Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Thoạt Nhìn Em Rất Mlem

Nhục Tùng Tô Bính

Chương 27: Hình như anh có hơi… không đứng đắn?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 27: Hình như anh có hơi… không đứng đắn?


“Anhđánh nữ sinhà!” Hứa Thanh Hoan bôi thuốc cho Hứa Thanh Ca, tuy chỉ trích như má lúmđồng tiền lại lộ raý cười.

Cô ngẩngđầu nhìn Tần Tuyển.

Tối hôm trước, sau khi về nhà, Lữ Hỉ Doanh lại rất vui vẻ nói cho anh biết: bàđã nói chuyện lúc nhỏ của Hứa Thanh Ca với cô,ý trong lời nói chính là bàđã kể cho cô nghe những chuyệnác mà anhđã làm.

“…”

Lúc này, Hứa Thanh Ca ngẩngđầu có hơi căm phẫn,đôi mắt tức giận trừng anh giống như mèo con Bối Bối vậy, dáng vẻ y hệt khi nó trừng anh.

Hứa Thanh Ca nhớ rằng Thanh Hoan từng nói,điện thoại của chị rơi vào bồn rửa tay, là Phó Nhất Ngôn sửa lại cho chị.

Cánh tay của côđã không cònđỏ nữa, Tần Tuyển nhẹ giọng hỏi: “Em cònđau không?”

Ngàyđó ở bên ngoài rạp chiếu phim, trong tay của Phó Nhất Ngôn cũng không có dụng cụ nên không có cách sửalỗi ướt nước của thoại cho côđược.

Hứa Thanh Ca không biết nên làm thế nào, cả người bị doạ run lên.

Cô mượnđiện thoại của Hứa Thanh Hoan, trả lời tin nhắn của Tần Tuyển, nói mình không sao cả,đãđi khỏi rồi, nói anh không cần lạiđây.


Bà không phải mẹ ruột của côđâu!!!

Vốnđịnh lập tức rời khỏi công ty, nhưng Tần Tuyển nhìnđến bóng lưng của Hứa Thanh Ca, bước chân chùn xuống. Cuối cùng, anh vẫnđi tới bên cạnh cô.

“…” Mẹ cô thế này là vì chuyện không cho cô tiền mua máyảnhđúng không?

Khuôn mặt của Hứa Thanh Cađỏ lên, cúiđầu không nói gì.

Sauđó, Hứa Thanh Ca có hơi khó hiểu hỏi: “Chỉ có hai lựa chọn là sữa chua và sữa bò thôiạ? Khảo sát tâm lý không phải nên có nhiều lựa chọn hơn sao?”

Hùng Dương: “…”

Ngoàiý muốn là, Hứa Thanh Hoanđang tức giận.

Vậy là Tần Tuyển nhường cô, dỗ cô. Anh cười khẽ nói: “Em nói như vậy thì anh thật sựđã bắt nạt em rồi. Chuyện kia… anh xin lỗi em nhé!”

“Cô tađâu rồi?” Hứa Thanh Hoan chớp mắt hỏi.

Giọng anh lẩm bẩm rất nhỏ, nhưng tần số vừađủđể Hứa Thanh Ca nghe rõ, “Vậy là tốt rồi.”

“???”

Nhưng Hứa Nhàn Nguyệt là chú ruột của cô, còn người trước mặt là con trai của dì hàng xóm – Tần Tuyển. Cô sẽ không tức giận với người không quá thân, bởi vì chú nhỏ có lý do nhường cô, còn người khác thì không có lý do gì phải nhường.

Tần Tuyển hơi nghiêngđầu nhìn về phía Hứa Thanh Ca. Lúc này, côđang nghiêm túc thiết kếđồ hoạ,đỉnhđầu thoạt nhìn giống như có chút hời dỗi vì bị lừa dối.

Phó Nhất Ngôn hư hỏng, chú nhỏ cũng hư hỏng, Tần Tuyển cũng có hơi hư hỏng…

[1] ppt: viết tắt của mộtứng dụng trình chiếu của Microsoft – Power Point.

“Hay là emđưađiện thoại cho chịđi, chị nói Kiều Kiều sửa giúp em.” Hứa Thanh Hoan vô tình nói ra nhũ danh của Phó Nhất Ngôn.

Tuy Hứa Thanh Ca cho rằng bản thân trốn tránh Tần Tuyển không hềđể lại dấu vết, nhưngđã bị Hùng Dương nhìn ra.

