" Đối với người Saiyan, quả nhiên sinh tử chiến mới là cách mạnh lên nhanh nhất "
Đứng trước con số 57123 của máy đo lực quyền, Lê Khanh cười hài lòng.
Tốc độ tu luyện dẫn lực thuật của hắn là khoảng mỗi ngày 1000kg, tính ra như vậy là chỉ một trận chiến với sóng chuột đã bù đắp được tận sáu ngày khổ tu.
Đến thêm vài lần nữa thì tốt chất cơ thể đạt Chiến Thần cấp cũng trong tầm tay.
Nhưng đây còn không phải thu hoạch lớn nhất.
Ánh mắt hắn đột nhiên trở nên lăng lệ, làn da màu cổ đồng khỏe mạnh dần bị bao phủ bởi một lớp vật chất đen bóng như kim loại, chính là haki vũ trang.
Tuy nhiên khác với trước đây, màu sắc của nó hiện tại càng trở nên thâm thúy hơn, một số nơi còn hiện ra màu đỏ nhạt dường như sắp sửa lột xác thành một thứ gì đó khác.
Haki vũ trang 100%.
Nghĩa là Lê Khanh có thể đem toàn bộ sức mạnh niệm lực gia trì vào đòn đánh, lên đến tận hơn 130 nghìn kg, tương đương Chiến thần trung cấp.
Hít sâu một hơi, hắn vung một quyền toàn lực vào bia đấm trước mặt.
Bành!!
Sóng khí thổi quét qua khắp phòng.
Các con số trên bảng điện tử nhanh chóng nhảy lên, cuối cùng dừng ở mốc
348250kg.
Theo quy ước sức mạnh thế giới.
Chiến thần sơ cấp có biên độ lực quyền từ 64000 kg đến 128000 kg.
Chiến thần trung cấp có biên độ lực quyền từ 128000 kg đến 256000 kg.
Chiến thần cao cấp có biên độ lực quyền từ 256000 kg đến dưới 1000 tấn.
Như vậy, với việc sở hữu sức mạnh bộc phát lên đến tận gần 350 nghìn thì Lê Khanh đã chính thức đủ tư cách tự xưng mình là Chiến thần cao cấp, có thể bất cứ lúc nào xin tốt nghiệp trở thành một Giám Sát Sứ quyền cao chức trọng.
Nhưng hắn làm sao lại ngu đến mức làm vậy.
" Lực bộc phát cũng chỉ là lực bộc phát, trong chiến đấu cũng đâu thể lúc nào cũng vung ra trạng thái mạnh nhất ".
Lê Khanh gật gù, rồi lại chuyển sang lắc đầu.
Này cũng giống như một người chạy bộ vậy, ngươi có thể chạy 10s một trăm mét nhưng ngàn mét, chục ngàn mét thì sao?
Chưa kể đến trong chiến đấu còn có nhiều tình thế không phản ứng kịp, đối thủ cũng sẽ không để ngươi có thời gian thảnh thơi tụ lực tung chiêu.
Lúc này mới là thời điểm mà kinh nghiệm đối chiến lộ ra sự quan trọng của nó.
Ngoài ra, thu hoạch to lớn nhất với Lê Khanh không gì khác chính là ý cảnh ' Chấn '.
Tác động diện rộng, bỏ qua phòng ngự vật chất, tác động trực tiếp vào nội tạng yếu ớt bên trong.
' Chấn ' không mang đến cho Lê Khanh sức mạnh tăng phú như Haki, nhưng không thể phủ nhận rằng nó khiến chiến lực của hắn tăng lên một đoạn cực dài, sợ là Hành tinh cấp đối diện cũng sẽ phải đau đầu đối phó đi.
....
Bởi vì thương thế lần này có phần nặng, Lê Khanh cũng chỉ đành bỏ đi kế hoạch tiếp tục đi săn của mình mà ở nhà tĩnh dưỡng mấy ngày cuối tháng.
Điều hắn không ngờ đến là video chiến đấu của mình lại trở thành hot trend trên mạng xã hội, được hàng tỷ người trên trái đất nhìn xem, trong một đêm trở thành nhân vật danh tiếng tràn đầy.
" Cũng may, lúc đó để đề phòng thì chỉ đánh cho mấy con chuột Lĩnh chủ hấp hối, nếu không sợ là phải bị buộc tốt nghiệp sớm rồi "
Lê Khanh cười thoải mái đóng lại mạng xã hội.
