Thiên La
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 423: Tây tiến
Đến khi núi linh thạch biến mất thì Lâm Phong lại nghe thấy tiếng binh khí v·a c·hạm từ phía trước truyền đến.
- Cái đại trận này đúng là lợi hại, ngay cả dáng người cũng giống như đúc…
Lâm Phong vừa định bước đi thì ngôi mộ đột nhiên chấn động, một cái bạch thủ từ bên trong thò ra sau đó là một cái đầu lâu, cuối cùng là một bộ bạch cốt xuất hiện.
- Chuyện gì ?
Lâm Phong nhìn Linh Mộng gật đầu liền xoay người rời đi, hắn chắc chắn yêu nữ là do đại trận biến thành, nếu là chính chủ thì đã sớm liều mạng với hắn.
Hắn lấy thông thiên lệnh quơ qua lại vài cái, tình hình vẫn không có gì thay đổi.
Cách đó không xa còn có một gốc linh dược tỏa ra kim quang lấp lánh. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Bọn họ đâu rồi ?
- Kim thiền thảo.
Bạch cốt đi tới đối diện Lâm Phong, đến khi khoảng cách chỉ còn vài bước chân thì dừng lại, hai bên đứng nhìn nhau.
Lý Tâm bị đối phương đánh lui lại, huyết khí sối sục, chỉ vừa giao thủ hắn liền nhận ra mình không phải đối thủ của nữ nhân này.
Chương 423: Tây tiến
Lâm Phong nhìn bộ bạch cốt vài lần rồi rời đi, con hàng này cũng không tốt đẹp gì, nhìn lâu sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng.
- Mau giúp ta.
- Chẳng lẽ mất linh ?
Lâm Phong vừa nhìn liền nhận ra lai lịch của gốc linh dược, kim thiền thảo không chỉ là thiên dược mà còn là chủ dược luyện chế kim thiền đan giúp tu sĩ ngộ đạo, mỗi viên đều có giá trị liên thành.
- Đơn giản như vậy ?
- Không cần tức giận, đợi khi rời nơi này lão phu sẽ bắt nha đầu đó bồi tội với ngươi.
Lâm Phong còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì phát hiện bản thân đang ở trong một cái hang động, phía trước xuất hiện linh quang lấp lánh, hắn cẩn thận tiến lại quan sát.
- Một vạn thượng phẩm linh thạch, không thương lượng. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Bọn họ không đồng ý.
Lâm Phong lấy ra đại đao xông vào trận chiến nhưng chạy được vài bước thì chợt dừng lại, hắn mỉm cười nhìn yêu nữ.
- Ta vào đó xem thử.
- Nhất định là do trận pháp.
- Tốt.
Lâm Phong nhíu mày, hắn cảm giác tên bày ra cái trận pháp này nhất định là đầu óc có vấn đề, chẳng lẽ để cái mộ ở đây thì hắn sẽ chui vào ?
Hà Thanh trưởng lão nhíu mày.
Giọng nói lão đầu tràn đầy khinh bỉ, sương trắng này rõ ràng là một cái mê trận, không tìm được mắt trận thì thông thiên lệnh cũng trở nên vô dụng.
Lâm Phong vừa bước tới thì bạch cốt cũng bước tới, khi hai bên sắp chạm vào nhau thì hắn vội lui lại, bạch cốt cũng lui lại.
Lâm Phong khẽ nuốt nước bọt, ánh mắt nhìn chằm chằm vào núi linh thạch trước mặt, hai chân bước tới.
Thanh niên vừa dứt lời thì nhìn thấy hỏa ảnh bay tới, hắn vội vận linh lực hóa giải.
Đột nhiên hắn dừng lại, cảm giác có gì đó không đúng, trên đời làm gì có chuyện tốt như vậy, cho dù có cũng không tới lượt của hắn.
Hình như lão đầu nói chỉ cần không dừng lại nơi này là được, có lấy đi vài khối linh thạch chắc cũng không sao.
Linh Mộng nhìn thấy Lâm Phong xuất hiện liền hét lên.
- Hay là để lão phu vào trước.
- Cho dù là trận pháp cũng là thiên trận, không thể tùy tiện tiến vào.
Lâm Phong vừa định bước lên thì nhìn thấy hai thanh niên từ đâu bước tới, tên đi đầu hành lễ với Hà Thanh trưởng lão.
Lâm Phong vừa đi vừa giải thích với yêu nữ và trưởng lão, cho dù có chuyện gì xảy ra cũng không được dừng lại.
Lâm Phong đi được một lúc thì dừng, khung cảnh phía trước lại thay đổi, không gian tĩnh lặng, cảnh vật dần trở nên u ám.
- Thì sao ?
Linh Mộng là thánh nữ không thể tùy tiện mạo hiểm, tu vi của lão ở đây là cao nhất, một khi gặp phải nguy hiểm cũng có cơ hội thoát thân.
