Lê Khanh nhấc chân, đi qua khỏi bờ cát, tiến vào bên trong rừng rậm.
Nơi đây cây cối tươi tốt, chủng loại phong phú đa dạng, thậm chí còn có nhiều loài nấm cùng thực vật kỳ lạ rực rỡ mà hắn chưa bao giờ thấy qua.
Chỉ là vẫn không hề có âm thanh sinh mạng nào tồn tại.
Đi bộ ước chừng năm sáu mươi mét, Lê Khanh tiến vào một vùng biển hoa, bên trong mọc lên đủ loại hoa màu sắc tiên diễm, ở giữa gần với cây đại thụ lại là một cái phấn hồng sắc hoa khổng lồ, thân dưới là vô số sợi dây leo trải rộng toàn bộ khu vực vài trăm mét.
Muốn vào sâu bên trong thì nhất định phải bước qua.
" Hoa ăn thịt biến dị ". Lê Khanh lẩm bẩm.
Từ sau Đại Niết Bàn, quái thú biến dị có ở khắp nơi, nhưng thực vật biến dị thì lại rất ít xuất hiện, nơi sinh ra nhiều nhất là ở rừng rậm Amazon thuộc Châu Mỹ.
Tuy nhiên, mỗi một cây thực vật biến dị như thế đều có thực lực siêu cường, thấp nhất đều là Lĩnh chủ cấp sơ kỳ, còn cao thì Hành Tinh cấp cũng không phải không có.
Một bước bước ra, sóng chấn động lan tràn.
Những bông hoa mềm mại khẽ lắc lư tạo thành một làn sóng đủ mọi màu sắc vô cùng thích mắt, nhưng với Hoa Ăn Thịt thì không như vậy, nó chỉ cảm thấy toàn thân đều đau nhức vô cùng, chút bản năng ít ỏi còn thua cả quái thú lập tức làm ra phản ứng.
Viu viu viu.
Vố số rễ cây từ dưới đất chui lên đánh tới, bên trên thì là dây leo xanh chằn chịt chặn kín mọi đường lui của Lê Khanh.
" A, phiền phức rồi. Họ thực vật có kháng tính cực cao với sóng chấn động "
Lê Khanh gãi nhẹ đầu cười khổ.
" Chấn " ý cảnh tuy mạnh nhưng không phải vô địch, nó có tác dụng mạnh nhất là đối với các loại huyết nhục máu thịt, tiếp đó là năng lượng dịch thể, cuối cùng mới là dạng vật chất cứng như gỗ, đá, kim loại, thủy tinh...bởi những vật chất này đều có tính chất dẫn sóng rất mạnh.
Toàn bộ sóng chấn động truyền vào thân Hoa Ăn Thịt cuối cùng đều chui ra mà không để lại thương tích lớn lao gì.
" Đây là một điểm yếu, trở về nên tìm mua một loại chiến pháp gì đó bù đắp lại mới được "
Đối mặt công kích phô thiên cái địa sắp tới nhưng Lê Khanh vẫn tỉnh như bưng có thời gian nghĩ thầm, sau đó Phi Thiên Vũ chợt hiện ra sau lưng, chỉ khẽ đập một cái đã đẩy thân hình hắn như đạn pháo bắn mạnh về trước.
Toàn bộ rễ cây cùng dây leo cản đường đều bị b·ạo l·ực thổi bay.
" Sức mạnh chính là nghệ thuật ". Miệng phun ra câu nói của một nhân vật anime nào đó, hắn chớp mắt xuất hiện ngay trước mặt Hoa Ăn Thịt, đóa hoa khổng lồ lập tức nở bung ra để lộ cái miệng với vô số răng nhọn lởm chởm ở bên trong.
Một mùi h·ôi t·hối nồng nặc lập tức truyền đến
" Kiếp sau nhớ giữ sạch răng miệng vào ".
Lê Khanh cau mày ghét bỏ nói, sau đó vung quyền đấm mạnh, tứ trọng chiến kình cùng haki cùng lúc điệp gia lên.
Oành!!
Vô số mảnh hoa vụn bay đầy trời, chất lỏng màu xanh lục tí tách chảy xuống.
Lê Khanh dùng phi đao đào lên gốc hoa, ở bên dưới quả nhiên xuất hiện một viên tinh thể màu xanh nho nhỏ.