Sau đó chỉnh chu toàn thân thêm một lần rồi rời khỏi học viện, đón một chiếc xe tiến về Tổng Bộ võ quán ở trung tâm căn cứ Lôi Quang.
Sớm ngày hôm nay ngủ dậy thì nhận được tin nhắn của Marco, nói là quán chủ Lôi Thần muốn gặp hắn ở tổng bộ.
Nhân tiện lần này đi nhận Vương cấp chiến cơ mà trước đó chưa có thời gian nhận luôn.
Xe con chạy băng băng trên đường phố Lôi Quang thành, khoảng 20 phút sau thì dừng lại.
Lê Khanh bước xuống, thanh toán tiền cho tài xế rồi nhìn về kiến trúc hùng vĩ trước mặt, không kiềm được hít một ngụm khí lạnh trong lòng.
Trước mắt hắn, là một cột trụ như được làm bằng thủy tinh cao mấy trăm mét, bên trong là vô số thang máy đang liên tục lên xuống nhưng tuyệt nhiên không thể nhìn thấy con người bên trong.
Bên trên đỉnh trụ là một nền đất lớn mà ở góc nhìn của Lê Khanh cũng tạm thời không biết quan cảnh thế nào.
" Sớm nghe nói tổng bộ được gọi là Thiên Không Thành, xem ra quả nhiên không giả "
Nghĩ thầm như vậy, hắn sải bước đi đến cổng, nơi mà có một người đàn ông mặc trang phục quản gia đã đợi sẵn.
" Xin chào học viên Lê Khanh, ta là Robert, được quán chủ đại nhân cử đến đón tiếp cậu "
" Xin chào ngài ". Lê Khanh không dám thất lễ vội vàng đáp lại.
Từ trên thân Robert, hắn mẫn cảm nhận ra một luồng khí thế không tầm thường, xem chừng cũng không kém hơn Marco là mấy.
" Nội tình Lôi Điện võ quán xem ra còn hùng hậu hơn vẻ ngoài thể hiện ra ". Trong lòng hắn thầm nghĩ.
" Mời đi lối này ". Robert nghiêng người ra hiệu.
Lê Khanh theo đó tiến vào, từ trên cổng lập tức có ánh sáng đỏ quét qua người hắn một lượt.
" Tích. Xác định thân phận, học viên Lê Khanh, xin mời vào "
Âm thanh điện tử vang lên.
" Cậu đừng để ý, chỉ là một chút quy trình kiểm tra để đảm bảo cho nhân viên bên trong tổng bộ thôi "
Robert đi bên cạnh giải thích cho hắn.
Hai người trước sau tiến vào thủy tinh trụ khổng lồ, bước lên một cái bục hình tròn thì lập tức được một khối lập phương năng lượng bao lại, nhanh chóng di chuyển lên trên.
Ở bên trong, Lê Khanh thậm chí có thể nhìn thấy được khung cảnh bên ngoài, cảm giác như đang bay lên vậy.
" Đây là công nghệ mô phỏng không gian lấy được từ di tích, tuy mức độ chỉ có 10% nhưng cũng đã rất chân thật rồi ". Robert nói.
Sau vài phút thì đến.
Nơi này là một quảng trường rộng lớn.
Lê Khanh đưa mắt nhìn quanh thì không kiềm được hít vào một ngụm khí lạnh, khung cảnh hùng vĩ tráng lệ thật sự không khác gì tiên cảnh.
Trời xanh, mây trắng lượn lờ, non xanh nước biết, thậm chí còn có thể nhìn thấy thác nước ở không xa.
Vô số kiến trúc xen kẽ đại thụ được xây dựng nên, mang đủ mọi loại phong cách của các nước trên thế giới, cái nào cũng tinh xảo đẹp đẽ, hệt như từ trong tranh vẽ bước ra.
Thỉnh thoảng có nhân viên mặc đồng phục từ bên cạnh tốp năm tốp ba đi ngang qua, nhìn thấy Robert đều cung kính cúi chào sau đó tò mò quan sát Lê Khanh.
" Này....". Hắn kinh ngạc đến không biết phải nói gì.
" Xin mời đi lối này ". Robert thì hoàn toàn bình tĩnh, cũng không vì biểu cảm của hắn mà ngạc nhiên gì, bởi ai lần đầu đặt chân đến đây thì đều như vậy.
Nói xong cũng tự mình dẫn đầu đi trước, Lê Khanh lập tức nhấc chân đuổi theo sau.
Hai người theo con đường lát hoa cương tiến về một tòa tháp nhỏ, có phần giống như chùa chiền của các thiền sư Tây Tạng, nhưng đồng thời cũng pha lẫn nét kiến trúc Trung Đông.
