Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Thoạt Nhìn Em Rất Mlem

Nhục Tùng Tô Bính

Chương 41: Hôm nay anh về nhà khóc một mình vậy

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 41: Hôm nay anh về nhà khóc một mình vậy


Là Thẩm Tân Tuyền, trên tay xách theo đàn Violon. Hứa Thanh Ca cười nói: “Hội trưởng, sao anh không mang hộp đàn theo?”

Ba mẹ, hai người mở to mắt ra mà nhìnđi, gã thanh niên nàyđang theođuổi con gái nhà ba mẹđấy!

Dáng người của Tần Tuyển cao thẳngđĩnhđạc, thân hìnhđặc biệt tuấn mỹ, tư thái giống hệt như một chính nhân quân tử. (đọc tại Qidian-VP.com)

_____

Edit:

Tần Tuyển bật cười, “Quá rõ còn gì.”

Tâm trạng của Hứa Thanh Ca cũng phức tạp. Ngoại trừ chú nhỏ, cô chưa từng nói dối mà tổng sỉ vả ai khác. Cô cảm giác như mìnhđã phạm vào trọng tội trái lương tâm với vị idol chưa từng gặp mặt này rồi…

tiengtrungbackinh.edu.vn

Ba Hứa lập tức cườiđến híp mắt, “Nhấtđịnh rồi, sau này bađều bênh con hết.”

Hứa Thanh Ca: “…”

Thẩm Tân Tuyền cười nói: “Cũng biết một chút, anh học từ ba anhđấy.”

Mẹ Hứa tự hào, càng thêm nhiệt tình, “Không cần khách sáo, khi nào cháu muốnăn sủi cảo thì nói với dì,đừng gọi bên ngoài nữa, không tốtđâu.”

Mẹà, mẹđang bị gàiđấy biết không?

Cô suy nghĩ một chút, vẫn hỏi Tần Tuyển, “Học trưởng, anh muốnđến xem triển lãmảnh không ạ? Nếu anhđi thì em mua hai vé nhé?”

“Vângạ, bọn cháuđều là hàng xóm cả mà,” Tần Tuyển cườiđáp: “Hơn nữa Tiểu Thanh Ca vừa ngoan vừa nghe lời cháu.”

Bình thường mẹ Hứa luôn bận rộn ở bệnh viện, cũng ít có thời gian nấu cơm cho Hứa Thanh Ca, cho nên lúc này nghe xong, cô đặc biệt hứng khởi, “Được ạ, cảm ơn học trưởng.”



Tần Tuyển: “…”

Ba Hứa không nói gì nữa, vẻ mặt u sầu nằm xuống chân cô, ngửađầu than ngắn thở dài với cái trần nhà.

Tần Tuyển cầm một mâm thịt gàđứng trước cửa, nghiêngđầu cười khẽ với cô, “Chú và dì cũngở nhà sao? Vừa hay mẹ anh mới làm thịt gà này, nói anh mang qua cho nhà em.”

Cô hỏi rất nghiêm túc,đôi mắt trong suốt như mặt hồ. Cô thường xuyên như vậy, mở tođôi mắtđơn thuần vô tội, chỉ tuỳý nói vài câu. Rõ ràng người khác vẫn luôn không cảm thấy gì, nhưng Tần Tuyển lại cảm thấy muốn cười.

Lại tuỳý tán gẫu hai câu, Thẩm Tân Tuyềnđiăn cơm với bạn học, Hứa Thanh Ca tiếp tục mua vé triển lãmảnh.

[4] 3000 tệ: 3000 Nhân dân tệ = 9 988 590 Việt Namđồng.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hứa Thanh Ca nhìn sắc mặt của Tần Tuyển, hình như anh không mấy vui vẻ. Cô lúng ta lúng túng lại bồi thêm một câu, “Anhơi, thật ra nhiếpảnh gia này thích nam sinhđấyạ.”

Cô chọn mua hai vé, sauđó buôngđiện thoại xuống, chớp mắt vô tội nói: “Học trưởng, em mua xong rồi, chỉ mua một vé thôiạ.”

