0
Vụ Đảo, sâu trong lòng đất 10 nghìn mét.
" Viên thứ 23, Ba Ba Tháp vì để tìm truyền nhân cho Hô Diên Bác xem ra thật chịu bỏ vốn, cũng không sợ ta nhặt xong Mộc Nha Tinh rồi chạy mất "
Cầm lên một viên tinh thể trắng ngà bỏ vào balo, Lê Khanh nói thầm trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn diễn ra bộ mặt nhà quê thấy vàng mà hưng phấn tìm kiếm khắp nơi.
Biểu cảm đó, thần thái đó, kiếp trước không đi làm diễn viên thật là một sự là lãng phí nhân tài.
Tầng giữa lớp kiến tạo này giống như một mê cung vậy, đi vài chục mét lại gặp một ngã ba ngã tư, nếu không phải mùi của Mộc Nha Tinh quá nồng nàn thì thật sự là khá là khó để tìm kiếm hết được.
Cánh mũi khẽ nhíu, Lê Khanh men theo ngã rẽ bên trái ngày càng tiến sâu xuống hơn.
Tí tách
Được tầm trăm mét, phía trước truyền đến tiếng giọt nước rơi, cùng với đó là mùi hương Mộc Nha Tinh dày đặc đến đỉnh điểm.
" Viên thứ 24 ". Lê Khanh mỉm cười, chân khẽ phát lực lập tức chạy như bay đến.
Một viên Mộc Nha Tinh yên tĩnh nằm trên khối đá, xung quanh là một cái hồ nhỏ do thạch nhũ phía trên liên tục nhỏ nước xuống tạo thành.
Ầm!!
Gàooo!
Có điều, không đợi Lê Khanh kịp động thủ thì từ bên dưới nền, một cái miệng rộng bỗng phá đá chui ra, một ngụm nuốt trọn cả khối đá cùng viên Mộc Nha Tinh vào bụng.
Khí tức hùng hồn từ người nó tỏa ra không hề kém cạnh so với Thâm Hải Hắc Giao Vương mà Lê Khanh từng đụng độ trước đây, hơn nữa theo Mộc Nha Tinh vào bụng thì còn càng ngày càng trở nên mạnh mẽ.
" Địa Giáp Long vương cấp ". Sắc mặt Lê Khanh nghiêm nghị lại, Hắc Thần trang trong chớp mắt bao phủ lấy toàn thân.
Địa Giáp Long, một chủng tộc quái thú do giun đất trong thời kỳ Đại Niết Bàn biến dị thành, hình thể không quá to lớn như các loại quái thú khác nhưng sở hữu lớp da cực kỳ cứng rắn, dịch thể phun ra từ chúng có khả năng ăn mòn cả hợp kim cấp 9, lại đặc biệt giỏi về độn thổ cực kỳ khó đánh giết.
Cũng may, Địa Giáp Long trời sinh chán ghét ánh sáng mặt trời, chỉ chui rúc sống sâu dưới lòng đất ở giữa các lớp kiến tạo, nhờ vậy mà con người bớt đi một đối thủ hùng mạnh.
Gàoooo!
Địa Giáp Long Vương như rắn dựng thẳng thân, hai mắt nhỏ đỏ lòm chằm chằm nhìn lấy Lê Khanh.
" Không đúng, nó đang nhìn balo sau lưng mình, nó biết bên trong có số lớn Mộc Nha Tinh ". Lê Khanh giật mình hiểu ra, Địa Giáp Long Vương rõ ràng là bị mùi hương của Mồm Nha Tinh hấp dẫn tới.
Cũng chỉ có nó lấy lòng đất làm sân nhà mới có thể nhanh chóng tìm tới được thế này!
" Tốc chiến tốc thắng, cố gắng không đánh động Ma Vân Đằng "
Suy nghĩ chạy nhanh qua đầu, sau đó Lê Khanh cũng không hề giữ lại mà đem hơn phân nửa Ki dung nhập vào haki vũ trang.
Màu đen tuyền dần rút đi nhường chỗ cho lớp năng lượng vàng kim óng ánh, từng tia sét vàng cao quý hiện ra quấn quanh trên cánh tay phải Lê Khanh.
Tứ trọng chiến kình, ý cảnh " chấn " tầng hai, khiến uy lực một quyền tiếp theo của Lê Khanh được tăng cao đến một mức độ không tưởng.
Trong khoảnh khắc này, Địa Giáp Long Vương lần đầu trong đời cảm nhận được hơi thở của tử vong.
