" Mở ra mô phỏng Ám Vũ Trụ "
Ngồi trong phi thuyền, Lê Khanh vô cùng tò mò Ám Vũ Trụ có bộ dạng như thế nào, nên đã ra lệnh cho Ba Ba Tháp 2.
Bởi Càn Vu XYZ đang bay với tốc độ 2.5 lần tốc độ ánh sáng nên chức năng mô phỏng ngoại bộ hoàn cảnh của phi thuyền đã đóng lại, nên Ba Ba Tháp 2 sau khi nhận lệnh thì cũng chỉ có thể dựa theo tri thức của mình tiến hành dùng ảnh ba chiều mô phỏng lại.
Nhưng Lê Khanh thấy vậy là đủ.
Màn hình lớn trước mặt hắn chợt thay đổi, trình chiếu ra một không gian đen đặc mênh mông, lấp lánh vô số điểm sáng nhỏ nhiều màu sắc giống như một đàn đom đóm bay trong bầu trời đêm, khung cảnh mỹ lệ tuyệt vời.
" Thật đẹp ". Lê Khanh không khỏi kinh thán vũ trụ thần kỳ.
Đọc được nhiều kiến thức khoa học trong thư viện của Ba Ba Tháp, Lê Khanh biết nơi này được gọi là ' biển sáng ' mỗi một quang điểm kia chính là một viên tinh cầu ứng đối với nguyên vũ trụ bên ngoài.
Ám vũ trụ cùng nguyên vũ trụ là hai chiều tồn tại song song, có những tọa độ không gian đối ứng nhau, nhưng tỉ lệ khoảng cách thì có chênh lệch cực lớn.
Đại khái là khoảng 10.081.000 lần, có nghĩa là nếu dùng tốc độ ánh sáng bay trong ám vũ trụ một giờ thì khi ra nguyên vũ trụ sẽ là mười triệu tám mươi mốt ngàn giờ, vào khoảng 1150 năm ánh sáng.
Trong nguyên vũ trụ, vật chất không thể đột phá tốc độ ánh sáng, bởi vì một khi đột phá giới hạn này thì sẽ lập tức bị kéo vào Ám Vũ Trụ, ở nơi đây dù là gấp mười, gấp trăm, thậm chí gấp ngàn vạn lần tốc độ ánh sáng thì trên lý thuyết vẫn là làm được.
Thậm chí, bí pháp Dịch Chuyển Tức Thời của Lê Khanh cũng là áp dụng nguyên lý xuyên toa Ám Vũ Trụ này, tuy nhiên chỉ là trong khoảng khắc cực ngắn, hơn nữa một khi sử dụng thì tuyệt đối không thể ngắt ngang, nếu không sẽ bị sức ép của cả hai chiều không gian cùng lúc nghiền ép, khi đó đừng nói là Hành Tinh cấp, cho dù có là Giới Chủ cũng thi cốt không còn, Bất Hủ chắc may ra còn hấp hối rơi vào ngủ say được.
Trong ám vũ trụ không gian bản nguyên tồn tại vô cùng mạnh mẽ, Lê Khanh quyết định dùng thời gian này tiến hành lợi dụng Hỗn Nguyên Châu tiến hành cảm ngộ, thử xem có thể có đột phá gì mới hay không.
Cứ như thế, năm ngày chớp mắt là trôi qua.
" Chủ nhân, còn hai mươi phút nữa là đến Cầu Long Tinh, chuẩn bị tiến hành xuyên toa về lại nguyên vũ trụ ". Âm thanh của Ba Ba Tháp 2 vang lên từ đồng hồ đeo tay.
Lê Khanh nghe vậy mới từ trong tu luyện tỉnh lại.
" Năm ngày vẫn là quá ngắn, ý cảnh vẫn còn thiếu một đinh điểm nữa mới có thể chạm đến bản nguyên không gian cùng bản nguyên thủy ". Hắn lầm bầm một câu.
Lĩnh vực, bản chất chính là sự hòa hợp của tinh - khí - thần, cũng tức là gen nguyên năng, niệm lực, ý chí của bản thân với môi trường xung quanh, từ đó tạo ra sự tác động đến pháp tắc không gian, mượn một chút sức mạnh của nó tiến hành cho bản thân sử dụng.