Trongđầu Hứa Thanh Cađột nhiên xuất hiện hìnhảnh Tần Tuyển nằm trên giường khóc, cô cắnđũa, cúiđầu bật cười ha ha.

Anh vì cô màđứng ra khuyên người khác từ bỏ tỏ tình với cô, sauđó từng chút hướng dẫn cho cô livestream.

Hứa Thanh Cađứng bên cạnh anh,đôi mắt trong suốt nhìn chằm chằm anh.Đáy lòng vô thức nhớ lại khi mới gặp Tần Tuyển, lúc đó anh cũng giúp cô giải quyết phiền phức hay là tâm trạng không tốt.

“Trên mạng nóiạ,” Vì muốn Tần Tuyển không cầnđể tâm chuyện này, Hứa Thanh Ca liền hại Ngộ Khanh như hại chú nhỏ của mình vậy:

[1] Cosplay: hoá trang thành nhân vật manga/anime, hìnhảnh minh hoạ: (đọc tại Qidian-VP.com)

Tần Tuyển vẫn thế, giống như anh trai nhỏôn nhu mà anhđã từng.

Chương 41: Hôm nay anh về nhà khóc một mình vậy

Hứa Thanh Ca cong môi cười lên, cườiđến mức hơi cứngđờ lại. Lừa gạt học trưởng Tần Tuyển khiến trong lòng cô có hơi bất an.

Thẩm Tân Tuyền nhìn đến Tần Tuyển đang ngồi đối diện Hứa Thanh Ca, thần sắc nháy mắt giật mình khựng lại. Lúc này, Thẩm Tân Tuyền mới nhận ra người ăn cơm cùng cô chính là Tần Tuyển.

Tần Tuyển: “Cũng là chú và dì giáo d·ụ·c emấy thật tốtạ.”

Hứa Thanh Ca quayđầu nhìn phòng bếp một cái, sauđó nhỏ giọng hỏi: “Bađòi tiền con làm gì chứ?”

Tần Tuyển mặcáo trắng quầnđenđi ra, từng bướcđến bên cạnh cô, sauđó, anhđánh giá cô trên dưới một lần, “Tiểu Thanh Ca mặc váyđẹp thật!”

Hứa Thanh Ca âm thầm thở dài, mới để dành được mười ngàn tệ, lại cho mượn hết ba ngàn, máy ảnh lại thất hẹn nữa rồi.

Tần Tuyển vẫn như cũ, hệt như một người anh traiôn nhu, hỏi cô, “Mấy giờ Tiểu Thanh Ca sẽđến triển lãmảnh nhỉ?”

).

Hứa Thanh Ca không có cách livestream,đành ngồi trên sofaăn khoai tây cắt lát, vừa xem TV vừa nghịchđiện thoại.

Tâm trạng của Tần Tuyển vừa vi diệu vừa phức tạp.

Dáng vẻ của Tần Tuyển vẫnônôn nhu nhu, sau khi nhận lấy sủi cảo từ mẹ Hứa, anh cười nói: “Mẹ cháu không biết làm hoành thánh và sủi cảo, mỗi lần cháu muốnănđều phải gọi bên ngoài, cảmơn dì rất nhiềuạ.”

“Con nói thậtđi.”

Tay cô siết khung cửa, cúiđầu trừng mắt nhìn giày của Tần Tuyển, trong lòng thầm nói:

“Vậy thì…” Tần Tuyển cười khẽ, “Anh nên chúc cậuấy hạnh phúc nhỉ?”

Ba Hứa thấy con gáiđược khen,đuôi màyđến khoé mắtđều cong lên, gậtđầu nói: “Đúng vậy, Tiểu Thanh Ca nhiều năm như vậyđều chưa từng gây hoạở trường học, quả thật rất nghe lời.”

Nhìn thấy thần sắc của Hàn Giai Tịch không ngờ, anh không nhanh không chậm nói: “Hoàn cảnh Đại học thế này, nếu như về sau bạn lỡ miệng chọc giận người khác sẽ phiền toái lắm. Nhân ngoại hữu nhân [2], đừng để cả hội phải từ bỏ bạn.”

Vẻ mặt của Hứa Thanh Ca lập tức cảnh giác, “800 tệạ.”