" Không phải thiên niên mộc tâm nhưng nguồn năng lượng bên trong cũng khá dồi dào, màu sắc tươi đẹp, đem về làm quà tặng cho chị Iris vậy "
Lê Khanh nhớ tới cô nàng hàng xóm người Nga nóng bỏng ở học viện thì mỉm cười, đối phương sau khi biết hắn đột nhiên tốt nghiệp về quê thì lập tức nổi giận đùng đùng, còn nói cái gì mà chủ nhật này sẽ bay đến tính sổ.
Chuẩn bị chút quà làm dịu có lẽ cũng là chuyện tốt!!
Đút viên tinh thể vào trong túi, Lê Khanh tiếp tục vào sâu bên trong, ở tại một vườn chuối khổng lồ thì thấy chín cây liễu khổng lồ đang sừng sững đứng thẳng, cành liễu mềm mại bay múa trong gió như đang đùa giỡn cùng nhau.
Trong đó, tám cây là có đường kính thân ước tầm một thước, cây còn lại lên đến ba thước hẳn chính chính là Vạn Năm Liễu Vương đi.
Gọi Vương vậy thôi nhưng thực chất thực lực nó cũng chỉ mạnh hơn Học Đồ cấp 9 một chút, trong nguyên tác chính là bị ba bốn Chiến Thần cao cấp của Liên Minh HR hợp lực đánh ngã c·ướp đi mộc tâm.
" May cho các ngươi là mộc tâm với ta hiện tại không còn tác dụng rồi, nếu không ta cũng không ngại hớt tay trên La Phong một lần đâu ".
Lê Khanh nhủ thầm, sau đó cũng không tự tìm phiền phức mà lựa chọn đi vòng qua, ở một khu vực đá cứng gần đó thì dừng lại, lấy ra bốn thanh phi đao SS điều khiển chúng hợp lại thành mũi khoan đơn giản rồi đào sâu vào lòng đất, tạo thành một cái hang động.
Bụi đất bay tứ tung, Lê Khanh phảng phất hóa thân máy khoan đất ngày càng thêm thâm nhập sâu xuống dưới.
Hắn không có thiên phú làm khống vật sư là không giả, cho dù niệm lực hiện tại đã là Học Đồ cấp chín nhưng vẫn chỉ miễn cưỡng điều khiển cùng lúc được 4 thanh phi đao, so với khống vật sư bình thường còn thua xa nói chi tới La Phong cùng lúc điều khiển 16 thanh phi đao.
Thật không biết là thế nào làm được?
" Hừm, nhớ không lầm thì Vẫn Mặc Tinh Hào là nằm ở độ sâu 15000 mét đi ". Lê Khanh vừa cực tốc chui xuống vừa suy nghĩ, hiện tại đã đến độ sâu 5000m rồi.
" Nếu đột nhiên tìm đến hẳn sẽ khiến Ba Ba Tháp sinh ra hoài nghi, chi bằng cứ dừng lại ở mốc 1 vạn mét đi, hi vọng không xui xẻo đụng trúng Ma Vân Đằng "
Trên Vụ Đảo này, Xúc Thủ Thú Vương Lê Khanh không sợ, thứ hắn kiêng kị chỉ có Ma Vân Đằng.
Như đã nói, sóng chấn động đối với thực vật loại uy h·iếp rất có hạn, lực quyền đánh vào thân dây leo của Ma Vân Đằng cùng không sinh ra được bao nhiêu sát thương.
Tuy chính Ma Vân Đằng lực công kích cũng không lớn nhưng được cái nó có nhiều dây, một khi bị quấn chặt lại sẽ cực kỳ phiền phức, bị bao thành kén thì chẳng khác nào ba ba trong hũ bị mài tới c·hết mới thôi.
Có thể nói là khắc chế Lê Khanh gắt gao, khiến hắn mười phần thực lực không phát huy ra được một.
" Keng. Làm chủ nhân của Cuồng Chiến hệ thống thì làm sao lại sợ hãi, phát động nhiệm vụ thu phục : chính diện đánh bại Ma Vân Đằng, cưỡng chế khiến nó nhận chủ. Thưởng : Vũ Trụ bí bảo - Chưởng Nguyên Bình "
" Thất bại : hệ thống đem huyết mạch Saiyan giáng xuống sơ cấp "
Lê Khanh : "...."
" Ta xxx ngươi hệ thống, đúng là sợ cái gì ra cái đó mà ". Thân hình Lê Khanh dừng lại động tác, sắc mặt cực độ khó coi.
Hưởng qua sức mạnh của huyết mạch trung cấp mang lại thì Lê Khanh làm sao cam tâm chịu trở về sơ cấp, đến lúc đó tìm đâu ra một viên trứng Bạch Hải Long Thú về nâng lên lại, thậm chí còn chưa biết giáng cấp như vậy có để lại di chứng gì hay không?