Ngoài ra, còn có thể gia trì vào đó thêm các loại cảm ngộ về những pháp tắc khác của các hệ, gọi là quy luật, như Lê Khanh có gen nguyên năng hệ Thủy thì khi lĩnh ngộ pháp tắc sẽ nghiêng hướng về Không gian cộng quy luật hệ Thủy hơn.
Dĩ nhiên, nếu ngộ tính hắn đủ, thì vẫn có thể đem toàn bộ các quy luật khác đều dung hợp vào, càng nhiều thì lĩnh vực càng mạnh, có thể gọi là một cấp Giới Chủ hàng fake cũng không sai.
Hai mươi phút sau.
Sau khoảng mười giây chấn động nhẹ, phi thuyền Càn Vu XYZ thành công trở về lại nguyên vũ trụ, mà phương pháp cũng rất đơn giản đó làm giảm tốc lại về 0.
Trong Ám Vũ Trụ là không tồn tại vật chất tĩnh, nên khi một vật đứng yên thì sẽ tự động bị đá ra khỏi vùng không gian này.
" Xuyên toa vũ trụ thành công, đã trở lại nguyên vũ trụ, tọa độ hiện tại là xxx, cách Cầu Long Tinh 10 nghìn km ". Âm thanh của Ba Ba Tháp 2 vang lên.
" Mở ra ngoại cảnh giả định 100% ". Lê Nhanh lập tức nói, hắn cũng muốn xem xem hành tinh sống đầu tiên ngoài Địa Cầu là một nơi như thế nào.
" Vâng chủ nhân "
Xoạt!
Theo Ba Ba Tháp 2 dứt lời, toàn bộ khoang thuyền dần chuyển thành trong suốt, Lê Khanh như đứng trong một tấm thủy tinh nhìn về không gian rộng lớn xung quanh.
Nơi này là một vùng tinh không tương đối dày đặc, các mảnh thiên thạch trôi nổi ở khắp mọi nơi, thỉnh thoảng còn có vài mảnh va vào phi thuyền nhưng bị hệ thống từ trường tiến hành làm chệch hướng đi.
Xuyên qua vành đai thiên thạch, là một tinh cầu màu xanh ngọc khổng lồ như đang phát ra hào quang, kích thước phải hơn Địa Cầu vô số lần, xung quanh còn có hai vệ tinh xoay tròn đảm nhiệm công tác phát ra ánh sáng thay cho nguồn nhiệt là Mặt Trời.
" Cầu Long Tinh, một trong những tinh cầu trực thuộc trong phạm vi Hắc Long Sơn đế quốc, sở dĩ nổi danh với cảnh sắc tươi đẹp nên dần hấp dẫn các cường giả đến tại đây định cư, sau hơn năm triệu năm phát triển đã trở thành một trong những tinh cầu thương mại bậc trung "
" Là nơi tập trung trao đổi hàng hóa của nhiều công dân ở Ngân Lam quốc cùng các sơ đẳng quốc gia ở xung quanh "
Trong đầu Lê Khanh lóe lên những tin tức cơ bản về tinh cầu này.
Mà sở dĩ hắn chọn nơi đây cũng là vì nó trực thuộc Hắc Long Sơn đế quốc, chỉ cần ở tòa nhà hành chính dùng tiền đăng ký một cái thân phân công dân thì cũng sẽ tiện lợi rất nhiều, ít nhất vẫn mạnh hơn thân phận công dân của một quốc quốc gia vũ trụ sơ đẳng như Ngân Lam quốc vô số lần.
