hai người không thể không cẩn thận.
Lộ Niên Niên nhìn cô:
Lộ Niên Niên “Ừm ừm” hai tiếng, giống như bà mẹ già, còn dặn dò thêm vài câu.
Thực ra Lộ Niên Niên và Hứa Lễ, không phải cô không muốn có em bé, mà là Hứa Lễ không muốn.
Cô cảm nhận được sự quan tâm của Nghiêm Tư Nhân, dịu giọng nói:
Lộ Tuệ Tuệ chớp mắt:
Dì Dương nghe vậy, trong lòng chua xót.
Trước khi cúp điện thoại, Nghiêm Tư Nhân còn nói với Lộ Tuệ Tuệ về vài chuyện cần chú ý.
“Có.”
“Không được.”
“Thực sự có em bé rồi?”
Chương 280: Ngoại truyện
“Thật sao?”
Rời khỏi bệnh viện, Bùi Chi Hành lần lượt gọi điện thoại cho Lộ Cảnh Sơn và Nghiêm Tư Nhân, báo cáo chuyện vui này.
Cô ấy vươn tay xoa cái bụng phẳng lì của Lộ Tuệ Tuệ, cảm thán:
Bây giờ thời gian và số lần Lộ Tuệ Tuệ cùng Lộ Niên Niên về nhà ngủ đã ít hơn, nhưng dì Dương vẫn luôn dọn dẹp phòng của bọn họ, cũng luôn để trống cho họ, mục đích chính là để ngày nào đó bọn họ muốn ở lại nhà thì đều có thể ở lại.
“Có phải chị hơi gầy hơn rồi không?”
“Tuệ Tuệ, quên gì à?”
Bùi Chi Hành cười, cúi đầu hôn cô thêm một lúc, khiến cô có càng nhiều cảm giác chân thực hơn.
“Em hình như không có.”
Tô Từ rời đi, Lộ Cảnh Sơn chưa từng nghĩ sẽ tìm thêm một người khác, không ai có thể thay thế Tô Từ, ông cũng không muốn chia tình yêu với Tô Từ cho bất kỳ ai, đó là thứ thuộc về Tô Từ, cho dù bà đã rời đi rồi thì cũng là thứ của bà.
Ăn cơm xong, hai đôi vợ chồng đều chuẩn bị đi.
“Chị.”
Lộ Cảnh Sơn cũng chỉ thuận miệng nhắc đến, chuyện em bé thì ông sẽ không can thiệp quá nhiều, bọn họ sinh thì sinh, không sinh thì không sinh. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Không cần đợi.”
Bùi Chi Hành: “Biết rồi.”
“Bây giờ thế nào rồi? Cảm thấy vẫn ổn chứ?” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Mẹ vội, mẹ không đợi được nữa rồi.”
Đây là tấm lòng của cô ấy, bất luận đúng hay sai thì đều không phải phụ bạc.
Lộ Niên Niên nghiêng đầu nhìn về phía Bùi Chi Hành, nói: “Anh rể, anh bảo chị em ăn nhiều một chút, em nghe người ta nói mang thai rất vất vả, ăn nhiều hơn thì cơ thể mới có thể trở nên tốt hơn.”
Bùi Chi Hành trả lời.
“Mẹ.”
Ông muốn bọn họ về nhà nhiều hơn, ở nhà nhiều hơn, nhưng lại cân nhắc đến tình hình của bọn họ, không nỡ nói ra.
Lộ Cảnh Sơn không nói nên lời.
Hai người đang nói chuyện thì Lộ Tuệ Tuệ đột nhiên quay người.
“Mấy tháng rồi mấy tháng rồi.”
Thực ra, đây là điều mà Lộ Tuệ Tuệ nói với Lộ Niên Niên khi đã đi được một lúc.
Hai người lặng lẽ rời khỏi bệnh viện.
“Các con cứ sống cuộc sống của các con, khi nào quay về mẹ sẽ nói với mấy đứa để đến thăm.”
Lộ Tuệ Tuệ đồng ý.
Ba tháng sau, em bé của hai người tới rồi.
Ông nói: “Bố còn mong các con mãi mãi ở nhà không được kìa.”
Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành đều không có ý kiến, tối đó liền quay về nhà họ Lộ.
“Hình như có một chút rồi.”
Lộ Tuệ Tuệ: “?”
Thành thật mà nói, cô biết gần đây bản thân muốn có em bé, nhưng cũng không ngờ em bé sẽ đến nhanh như vậy.
“Đúng vậy. Chớp mắt, Tuệ Tuệ đã mang thai rồi.”
Anh đồng ý.
Bùi Chi Hành: “... Vâng.”
“Còn những chuyện khác, mẹ nghĩ ra sẽ nói với con.”
Chuyện cần chú ý sau khi mang thai có rất nhiều, bà ấy nói qua một lần với Lộ Tuệ Tuệ về những chuyện tạm thời nhớ được, cuối cùng nói:
Anh trả lời, lúc ôm Lộ Tuệ Tuệ, anh đã có cảm giác chân thực rồi.
Lộ Cảnh Sơn nhất thời ngẩn ra, lập tức hỏi: (đọc tại Qidian-VP.com)
Lộ Niên Niên nhìn chằm chằm bụng cô:
Bùi Chi Hành: “Không có.”
Lộ Tuệ Tuệ cong môi: “Tối nay Bùi Chi Hành cũng ở lại đây.”
“Vẫn ổn ạ.”
Lộ Tuệ Tuệ bị cô ấy chọc cười một hồi mới ngồi xuống sofa:
Lộ Tuệ Tuệ nhận lấy điện thoại, gọi:
Cô đột nhiên phát hiện, Lộ Cảnh Sơn thực ra cũng già rồi.
