Thoạt Nhìn Em Rất Mlem
Nhục Tùng Tô Bính
Chương 26: Hứa Thanh Ca từng được bày tỏ rất nhiều lần, nhưng lần bày tỏ này của Tần Tuyển là trực tiếp và đặc biệt nh�
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 26: Hứa Thanh Ca từng được bày tỏ rất nhiều lần, nhưng lần bày tỏ này của Tần Tuyển là trực tiếp và đặc biệt nh�
Hứa Thanh Ca ngoài dựđoán rằng anh lạiđột nhiên hỏi một câu như vậy. Như vậy cũng thẳng thắn quá rồi, muốn cô trả lời saođây hả? Cô vẫn chưa muốn tâm sự thế giới tình cảm của mình với anhđâu.
Tần Tuyển cũng không trông mong cô sẽ trả lời, chỉ cười khẽ xoađầu cô, “Được rồi, em về nhàđi, mơđẹp nhé.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Thanh Ca, anh rất thích em. Em có thể làm bạn gái của anh không?
Cô thầm nghĩ: tuy bản thânđối với nhiếpảnh gia Ngộ Khanh là sùng bái nhưng mơ hồ lại hơn vậy. Nếu cô biết Ngộ Khanhở ngoàiđời, hẳn là cô sẽ thích anhấy.
Hứa Thanh Ca liền mở bình xịt ra, quơ quơ xịt quanh người anh một vòng, sauđó hỏi: “Nhà anh có thuốc mỡ thảo dược khôngạ? Nhà em có vài bình, hay là tặng anh và dì Lữ một lọ nhé?
Câu tỏ tình mà cô nghe nhiều nhấtđều là:
“Em có yêu thích bạn trong lớp hay bạn bè nào bên ngoài không? Hoặc là đàn anh nàođó?” Tần Tuyển chậm rãi hỏi ra lo lắng trong lòng mình.
Mười giờ rưỡi mùa hạ còn có người tản bộ và nói chuyện phiếm trong tiểu khu. Không khí không yên tĩnh, còn có muỗiđốt.
Dướiánhđènđường mỏng manh có một thânảnh cao gầy. Tần Tuyển cúiđầu cầmđiện thoại,đènđiện thoại ngược sáng cũng thật mỏng manh, một tay còn lại của anh xách một bịchđồ mua sắm, bị gió hạ thổi khẽ.
Anh không hề muốn khiến cô bỏ chạy…
Xiao Yi.
Anh thích nhất là cô gái an tĩnh ngoan ngoãn này, rất nhiều thờiđiểm, Hứa Thanh Ca thật sựđáng yêu, có lúc cũng rất thông minh, còn có những khi bị anh trêuđếnđỏ mặt nữa.
Chương 26: Hứa Thanh Ca từng được bày tỏ rất nhiều lần, nhưng lần bày tỏ này của Tần Tuyển là trực tiếp và đặc biệt nh�
Như vậy thì vấnđề không lớn!
Cái tiết tấu này làm cô có hơi không thăm dò ra nổiý của Tần Tuyển.
Tần Tuyển rũ lông mi, cười khẽ: “Em nóiít vậyà?”
Tần Tuyển có mua một túi khoai tây cắt lát trong bịchđồ, mở ra rồiđưa cho cô. Sauđó, anh không nhắc tới chuyện buổi sáng, chỉ như lãnhđạo tâm sự với nhân viên mà thôi, “Cảm thấy đến công ty học hỏi thế nào?”
“Còn gì nữa không?”
Hứa Thanh Ca cúiđầu, chớp chớp hai mắt.Đây là kịch bản gì thế? Sao anh lạiđột nhiên hỏi mấy câu này? Làđang muốn làm cô nơi lỏng cảnh giác sao?
Hứa Thanh Ca cảm thấy không khí xấu hổ lúc này sắpđen như quạ rồi. Cô lấy bình xịtđuổi muỗi từ trong túiẩn của bộ váy ra, “Anhơi, muỗi có cắn anh không?”
Đây làý gì? Nửa yêu thầm sao?
Hứa Thanh Ca do dự,đơn giản nói theoý mình, “Là em không biết phải nói gì…” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Anh thật sự thích em.”
Chạyđến trước mặt Tần Tuyển, cô dừng lại. Nếu là bình thường, cô sẽ ngẩngđầu cười nói: “Anh tìm em có chuyện gì thếạ?”, nhưng lúc này Hứa Thanh Ca rất xấu hổ, cô cúiđầu xoa cái mũi, không biết nói gì.
Hứa Thanh Ca cũng không biết tiếp theo anh muốn làm gì.