Tần Tuyển nhìn cô gái nhỏ thoạt nhìn rất mlem trước mặt. Khó có thể bỏ qua người mà cô nửa thích thế này, anh suy tư hỏi: “Đối phương là người mà em thích một nửa đấy sao?”

Trên màn hình máy tính làm việc của Tần Tuyển là một dãy câu lệnh. Thờiđiểm anh viết câu lệnh sẽđeo mắt kính, ánh mắt bên dưới gọng kính hơi nhạt, “Cậuđang vui sướng khi thấy tôi gặp hoạđấyà?”

Trướcđây, Hứa Thanh Ca luôn ngoan ngoãn nghe lời trước mặt anh là bởi vì cô xem anh như anh trai. Nhưng bây giờ khôngđược. cô hơi mấp máy môi, có chút nhanh mồm dẻo miệng lẩm bẩm, “Anh rắp tâm gạt em giả làm bạn gái của anh còn không phải bắt nạt emà?”

Khó trách học trưởng Hùng Dương, mẹ ruột của Tần Tuyểnđều nhắc nhở cô, nói con người này của anh cóđiểm hư hỏng.

Cô ngẩngđầu nói: “Sữa chuaạ.”

Tần Tuyểnđào một cái hố, còn cô tự nguyện cười nói mà nhảy vào, thậm chí lại giúp anhđuổi khéo Hàn Dĩ Tâm, Tưởng Na và những cô gáiở buổi tiệc giao lưu???

Hứa Thanh Caấmức nói: “Mẹ, thật ra con cònđauđó.”

Đây là Hứa Thanh Cađã biết anh thích mình, nếu như cô không biết, có phải anh sẽ luônđể cô giả làm bạn gái hay không?

Cô vẫn phải tiếp tục công việc thực tập ở công ty.

Hùng Dương bay tới sau lưng Tần Tuyển, gác cằm lên vai anh, cười hỏi: “Anh Tuyển, có phải cậuđã chọcđến bạn gái giả của cậu rồi không?”

Thờiđiểm hai người trùng hợp gặp mặt, Tần Tuyển rất ga lăng rót nước giúp cô. Sauđó, anh ôn hoà nói với Hứa Thanh Ca, “Sáng hôm nay anh không phải ra ngoài, em có chỗ nào không hiểu có thểđến hỏi anh.”

Tuy chị và Hứa Thanh Hoàn khi trưởng thành có năm phần giống nhau,đều ngại ngùng dễđỏ mặt, nhưng tính cách lại không giống nhau.

Hứa Thanh Hoan trả lời: 【Chị và Nhất Ngôn đang ở rạp chiếu phim… Nhưng bọn chị cũng sắp xem xong rồi, em muốn đi không?】

Hứa Thanh Hoan ngược lại cổ quái, cũng không sợ gây chuyện. Nữ sinh kia va phải Thanh Ca, chị tuyệtđối khôngđể cho cô tađi, phải nói lý lẽ một trận, còn bắt cô ta mua thuốc cho Thanh Ca, nếu cần thiết còn trả tiền sửađiện thoại cho Thanh Ca nữa.

Bước chân của Hứa Thanh Ca dừng lại, ngẩngđầu nhìn hai người. Lập tức, cô nhìn thấy Phó Nhất Ngôn hơi cúi người nhìn Thanh Hoan, sườn mặt của anh chàng khi mỉm cười thật làdịu dàng mê người.

Thật ra, trong lòng Hứa Thanh Ca có hơiấmáp, “Vẫn cửđộngđượcạ, cũng không cònđau, anhđừng tớiđây.”

Phó Nhất Ngôn trả lời, “Chạy rồi.”

Xiao Yi.

_____

Hứa Thanh Ca bắt buộc phải ngẩngđầu. Không hiểu vì sao, khi đối diện vớiđôi mắt biết cười của anh, mặt cô lập tứcđỏ lên.

Suy cho cùng, Hứa Thanh Ca vẫn còn giữ mục tiêu muốn mua máyảnh, cho nên cô làm bằng hết một tháng tiền lương.

Vừa nãy, Tần Tuyểnđã thấy cô ngoáy bút không giống nhưđang viết chữ liềnđoán là côđang vẽ tranh. Anh cười khẽ một tiếng, tiếp tục chỉ sổ ghi chép của cô, “Không cần xin lỗi. Em có thể cho anh xem sổ của em không?”

“Phiền cái gì chứ? Không có phiền.”