Cuộc sống quá mức an nhàn dưới lòng đất khiến nó sinh lòng sợ hãi.
Nhưng Lê Khanh hoàn toàn không để cho nó có cơ hội bỏ trốn.
Phi Thiên Vũ chớp động, toàn thân hóa thành tia chớp vàng cực tốc bay đến, quyền kình như điện phá khí vung ra.
Như một loại bản năng tự vệ, Địa Giáp Long Vương đem toàn bộ nguyên năng trong cơ thể dồn vào cường hóa lớp giáp đen trên người, khiến những hoa văn tím nhạt trên đó phát sáng lên.
Oanh! Oong~~~~
Quyền đầu chạm vào lân giáp.
Một vòng xung kích khiến không khí rung lên nổ bắn ra, chấn động bốn phương tám hướng, toàn bộ lớp kiến tạo đều run rẩy như có thể sụp xuống bất cứ lúc nào.
Gào!
Địa Giáp Long Vương kêu lên thảm thiết, lớp giáp trên đầu nó bị đánh lõm vào một khối hình nắm đấm sâu mấy phân, hạ tầng sóng chấn động cường liệt xuyên qua đem não nó xoắn thành một đoàn nhão nhoẹt.
Cơ thể to lớn ầm ầm ngã xuống.
" Bản năng chiến đấu so với Thâm Hải Hắc Giao Vương thì còn kém xa ". Lê Khanh hai chân đáp đất thầm lắc đầu, hoàn cảnh sống quá an nhàn không có đối thủ đã khiến Địa Giáp Long Vương trở nên quá mức khù khờ, gặp phải nguy cơ liền không biết nên ứng đối ra sao.
Viu viu
Hai thanh phi đao từ trong balo bay ra, cắt sâu vào phần bụng Địa Giáp Long Vương lấy ra viên Mộc Nha Tinh đã bị tiêu hóa một ít, cơ thể nó đã chết nên lớp giáp cũng không còn cứng rắn như trước nữa, khiến hắn cũng dễ dàng hơn không ít.
Lê Khanh cầm Mộc Nha Tinh, chùi chùi dịch thể dính bên trên rồi không hề ghét bỏ mà thu lại, tiếp tục tiến lên.
Xác thú Vương cũng là đồ tốt nhưng hiện tại không có thời gian, nên hắn đành tiếc nuối để lại.
....
Vẫn Mặc Tinh Hào.
" Thứ năng lượng cao cấp kia là Đấu Khí sao? Uy năng thật đáng sợ ". Ba Ba Tháp chăm chú vào cảnh tượng chiến đấu của Lê Khanh, sự che chắn của Hắc Thần Trang trước thủ đoạn của nó là hoàn toàn vô dụng.
Sức mạnh tăng phúc đáng sợ của Ki khiến Ba Ba Tháp rung động thật lâu, nó từng theo hầu chủ nhân Hô Diên Bác sống qua vô số kỉ nguyên, đi dạo khắp nơi trong vũ trụ nhưng cũng chưa từng nhìn thấy thứ sức mạnh cao cấp này bao giờ.
" Hèn gì Đấu Khả Thánh Tộc bị hủy diệt, nếu để bọn họ sống mà sinh sôi phát triển thì sớm muộn gì cũng trở thành siêu thế lực cự đầu, đám người đứng đầu vũ trụ kia tuyệt đối sẽ không để việc đó xảy ra ".
Ba Ba Tháp lẩm bẩm nói, sau đó ánh mắt sáng lên tràn đầy hứng khởi.
Cũng không tiếp tục thử thách Lê Khanh nữa làm gì mà xuất ra càng thêm nhiều Mộc Nha Tinh dụ dỗ hắn đi đến Vẫn Mặc Tinh Hào.
Lê Khanh bên ngoài đột nhiên phát hiện số lượng Mộc Nha Tinh tăng vọt, từ mỗi nơi một viên vậy mà đã trở thành hai viên.
Dĩ nhiên hắn rất vui lòng nhìn thấy cảnh này, một đường vui vẻ nhặt bảo tiến tới.
" Ui da "
Đi đi một lúc, cũng không biết đã xuống sâu thêm bao nhiêu thì đột nhiên dưới chân truyền đến cảm giác đau nhói.
Như một bản năng, Hắc Thần trang cùng haki lập tức bao trùm toàn thân, nhảy lùi ra sau vài bước ngưng trọng nhìn về phía trước.
Ở nơi hắn vừa đứng, mộ góc của mảnh kim loại đỏ rực nhô lên, bên trên còn chảy xuôi một chút máu tươi chảy ra từ lòng bàn chân của hắn.