Cốc cốc!
" Quán chủ, học viên Lê Khanh đến ". Robett cung kính gõ cửa thông báo.
Lê Khanh thoáng cái đứng thẳng lưng lên, thậm chí còn có chút khẩn trương.
Hắn sắp được gặp vị Lôi Thần quán chủ trong truyền thuyết, người mà sớm mấy năm nay đã như thần long thấy đầu không thấy đuôi ít xuất hiện trước mắt người đời.
Mặc dù đọc qua nguyên tác Lê Khanh biết là tại không lâu sau, khi tiến vào vũ trụ thì những nhân vật như Lôi Thần đều không tính là gì.
Nhưng chí ít ở hiện tại, Lôi Thần vẫn là danh xứng với thực thế giới đệ nhị cường giả, thậm chí chỉ so riêng về cấp độ còn vượt lên trên cả Hồng.
" Tốt, ngươi lui đi làm việc của mình đi". Từ bên trong truyền ra một âm thanh ôn hòa, sau đó cửa lớn nặng nề mở ra hai bên, để lộ bên trong là một sảnh tiếp khách nho nhỏ, có bàn trà để giữa cùng một người đàn ông đầu trọc đang ngồi.
Không hiểu sao, nhìn vào cái đầu bóng lưỡng kia thì mọi sự khẩn trương trong Lê Khanh đều không còn sót lại chút gì.
" Vâng, quán chủ ". Robert cúi người chào rồi dứt khoát rời đi, thái độ cũng thật là đủ lạnh nhạt.
" Lê Khanh vào đây đi ".
Nam tử đầu trọc mĩm cười vẫy tay với Lê Khanh, hắn tuy đã hết khẩn trương nhưng cũng không dám chậm trễ, hít sâu một hơi nhấc chân liền bước vào.
" Ra mắt quán chủ ". Hắn cũng học theo Robert hơi cúi người nói.
" Ừ, đừng khách sáo, cứ tự nhiên ngồi xuống đi ".
Lôi Thần vẫn duy trì lấy nụ cười ôn hòa nói, nhưng Lê Khanh nhạy cảm phát hiện từ trên thân đối phương có một luồng khí thế đáng sợ đang tiềm ẩn chực trào, khiến cho lòng hắn không khỏi sinh ra cảm giác kinh sợ.
Sắc bén, cuồng bạo, hủy diệt.
Lôi Thần đúng như cái tên của mình, như một tia sét mạnh mẽ tùy thời đều có thể bùng nổ thổi bay mọi thứ.
" Đây là cường giả Hành Tinh cấp bảy sao? So với Marco tuần sát sứ thì quả thật như trời cùng đất khác biệt ". Lê Khanh thầm nghĩ.
Sau đó nhanh chóng đè ép cảm xúc trong lòng thản nhiên ngồi xuống đối diện, giữa hai người chỉ cách một bàn trà gỗ nhỏ.
Lần này đến Lôi Thần ngạc nhiên, bao lâu rồi không có ai dám tùy ý trước mặt hắn như vậy nhỉ?
Thế nên nụ cười trên mặt càng tươi, chủ động rót cho Lê Khanh một ly trà, đẩy nhẹ về phía hắn.
Lê Khanh đưa tay đón đỡ, bỗng nhiên biến sắc.
Từ trên ly truyền đến một sức mạnh khổng lồ, khiến hắn phải gồng sức tòa thân lên đón đỡ, thậm chí còn phải sử dụng đến tam trọng chiến kình mới có thể duy trì được cơ thể cân bằng.
Nếu không sợ là phải bêu xấu rồi
" Lực lượng khống chế thật đáng sợ. Nhưng tính tình này cũng quá xấu đi!". Hắn liền đánh lên cho Lôi Thần cái mác xấu bụng trong lòng.
Lôi Thần dĩ nhiên không biết kẻ trước mắt nghĩ xấu về mình, thấy hắn thành công tiếp nhận ly trà thì thần sắc càng thêm hài lòng, ôn hòa mở miệng
Trước tiên là hỏi thăm tình hình của Lê Khanh trong học viện một hồi rồi mới nói tới chuyện chính.
" Nghe Marco nói, ngươi đã có lực bộc phát ở mức Chiến Thần cao cấp "
" Đúng vậy quán chủ, nhưng tố chất cơ thể của ta vẫn chỉ nằm ở mức Chiến tướng đỉnh phong "
Lê Khanh lập tức trả lời, rất sợ bản thân giống La Phong trong nguyên tác bị ép tốt nghiệp sớm.
