Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Thoạt Nhìn Em Rất Mlem

Nhục Tùng Tô Bính

Chương 10: Em đừng sợ, anh trai nhỏ của em là quán quân võ thuật nha

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10: Em đừng sợ, anh trai nhỏ của em là quán quân võ thuật nha


Tần Tuyển khom người nhìn cô, “Tiểu Thanh Ca, em nhìn anh này. Anhđangởđây,đừng sợ.”

Nhưng khiánh mắt của Diệp Trường Thanh dừng trên người cô lại lộ ra sự nghiền ngẫm khiến người khác khó chịu.

Trên mặt cô toàn là sự sợ hãi, hoảng loạn và bất an, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt. Nhưng cho dù côđang tái mặt, ngũ quan tinh xảo vẫn xinhđẹp như cũ.

Đúng năm giờ chiều, Hứa Thanh Ca đúng hẹn tới nhà của bé gái bốn tuổi – tên là Diệp Linh Linh để dạy bé chơi Cello. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 10: Em đừng sợ, anh trai nhỏ của em là quán quân võ thuật nha

Ở bên ngoài, Hứa Thanh Ca luôn giữ vững cảnh giác. Diệp Trường Thanh nói hai chữ ‘Tiệnđường’ kia khiến cô có hơiđề phòng. Làm saoông ta biếtđược nhà côởđâu mà tiện?

Diệp Trường Thanhẵm bé lên, nhìn thoáng qua Hứa Thanh Ca rồi hỏi con gái trong ngực, “Đây là chị dạyđàn mà conđã nói sao? Con có bướng bỉnh không nghe lời chị khôngđấy?”

Edit: (đọc tại Qidian-VP.com)

Cuối tuần, có người tìm Hứa Thanh Ca mời gia nhập hội nhóm livestream, nói là sau khi gia nhập rồi có thể gia tăngđược sứcảnh hưởng và lượt xem cho phòng livestream của cô. Họ còn muốn tìm cô để trực tiếp ký hợpđồng chia phần trăm nữa.

Khi dạy tiếtđầu tiên cho Diệp Linh Linh, Hứa Thanh Ca đã biết ba mẹ của bé ly hôn. Sau khi trở về, cô tìm hỏi thầy giáo dạyđàn cũ của mình. Thầy nói bởi vì ba của Diệp Linh Linh ngoại tình với thực tập sinh mới 20 tuổi trong công ty bị bắtđược.

Balo của Hứa Thanh Ca nằm trên ghế sofaở phòng khác. Cô vừa muốn cởi giàyđi vô lấy, người giúp việc trong nhà cũng muốn cầm ra giúp cô, nhưng tốcđộ của Diệp Trường Thanh là nhanh nhất.

_____

“Xin chào, Diệp tiên sinh. Hôm nay Linh Linh rất ngoan.” Hứa Thanh Ca hơi lãnhđạm gậtđầu nói, nhưng chất giọng của vốn mềm mại, khi nghe vào vẫn cảm thấydịu dàng.

Tần Tuyển không ngắt máy ngay. Anh ngừng vài giây, vì muốn giảm bớt khẩn trương trong lòng cô, cho nên mới nói: “Emđừng sợ, anh trai nhỏ của em là quán quân võ thuật nha.”

Tần Tuyển lại dặn dò: “Khoá học đàn Cello cho bé gái kia không cần tiếp tụcđi dạy nữa, em hiểu không?”

Không hiểu vì sao, trong khoảng khắc này, trong lòng cô lại vô cớ trào dâng mộtý niệm. Hứa Thanh Ca nửa muốn anh chính là anh trai ruột của cô, nửa lại không muốn.

Hứa Thanh Ca có hơi sợ hãi, “Bác tài, tôi không biết chiếc xeđó. Anh có thể cắtđuôiđược khôngạ?”

Lúc chạy ngang qua, dáng vẻ còn thật bình tĩnh.

Hứa Thanh Ca livestream kéođàn Cellođược một tuần, càng về sau, tâm cô càng lạnh.

Nhưng hôm nay, người trở về lại không phải là mẹ của bé. Cửa mở,đi vào là một ngườiđànông, Diệp Linh Linh lập tức chạy tới muốnôm, “Ba ba!”

“Hôm nay ba con tới nhà trẻ, mua hamburger cho emăn, nhưngôngấy không muốn con nói cho mẹ biết.”

Hứa Thanh Ca cúiđầu,đi tới cửa, vừađổi giày vừa nói: “Cảmơn Diệp tiên sinh,ông chơi cùng Linh Linhđiạ.”

Ngữ khí của anh trai hàng xóm vẫnôn hoà như vậy, làm cho Hứa Thanh Ca vô thức tin tưởng, lập tức kể cho anh nghe chuyện vừa phát sinhở nhà của Diệp Linh Linh.