Vậy mà Hứa Thanh Ca lại cư nhiên nhận lời giả bạn gái của anh, còn chủđộng ở trước mặt anh nói mấy câu “Không phiềnđâuạ, không phiềnđâuạ.” nữa chứ!!!

Chuyện muốn cô giả làm bạn gái này, bản thân Tần Tuyển là cố tình phải không?

Tần Tuyểnđứng trước cửa thang, Hứa Thanh Cađứng trong một góc phía sau anh.

Hứa Thanh Ca không chán ghét anh, chỉ là trong lòng cô cảm thấy không bằng. Cô có hơi không phục.

Mẹ Hứa nhẹ thở phào một hơi, cũng nhìn qua hai cánh tay trắng nhỏ của cô không bịđỏ. Bà xua tay nói: “Làm mẹ sợ muốn c·h·ế·t! Con không sao làđược rồi,đến công tyđi.”

“Sauđóấyà…” Hứa Thanh Hoan chỉ vào mặt Phó Nhất Ngôn, nói: “Anhấy lại sờ bụng chị, nói chịđã có thai!!!”

Trong thang máy rất yên lặng, Tần Tuyển bỗng nhiêu quayđầu, cười khẽ hỏi: “Sao nhìn em giống như đang bị anh bắt nạt vậy?”

Mặt của Hứa Thanh Ca hơiđỏ lên, rất xấu hổ nói: “Vừa nãy… em vẽ tranhạ.”

Tần Tuyểnđóng máy tính lại rồiđứng dậy, “Tôiđi ra ngoài, nếu công ty có chuyện gì thì gọiđiện cho tôi.”

Buổi sáng hôm sau, nghĩđến chuyện sẽđến công ty với Tần Tuyển, Hứa Thanh Ca vẫn cảm thấy hơi xấu hổ.

Đã lâu rồi Hứa Thanh Ca và Hứa Thanh Hoan chưa họp mặt. Trong lúc nghỉ trưaở công ty, cô gửiWechat cho Hứa Thanh Hoan, hỏi chị có muốn cùng nhau điăn cá nướng hay không?

Tần Tuyển có thể lý giải vì sao Hùng Dương vui sướng khi hoạ rơi lênđầu anh, nhưng anh không nghĩ rằng sẽ diễn cho Hùng Dương xem.

Tần Tuyển cũng cảm nhậnđược cô gái nhỏ nàyđang trốn tránh mình.

Hùng Dương châm chọc nhắc nhở, “Anh Tuyển, các cậu chỉ là giả thôiđó. Hơn nữa nhìn tình huống bây giờ mà xem, tôi cá rằng từ giả sẽ thành chia tay.”

“Đúng rồi, cậu sạch sẽ, cậu thơm tho, trên người của cậu cũng không thúi,” Hùng Dương khôngchọc được như ý, lại thấy Tần Tuyển giống như tức giận liền nói: “Vừa nãy cậuđi, emấyđứng sau màn hình máy tính nhìn theo. Môi của em ấyđều mím lại, anh Tuyển à, cậu phải dỗ mệt rồi.”

Trong thang máy không có người khác, chỉ có hai người họ. Chất giọng của Tần Tuyển vang lên trong thang máy thoáng nghe trống vắng. Tuy rằng anh không gọi tên của Hứa Thanh Ca, nhưng sự thật làđang nói chuyện với cô mà thôi.

Nhưng Hứa Thanh Hoan lại thật sự tức giận. Chị kéo tay Hứa Thanh Cađi trước, Phó Nhất Ngôn chậm rì rìđi theo sau hai người. Anh mang tai nghe lên, dáng vẻ hệt nhưđang dạo hàng quán hay công viên.

Rồi sau đó, cô lại nghe thấy Tần Tuyển cười khẽ thêm một tiếng, “Vậy thì anh lập tức cố gắng làm Tiểu Thanh Ca nhanh chóng tha thứ cho anh mới được, cũng là cho em nhanh chóng làm bạn gái của anh.”

Hai tay của Tần Tuyển chắp sau lưng, ngón trỏ của tay phải nhẹ nhàng gõ lên mặtđồng hồ. Anh cười khẽ, hỏi: “Anh mới làm một đề tài thí nghiệm tâm lýđộ tuổi, câu hỏi về thứcăn. Em thíchăn sữa chua hay là uống sữa bò?”

Anh còn rất ngon trai chứ lị!

Hứa Thanh Ca cảm thấy hứng thú, “Sauđó thì sao?”

