0
Trong căn phòng của Lôi Thần ở tổng bộ.
Lê Khanh dạo bước qua từng món mô hình ba chiều vật phẩm lơ lửng trên không trung, cẩn thận đọc từng dòng chú thích.
Trong số này, cũng đã được phân thành mấy loại lớn xếp theo hàng, lần lượt là : bí tịch, khoa học kỹ thuật sản phẩm, trang bị, thảo dược linh vật.
Mỗi loại ít thì mười mấy món, nhiều phải lên đến cả trăm, mỗi thứ đều hiếm khi xuất hiện bên ngoài đến nghe còn chưa nghe tên, nhưng theo mô tả thì công dụng tuyệt phẩm.
Lôi Thần cùng Hồng không hổ là đệ nhất đệ nhị cường giả trên Trái Đất, kho chung của hai người tích nhiều trân bảo thế này chỉ cần lộ ra thì ai cũng phải thèm thuồng.
" Kho chung đã vậy thì kho riêng còn đến thế nào?". Lê Khanh tò mò nhưng rất nhanh ném ra khỏi đầu tập trung vào việc trước mắt.
Trang bị là mục đầu tiên hắn bỏ qua.
Có Haki vũ trang, sau này cộng thêm Hắc Thần trang nữa thì khả năng phòng ngự của hắn không hề thua kém quái thú, cần gì phải đeo thêm cho nặng thân khiến tốc độ giảm xuống.
Đầu tiên gây chú ý chính là bí tịch.
" Tinh thần niệm sư cơ sở : giới thiệu về các phân nhánh tinh thần niệm sư, cùng một số kỹ thuật cơ bản của mỗi nhánh. Giá trị : 3 tinh thần "
Nếu Lê Khanh nhớ không lầm, cái này trong nguyên tác là một trong những vật được La Phong đổi lấy, xuất xứ từ di tích văn minh số 9 thuộc truyền thừa của hệ phái Vẫn Mặc Tinh, chủ yếu là về tinh thần công kích cùng ngự vật sư, cường hóa hệ hoàn toàn không có đề cập tới.
Lắc đầu, bỏ qua.
Hành động này của hắn khiến cho Lôi Thần kế bên khó hiểu, theo thông tin thu thập được thì Lê Khanh vẫn là một tinh thần niệm sư, tuy thực lực không xác định mạnh yếu vì rất ít sử dụng nhưng cũng phải hứng thú với bí tịch chuyên dụng này chứ.
Nghĩ không ra thì hỏi, thẳng thắn chính là tác phong của Lôi Thần từ trước đến giờ
" Bởi vì niệm lực của ta là đặc biệt, không có thiên phú với ngự vật hệ ". Lê Khanh cũng không giấu diếm, dù sao Marco cũng thấy qua rồi thì cứ huỵch toẹt luôn cho xong.
Đưa cánh tay được phủ đầy Haki ra cho Lôi Thần xem, khiến đối phương tò mò sờ mó, miệng thì " chậc chậc " không ngừng.
" Ta gọi nó là niệm lực cường hóa ". Lê Khanh rút nhanh tay lại, âm thầm lấy khăn lau những chỗ vừa bị sờ qua.
Tiếp tục chọn đồ.
Nhưng thật sự khó lựa chọn, bởi chính bản thân hắn cũng không biết thứ nào là bảo vật tốt cho bản thân, cũng không thể tham khảo nguyên tác vì con đường hắn đi quá khác biệt so với La Phong.
" Đúng rồi, hệ thống, ngươi có thể lọc ra cho ta những thứ cần thiết hay không ?"
Việc gì khó, hệ thống lo, những thứ phiền não cần kiến thức này vốn không phải thế mạnh của hắn.
" Có thể, cần 1056 điểm tích lũy ". Hệ thống vô cảm trả lời
Lê Khanh "..."
" C·hết hệ thống, còn có mấy điểm lẻ ngươi cũng thèm. Cho ngươi đó, mau mau làm việc đi!"