Đêm hè rất nóng, Hứa Thanh Ca lại không bật máy lạnh. Sau khi vừa mới tắm xong, trên người cô rất nhanhđổ mồ hôiướtđẫm, cả lòng bàn tay vàđầu ngón tay cầmđiện thoại cũngướtđẫm.
Hứa Thanh Ca hơi ngẩngđầu nhìn anh,đôi mắt lại lộ ra vẻ mê man.
Tần Tuyển nghiêng người nhìn cô.Ánh trăng ngoàiđình tựa như dừng lại trên mặt của Hứa Thanh Ca, khiến cho sườn má của cô toả ra vầng sáng nhu hoà.
Hứa Thanh Ca bất an, từ trong cổ họng phát ra một tiếng thật nhẹ, “Dạ.”
Hứa Thanh Ca lấy bình xịtđuổi muỗi phun lên người một cái, sauđó rót ra rón rénđi ra cửa nhà. Phòng ngủ của ba mẹ Hứa cáchâm hẳn sẽ không nghe thấy cô ra khỏi cửa, nhưng cô vẫn chậm rãi, muốnđi sớm về sớm.
Ánhđènđườngấy phủ xuốngđỉnhđầu của anh giống nhưđèn của sân khấu kịch chiếu xuống diễn viên. Lúc này, toàn bộ diễn viên và người xemđã ra về, chỉ còn lại mỗi anh, thoáng cảm thấy côđơn và tịch liêu.
Tần Tuyển rũ mắt nhìn cô gái nhỏ trước mặt. Hẳn là cô vừa mới tắm xong, chuẩn bịđi ngủ, tóc sau khi hong khô thật mềm mại, thoáng có mùi hương của gió.
Hứa Thanh Ca từng được bày tỏ rất nhiều lần, nhưng lần bày tỏ này của Tần Tuyển là trực tiếp và đặc biệt nhất trong lòng cô.
Thanhâm của Tần Tuyển rấtôn nhu, “Nhưng anh không muốn theođuổi em. Vốn là muốnđợi cho em vàoĐại học, sau khi huấn luyện quân sự xong thì anh mới theođuổi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Chỉ là con người cô luôn thành thật thôi nhé…
Nhiệtđộ trên mặt rất nóng, tâm tình cũng tỉnh táo theo.
“Dạ.”
Cô mặc một cái váy dài tựa như tiên nữ, cổ tayđeo một sợi dây gân màuđen. Tuy cô còn nhỏ tuổi nhưng lại tựa như tiên nữ sinhđẹp từ trên trời giáng trần.
Hứa Thanh Ca không gậtđầu cũng chẳng lắcđầu, chỉđi theo phía sau anh tới chỗđình hóng gió.
“Bởi vì anh không muốn em trốn tránh anh,” Giọng của anhôn nhu mà thành khẩn,ánh mắt cũng thành khẩn, sauđó thành thật nói ra tiếng lòng, “Anhđịnh chờ emđến hôm khai giảng, chungđụng với em càng nhiều, để em từ từ thích anh.”
Từ lúc xuống lầu tới bây giờ, cô vẫn không hề phản cảm anh, chỉ là không biết nênđối mặt với anh như thế nào.
Hứa Thanh Ca hơi do dự, không biết anh muốn nói gì, cũng không biết cô phải phảnứng như thế nào. Nhưng là ba mẹ Hứađã dạy cô phải lễ phép, cho nên cô theo lý theo tình mà xuống lầu.
_____
Tần Tuyển ngoàiý muốn nhìn bình xịt muỗi nhỏ nhắn trong tay cô. Anh thật không nghĩ tới Hứa Thanh Ca xuống lầu còn nhớđem theo cái này.
Hứa Thanh Ca vẫn rất trung thực, “Rấtđểýạ.”
Tần Tuyển gậtđầuđồngý, cườiđáp: “Được, cảmơn Tiểu Thanh Ca nhé.”
Nhưng anh còn có một khúc mắt khác, “Tiểu Thanh Ca này.”
Vốn dĩ Tần Tuyển định nấuếch bằng nướcấm [1], nhưng nướcấm bỗng nhiên bị người ta làm sôi,ếch xanh bị phỏng nên nhảy ra rồi. Cô muốn chạy trốn, không những thế còn muốn nửa thích bị nấu bằng nồi nước khác.
Từ nhỏ, Tần Tuyểnđã không dụ muỗi, cũng chẳng sợđi rừng câyđể chơi cùngđám bạn học. Tụi nó bị muỗi cắn từng cái từng cái, còn anhđến tiếng muỗi kêu còn không nghe thấy.
“…” (đọc tại Qidian-VP.com)
Không khí lại trở về an tĩnh.