Còn chưađến nhà hàng cá nướng, Hứa Thanh Ca chợt muốnđi vệ sinh, Hứa Thanh Hoan và Phó Nhất Ngônđứngở chỗ ngoặt chờ cô.

Anh vẫn mặcáo sơ mi trắng và quần tâyđen, cả người nhìn rất cao gầyđĩnh bạt. Tuy anh hơi gầy nhưng không phải làđặc biệt gầy, cảm giác của côđối với Tần Tuyển lúc này chính làđàn anh ngon trai nhất trườngĐại học!

Dọc trênđườngđi, nội tâm của Hứa Thanh Ca rất khiếp sợ. Một người anh trai tốt nhường ấy sao lại biến thành thế nàyđược chứ?

Đối với chuyện Tần Tuyển khôngở công ty mà nói, Hứa Thanh Ca tự do hơn rất nhiều.Đương nhiên cô muốnđến công ty, liền trả lời tin nhắn của anh giống như cấp dưới trả lời cấp trên.

Lại sauđó nữa, Hứa Thanh Hoan ngẩngđầu, Phó Nhất Ngôn thì cười cúiđầu xuống, nhẹ hôn lên trán của chị, còn chị thì vui cườiđến hai má lúmđồng tiền lõm sâu.

Lần sau có thểôm eo cô nữa không?

Trải qua chuyện giả làm bạn gái của anh này, Hứa Thanh Ca mới thật sự cảm giácđược con người của Tần Tuyển quả nhiên cóđiểm hư hỏng.

Hứa Thanh Ca: “…” Tần Tuyển cực kỳ không giống cầm thú mà!

“Thôiđược rồi, vậy chị cảmơn anhấy giúp em nhé.” Hứa Thanh Ca nhẹ giọng nói.

Khiến cô chợt nhớđến Phó Nhất Ngôn.

“Tiểu Thanh Ca?” Tần Tuyển lại kêu tên cô.

Hứa Thanh Ca tức giận vì bản thân quáđơn thuần.

Edit:

Trongđiện thoại, Tần Tuyển trầm mặc thật lâu như có chuyện gì muốn hỏi. Nhưng anh nhìn lại không hỏi ra miệng, hồi lâu sau mới nói: “Ngày mai cùng anhđến công ty nhé?”

Mẹ Hứa nhíu màyđi tới, giơ cánh tay của cô lên nhìnđi nhìn lại, sauđó nói: “Chuyện này có là gì?Đau thì con bôi bôi thuốc, còn thuốc không có tác dụng thì ráng nhịnđi. Hai ngày nữa sẽ hếtđau thôi.”

Khi cửa thang máyđóng lại, Tần Tuyển xoađầu cô, “Dì Hứa khôngđau lòng, nhưng anhđau lòng.”

Hứa Thanh Ca: “???”

“Làm sao bây giờ?” Tần Tuyển nghiêngđầu cười khẽ, “Nhìn Tiểu Thanh Ca hình như không tha thứ cho anh rồi.”

Điện thoại của Hứa Thanh Ca vẫn có thể sử dụng, không bị hư, nhưng bây giờ có chút không nhạy, màn hình đã bắtđầu giật.

Phó Nhất Ngôn không đáp, chỉ đưađiện thoại cho Hứa Thanh Ca, lạiđưa cho cô thêm một hộp thuốc, “Vừa nãy có người gọi cho em, anh bất cẩn nhận máy. Cậuấy nói bây giờ cậuấy sẽ lạiđây.”

Tần Tuyển rất giống chú nhỏ của cô, trắng trợn bắt nạt người khác.

Hứa Thanh Ca nhận ly nước, quayđầu lễ phép nói: “Dạ, cảmơn đàn anh.”

“Cô bị sao thế hả? Bản thânđã không cẩn thận rồi còn không nói thành thật xin lỗi cơ à?” Hứa Thanh Hoan nổi giận.

Lúc Hứa Thanh Ca từ nhà vệ sinhđi ra vẫn luôn cúiđầu vẫy tay cho ráo nước. Cô không nhận ra mìnhđang tới gần hai người họ, bên taiđột nhiên nghe thấy giọng cười lừa dối của Phó Nhất Ngôn, “Mèo nhỏ, còn tức giậnà?”

Thật ra không có ai mời Hứa Thanh Caăn cơm cả, cô chỉ nói dối thôi. Vì thế bây giờ, cô tiếp tục căng dađầuđể nói dối một cách vụng về, “Là chú nhỏ của emạ.”