" Keng. Đã xác nhận, tiến hành lọc ra vật phẩm hữu ích. Lọc hoàn tất!"
Theo âm thanh vừa dứt, trước mắt Lê Khanh đột nhiên có chút thay đổi, trong hàng trăm vật phẩm đột nhiên có hai cái sáng rực lên ánh vàng thiếu điều mù mắt chó của hắn.
Len lén nhìn Lôi Thần, đôi phương không có hiểu hiện gì khác thường nên hẳn là chỉ có hắn mới nhìn thấy được, vội vội vàng vàng đi đến vật phẩm đầu tiên.
Là hai mảnh dẹp hình tròn đang trôi nổi, to chỉ bằng nửa bàn tay, một mặt còn được khắc vô số hoa văn thần bí kỳ lạ.
" Keng. Phi Thiên Vũ, bảo vật niệm lực hệ cường hóa, khi truyền niệm lực vào sẽ mọc ra một đôi cánh, gia tăng tốc độ phi hành ". Đây là hệ thống cho ra đánh giá, chu đáo thế này thì 1000 điểm xem như có giá trị.
30 tinh thần, không đắt, mua.
Vật phẩm còn lại nằm ở trong nhóm thảo dược linh vật.
Lê Khanh vốn cũng để ý đến mấy loại thảo mộc chi linh tại đây nhưng hệ thống nói không, thứ nó chọn là một quả trứng nhỏ màu trắng có hoa văn lam nằm im trong một góc.
Thứ này rất rẻ, chỉ có giá trị 2 điểm tinh thần.
" Keng. Trứng c·hết của Bạch Hải Long Thú, một trong mười hai huyết thống đỉnh cao của Tinh Không Cự Thú, tuy đ·ã c·hết nhưng có thể thông qua bí pháp đặc thù hấp thu tàn dư huyết mạch còn sót lại bên trong, có thể khiến huyết mạch Saiyan của ký chủ tiến lên trung cấp "
Lê Khanh hô hấp lập tức cứng lại, bốn chữ huyết mạch trung cấp như có ma lực cào vào trong lòng hắn.
Đến khi tỉnh lại thì ngón tay đã điểm mua lúc nào không hay.
" Khá lắm, một viên tinh cầu trong hàng ngàn ngàn tỷ tinh cầu ngoài kia vậy mà có đến tận hai quả trứng Tinh Không Cự Thú rơi xuống, cũng không biết loại vận khí cứt chó gì "
" Cũng may thứ này là trứng c·hết, bằng không sợ là làm gì còn cơ hội cho con người sinh tồn đến ngày nay "
Lê Khanh thở dài trong lòng, sau đó còn lại sáu điểm thì tùy tiện mua lấy một viên thiên niên mộc tâm nữa là xong.
" Ngươi lấy quả trứng đó làm gì? Ta với Hồng đạt được nó trong thời Đại Niết Bàn, nghiên cứu bao nhiêu năm mà cũng không có kết quả, bỏ đi thì tiếc nên mới đặt đại ở đây ". Lôi Thần tò mò hỏi
" Không có gì, chỉ là thấy thú vị nên mua về chơi thôi ". Lê Khanh dĩ nhiên sẽ không nói thật, cũng may sau đó Lôi Thần cũng không tiếp tục truy hỏi làm gì.
Phất tay khiến căn phòng trở về bình thường, hai người thản nhiên ngồi đối diện uống trà với nhau, mỗi người một suy nghĩ.
Chợt, Lê Khanh nhớ tới gì đó, đột nhiên nhìn chăm chú vào Lôi Thần khiến người sau cũng có chút giật mình
" Làm gì?? Ta không chơi gay!". Lôi Thần ra vẻ hoảng sợ nói.
" Phi, ai chơi gay với ngài, không đúng, ta cũng không chơi gay ". Lê Khanh thiếu điều muốn lộn cái bàn gắt lên.
" Tốt, vậy là chuyện gì?". Lôi Thần tủm tỉm cười, thái độ thay đổi nhanh còn hơn crush trở mặt.