Ba Hứa cònđangđứng bên cạnh, Hứa Thanh Ca không thể không trả lời anh. Cô hít sâu, nói: “Ba giờạ.”

“Đàn này của thành viên mới,âm trụ bị gãy nên anh sửa giúp emấy.”

Dường như côđang cố bịa ra, chỉ là anh không ngờ cô lại có thể vì anh không vui nên mới nói như vậy, cho nên tâm tình của anh lúc này cũng không tệ lắm.

Hàn Giai Tịch cắn môi cúiđầu, trong lòng cảm thấy Hội trưởng quá bất công trong việc bênh vực người của mình. Cô ta không có làm gì Hứa Thanh Ca, chỉ là một câu nói vuiđùa mà thôi, sao anh lạiđến nỗi giáo huấn cô ta chỉ vì cô ta nói vậy với Hứa Thanh Ca chứ?

Hứa Thanh Ca không biết Tần Tuyển có thể vì chuyện cô thích Ngộ Khanh mà mất vui hay không. Rất nhiều suy nghĩđảo một vòng trong đầu, cô suy nghĩ, sauđó nói: “Em nghe nói nhiếpảnh gia này rất xấuạ.”

Hứa Thanh Ca: “…” Sao lại thành cô muốn mời anh rồi? (đọc tại Qidian-VP.com)

Mỗi lần Tần Tuyển trêu chọc, cô đều cảm thấy anh cực kỳ thấy ghét, khiến cho cô không muốn để ý tới anh.

Tần Tuyển không lấyđược, chỉ cười khẽ một tiếng, “Được rồi, em không mời anhđi xemđêm nhạc, cũng không dẫn anhđi dự triển lãm, hôm nay anh về nhà khóc một mình vậy.”

Cô lập tức thu hồiý niệm thiếu nữ nhỏ vừa nãy của mình.

Sân trường vắng lặng, Tần Tuyển tản bộ phía trước, bỗng nhiên anh dừng lại, quayđầu cười khẽ, “Tiểu Thanh Cađang nhìn lén anhđúng không?”

Thẩm Tân Tuyền hơi tiếc nuối, nhưng không biểu lộ ra mặt, “Vậy được, anh sợ em còn chưa mua vé thôi.”

[3] 80 vạn tệ: 800 000 Nhân dân tệ = 2 tỷ 663 triệu 642 nghìn Việt Namđồng.

Một cái bênh vực người của mình lạiđược lươn lẹo thành như vậy,đúng thật mới là Tần Tuyển.

“Em nghe ai nói?”

Hứa Thanh Ca nhớ lại lầnđầu tiên mình chỉ khách sáo mời Tần Tuyểnăn cơm gà, nhưng anh lại thật sự nhận lấy, “Học trưởng, anhăn cơm gà không ạ?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Ba giờ chiều, Hứa Thanh Ca thay một bộ váy mới, rồi đi xem triển lãmảnh.

Xiao Yi.

Hứa Thanh Caở nhà làm hoành thánh và nấu sủi cảo với ba mẹ. Tới giữa bữaăn, chuông cửađột nhiên vang lên, cô buôngđũađi mở cửa.

Hứa Thanh Ca cảm thấy có gìđó khôngđúng, nghi hoặc nhìn anh.

“Khách sáo gì chứ?” Ba Hứa cười nói: “Chú vẫn phải cảmơn cháu ở trườngđã quan tâm Tiểu Thanh Ca đấy.”

Tần Tuyển ngồiđối diện cô, nghiêngđầu hỏi: “Tra nơi mua véà?”

Hứa Thanh Ca: “…”

Tần Tuyển vừa muốn trêu chọc cô hai câu, bên cạnh truyền tới thanhâm của nam sinh, “Thanh Ca, em cũngăn cơm muộn thếà?”

Tần Tuyển cười hỏi: “Tiểu Thanh Ca, emđây là đang mời anh sao?”

“… 850 tệ.”

Vì thế, cô đứng dậy hỏi: “Học trưởng, anh còn muốn ăn gì nữa không ạ?”

“Hội trưởng còn biết sửaâm trụạ?” Trước kia mỗi khiđàn bị hỏng, Hứa Thanh Cađều mang tới chỗ thợ sửa.