Cô gửi tin nhắn trả lời cho Tần Tuyển,【Em biết rồi.】

Phòng pha trà.

Tuy rằng cô không chán ghét chuyện này, cũng không chán ghét anh, nhưng Hứa Thanh Ca cảm thấy hình như bản thân hơi ngốc. Anh nhờ cô giả làm bạn gái, cô liềnđồngý???

Hứa Thanh Ca kinh ngạc hỏi: “Chị làm sao thế?”

Sauđó, Phó Nhất Ngôn lại chậm rì rì nói: “Anhđổ cà phê dư trong ly của cô ta lên tay của cô ta.”

Nhưng mà,đến phiên Tần Tuyển nhìn thấy hai chữ này, anh lại cảm thấy Hứa Thanh Ca giống như cấp trên trả lời cấp dưới vậy.

Trong nháy mắt, Hứa Thanh Ca liền căng thẳng, “Người đó không phải họ Tần chứ?” Anh ấy mớiđi công tác ba ngày, nhanh như vậyđã trở lại rồi sao?

Hùng Dương cười ‘hắc hắc’, “Cho nên cậu thật sựđã chọcđến emấyà?”

Tần Tuyển còn có thể mặt dày hơn không?

Hứa Thanh Hoan nghe thấy giọng của cô lập tức chạy tới. Người va phải Hứa Thanh Ca là một sinh viênĐại học giống như chị. Trên mặt cô ta chỉáy náy một lát, nói câu xin lỗi rồi sốt ruột cầm vé xem phim muốnđi.

Thanhâm vang trong thang máy rấtêm tai.

Tình huống vừa rồi, quả thật nữ sinh kia có lên tiếng, cũng có xin lỗi, lại gấp phảiđi. Một người văn nhã như Phó Nhất Ngôn lại nhất quyết giữ cô ta không chođi mà nói thì… cũng khôngđược.

Tần Tuyển nhìnđôi mắt ngày càng trợn to của cô gái nhỏ trước mặt. Sauđó,đôi mắt của cô trừng lớn, là không thể tinđược, bên môi giật giật có điểm tức giận, gương mặt trắng nõn cũng trở nên hồng lên.

“Hình như là vậy,” Bên môi của Phó Nhất Ngôn hiện lên một tia cười, “Hình như tên là ‘cầm thú’ gìấy.”

Hứa Thanh Ca không giận Tần Tuyển như trong tưởng tượng. Trước kia, anh quan tâm cô như vậy, cô luôn xem anh như anh trai, bây giờ mớiý thứcđược anh làđang quan tâm cô vì thích cô.

Sauđó, anh quan sát cánh tay của Hứa Thanh Ca.

Phó Nhất Ngôn nhướn mày nhìn chị, không nói gì nữa.

Hứa Thanh Hoan và Phó Nhất Ngôn vẫn chưa nhận ra côđã trở lại. Hứa Thanh Ca cũng ngại phảiđi quađó. Cô cúiđầu cầmđiện thoại, bỗng nhậnđược tin nhắn của Tần Tuyển,【Anhđã về rồi.】

Tần Tuyển nghiêngđầu chỉ vào quyển sổ ghi chép trong tay cô, “Lúc bắtđầu họp, không phải em luôn viết vàođóà?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Hứa Thanh Ca có hơi muốnăn món cay, nhưng cô vẫn ngẩngđầu, cười từ chối: “Đàn anh, buổi trưa có người mời emăn cơm rồiạ, em sẽ khôngănở công ty.”

Ngón tay gõ mặtđồng hồ của Tần Tuyển dừng lại. Anhđứng dậy, cười khẽ: “Dưới lầu có một cửa hàng trái cây vừa khai trương, lát nữa anh sẽ mua sữa chua lên cho em.”

Khi cười rộ lên, cô cực kỳ xinhđẹp, giống như trái bơ trên câyđang tươi cười với mặt trời, thoạt nhìn liền biết khimlem cô sẽ vô cùng ngọt ngào.

Sau khi họp ppt[1] xong, người trong phòng lần lượtđi ra ngoài. Hứa Thanh Ca cũng cúiđầu buồn buồnđi theo sau lưng Hùng Dương,đột nhiên Tần Tuyển cất giọng, “Thanh Ca, emở lại một chút.”

Hứa Thanh Cađột nhiên sợ bị anh phát hiện côđang nhìn trộm, lập tức cúiđầu.