" Ta muốn ngài tiến hành chỉ đạo trực tiếp trong bảy ngày "
Điều khoản phúc lợi thứ nhất trong hợp đồng
" Nếu bên B có thể trước ngày 1 tháng 8 năm 2056 lọt vào top 25 trên Thiên Bảng thì có thể nhận được một phần Long Tâm huyết trị giá 5 tỷ đô, có thể chọn Hồng hoặc Lôi Thần làm sư phụ, nếu không bái sư thì có thể yêu cầu được một người chỉ đạo trong bảy ngày "
Lê Khanh hiện tại đã là hạng 23 trên Thiên Bảng, hoàn toàn đủ điều kiện yêu cầu phúc lợi như trên.
Trong mắt hắn, bảy ngày chỉ đạo này chính là vô số điểm tích lũy đang chờ trước mặt.
Chỉ đạo mà, không thực chiến là đâu có được đúng không??
Ngày đánh ba, không, năm lần hẳn cũng chẳng quá đáng đâu ha??
" Cường giả Hành tinh cấp 7 như Lôi Thần không biết có thể mang lại cho ta bao nhiêu điểm đây? Nghĩ tới thôi là đã thấy hưng phấn rồi!". Lê Khanh âm thầm liếm môi nghĩ.
" Ta còn tưởng cậu sẽ chọn bái sư cơ, haiz, thật là đau lòng ".
Lôi Thần trưng ra vẻ mặt buồn bã thở dài, sau đó cười tủm tỉm đứng dậy ngoắc tay ra hiệu Lê Khanh đi theo mình.
Hai người theo thang máy bước lên tầng cao nhất của tòa tháp, hóa ra là một căn phòng tu luyện được bọc bởi một lớp hợp kim cực dày.
" Bản thân ta xưa nay không thích dùng lời nói ". Lôi Thần đứng ở giữa phòng sờ lên đầu trọc bóng lưỡng cười.
" Muốn chỉ đạo, vậy thì hãy dùng nấm đấm mà cùng nhau cảm nhận "
Nói tới đây thì đột ngột cười lạnh, quanh thân lấp lóe tia điện hóa thành ánh chớp lao đến trước mặt Lê Khanh
" Uy, này, chờ...."
" Aaaaaa...đau...đừng đánh mặt...."
" Khốn nạn....ngươi đánh vào đó làm gì.....aaaaa "
Rất nhanh, trong phòng huấn luyện vang lên tiếng hét thảm không ngừng, kéo dài suốt tận bảy ngày bảy đêm mới chấm dứt.
...
Bảy ngày sau.
Cánh cửa hợp kim mở ra, Lôi Thần sảng khoái bước ra ngoài, hơi chỉnh lại áo bào trắng nhăn nhúm trên thân rồi hóa thành ánh chớp từ cửa sổ bay đi mất.
Để lại Lê Khanh nằm bẹp giữa sàn, xanh một khối, tím một khối hoài nghi nhân sinh nhìn lên trần nhà.
" Khốn nạn Lôi Thần, ngươi cứ đợi mà coi, ngày nào đó ta nhất định trả lại mối hận ngày hôm nay. Ai ui đau đau đau "
Ôm lấy đầu máu, Lê Khanh chật vật ngồi dậy, mua từ hệ thống ra hai lọ thuốc trị thương một uống một bôi vào trên người.
Dược hiệu tốt đẹp, cộng thêm sức hồi phục cao nên chẳng mấy chốc cơ thể hắn đã lành lặn như cũ, chỉ có quần áo xốc xếch chỗ rách chỗ không trông nhếch nhác vô cùng.
" Hệ thống, tổng cộng được bao nhiêu điểm?". Đây là thứ hắn quan tâm nhất hiện tại, bảy ngày chịu cực chịu khổ chính là chờ giây phút này.
" Keng. Ký chủ hiện có 105500 điểm tích lũy ". Hệ thống rất nhanh cho ra hồi đáp.
Lê Khanh lập tức cười miệng ngoác tới mang tai, vung tay đấm đấm vào không khí.