“Ồ,được.” Tần Tuyển không nói tiếp nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tần Tuyển nhìn Hàn Gian Tịch vẫn cúi đầu, trong lòng liền biết cô ta không phục. Để ngăn ngừa cô ta sau này có thể tìm Hứa Thanh Ca gây sự, anh dừng lại hai giây, sau đó nói: “Bạn học Hàn, tôi chỉ nói tình huống, không nói bạn, cho nên bạn đừng để trong lòng. Lần sau nếu bạn thích tham dự triển lãm ảnh của hội hay là hoạt động cosplay [1], tôi sẽ mời bạn và bạn của bạn vé vào cửa.”

“Sao anh biết?”

Hứa Thanh Ca: “…” Cô chẳng làm gì cũngđược khen thế nhỉ?

Đứngở một bên, Lục Tử Nhất thầm mắng Tần Tuyển.Đây là mặtđen mặt trắngđều bị anh diễn xong rồi! Bởi vì Hứa Thanh Ca mà ra mặt, tuy anủi Hàn Giai Tịch nhưng cũng cảnh cáo cô ta, còn hù doạ cô ta nữa.

“Không mất mặt nha,” Hứa Thanh Ca cực kỳ nghiêm túc nói: “Ba, trong mắt con ba chính là anh hùng, là người vĩđại nhất thế giớiạ.”

Ở trước mặt ba mẹ của Hứa Thanh Ca, Tần Tuyển rấtôn tồn lễđộ, cực kỳ khiêm tốn, “Cháu cảmơn dì.”

Vừa lúc cô ấn nút thang máy, cửa nhà bên cạnh lập tức mở ra.

Mẹ Hứađi tới, nhiệt tình nhận lấy, “Ai da, lại bảo dì mới ngửi thấy mùi gì thơm thế. Trùng hợp dì cũngđịnh nói Thanh Ca sau khiăn xong thì chạy qua nhà cháu tặng sủi cảođấy. Cháuđợi một chút, dì lấy cho cháu.”

Hứa Thanh Ca bỗng nhiên tủi cho phận mình, cũng thương cho số của ba Hứa.

“Cực kỳ ngon luôn,” Tần Tuyển cười khẽ, “Em đi đâu chơi thế? Dẫn anhđi nữa.”

Hứa Thanh Ca thầm hỏi: “Anhăn sủi cảo ngon khôngạ?”

“Ba, con cho ba mượn 3000 tệ,” Hứa Thanh Ca vẫn là mủi lòng, nhỏ giọng nói: “Nhưng nếu sau này có một ngày con làm sai khiến mẹ giận, hoặc là con cãi nhau với mẹ, ba phải giúp con nhé.”

Cuối tuần, Hứa Thanh Ca về nhà, mẹ Hứa hiếm khiđượcở nhà nghỉ ngơi một bữa, ba Hứa thấy bà xãở nhà cũngở nhà theo, không ra ngoài xã giao gì cả.

Buổi tối, Hứa Thanh Caăn kháít, chỉăn một chén chèđậuđỏ.Ănđược một nửa, cô lại cầmđiện thoại lên bấm bấm.

Hứa Thanh Cađi theo phía sau Tần Tuyển, thường xuyên nhìn lén bóng lưng của anh.

Tần Tuyển lễ phép trả lời: “Cảmơn chú Hứa, nhà cháu cũng vừa mớiăn xongạ.”

Anh rất có sức hấp dẫn, cả người cũng toả ra cảm giác an toàn, khiến cho cô càng ngày càng không thể rời mắt.

Nhưng mà lúc này, Hứa Thanh Ca lại không cảm thấy anh bảo vệ cô như một người anh trai, lại cóđiểm giống như bạn traiôn nhu mà bảo vệ cô hơn.

[2] Nhân ngoại hữu nhân: bên ngoài bầu trời có bầu trời khác, người tài có người tài hơn (Theo

“Chỉ mua một vé?” Tần Tuyển cố tình vươn tay muốn lấyđiện thoại của cô xem giao diện mua.