Tần Tuyểnấn một tay lên mặt bàn, lẳng lặng nhìn cô gái nhỏ này một lát. Anh chuyểnđề tài, “Buổi trưa em có thèmăn món gì không?”

Hứa Thanh Hoanđưa Hứa Thanh Cađi vào nhà vệ sinh rửa tay. Hai người dùng nước lạnh rửa tận hai mươi phút,đến khi tay của Thanh Ca bớtđau mớiđi ra.

Hứa Thanh Hoan nhìn thấy chỗ lúc nãy chỉ có mỗi mình Phó Nhất Ngôn, nữ sinhđâm phải người khác lúc nãy thì không thấy.

Phó Nhất Ngôn thậm chí làm bộ không biết chuyện gì của Hứa Thanh Hoan, sau đó còn gài cho chị ở trên mạng nói tốt về mình, giống như chị ấy ngại ngùng tỏ tình anh ta vậy!

Giọng của anh dội lên thành thang máy rồi tan ra bên tai của Hứa Thanh Ca, khiến cô cảm thấy hình như anh có hơi… khôngđứngđắn?

Hứa Thanh Ca chỉ cúiđầu khôngđáp, trong tầm mắt nhìn nhìn thấy cặp chân dài của anh, quần tây gầy mà thẳng tắp.

Hứa Thanh Hoan tức giận bĩu môi, má lúmđồng tiền rất sâu. Chị trừng mắt nhìn Phó Nhất Ngôn, “Lúc nãy có ngườiđến xin sốđiện thoại của chị.”

Thấy Hứa Thanh Cađauđến há miệng, Hứa Thanh Hoàn liền vội nói: “Emđưa emấyđi nhà vệ sinh trước, Phó Nhất Ngôn anhđừng có thả cô tađiđấy!”

Tới công ty thực tập, trong lúc họp lạiđi vẽ tranh là cô quá khôngđúng rồi. Hứa Thanh Caôm sổ ghi chép, lí nhí nói: “Đàn anh, em sai rồiạ.”


“…”

Hứa Thanh Ca nhớ tới những lần chú nhỏ bắt nạt cô. Hứa Nhàn Nguyệt thường lạng qua lạng lại trước mặt cô, cô giận y hai ngày, y liền bắt chước những gì cô làm. Hứa Thanh Ca càng không muốn làm gì, chỉ muốn dùng daođâm y.

Đây là tháiđộ quan tâm con gái đấy à?

Trên phương diện là con trai mà nói thì… có phải luôn có một chút hư hỏng hay không?

Hứa Thanh Ca nhìn thấy Tần Tuyển lại gửiđến một tin nhắn, nhưng màn hình chỉ sáng lên một chút rồi tắt ngấm. Cô vộiđưađiện thoại cho Phó Nhất Ngôn, “Lát nữa tới tiệm cà phê, anh xem giúp em một cái có phải chập mạch rồi không? Cảmơn anh trước, mật mã là bốn số 5ạ.”

Hứa Thanh Ca nhấp môi, từ trong cổ họng bật ra một tiếng ‘hừ’.

Chỉ là ngoàiý muốn, cô nhậnđược tin nhắn của Tần Tuyển, nói hai ngày tới anh có việc, sẽđi thành phố khácđặng công tác. Nếu cô muốnđến công ty thực tập thìđến, không cần xấu hổ mà nóiở nhà nghỉ ngơi nên khôngđến công ty.

Phó Nhất Ngôn là bạn trai của chị em tốt Thanh Hoan. Trướcđó, anh chàng rõ ràng không phải là gia sư gì cả, lạiđi lừa Hứa Thanh Hoan rằng bản thân đang học năm ba củaĐại học Thanh Hoa, chuyên ngành Tài chính, muốn làm gia sư của Thanh Hoan. Anh chàng nghe rõ giọng nói của Hứa Thanh Hoan ngưỡng mộ qua phòng livestream cấpđại thần của mình lại giả vờ không quen biết chịấy.

Hứa Thanh Ca nhỏ giọngđáp: “Hình nhưđiện thoại của em bịướt nước, có hơi không mượt. Em lựa thời gian sẽđi sửa.”

“Ừ, anh có làm một thí nghiệm thật,” Tần Tuyển chậm rì rì giải thích, “Chỉ là anh quênđề mục rồi,đi cửa hàng trái cây lần này không có liên hệ gì với làm khảo sát.”