" Cái này là...gì nhỉ? Nhớ là trong nguyên tác có xuất hiện nhưng quên tên mất rồi!"
Lê Khanh tản đi các lớp phòng ngự, bình tĩnh đi tới dùng hai ngón tay kẹp lấy mảnh vỡ kéo lên.
Thật nặng, hơn một tấn chứ chẳng đùa!
Mảnh vỡ dài hẹp, rộng khoảng một đốt ngón tay, nhọn một đầu vuông một đầu.
Một bên lưỡi dẹp sắc bén, bên còn lại thì tràn đầy răng cưa nhỏ bất quy tắc.
Nhìn từ bên ngoài, hẳn là mảnh vỡ của một lưỡi đao hay thứ gì đó tương tự.
Tay phải cầm mảnh vỡ, tay trái phủ lên Hắc Thần trang cùng haki, Lê Khanh nhẹ vung lên
Viu!
Lưỡi dao sắc cắt qua không khí, sau đó chạm vào cánh tay Lê Khanh thì bị cản lại, phát ra âm thanh vang dội.
Hắc Thần trang bị gọt ra một đường, thậm chí cả haki vũ trang cũng có chút vết xước, đây còn là Lê Khanh chỉ tùy tiện vung vẩy thôi chứ hoàn toàn không dùng chút sức mạnh nào.
" Độ sắc bén thật là đáng sợ ". Lê Khanh than thở, sau đó dùng niệm lực bao quanh khống chế nó bám dính vào trên đùi, nằm kế bên hai thanh phi đao cấp SS tùy thân.
" Sau này xẻ thịt quái thú càng thêm dễ dàng rồi ". Hắn hài lòng cười tủm tỉm lẩm bẩm.
Mà Ba Ba Tháp đang quan sát nghe vậy thì đầu tiên là ngẩn ra, sau đó tức giận khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, bực bội dậm dậm chân hét lớn
" Đáng ghét, ngu muội, phá của, vậy mà muốn dùng Xích Hỗn Đồng Mâu làm dao mổ, ngươi không sợ ra đường bị sét đánh hay sao?"
" Trời ạ, một mảnh như vậy là bảo bối giá trị liên thành đó, so với đám Mộc Nha Tinh trong balo ngươi còn quý hơn vô số lần, ngu ngốc, Lê Khanh đại ngu ngốc..."
" Hắt xì "
" Tên khốn nào đang chửi lén sau lưng ta ?"
Lê Khanh ở bên ngoài chà chà mũi, tiếp tục dựa theo con đường trải đầy Mộc Nha Tinh đi xuống bên dưới.
13 nghìn mét, 14 nghìn mét, 15 nghìn mét.
Cuối cùng, ở một nơi cuối con đường, Lê Khanh nhìn thấy điểm đến lần này, một cánh cửa khoang màu trắng bạc to lớn nằm sâu trong tầng đất đá.
Lúc này nó đang khép hờ, chừa ra khoảng nhỏ đủ cho một người đi qua.
" Đây là cái gì? Di tích văn minh chưa từng phát hiện?"
Lê Khanh biết rồi còn hỏi làm bộ ra vẻ giật mình, sau đó là hưng phấn kích động, rồi đến đề phòng e dè, toàn bộ những biểu cảm của một con người bình thường đều được hắn thuần thục sử dụng ra.
Hắn từ từ đi đến khe hở của cửa, chầm chậm cẩn thận lách mình tiến vào.
Phía sau cánh cửa là một thông đạo dài, rộng gần mười mét, ở phía cuối là một ngã ba không biết sẽ dẫn đến đâu.
Hai bên đường Mộc Nha Tinh chất thành một đám lộn xộn, hương gạo nồng nặc quanh quẩn bên chớp mũi, nhìn sơ qua cũng ít nhất có hai ba trăm viên.
Lê Khanh không hề khách khí đem toàn bộ thu lấy, đem balo chất cái căng đầy.
" Có số Mộc Nha Tinh này, lại dựa vào huyết mạch Saiyan nữa thì ta có tự tin trong một tháng đột phá đến Hành Tinh cấp 3 thậm chí cấp 4 có thừa ". Hắn hưng phấn nghĩ thầm.
Chuyến đi này xem như đã đạt được 50% mục đích, 50% còn lại thì còn phải chờ đến khi gặp được trí năng sinh mệnh đang điều khiển nơi này.
Ác ma Ba Ba Tháp!
* Hôm nay không biết có up đủ 3c không nhưng ta sẽ cố hết mình!