Hệ thống đây là đang bắt chẹt hắn không làm không được!
" Nếu vậy cũng phải đưa ra cái giá xứng đáng chứ ". Lê Khanh hung hăng nghĩ thầm, sau đó bắt đầu tìm hiểu xem công dụng của thứ được gọi là Vũ trụ bí bảo - Chưởng Nguyên Bình kia.
Không xem thì thôi, vừa xem qua thì nước miếng cũng đã sắp chảy ra rồi, thật sự quá mê người.
" Chưởng Nguyên Bình: liên tục hấp thu năng lượng vũ trụ xung quanh để ngưng tụ ra Lục Mộc Nguyên Dịch, vô hiệu với sinh vật sống nhưng một giọt có thể giúp sinh mạng hệ thực vật tiết kiệm 20 năm phát triển bình thường, giới hạn đến Bất Hủ cấp"
Làm sao từ chối??
Có thể từ chối sao??
Dĩ nhiên là không rồi!!
" Hệ thống ngươi nói đúng, thân là chiến binh tộc Saiyan ta làm sao có thể thấy khó rút lui. Nhưng ta không biết nó ở đâu thì làm sao mà đánh, ngươi không ngại thì cho cái bản đồ cụ thể địa điểm được không ?"
Lê Khanh quả quyết quay xe, chim c·hết vì mồi n·gười c·hết vì tài.
Tài có nhiều nghĩa nhưng đối với Lê Khanh hiện tại thì chính là tài nguyên, có Lục Mộc Nguyên Dịch thì hắn như thấy vô số tiền tệ vũ trụ đang chảy vào túi, đến lúc đó căn bản không cần tài sản Hô Diên Bác để lại hắn vẫn có thể sống khỏe sống tốt.
Ngu sao mà không làm!
" Keng. Ký chủ thật không có liêm sỉ ". Hệ thống rất máy móc đá điểu thẳng mặt hắn một câu, nhưng cũng không từ chối mà chỉ ra chỗ ở cụ thể của Ma Vân Đằng.
" Tiếp tục tiến xuống ba ngàn mét, rẽ qua hướng hai giờ thêm một ngàn mét nữa sẽ gặp phải Ma Vân Đằng đang ngủ say ". Hệ thống nói.
" Cảm ơn ". Lê Khanh cười tủm tỉm gật đầu, sau đó một hơi....
Đào thẳng xuống 10 ngàn mét, rơi vào trong một tầng địa chất kiến tạo trống thì mới ngừng lại, hoàn toàn né qua Ma Vân Đằng.
" Ký chủ làm gì??". Hệ thống cũng mộng bức, đây là muốn từ bỏ hay sao?
Nhưng đáp lại chỉ là cái nhún vai cùng câu nói gợi đòn của Lê Khanh : " Đâu, ai làm gì đâu, chỉ là thấy trong nhiệm vụ cũng không ghi thời gian nên muốn tìm cách gia tăng thêm thực lực rồi mới tính mà thôi "
" Hệ thống đại nhân chắc sẽ không vì vậy mà dự định mặt dày đến nổi lâm thời thay đổi nhiệm vụ đi, phải không?". Hắn cười tủm tỉm nói với hệ thống, khiến kẻ sau cũng nhất thời im lặng không biết phải trả lời thế nào.
Không đổi, không đổi thì đợi Lê Khanh tìm được Ba Ba Tháp, sử dụng Mộc Nha Tinh đem cấp độ tăng lên đến Hành Tinh cấp rồi quay lại bán hành Ma Vân Đằng.
Như vậy thì có khác quái nào đưa không Chưởng Nguyên Bình cho hắn??
Còn lâm thời thay đổi, thì khác nào thừa nhận bản thân sai lầm, mặt mũi hệ thống để đâu?
Mặt mũi người tạo ra hệ thống lại để đâu??
Nghẹn khuất hồi lâu, cuối cùng nó vẫn thật là không đủ mặt dày để làm chuyện đó, chỉ có thể máy móc để lại một câu : " Ký chủ thật vô sỉ " rồi cúp nguồn luôn.
Lê Khanh nghe vậy mới thoáng thở dài một hơi, tâm trạng căng thẳng cũng buông lỏng xuống, trên môi nở nụ cười thắng lợi
" Đầu óc cũng là một phần thực lực đâu, sơ hở lớn như vậy mà không tận dụng thì cũng thật phí của trời ".
* Có ai thấy Chưởng Nguyên Bình nghe quen tai không, cười tủm tỉm.jpg
0