Tần Tuyển rũ mi nhìn cô, bỗng nhiên bị cô chỉ trích trắng ra như vậy thì bất ngờ một chút.

Tần Tuyển rõ ràng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

“Đượcạ.”

Hứa Thanh Ca rất kinh ngạc ngẩngđầu, “Dạ?”

Mẹ Hứa không biết mẹ cô hiểu lầm. Cô quayđầu nói: “Hôm qua con bị người khác không cẩn thận làmđổ cà phê nóng lên cánh tayạ.”

Hứa Thanh Ca: “…”

Hứa Thanh Cađột nhiên mở to hai mắt, “Không phải anh muốn thí nghiệm tâm lýđộ tuổi à?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc anh vừa cúi lại gần, gương mặt của Hứa Thanh Ca liềnđỏ lên, hơi quay mặtđi chỗ khác, “Đàn, đàn anh, có việc gì saoạ?”

Côđang suy nghĩ phải trả lời anh ra sao, cánh tayđột nhiên cảm giácđược bị người tađụng vào một cái. Sauđó, một nửa cánh tay của cô cùng với cáiđiện thoạiđều bị cà phêđổ lên, khiến nàng thất thanh kêu một tiếng.

“Tôi không có chọcđến emấy,”Đại khái là Hứa Thanh Ca chỉ tự phát hiện ra việc anh lừa cô giả làm bạn gái thôi mà, chuyện này không lớn.

“…”Đây là anh lộ gương mặt thậtđấyà?

Sauđó, Phó Nhất Ngôn tới gần lỗ tai của chị nói câu gìđó, khiến vành tai của chị liềnđỏ lên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc côđếnđó, Hứa Thanh Hoan và Phó Nhất Ngôn vừa hay xem xong một bộ phimđiệnảnh. Từđằng xa, Hứa Thanh Cađã thấy Hứa Thanh Hoan mặc một setáo thun quần jean treo móc khoá. Chịđi cùng Phó Nhất Ngôn đeo gọng kính mạ vàng, tuy thoạt nhìn lịch sự văn nhã nhưng thực chất bên trong bại hoại.

Mẹ Hứađang tám chuyện bỗng nhiên cảm thấy có chỗ khôngđúng, theo bản năng mà hiểu lầm, “Cái gì cònđau không hả cháu?” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Là Phó Nhất Ngônạ?” Hứa Thanh Ca do dự, “Vậy thì phiền anhấy quá rồi.”

Hứa Thanh Ca ngoan ngoãn, ngọt ngào, mềm mại.

Tần Tuyển khom người, hơi ngồi xổm xuống, nhìn thẳng trước mặt cô gái nhỏ. Anh nghĩ thầm: nếu Tiểu Thanh Cađã biết hết những chuyện anh từng bắt nạt người khác, vậy thì anh cũng không cần giấu nữa.

Lúc quay người rờiđi, suy nghĩ trongóc Tần Tuyển chính là:

Trước kia, Hứa Thanh Ca thường ngước nhìn anh vớiánh mắt chờ mong. Nhưng còn bây giờ, cô dường như không ngại việc nhìn anh với tư cách nhìn một người thích mình.

Cái từ ‘đàn anh’ này thật sự không dễ nghe như từ ‘anhơi’.

Anh gỡ kính xuống,ấn nhẹ lên huyệt Thái Dương, trong lòng cảm thấy: mẹ mình không phải mẹ ruột, anh em cũng không phải anh em, sao bọn họđều tới vui sướng khi anh gặp hoạ thế này?

Cho nên, sau khiđến công ty, Hứa Thanh Ca không có biểu lộ khác thường nào, vẫn gọi anh là ‘đàn anh’ hoặc ‘Tổng giám đốc Tần’. Những lần ngẫu nhiên gặp phải sauđó, cô liền không dấu vết tìm lý do tránh anh.

Hứa Thanh Cađứng lên, sau lưng quải balo. Cô khẽ ‘hừ’ một tiếng rồiđi cùng Tần Tuyển. Hai người yên lặng, một trước một sau lần lượt đi vào thang máy.


Con mẹ nó, Phó Nhất Ngôn là quái vật gìđây hả?

Tần Tuyển nhìn bóng dáng của cô, không chút hoang mang trả lời: “Bạn gái giận dỗi không phải là chuyện rất bình thường sao?”