Tần Tuyểnđánh giá cô một hồi lâu. Thanh Ca là cô gáiđẹp nhất mà anh từng gặp, giống như Lữ Hỉ Doanhđã rất hưng phấn khi thấy cô lầnđầu, trở về nói với anh vậy: Cô giống hệt như kem bơ.
Edit:
“Em cóđểý nếu nói cho anh biết là ai không?” Anh chậm rãi dẫn dắt.
Nhất kiến chung tình là duyên phận cao nhất.
“…”
Nhưng bây giờ, Tần Tuyển lại cười gậtđầu, “Có bị. Vừa rồi cánh tay hình như bị muỗi cắn, cảmơn Tiểu Thanh Ca nhé.”
Tần Tuyển lại bình tĩnh hệt như buổi sáng chưa từng có chuyện gì xảy ra. Anh lấy một cây kem trong bịchđồ rađưa cho cô, “Anhđi ngang siêu thị nên mua, kem chưa tanđâu.”
Nếu như cười nói với Tần Tuyển vậy giống nhưám chỉ cô cũng thích anh rồi, nhưng mà cô không có cảm giác này, chỉ xem anh là anh trai thôi.
Cóđôi khi, cô gái nhỏ này sẽđột nhiên làm gìđó liền, cho anh niềm vui sướng kinh hỉ bất ngờ.
Hứa Thanh Ca chập chà chập chững theo lời Tần Tuyển xuống lầu. Cô bị anh gọi xuống dưới, nghe anh rành mạch bày tỏ, sauđó anh không cần cô trả lờiđã nói cô trở về ngủđi.
Hứa Thanh Ca bỗng nhiên nhớ lại một câu kia mà lầnđó, Tần Tuyển đã nói với Hàn Dĩ Tâm—
“Khôngạ.”
Tần Tuyển cũng không nói chuyện, chỉ cầm lát khoai tây trên bànđá rồiđưa tới trước mặt cô. Hứa Thanh Ca thấy anhđã cầm lát khoaiđưa tới tận mặt mình rồi cũng không thể từ chối. Cô duỗi tay nhận lấy hai miếng rồiđưa lên miệng nhai rộp rộp.
Tần Tuyểnđè cổáo, nhẹ vuốt hầu kết của mình như muốn thanh giọng. Sauđó, anh không nhanh không chậm gọi, “Thanh Ca này.”
Nhưng còn Tần Tuyển thì hi vọng rằng cô từ từ thích anh.
“Em không có…” Hứa Thanh Ca nói xong, bỗng nhiên trước mắt hiện lên hai bứcảnh, lập tức sửa miệng, “Cũng có nửa thíchạ.”
Hứa Thanh Ca thật sự không biết nói gì bây giờ. Chuyện buổi sáng, côđã xem như anh là gián tiếp bày tỏ, là một nửa bày tỏ. Cô không biết phải chungđụng với ngườiđã từng bày tỏ với mình như thế nàyđây?
Lời nói của cô hoàn toàn xuất phát từ bản năng. Cô nói xong liền hơi ngẩn người, cảm giác sao lời nói khôngđược tự nhiên, còn quái lạ chỗ nàoấy.
Hứa Thanh Ca cúiđầu nhìn cây kem, không dám ngẩngđầu nhìn anh. Cô chậm rãi tháo bao giấy xung quanh cây kem ra, sauđóăn chậm rì.
[1] Nấuếch bằng nướcấm:ếch sẽ không nhảy ra khỏi nồi,ý chỉ Tuyển cađang từ từ dụ dỗ Tiểu Thanh Ca. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Vậyà?”
Tần Tuyển cười khẽ, “Chúng tađiđình hóng gió bên kia ngồi chút nhé?”
Hứa Thanh Ca vội vàng lắcđầu, anh có nhiều bạn bè họ hàng như vậy sao có thể côđơnđược? Có côđơn cũng là bởi vì anhđã bắt nạt người ta thôi.
Làn da của cô trắng nõn mọng nước, lúc cô xấu hổ thì hai má sẽửng hồng, giống như trên lớp bơ kemđiểm thêm một chút dâu tây vậy.
“Dạ.”
Hứa Thanh Ca lại hoang mang khiếp sợ, “Vì saoạ?”
Hứa Thanh Cađưa tay nhận lấy, “Cảmơn anhạ.”
Tần Tuyển lại một lần nữa khôngđoánđược rằng cô gái nhỏ này lại trả lời là có nửa phần thích.
Hứa Thanh Ca mặc nội y vào rồi thay một cái váy khác, trước khi đi còn trộm ngó ra ban công nhìn một cái.
Hứa Thanh Caăn một chút kem rồi thản nhiên nói thật, “Cũng khá tốtạ.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.