Thoạt Nhìn Em Rất Mlem
Nhục Tùng Tô Bính
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 23: Kỳ thật rất đẹp trai, nhưng thoạt nhìn cũng tệ hơn
Nguyên Xi rót một ly rượu cho Tần Tuyển, “Anhđây không phải muốn kiếm tiền sao? Tuy rằng cậu làChu Bái Bì, nhưng xác thật là có thể giúp anh kiếmđược tiền, cho nênđáng tin cậy.”
Nguyên Xi thấy anh trở về, xua tay tiếp đón, “Cậu chạy đi đâu thế? Anh còn muốn nói chuyện công ty với cậu đấy, nhanh lại đây ngồi.”
Chờ nhân viên phục vụ lại tới mở cửađưađồăn vào, tầm mắt của anh quét qua một người phụ nữ trẻ tuổiđang vừa gọiđiện thoại, vừađi tới chỗ anh.
“Hử?Đầu tư cho ai?”
Nhưng còn lúc này…
Sauđó, Hứa Nhàn Nguyệt trêu cô tận mấy lần, còn nói loại võng hồng không lộ mặt nàyđều là lừađảo mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Chú nhỏ,” Hứa Thanh Ca suy nghĩ rồiđưa mâm cá tuyết sốt cho Hứa Nhàn Nguyệt, cười nhưđoá hoa, “Chú xem thế nàyđược không? Chú nên thửđầu tư một chút không?”
Nguyên Xi là anh họ của Tần Tuyển, vào lúc Tần Tuyển học năm nhất, Nguyên Xi từng tìm anh nhờ giúpđỡ công trình dẫn mạch trung gian của học viện cho trườngĐại học.
Trìnhđộ này của chú nhỏ quả thật không ai sánhđược!
Tuy rằng Ngộ Khanh khôngđăngảnh bản thân lên, nhưng có người dựa vào thời gian chụpảnh và dấu vếtđể lại của anh,đoán ra Ngộ Khanh là sinh viên. Anh là một người tài hoa phi thường, khi cònđi họcđã từng nhận rất nhiều giải thưởng.
“Đúng vậy,” Hứa Nhàn Nguyệt thầm nghĩ phảnứng của cô còn nhanh, “Cháu mua máy rờiđã một vạn tệ, chú sẽ tài trợ cho cháu thân máy. Như vậy cháu liền có thể tiết kiệm một vạn tệ này, thế nào? Mẹ của cháu lệnh cho nhóm chú bác khôngđược cho cháu tiền, chú chỉ có thể cho cháu thân máy thôi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Hứa Nhàn Nguyệt ngáp một cái, “Quá mệt nhọc đó, cho nên ở nhà ngủ giấc, đi qua nhà cháu xa lắm!”
Tuy ngoài miệng, Hứa Thanh Ca nói ‘Ngộ Khanh’ khiđọc thì dễ nghe hơn ‘Nhàn Nguyệt’, nhưng hai cái tên này thật ra mà nói lại có loại cảm giác không phân cao thấp.
“Thôiđi, mẹ nó ai cậu cũng bắt nạt. Anh nghe cô họ nói, lần trước cậuđưa côđi Iceland chơi còn tặng cô váy.Ởđó là Icelandđấy, tặng váy? Cậuác quá rồi. Còn có Tần TâmĐồng nữa, cậu lại nỡ lừa hết tiềnđể dành nhiều năm của nóđi mua psp [3] chơi.”
Tần Tuyển làm như không có việc gì mà cười ưu nhã, “Anh còn dám tìm tôi nhờ giúp đỡ à?”
“Là do mẹ cháu không choạ?”
An vị trên ghế, Hứa Thanh Ca không hề khách khí màăn. Lúc cô muốn gọi thêm rượu gạo, liền bị Hứa Nhàn Nguyệt nhanh chóng cản lại, “Ngọt Ngàoà, cháu mười tám tuổi không có nghĩa là có thể giở trò uống rượu trước mặt chú nhỏđâu nhé!”
Tần Tuyển cười, chạm cốc với Nguyên Xi, “Nhột xong rồi tôi sẽ làm chuyện thiếuđạođức này với anhđấy.”
Trên mặt anh tuy vẫn nói chuyện bình thường với Nguyên Xi, nhưng trong lòng lạiđang suy nghĩđến nhânảnh của ngườiđànông vừaăn cơm với Hứa Thanh Ca.