" Phát, có vậy chứ. Không uổng công bị ăn hành ngập mồm "
Có số điểm này, chỉ cần tính toán hợp lý thì sẽ mua được rất nhiều thứ hữu ích, Lê Khanh đã không kịp chờ đợi muốn nhanh chóng trở về nhà rồi.
Nhưng không thể gấp, bên ngoài vẫn còn một cái chiến cơ cấp Càn Khôn còn đang chờ hắn ra nhận chủ.
Nghĩ tới đây, Lê Khanh điều chỉnh hô hấp cố gắng bình tĩnh lại, nhìn toàn thân rách như ăn mày thì cũng chỉ thở dài đành chịu rồi bước ra ngoài.
Ở cửa chính, mặc quản gia phục Robert đã đứng đó đợi sẵn, trên tay cầm một cái áo khoác đen đưa cho Lê Khanh
" Cảm ơn ông, Robert". Hắn mừng muốn rớt nước mắt nhận lấy.
Hình tượng bản thân xem như còn giữ được.
" Chiến cơ của cậu cùng các vật phẩm khác đã chuẩn bị sẵn sàng đằng kia, mời đến đó để làm thủ tục nhận lấy "
Lê Khanh theo Robert chỉ nhìn tới, thì thấy ở một khoảng sân rộng không xa đang đậu một chiếc chiến cơ lấy màu bạc làm chủ, xen lẫn những họa tiết trang trí đen đỏ sắc, vô cùng bá khí.
Từ đây nhìn lại, chiến cơ có hình dạng tam giác nhưng các góc không nhọn, có phần giống với giọt nước, những đường thì cong mềm mại uyển chuyển, còn những bộ phận ngoài thì nhô lên tràn đầy dã tính, sự kết hợp đối lập mà hoàn mỹ này khiến nó như một tác phẩm nghệ thuật tuyệt đẹp.
Lê Khanh đi đến, dùng tay vuốt ve bên ngoài chiến cơ, trên tay truyền đến cảm giác lành lạnh khiến hắn biết đây là sự thật.
" Ta cũng là người đàn ông có chiến cơ của riêng mình rồi ". Trong lòng hắn hưng phấn dị thường.
" Chiến cơ mẫu Càn Khôn, độ dài 20m, sải cánh 30m, được làm từ hợp kim Khắc La số chín có thể chịu được quái thú Vương cấp công kích "
" Bên trên trang bị 18 khẩu súng laser, 3 khẩu pháo UHF có thể b·ắn c·hết quái thú cấp Lĩnh Chủ, tốc độ bay tối đa là 112 Mach ". Robert đứng bên cạnh giới thiệu.
" Loại cấp bậc chiến cơ này là không có đối ngoại bán ra, toàn thế giới chỉ có Lôi Điện võ quán cùng Cực Hạn võ quán là có khả năng sản xuất. Tổng cộng lại không quá hai mươi chiếc "
Lê Khanh thậm chí nghe ra trong giọng nói Robert có chút chua, hiển nhiên chính ông ta cũng không có cho mình một chiến cơ cấp bậc này.
" Đây là hàng mới chưa qua sử dụng, do đó sẽ cần một quá trình để hệ thống trí năng bên trong nhận chủ ". Nói rồi, Robert lấy ra bảng điện tử bắt đầu thao tác.
Một tia sáng từ trên chiến cơ phủ xuống Lê Khanh, sau đó theo tiếng " Két " thì cửa khoang mở ra, Robert ra hiệu cho Lê Khanh tiến vào.
" Công việc của ta đến đây là kết thúc, những chuyện tiếp theo sẽ do trí năng bên trong hướng dẫn ngươi. Học viên Lê Khanh, tạm biệt "
" Tạm biệt, xin cảm ơn ngài rất nhiều ". Lê Khanh không dám thất lễ vội cúi người chào.
Đợi Robert đi xa, hắn mới xoa xoa tay tâm trạng vui vẻ tiến vào trong khoang.
Ầm!
Cửa khoang ầm ầm đóng lại.