À mà nhắc tới tiền thì trong túi Lê Khanh không có lấy một đồng, nên vội vàng kiểm tra lại thì thấy mình vẫn còn hơn năm ngàn điểm tích lũy
" Hệ thống, ta muốn dùng điểm đổi lấy tiền xu của Hắc Long đế quốc "
" Keng. Hệ thống không bán đồ nát như tiền xu Hắc Long, chí có đồng Càn Vu, mỗi đồng một ngàn điểm tích lũy không trả giá ". Âm thanh hệ thống đầy khinh bỉ vang lên
Hệ thống sau khi thăng cấp lên bản 2.0 thì phạm vi cửa hàng cũng mở rộng, đồng thời xóa bỏ các loại vật phẩm dưới Hằng Tinh cấp đi, điều này dẫn đến giá hàng hiện tại rất cao, muốn mua gì đều phải thủ sẵn chí ít trên một trăm nghìn điểm.
Cũng may là các quốc gia vũ trụ này cũng có lưu hành tiền đồng làm xu lẻ, chứ nếu mà toàn dùng tài khoản thanh toán thì chắc Lê Khanh phải khóc tiếng máng mất, chưa có thân phận công dân nên hắn cũng chưa sở hữu tài khoản ngân hàng của riêng mình.
" Đổi năm đồng ". Theo hắn chấp nhận, không gian trước mặt hơi gợn nhẹ rồi rơi ra mấy đồng xu.
Lê Khanh chộp lấy, nhìn cũng giống trên Địa Cầu, nhưng làm từ một loại chất liệu gì đó không biết, dù hắn có toàn lực bóp mạnh thì cũng chỉ móp lại rất nhỏ, hai mặt có điêu khắc hoa văn tiêu chí của Càn Vu đế quốc.
" Một đồng Càn Vu có thể đổi ra một ngàn đồng Hắc Long, không nhiều nhưng chắc hẳn cũng đủ cho ta sống ở Cầu Long Tinh một thời gian "
" Nếu túng quá thì cũng có thể bán đi một ít Mộc Nha Tinh, hiện trong người vẫn còn gần hai mươi viên ". Lê Khanh thầm tính toán.
Mười ngàn km với tốc độ của phi thuyền chẳng mấy chốc là đến.
Phi thuyền rất nhanh tiến vào tầng khí quyển của Cầu Long Tinh, mà tầng khí quyển của nơi này cũng rất kỳ lạ, các khối không khí đủ mọi màu sắc liên tục thay đổi hình dạng trôi đi không cố định, thỉnh thoảng tiếp xúc với ánh sáng từ hai vệ tinh thì còn có thể tạo ra những màn cực quang như dải lụa màu mỹ lệ say đắm lòng người.
" Thảo nào tinh cầu này có thể dùng cảnh sắc để lập nghiệp ". Lê Khanh cảm thán.
Lúc này hắn nhớ tới Địa Cầu, chỉ xét về cảnh quan bên ngoài hai bên cũng một chín một mười thôi, chỉ là chênh lệch về kích thước thì có hơi lớn.
Tích!
" Nhận được tín hiệu dẫn dắt, có nghe theo hay không?" Ba Ba Tháp 2 hỏi.
Về bản chất nó chỉ lả trí năng quang não cao cấp, mọi việc đều cần tuân theo mệnh lệnh của chủ nhân thì mới có thể thi hành, chứ không như chủ thể của nó thích gì làm đó, thậm chí đá đểu chửi xéo bất tuân cũng chỉ là chuyện thường như cơm bữa.
Lê Khanh nhớ đến đây lại vô thức mỉm cười.
" Làm theo chỉ dẫn đi "
" Đã rõ "
" Đang theo dẫn dắt tín hiệu, sau ba phút sẽ đáp xuống bến đỗ tinh cầu ". Ba Ba Tháp 2 đáp lại, Lê Khánh đứng trong khoang điều khiển chính có thể thông qua mô phỏng ngoại bộ mà nhìn thấy phi thuyền đang chuyển hướng, cuối cùng dừng trên một thành phố màu bạc khổng lồ.
Mà trung tâm thành phố thì là một cái bến đỗ cực kỳ mênh mông, ước tính cũng phải hàng ngàn km2.
Bên trên đậu hằng hà sa số phi thuyền, từ nhỏ chỉ cỡ chiến cơ Càn Khôn của hắn đến lớn dài vài ngàn mét đều có đủ, màu sắc kiểu dáng càng là đa dạng phong phú.