“Chú còn nghe nói gì nữa?” Hứa Thanh Ca cảm thấy lời của chú nhỏ này cóẩný.
Edit:
Ban đầu, nguyên nhân khiến Hứa Thanh Ca thích nhiếp ảnh thật ra rất đơn giản. Chính là cô nhìn thấy một tác phẩm chụp phong cảnh đạt giải Nhất tại hội sở của người được xưng là đại thần nhiếp ảnh gia. Tác phẩm của người đó chụp một phong cảnh dịu dàng nhất, khiến cho người khác chỉ cần thấy liền động lòng.
“Đồngý với cháu,” Hứa Nhàn Nguyệt bẻ lái chuyện vừa rồi, “Chỉ là chú sẽ không trực tiếp cho cháu tiền.”
Tần Tuyển nhíu mày, khôngđợi người phụ nữđó chúý tới, rất nhanh xoay người trở về lô ghế của mình.
…
Lúcấy, Nguyên Xi vốn tưởng rằng Tần Tuyển chỉ giúp một chuyện nhỏ này thôi, về sau mới biếtđược anh làởđâyđảm nhận công trình, kiếm lời một số tiền không nhỏ, mà số tiềnấy lại vốn nên là của Nguyên Xi.
“Việc gì?” Hứa Thanh Ca hỏi.
Hứa Nhàn Nguyệt khôngđểý, tiếp tục nói chuyện phiếm với Hứa Thanh Ca, “Cháu muốn mua máyảnh vẫn là vì nhiếpảnh giaỨ Thanh gìđóà?”
Hứa Thanh Ca coi như gió thoảng qua tai, khôngđểýđến y.
“Đầu tư cho cháu nè,” Hứa Thanh Ca chỉ bản thân mình, “Chú nhỏ xemđi, chúđầu tư cho cháu mua máyảnh, cháu liền không cần tới công ty làm việc nữa. Chú cũng không cần lo lắng cho cháu. Nếu như sau này cháu chụpảnh kiếmđược tiền hayđi làm phiên dịch, lữ hành rồi viết du ký, cháu sẽ chia cho chú. Cái này là chúđầu tư vĩnh cửuđó, cớsao lại ngại nhỉ? Cóđúng khôngạ?”
“…”
Hứa Thanh Ca siêu cấp thíchăn cá tuyết sốt. Cô chỉ cúiđầuăn cá, không nói chuyện.
Nhân viên phục vụ không ngừng ra vào phòng ăn của hai người, chuyên tâm phục vụ rất tận tình chuđáo.
Hứa Thanh Ca dặn bản thân phảiăn, sau khiăn xong liềnđường ai nấyđi vớiông chú này. Cô nhịn thêm một chút, gióêm sóng lặng, lùi một bướcđể hưởng thụ một bữa cơm hoàn mỹ.
“…”
Ví như Hứa Thanh Hoan từ khi còn nhỏđã thíchở sạch, Hứa Nhàn Nguyệt liền cốý rải cát biển vào phòng của cô nàng, không thèm rửa tay mà trét lên mặt cô nàng. Hứa Thanh Hoan giận dỗi oà khóc, y còn cười to hơn.
Nguyên Xi gặp một chút phiền toán trong khi làm công trìnhấy, làm GiápẤt thiếu chút nữa không lấyđược tiền công. Người hỗ trợđánh giá lại khả năng của công trình lần nữa rồiđể cho người quen quản lý, sauđó Nguyên Xi mới biếtđược khoản tiền trong công trìnhđó là nhiều nhất.
“Vậy chúđồngý khôngạ?” Hứa Thanh Ca nhíu mày.
Weibo của nhiếpảnh gia Ngộ Khanh rất hot,ảnh chụp ngườiđẹp càng dễđược người khác yêu thích.Đôi khi, anh cũng sẽ chia sẻ mộtítảnh mình chụp khi lữ hành cùng Hội nhiếpảnh.
Hứa Thanh Ca mất hứng bĩu môi.
Hứa Nhàn Nguyệt cười khẽ, sauđó ghét bỏ hất tay cô ra, “Lớn giàđầu rồi,đừng cóôm cổ chú.”
Hứa Thanh Ca cao hứng nhảy dựng lên,ôm lấy chú nhỏ của mình, “Chú thật tốt quáà!!!”
Ông nội Hứa có ba người con trai.
Hứa Thanh Ca biết chuyện của Hứa Thanh Hoan và Phó Nhất Ngôn, cũng biết người chú nhỏ nàyđã cắm một chân vào. Y làđang lo lắng haiđứa cháu gái của mình sẽ bị người ta lừa.