Từđầuđến cuối, Tần Tuyển không hề quấy rầy cô. Chođến khi Hứa Thanh Ca nói chuyệnđiện thoại xong, anh mới cúi người một chút, khom lưng nhìn cô, khoảng cách rất gần, chỉ là không nói lời nào.

– Tần Tuyển chép miệng một cái. Anh vẫn tươngđối thích bé con này mềm giọng gọi anh là ‘anhơi’ hơn.

Thần sắc của Tần Tuyển cũng hơi khựng lại. Anh thu tay về,ấn lầu muốn xuống.

Vừa vặn sau khi côăn cơm với mẹ Hứa xong, Tần Tuyểnđã tới gõ cửa. Cô lề mề tới lui mới chịuđi mở, sauđó cúiđầu mang giày.

Hứa Thanh Cađang nhậnđiện thoại của Hứa Thanh Hoan, chị hỏi thămđiện thoại của cô thế nào rồi?

Tâm tình của anh rất tốt, xoađầu cô, cười khẽ nói: “Em thíchăn sữa chuađúng không? Anh sẽ mua lên cho em một lốc.”

Tần Tuyển trực tiếp gọiđiện thoạiđến hỏi cô, “Cánh tay của em bị thương sao? Còn cửđộngđược không? Bây giờ cònđau không?”

“Cô tađâu rồi?” Hứa Thanh Hoan lại hỏi anh.

Tần Tuyển vẫn giống như những lần qua lại nhà cô trướcđó, chào hỏi với mẹ cô một tiếng, hỏi thăm bệnh viện gầnđây có bận hay không bla bla.

Đêm hômđó, Hứa Thanh Ca mơ hồ, mãiđến buổi sáng hôm sau, cô mới thông não nhớ ra một chuyện cực kỳ mấu chốt giữa hai người.Tần Tuyển cốý muốn cô giả làm bạn gái của anh? Còn cốý nắm tay côđi nữa?

… (đọc tại Qidian-VP.com)

“…”

Sao anh có thể xem như chưa xảy ra chuyện gì như thế?

Sau khi ngắt máy, Hứa Thanh Ca hậu tri hậu giác phảnứng lại câu này của anh hơi lạ. Cô hỏi Phó Nhất Ngôn, “Anh rể, lúc nãy anh nhậnđiện thoại của em có nói với anhấy, anh là bạn trai của chị Thanh Hoan không?”

Tần Tuyển không nhìn thấy mặt cô, chỉ nhìnđượcđỉnhđầu của cô. Anh hoà hoãn nói: “Đưa sổ ghi chép của em cho anh xem một chút. Xem em có ghi lại trọngđiểm nên nhớ gì không?”

Tuy Hứa Thanh Ca không muốn làm bóngđèn, nhưng cô vẫn gửi lại một sticker muốn “ĐI” thật to!

Hứa Thanh Ca lắcđầu thật thấp, anh chỉ thấyđỉnhđầu của cô hơi di chuyển, giọng nói của cô nhỏ cực kỳ, “Không thểạ.”

Hứa Thanh Ca ngoan ngoãn dừng lại. Rõ ràng bước chân của cô rất chậm, sau khi cọ tới cọ lui mớiđi qua.

Phó Nhất Ngôn tiến lại nắm lấy bả vai của chị, “Emđi xem Thanh Ca thế nào trước đã,đưa emấyđi nhà vệ sinh rửa nước lạnh đi.”

Tần Tuyển gợi chuyện quáđột nhiên, nhưng chỉ cần tháiđộ của anh khôngái muội gìđó, Hứa Thanh Ca vẫn có thểứng xử bình thường.

“…” Hứa Thanh Ca thật không thể hiểuđược,đột nhiên không kịp phòng bị gìđã bị dội một nồi thức ăn cho c·h·ó.

Tần Tuyển liếc xéo Hùng Dương, “Phiền cậu tránh ra một chút, người mồ hôi không.”

Chương 27: Hình như anh có hơi… không đứng đắn?

Cánh tay của Hứa Thanh Cađỏ hồng nhưng không nổi bóng nước, thoạt nhìn không có nghiêm trọng như trong tưởng tượng.

Sáng hôm nay, anh vẫn chưađánh giáđược tháiđộ của Hứa Thanh Ca. Cô gái nhỏ này tuy nhìn ngoan hiền, nhưng cô lại có thể bật lại Hàn Dĩ Tâm, cũng xem như là rất có tính khí.

Hứa Thanh Ca cười muốn lộn ruột.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 27: Hình như anh có hơi… không đứng đắn?