Bùi Chi Hành hơi ngẩn người, cúi đầu hôn lên khoé môi cô, tiếp thêm cho cô sức mạnh:
Lộ Cảnh Sơn ngẩn người:
Nghiêm Tư Nhân: “Một tên đàn ông như nó vụng tay vụng chân thì làm được gì.”
Ngày thường Lộ Niên Niên và Hứa Lễ sẽ khá bận, hầu hết cũng đều là chút đồ bổ, Bùi Chi Hành cũng không ngoại lệ.
Nhìn hai đôi vợ chồng rời đi, Lộ Cảnh Sơn đột nhiên cảm thán:
Vì thế, suy nghĩ của Hứa Lễ với sinh vật em bé này không mãnh liệt lắm.
“Tình trạng sức khoẻ của con bé thế nào, có phản ứng gì bất ổn không?”
Cô nói: “Vậy con và Bùi Chi Hành đợi mọi người ở nhà.”
“Mẹ quay về thăm mấy đứa.”
Hứa Lễ: “...”
“Bố, tối nay con và Niên Niên muốn ở lại nhà, được không?”
Vừa nói dứt lời, Lộ Cảnh Sơn liền tiếp:
Từ sau khi Tô Từ rời đi, Lộ Cảnh Sơn vẫn luôn rất cô đơn.
Hứa Lễ là một người đàn ông có mong muốn chiếm hữu mạnh đến mức hơi bi.ến th.ái, anh ta cảm thấy em bé sẽ cướp mất sự chú ý của Lộ Niên Niên, chia tình yêu của cô ấy cho hai người, tình yêu anh ta có được sẽ ít hơn rất nhiều.
Anh ta thậm chí còn cảm thấy, đời này chỉ có bản thân và Lộ Niên Niên ở cùng nhau thôi cũng rất tốt.
Nghiêm Tư Nhân: “Mẹ không tin con, con đưa điện thoại cho Tuệ Tuệ đi, mẹ nói chuyện với con bé một lúc.”
“Thời gian trôi qua thật nhanh.”
Bùi Chi Hành siết tay cô, lòng bàn tay anh rộng rãi, ấm áp.
Bà ấy gật gật đầu, nhìn bóng lưng bọn họ rời đi, nhẹ giọng nói:
Lộ Niên Niên: “...”
Lộ Tuệ Tuệ mím môi, nhìn Lộ Niên Niên, cười nói:
Bên phía Nghiêm Tư Nhân cúp điện thoại, sau khi biết Lộ Tuệ Tuệ mang thai, Lộ Cảnh Sơn liền bảo Bùi Chi Hành đưa cô về nhà ăn cơm tối.
Lộ Tuệ Tuệ bị lời bà ấy nói chọc cười, đáp:
“Chơi thêm hai năm nữa.”
Đồ của Lộ Tuệ Tuệ là tạm thời bảo người đưa đến, sau khi biết cô mang thai, Lộ Cảnh Sơn đã tìm đồ bổ cơ thể mà người bạn già tặng.
Gia đình bọn họ phải chúc mừng thật tốt.
Bùi Chi Hành cũng không bảo điều Lộ Niên Niên nói là sai, dù sao điều cô ấy nói, anh đều đồng ý rồi.
Khi kiểm tra ra, Lộ Tuệ Tuệ còn hơi mơ hồ.
“Niên Niên, con và Hứa Lễ cũng có thể cân nhắc.”
Về phương diện này thì cô ấy cũng không hiểu gì, toàn bộ kiến thức đều là tìm kiếm và biết được sau khi biết tin Lộ Tuệ Tuệ mang thai. Điều cô ấy nói, đều là suy nghĩ cho Lộ Tuệ Tuệ.
Nghiêm Tư Nhân nói:
Thực ra mấy năm nay cũng không phải không có người để ý tới ông, ông là chủ tịch của Cách Hằng, tướng mạo không tệ, nho nhã lễ độ, rất thoải mái. Hơn nữa còn bảo dưỡng tốt, vóc dáng cũng không tệ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trước khi đi, Lộ Cảnh Sơn còn chuẩn bị cả đồ bổ cho hai đôi vợ chồng.
“Anh có cảm giác chân thực không?”
Nghiêm Tư Nhân đáp:
“Thần kỳ quá.”
“Vâng.”
Buổi tối đó tụ tập cùng nhau, ngoại trừ Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành, Lộ Niên Niên và Hứa Lễ nhận được tin tức cũng đã quay về.
“Tuệ Tuệ vẫn ổn chứ?”
“Tò mò như thế thật sao?”
Lộ Tuệ Tuệ: “Thực ra cũng không vội như vậy.”
Ánh mắt Lộ Cảnh Sơn nhìn bọn họ khi bọn họ xoay người, khiến Lộ Tuệ Tuệ đột nhiên nảy sinh một loại cảm giác không nỡ.
Đôi vợ chồng nhìn nhau một cái, Lộ Niên Niên nhỏ giọng:
Lộ Tuệ Tuệ tựa vào ngực anh, nhẹ giọng nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô vẫn ổn mà.
Cô nhìn về phía Bùi Chi Hành:
Lộ Niên Niên còn đang tò mò nhìn cái bụng không nhìn ra gì cả mà lại có em bé của Lộ Tuệ Tuệ.
Lộ Cảnh Sơn: “Ở nhà đi, phòng của các con vẫn luôn được dọn dẹp sạch sẽ.”
Nghiêm Tư Nhân vui mừng khôn xiết:
Lộ Tuệ Tuệ nhịn cười:
“Mọi thứ con vẫn ổn, có Bùi Chi Hành chăm sóc rồi.”
“ y.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.