Từđầu tới cuối, anhđều không thấyđược ngườiđànôngđó trông như thế nào, nhưng dáng vẻ thoạt nhìn có loại khí chấtưu nhã.
Tần Tuyển cười khẽ, trái lại rót rượu cho Nguyên Xi, “Anh Nguyên à, uống một hớp cho bớt buồn tình đi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Chuyện này cũng là do cô to mồm, vốn là cảm thấy hơi xấu hổ, chỉ cần tự mìnhảo tưởng trước khi ngủ làđược. Nhưng ngàyđó, Hứa Thanh Ca bịđộng kinh, nhàn rỗi không có gì làm nên nói chuyện mình thích chụpảnh nam sinhđẹp trai cho chú nhỏ biết, sauđó bị y lấy thành nguyên nhân trêu chọc.
“Nhột nên muốn imà?” Nguyên Xi nhớ lại những chuyện thiếuđạođức mà Tần Tuyểnđã làm, có thể kể trong một ngày mộtđêm.
Tần Tuyểnđưa tay cụng ly, cười nói: “Chu Bái Bìư? Tôi còn thiện lương hơn Chu Bái Bì nhiềuđấy.”
Hứa Thanh Ca chỉ là một sinh viên nhỏ, chưa từng gặp một người hay khát khao một người như thế. Vốn dĩ, cô chỉ muốn mua máyảnhđể chụp chođẹp, nhưng lại biết tới Ngộ Khanh này.
Nguyên Xi gậtđầu. Kỳ thật rấtđẹp trai, nhưng thoạt nhìn cũng tệ hơn.
Hứa Thanh Ca nghe ra trào phúng trong lời nói của y, ‘hừ’ hai tiếng, “Rấtêm tai mà, cháu thích cái tên này, dễ nghe hơn ‘Nhàn Nguyệt’ nhiều.”
Hứa Nhàn Nguyệt chống cằm cười khẽ, chọc vàođầu cô vài cái, “Còn giở chứng với chúà? Khôngđón cháuđược là do chú thật sự bận việc.”
Hứa Thanh Ca từng lên mạng tìm thêm nhiều tác phẩm của nhiếpảnh giađó, mỗi một bứcđều có ma lực và hấp dẫn riêng. Cô thường bậtđi bật lại xem những bứcảnhấy, muốn có một ngày bản thân cũng có thể chụp ra một bứcảnhôn nhu chấnđộng như vậy, càng muốnđến nhữngđịađiểm kiađể chiêm ngưỡng.
Hôm nay, Hứa Nhàn Nguyệt giống như quan tâmđến thế giới tình cảm của cô, “Vì kiếm tiền mà cháu tới công ty của anh hàng xómđể thực tậpà?”
…
“Nhìnđẹp trai không?” Tần Tuyển nâng mắt kính, hỏi.
Ví như Hứa Thanh Ca có chứng cưỡng chế sạch sẽ bất kỳ chuyện lớn hay chuyện nhỏ, Hứa Nhàn Nguyệt liền quậy banhđồ chơi cô mới dọn xong. Y dùng chiêu này trêu cô một ngày trời, cô càng tức giận, y càng sảng khoái.
Tần Tuyểnđi qua lô ghế mà Hứa Thanh Cađang ngồi, trùng hợp nhìn thấy cô cho người đàn ông đang xoay lưng về hướng anh một cáiôm. Sauđó, cô còn hưng phấn nói ‘thích quáà’.
Chân xỏ giày mới màu trắng còn bị người xa lạ giẫm dơ nữa chứ, cô rất tức giận!
Hẳn là người mà ngàyđóđã gọiđiện mời côăn cơm. Lúcấy, khi Hứa Thanh Ca nói chuyệnđiện thoại, anh không ngheđược xưng hô của côđối với ngườiđànôngđó. Nhưng anh cũng không hỏi, sợ rằng hỏi nhiều sẽ khiến Hứa Thanh Ca mẫn cảm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Xiao Yi.
Nguyên Xi ‘hứ’ một tiếng, không hề khách khí, “Cậu đừng có giả vờ trước mặt anh.”
Hứa Thanh Ca lẩm bẩm sửa chođúng, “Anh ấy là Ngộ Khanh, không phảiỨ Thanh.”