“Mua gậy chơi golfđó,” Ba Hứa van xin con gái, “Ba có chiếc xe giá trị 80 vạn tệ[3] nhưng không có nổi một gậy chơi golf 3000 tệ [4], con nói xem ba có mất mặt không chứ?”

Đáng lẽ Thẩm Tân Tuyềnđã xoay ngườiđi, nhưng nghe thấy cô gọi Tần Tuyển là ‘học trưởng’, cái từ này liền khiến anh ta phát hiện Hứa Thanh Ca và Tần Tuyển chưa hẳn là yêuđương, lập tức hỏi cô, “Đúng rồi Thanh Ca, tối thứ bảy có mộtđêm hội âm nhạcở rạp hát lớn. Em tới nghe không?”

Ba Hứa cũngđi ra, cười tiếpđón anh, “Là Tần Tuyểnà, vàođây vàođây, cháuđừngđứng ngoài cửa. Hay là về nói mẹ con quađâyăn chung với nhà chúđi?”

“Nghe cậu nói mà tôi cảm thấy cậu cũng giỏi thật.” Ngồi ở một bên, Tần Tuyển bỗng nhiên mở miệng khen ngợi.

Anh đang có mụcđíchđó!!!

Hứa Thanh Cađáp: “Cóạ, ba em mua vé rồi.”

Hứa Thanh Ca nắm chặtđiện thoại, “Em thật sự chỉ mua có một vé mà!”

Ngữđiệu khi nói của Tần Tuyển không nặng không nhẹ, nhưng rất có trọng lượng.

Anh từng giúp cô tìm thợ sửa khoá, cho cô mượn máyảnh, bảo vệ cô không bị gãđànôngđáng khinh bắt nạt.

Mẹ Hứađang làm nhân sủi cảo trong phòng bếp, ba Hứa yên lặng ngồi xuống kế bên Hứa Thanh Ca.Ôngăn miếng khoai tây của cô, rồi mới nhỏ giọng hỏi: “Ngọt Ngào này, conđể dànhđược bao nhiêu tiền mua máyảnh rồi?”

Rất nhiều lần sauđó, cô mới biếtđược là thợ sửa cố tình làm hưđểép giá.

Tần Tuyển mới gắp hai cọng mì, nghe thấy cô nói liền dừngđũa lại. Mì sợi trượt xuống trong tô, b*n r* mấy giọt nước lèo lên bàn.

“Thật ra nhiếpảnh gia này cũng chỉ có tài hoa thôiạ. Nghe nói nhân phẩm của anhấy không ra gì, trong lòng ngoài mặt không giống nhau, chính là dạng người thoạt nhìn thì có nhiều người yêu thích, nhưng thật ra là không có ai thật lòng thích cả.”

Hứa Thanh Ca tự ăn khoai tây cắt lát của mình, ba Hứa yên tĩnh lại rồi nên cô không phải lo. Trong phòng bếp, mẹ Hứa gọi hai người vào làm hoành thánh, xưng hô chính là: “Ham ăn và lười biếng vô đây.”

Tần Tuyển thản nhiên đổi đề tài, nghiêng đầu cười đáp câu hỏi vừa rồi của Hứa Thanh Ca, “Gần đây mẹ anh nghiện chảo chân không mới. Cuối tuần về nhà anh đi, anh nói mẹ dùng chảo chân không chiên cơm gà cho em ăn, không có dầu mỡ.”

Hứa Thanh Ca biết đêm hội âm nhạc ấy. Cả nhà cô đều biết rạp hát nào, lúc tổ chức đêm hội, trên mạng đã liên tiếp có quảng cáo. Sau đó ba cô rất anh dũng mua lấy hai vé cho cô và mẹ đi xem, đồng thời đánh đòn phủ đầu ngừa cho mẹ cô mua ba vé.

Có lẽ bởi vì anh là Hội trưởng Hội nhiếpảnh, hơn nữa bên ngoài còn là người sáng lập công ty, cho nên trên người anh không có sự quen thuộc của trường học, khiến cho Hứa Thanh Ca cảm thấy anh giống như một thanh niên thànhđạt trở về trường diễn thuyết về sự thành công vậy.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 41: Hôm nay anh về nhà khóc một mình vậy