Lâm Phong thở dài, đúng là hồng nhan họa thủy.
- Chẳng lẽ bên trong có bảo vật ?
- Có phải tiền bối dự định tiến vào bên trong sơn cốc ?
- Bên trong đám sương mù này có thể ẩn giấu trận pháp, để ta thử xem.
Hà Thanh mặt không đổi nói.
Thứ này chỉ cần nhìn qua là biết không phải thiên địa hình thành.
- …
Hà Thanh lập tức ngăn cản.
- Đi tới là được.
Lâm Phong do dự một lúc cuối cùng quyết định xoay người rời đi, đi được vài bước hắn khẽ quay lại nhìn núi linh thạch, hắn lại tiếp tục bước đi sau đó nhìn lại, hắn lại đi tiếp…
- Là cực phẩm linh thạch.
Đại địa khẽ chấn động, một ngôi mộ từ dưới đất nhô lên, phía trên có một khối bia đá.
- Ngu ngốc.
Theo lão đầu suy đoán, đám sương trắng là do thiên trận tạo nên, tuy lão không rõ phía trước có bao nhiêu cái trận pháp nhưng chỉ cần liên quan đến trận thì không phải là vấn đề.
- Là thế à.
Lâm Phong đoán yêu nữ là vì muốn tranh giành linh dược nên mới giao đấu với đám người kia.
- Lão đầu còn đó không, alo…
- Không được.
- Hôm nay nhân phẩm của tiểu tử ngươi không tệ.
Trước mặt hắn là một núi lớn linh thạch tỏa ra hào quang lấp lánh, phần lớn là thượng phẩm, có một vài khối linh thạch trong suốt như pha lê.
- Dù cho gặp phải thứ gì cũng không được lui bước.
Hắn đợi một lúc vẫn không nghe được phản hồi, khi nhìn lại thì đã không thấy ai bên cạnh.
Sương trắng chính là một cái mê hồn trận, tu sĩ một khi tiến vào đại trận nếu không thể giữ vững thần trí sẽ mãi mãi bị khốn bên trong.
Lão phó bang chủ nhìn về phía ba người Lâm Phong, ánh mắt âm trấm, uy phong của Thiết Lang bang tuyệt đối không thể bị x·âm p·hạm.
- Đúng lúc Thiết Lang bang cũng có ý định tiến vào bên trong, phó bang chủ hi vọng có thể cùng tiền bối hợp tác.
- Không rõ.
- Tại hạ cáo từ.
- Không sao, cứ giao cho hắn.
- Đa tạ phó bang chủ.
Lâm Phong thoáng chút thất vọng, hắn còn tưởng là lão đầu phát hiện ra bảo vật như thánh dược chẳng hạn. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Làm phiền tránh đường.
- Vậy phải làm sao ?
- Được.
Lý Tâm trở lại bên cạnh lão phó bang chủ, giọng nói kiềm nén phẫn nộ.
- Tiểu bối Lý Tâm, đường chủ Thiết Lang bang, tham kiến tiền bối. (đọc tại Qidian-VP.com)
Linh Mộng biết tên nam nhân này tinh thông trận pháp, ngay cả thiên địa kỳ trận cũng có thể phá giải, cho dù hắn không thể phá được trận pháp phía trước thì cũng có thể an toàn rời đi.
Trong lúc hai người trước mặt đang tranh giành thì Lâm Phong lặng lẽ thương lượng với lão đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lâm Phong dẫn đầu tiến vào đám sương trắng, vừa bước vào bên trong, thần thức lập tức bị phong ấn, tầm nhìn hạn chế, gần như không thể xác định được phương hướng.
- ẦM…
Linh Mộng lạnh lùng nhìn đối phương, nàng không có thói quen hợp tác, đặt biệt là với một đám nam nhân, ngoại trừ tên khốn Lâm Phong.
- Sau này gặp ta phải gọi là Lâm ca ca.
Lâm Phong nhìn bạch cốt đối diện trong lòng có cảm giác như nhìn thấy bản thân, khí tức vô cùng quen thuộc.
Linh Mộng lấy ra một thanh huyết trượng, nàng bước về phía trước.
- Là linh thạch…
- Hình như là hàng thật.
- Lâm Phong chi mộ, là mộ phần của tại hạ sao ?
- Nói nhảm.
Lúc hắn đến nơi thì nhìn thấy Linh Mộng đang đại chiến với một đám hắc y nhân, bộ dáng của yêu nữ vô cùng thê thảm, trên người có không ít v·ết t·hương, y phục rách nát, xuân quang xạ tiết.
Nhưng nếu là trận pháp thì dễ xử, xem ra mọi chuyện không có hắn là không được.
- Ta cảm giác đám sương trắng này là do tu sĩ tạo ra.
Lâm Phong thu lại lệnh bài, vẻ mặt không đổi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.