Ba của Hứa Thanh Hoan là con cả. Ba của Hứa Thanh Ca là con thứ hai, cô nhỏ hơn Hứa Thanh Hoan hai tháng. Hứa Nhàn Nguyệt là con thứ ba,độc thân,ưu nhã, vui tính, làđối tượngđược nữ sinhăn sau khiăn bánh uống trà dùngđểđàm luận về mẫu người lý tưởng.
…
Vào dịp Tết, Hứa Thanh Ca và Hứa Thanh Hoan nhậnđược lì xìđều bị Hứa Nhàn Nguyệt lừa hết, còn bị y túmđầu về nhà quét rác không công.
Hứa Nhàn Nguyệt dùng ly rượu gõ lênđầu cô, “Nghe nói anh hàng xóm của cháu khi trưởng thành rấtđẹp trai hả?”
Hứa Nhàn Nguyệt tự rót rượu gạo cho mình, chậm rì rì uống, “Nghe nói cháu muốn mua máyảnhà?” (đọc tại Qidian-VP.com)
…
Kẻ có quả tênđẹp Hứa Nhàn Nguyệt nàyđã một thời gian dài không gặp Hứa Thanh Ca, muốn mời côăn cơm, muốn tâm sự tình hình gầnđây với cô. Nhưng là, lúc mời Hứa Thanh Cađiăn còn không thèmđón cô, lại bảo cô tự bắt taxiđi.
“Tôi giả vờ khi nào?” Tần Tuyển bật cười, “Anh Nguyên, tôi không có học qua cái gì gọi là nguyên tắc thiếu đạo đức nha.”
Gầnđây, Hứa Thanh Caăn mặcđều tiết kiệm tiền,đã lâu chưaăn món ngon, cho nên bởi vì bữa cơm này, cô liền nhịn xuống cơn nghẹn.
Trong dòng họ, Tần Tuyển có tiếng thông minh và thiếuđạođức. Tất cả mấy người anh họ chị họđều từng bị anh lừa hoặc bắt nạt cả rồi.
Chương 23: Kỳ thật rất đẹp trai, nhưng thoạt nhìn cũng tệ hơn
Cả Hứa Thanh Hoan và Hứa Thanh Ca trênđường trưởng thành có chung một kẻ thù. Từ nhỏ, hai ngườiđã bị Hứa Nhàn Nguyệt trêu khóc vô số lần.
“Cháu quáđơn thuần nên chú sợ cháu bị người ta lừađó.”
Sauđó, lại vì tiết kiệm tiền, Hứa Thanh Ca chọn ngồi xe buýt.
Tần Tuyển bỗng nhiên giơ tay lấyđi gọng kính mạ vàng trên mũi của Nguyên Xi, trở tayđeo lên mặt mình.
Có một thời gian, chân dung của Hứa Nhàn Nguyệt là hình tượng sói xám. Có thể là thân phận học chữ không thích hợpđể phóngđại hình tượng này cho nên y mới bỏ làm sói, nhưng khi chọc Hứa Thanh Ca cho vui, y thật sự chính là sói xám.
_____
Hứa Nhàn Nguyệtưu nhãăn cá tuyết, rất tánđồng, gậtđầu cười khẽ, “Cũng có lýđấy.”
Nguyên Xi nhíu mày, “Cậu làm gìđấy?”
Nhân viên phục vụđóng lại cửa kéo bằng gỗ của phòngăn, Tần Tuyển cúiđầu dựa lên hành lang, nhẹ nhàng xoa mi tâm.
Hứa Nhàn Nguyệt trào phúng nói: “Văn vẻ, chậc.”
“Nghe cái tên kìa,” Trong đầu Hứa Nhàn Nguyệt nói thầm hai chữ này thật sự b**n th** muốn c·h·ế·t, nhưng trước mặt cháu gái nhỏ này, y sẽ không dùng từđó.
Giống như tâm tình khi ngưỡng mộ idol mà nỗ lực vậy, thời gian qua lâu, Hứa Thanh Ca liền trở thành cô gái nhỏ mê muội anh, khâm phục tài hoa của anh.Đôi khi, cô còn tưởng tượng trongđời mình cũng sẽ gặpđược vị nhiếpảnh gia tài hoa võng hồng[1] này, sauđó còn bị anh theođuổi hay gì khác…
Hứa Thanh Ca không thèmđểý tới y, cũng không phản bác. Dù sao, mặc kệ là cô nói gì, Hứa Nhàn Nguyện lần sau gặp lạiđều lôi chuyện này ra trêu cô.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.