Phải biết hắn còn chưa sử dụng phúc lợi học viện được ngày nào đâu, ngoài ra còn có mấy hạng phúc lợi trong hợp đồng, sao có thể cam tâm rời đi như vậy được!
Mà không biết có phải nhận ra được suy nghĩ của hắn hay không mà Lôi Thần đột nhiên bật cười
" Yên tâm, sẽ không bắt ngươi thế nào. Chỉ là muốn để ngươi thay mặt học viện tinh anh Lôi Điện tham gia thi đấu với bên Cực Hạn vào ngày 15 này mà thôi "
" Thi đấu?". Lê Khanh lập tức bị nhấc lên hứng thú, đánh nhau gì đó hắn thích nhất rồi.
" Đúng vậy, ngươi cũng biết tài nguyên trên Trái Đất là có hạn, nhưng thế lực thì lại quá nhiều ". Lôi Thần từ tốn giải thích.
" Do đó để áp chế đám người kia thì ta cùng Hồng ca xưa nay đều ở một phe, cùng tiến cùng thối, tài nguyên giành được thì sẽ do đám học viên các ngươi tranh đấu với nhau "
" Mỗi năm vào ngày 15 tháng 7, giữa hai học viện sẽ tổ chức một trận đấu hữu nghị giữa ba người đứng đầu bảng xếp hạng "
" Nhưng ta chỉ mới hạng 23 "
Lê Khanh nhăn nhó, đây còn là do hắn đã đem biên độ lực quyền nâng lên 18.9 mới đạt được, giờ đã là gần kề cuối tháng rồi làm sao còn cơ hội tăng lên.
" Ngươi là ngoại lệ ". Lôi Thần lắc đầu, ánh mắt sáng quắc nhìn Lê Khanh.
" Ngươi từng đánh bại Andrew hạng 3 nên thiết nghĩ sẽ không ai phản đối đâu, huống hồ nếu có người phản đối thì...."
" Cứ đánh cho một trận là được ". Lê Khanh tiếp lời.
Hai người ăn ý nhìn nhau nở nụ cười.
" Chính là vậy. Tất nhiên ta cũng sẽ không để ngươi làm không công, ngoại trừ phần thưởng cố định khi tham gia ra thì ta còn có thể làm chủ trước hạn thanh toán cho ngươi tất cả phần thưởng trong hợp đồng ". Lôi Thần cười tủm tỉm có chút xấu xa nói.
Mà Lê Khanh nghe vậy lập tức mắng thầm một tiếng cáo già.
Rõ là biên độ lực chiến của hắn chỉ còn kém mốc 19 một chút xíu thôi, về nhà tu luyện mấy ngày hoàn toàn có thể đạt được, Lôi Thần đây là muốn tay không bắt cọp mà.
Nhưng nghĩ kỹ lại thì dường như hắn cũng không quá lỗ, có thể tiết kiệm được mấy ngày thời gian này một lần nữa đem thực lực tự thân tăng lên.
So đo thiệt hơn chốc lát, cuối cùng Lê Khanh vẫn gật đầu.
" Được, ta đồng ý, nhưng ngài hiện tại phải cho ta đổi điểm tinh thần lấy đồ vật "
" Tốt, không vấn đề gì!". Lôi Thần cười tươi búng tay một cái.
Toàn bộ căn phòng thoáng cái như tiến vào không gian đa chiều, vô số mô hình vật phẩm trôi nổi khắp nơi.
" Ngươi có hai chiến cơ, một cấp Vương một cấp Càn Khôn, nhiều thì phí nên ta tự làm chủ đem cái Vương cấp đổi thành 3 điểm tinh thần "
" Tổng điểm ngươi hiện có là 38 điểm, cứ lựa chọn thoải mái, bên cạnh mỗi vật phẩm đều có ghi rõ thuyết minh cùng bảng giá "
" Vâng ".
Lê Khanh đáp lại một tiếng, sau đó bắt đầu chuyên tâm vào sự nghiệp chọn đồ của mình, muốn từ bên trong chọn ra những thứ phù hợp cũng không phải chuyện đơn giản.
* Ở chương 21 mình có paste thiếu một đoạn, là về việc Hắc Thần trang chỉ có tố chất Chiến Thần mới nhận chủ được, cùng với chiến cơ Vương cấp cần đến tổng bộ nhận. Đã sửa lại, mong các bạn thông cảm!
0