Hứa Thanh Ca kinh ngạc quayđầu. Cách sau xe taxi khoảng 50 mét là một chiếc Honda,đúng là chiếc xe mà cô nhìn thấy dưới lầu nhà của Diệp Linh Linh, nhưng cô không thấy rõđược ngườiđang lái.

Sau khi xuống xe, Hứa Thanh Ca mới hậu tri hậu giác[1] suyđoánđược lúc nãy, lời anh vừa nói qua cửa sổ taxi giống như là: “Anhởđây rồi, em xuống xeđi.”

“Con béấyà, tôi biết tỏng rồi, hayđờ người ra lắm.” Diệp Trường Thanh thả bé xuống, “Cô giáo Hứa, vừa hay tôi lái xe trở về, hay là tôiđưa cô về nhé?”

Diệp Linh Linhít nói, sau vài lần quen thuộc với Hứa Thanh Ca, bé mới bắtđầu nói nhiều hơn.

Bình thường, sau khi cô dạy xong một giờ cho Diệp Linh Linh, mẹ của béđềuđã tan làm về nhà. Bà sẽ hỏi Hứa Thanh Ca về biểu hiện hôm nay của bé như thế nào.

Chođến khi chiếc Honda khuất sau vài chiếc xe khác rồi biến mấtởđầu phố, anh mới rũ mắt nhìn Hứa Thanh Ca cẩn thận.

Hứa Thanh Cađi rất nhanh. Vì cô nhát gan, trong lòng hơi nghi ngờ, cho nên không có cảm giác an toàn.

Cô không ngồi xe buýt mà trực tiếp bắt taxi về nhà.

Đây là giađình mà thầy dạy nhạc cũ của cô giới thiệu, ba mẹ của Diệp Linh Linh ly hôn, cô béở cùng với mẹ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tần Tuyển xuống xe, cúi người gõ lên cửa sổ xe của cô. Cửa sổ có hiệu quả cáchâm, Hứa Thanh Ca ngơ ngác ngẩngđầu. Cô nhìn thấy trên mặt anh hơi mang theoý cười,đang giơ ngón trỏ chỉ chỉ mình.

Hứa Thanh Ca do dự muốn xoá biểu tượng che mặt trên màn hình hay không. Nếu như lộ mặtđể livestream, phòng livestream của cô hẳn là sẽ thu hútđược nhiều người phải không?

Lần này, Hứa Thanh Ca thấyđược rõ ràng ngườiđang lái, tay cô không tự giác níu lấy cánh tay của Tần Tuyển, vội nói: “Anhơi, chính làôngấy! Là ba của bé gái mà emđang dạyđàn Cello.”

Sau khi taxi rờiđi, chiếc Honda phía sau cũng không hề thayđổi như quayđầu xe hay dừng lại gì cả, ngược lại rất vững chắc chạy ngang qua người Tần Tuyển và Hứa Thanh Ca.

Hứa Thanh Ca nhận lấy balo của mình, mơ hồ cảm giácđược Diệp Trường Thanh hình nhưđang s* s**ng mu bàn tay của mình, nhưng cô có chút không chắc.

Nghĩ tới nghĩ lui, bà con xa không bằng láng giềng gần, cô click mởWechat của Tần Tuyển: 【Anhơi, anh cóở nhà không?】

Hứa Thanh Ca lúc lớn lên quả thật quá đẹp, thoạt nhìn cũng đơn thuần dễ bị người khác lừa gạt.

Hứa Thanh Ca há miệng th* d*c, có hơi ngoàiý muốn, cũng hơi ngượng ngùng, “Là em không biết anh không cóở nhà. Có phải emđã giánđoạn chuyện gấp của anh khôngạ?”

Trong lúc cô phát ngốc, Tần Tuyển hơi khom lưng trả tiền taxi cho cô,đồng thời kéo cô ra sau lưng bảo vệ.

Hứa Thanh Ca không dám theođànông lạ mặtđưa mình về nhà, cho nên uyển chuyển từ chối: “Không phiền Diệp tiên sinh, tôi tự mình ngồi xe về làđược rồiạ.”

Khôngđợi Diệp Trường Thanh lên tiếng, cô phất tay với Diệp Linh Linh, cười nói: “Linh Linh, cô về rồi phải nhớở nhà luyện tập thật tốt nha!”

Diệp Trường Thanh nhiệt tình nói: “Không phiền gì cả, tôi cũng tiệnđường.”

[1] Hậu tri hậu giác: sau khi mọi chuyện xảy ra mới phảnứng lại.


Sự tình khôngđến mức cần phải báo cảnh sát, phảnứngđầu tiên của Hứa Thanh Ca chính là nói chuyện này cho mẹ Hứa. Nhưng cô lại sợ bà sẽđem chuyện bé xé ra to, sauđó lại quản cô ngày càng nghiêm hơn.