Sau đó, theo tín hiệu dẫn dắt đi đến một khu vực có đánh dấu C hạ xuống.
Ừ, mặc dù Lê Khanh không biết vì sao trong vụ trụ này vẫn xài chữ cái latin ABC nhưng chính là như vậy, hắn ở khu C đỗ lấy phi thuyền.
Cửa khoang mở, Lê Khanh một mình một ngựa đi ra.
" Trọng lực gấp ba lần trên Địa Cầu ". Lê Khanh cảm nhận một chút sức nặng thì nghĩ thầm, khống chế những viên tinh cầu trong đan điền nhanh chóng điều chỉnh từ trường lại.
" Xin chào ngài, khách nhân tôn quý ". Có nhân viên đã túc trực đợi sẵn ở đó cung kính nói.
" Ừ, chào ngươi ". Lê Khanh lễ phép đáp lại.
Nhân viên là một nam nhân da xanh lá, người cao gần ba mét, đầu có hai sừng cong như sừng dê, mặc chế phục nhân viên màu xám mỉm cười nhìn Lê Khanh.
Trong lòng nhân viên này cũng rất kinh ngạc, nhiều năm nay có thể cưỡi Càn Vu XYZ thì đều không phú tức quý, vậy mà vẫn có người thân thiện với nhân viên như hắn thì càng đáng quý hơn.
Cho nên nụ cười thân thiện trên mặt càng tươi hơn, lời nói cũng chi tiết nhẹ nhàng hơn khi tiếp đãi những người khác rất nhiều.
" Khách nhân tôn kính, hoan nghênh tới Cầu Long Tinh. Ngươi dùng chiếc phi thuyền Càn Vu XYZ được đánh giá loại một, giá đậu ở đây là 500 đồng Hắc Long một năm! Không tới một năm, thì vẫn cứ theo số 500 đồng Hắc Long đó mà thu. Đây là vé đỗ của ngài."
Lê Khanh đưa tay nhận lấy, trong lòng thầm cảm thán, đối phương rõ ràng có tu vi Hành Tinh cấp năm còn cao hơn Lê Khanh vậy mà phải đối với hắn cung kính có thừa.
Mà tất cả cũng chỉ vì một chiếc phi thuyền giá trị, chênh lệch giai cấp xã hội ở ngoài Vũ Trụ còn rõ rệt hơn trên Địa Cầu hàng vạn lần.
" Ừ, tiền gửi một năm đây, không cần thối lại ". Lê Khanh ném ra một đồng Càn Vu.
Hai mắt nam nhân viên sáng lên, đồng Càn Vu tuy nói có thể đổi được 1000 đồng Hắc Long tuy nhiên cũng chỉ có đám nhà giàu mới dùng như vậy, còn bên trong chợ đen thì thậm chí phải lên tới ngàn mốt ngàn hai, nam nhân viên chỉ cần thao tác một chút là có thể kiếm lời không ít rồi.
" Ngồi phi thuyền xịn, xài đồng Càn Vu, cũng không biết con em thế lực lớn nào". Nam nhân viên nghĩ thầm, nhưng bề ngoài thì vẫn giữ vẻ ngoài mỉm cười tiễn Lê Khanh rời đi.
" Mẹ, ta vậy mà cũng có ngày đi cho tiền bo bằng 1/10 tài sản, thật là phá của mà!".
Nam nhân viên đâu biết rằng Lê Khanh lúc này xót của ra sao, nhưng hắn lại không thể không làm vậy.
Biết sao được bây giờ, nghèo là bị khinh, đến lúc đó có tên chủ nô nào đó nhảy ra đem hắn gông thành nô lệ thì cũng chỉ có khóc trong nước mắt.
Cho nên phải giả trang hào phóng, giả trang nhà giàu, giả trang có thế lực chống lưng, chỉ có như vậy mới tự bảo vệ được trong giai đoạn đầu này.
" Nhưng quan trọng nhất chính là phải nên né xa phiền phức ra!!". Tự dặn lòng như vậy, Lê Khanh tung người bay lên không, dựa theo bản đồ tìm đến thành phố trung tâm của tinh cầu này.
Cầu Long Thành!!
0