Mỗi ngày, botảo tặng quà cho phòng livestream của cô, sau khiđổi thành Nhân dân tệ cũng chỉ mấy chụcđồng, mà tài khoản của cô và họ lại cùng thành, cho nên tiềnítđếnđáng thương.

Bốn giờ rưỡi, Diệp Linh Linh tan họcở nhà trẻ. Mẹ của bé ban ngàyđi làm, năm giờ hơn mới tan ca, cho nên vẫn luôn là bảo mẫu trong nhàđón cô bé.

Sau khi an vị trên taxi, Hứa Thanh Ca mới yên lòng.

Xiao Yi.

Về tớiđường lớn bên ngoài tiểu khu, cô không nhìn thấy Tần Tuyển, liền gọiđiện thoại cho anh, hỏi: “Anhơi, anhởđâu thếạ? Em không nhìn thấy anh.”

Nhưng không bao lâu sau, tài xế taxi lại hỏi cô: “Cô gái xinh đẹp, người lái chiếc Honda chạy phía sau là bạn của cô sao?”

Tần Tuyển trả lời:【Sao vậy? Tiểu Thanh Ca có chuyện gì à?】

Hứa Thanh Ca nghe thấy chất giọng dịu dàng của anh liền không sợ hãi nữa, nghiêm túcnhận lời: “Dạđược.”

Ông cầm lấy balođưa cho Hứa Thanh Ca, “Cô Hứa, cô về cẩn thận, trênđường chúý an toàn.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Tần Tuyển nhẹ nhàng thở ra một hơi, khoảng cách giữađường lớn và tiểu khu không xa, nhưngđi bộ cũng phải hai mươi phút. Vì muốn Hứa Thanh Ca có thể thả lỏng tâm tình, anh liền dẫn cô về, xem như có duyên tản bộ trên phố.

Dođi vội vàng nên cô quên lấy balo. Diệp Linh Linh thấyđược cho nên gọi lại: “Cô ơi ơi, balo của côạ.”

Tần Tuyển giải thích nguyên nhân vừa rồiđãđến muộn vài giây, “Anh từĐại học vềđây gấp. Lúc nãy không nhìn thấy anh, em có hoảng sợ không?”

Hứa Thanh Ca ngẩngđầu nhìn thẳng vào anh.Đôi mắt của Tần Tuyểnôn nhu, rất có tác dụngđể trấn an, cô dần thả lỏng tâm trạng.

Tần Tuyển mặc một setđồ thoải mái màu xámđậm,ánh mắtdịu dàng hệt như nắng chiều phía cuối chân trời.

Tần Tuyển trực tiếp gọiđiện thoại cho cô: “Emđừng xuống xe dưới lầu tiểu khu. Bây giờ anh bắt xe tớiđường lớn ngoài tiểu khu Tân Lan đợi em, nhìn thấy anh rồi em hẵng xuống xe. Nếu không thấy thì gọiđiện thoại cho anh,đừng tự mình xuống, còn bây giờ nhìn kỹ bảng số xe của chiếc Hondađó gửi cho anh, có làmđược không?”

Diện mạo và dáng người củaông thoạt nhìn rất giống ngườiđànông mắtđeo kính mẫu mực, mỗi khi tan ca liền về nhà, rất văn nhã hữu lễ.


“Không cắtđuôiđược,đoạnđường này có rất nhiềuđèn xanhđènđỏ. Cô gái, hay là cô báo cho cảnh sátđi?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng như thế lại giống dựa vào nhan sắcđể kiếm cơm quá, cô cảm thấy quái quái thế nàoấy!

Hứa Thanh Ca rất nghe lời mà gậtđầu. Cô cũng không dám dạy Diệp Linh Linh thêm nữa.


Tần Tuyển che cho cô, mắt nhìnđuôi xe Honda kia, lông mày hơi nhăn lại.

Ngàyđầu tiên livestream có mấy chục người xem, cô còn rấtđắc chí. Sauđó mới biếtđược mấy chục tài khoảnđóđều là botảo.

Hứa Thanh Ca nghe xong thì cười, “Được ạ, em sẽ không sợ.”

Vừa nói xong, Hứa Thanh Ca lại thấy phía sau có một chiếc taxi khácđangđỗ lại, bên tai cũng ngheđược giọng nói của Tần Tuyển: “Anh tới rồi, emđừng sợ.”

Hứa Thanh Ca không muốn tìm hiểu sâu hoàn cảnh giađình của cô bé, chỉ cười véo véo hai má của Diệp Linh Linh: “Bạn học nhỏà, chuyệnđáng tập trung bây giờ chính là họcđàn nha.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10: Em đừng sợ, anh trai nhỏ của em là quán quân võ thuật nha