Học viện tinh anh Lôi Điện.
La Phong đứng ở trên sân thượng của một biệt thự thở dài, ánh mắt xa xăm nhìn lên bầu trời.
Hắn đã đến nơi này học tập được hơn ba tháng.
Chuyện bắt đầu từ ba tháng trước, vào một ngày nọ khi La Phong cùng với tiểu đội Hỏa Chùy từ hoang dã trở về thì nghe được một tin như sét đánh ngang tai, đó là hợp đồng của hắn với Cực Hạn võ quán đã bị đơn phương chấm dứt.
Khi ấy, La Phong hoang mang vô cùng.
Cực Hạn võ quán chính là thế lực đứng đầu Địa Cầu lúc bấy giờ, điều kiện giành cho các võ giả trực thuộc đều là loại tốt nhất, có thể ở mức độ tối đa giúp họ đề thăng thực lực.
La Phong càng là đối tượng thiên tài được hưởng lợi cực lớn từ vinh quang này.
Nhưng hiện tại tất cả đều bị tước đoạt, thậm chí đến cả căn biệt thự gia đình đang sống ở tiểu khu Minh Nguyệt cũng mất đi.
Nhưng đó còn không phải điều La Phong lo lắng nhất.
Hắn hiện tại đang mang trên người nợ máu khi chém g·iết con trai của Chiến Thần cao cấp Lý Diệu cùng Nina, người ta còn đang treo giải thưởng đến 100 tỷ cho cái đầu của hắn kìa.
Tuy hiện tại sự việc vẫn chưa bại lộ, nhưng La Phong biết cây kim trong bọc cũng có ngày lòi ra, đến khi đó mất đi sự che chở của đại thế lực như Cực Hạn võ quán thì phải làm sao?
Phải biết cả Lý Diệu và Nina đều là thành viên cao cấp của gia tộc Polainas, một trong các gia tộc trung tâm của Liên Minh HR, một tổ chức có thế lực chỉ đứng sau hai đại võ quán, thậm chí còn áp đảo cả chính quyền một quốc gia.
La Phong có thể không sợ họ, tốc độ phát triển của hắn rất nhanh, cho dù đánh không lại nhưng chạy trốn là không vấn đề, đến đó tu luyện cái năm năm mười năm lại g·iết trở về.
Nhưng làm vậy thì gia đình hắn phải tính sao?
Sự trả thù của hai Chiến Thần cao cấp cùng gia tộc Polainas không phải người thường như người nhà hắn có thể chống lại, tuy vì vướng phải luật sẽ không cách nào trực tiếp ra tay nhưng trên đời này thiếu gì thủ đoạn để lách qua, đến khi đó ai lại vì một La Phong hắn mà đắc tội Lý Diệu Nina, thậm chí là gia tộc Polainas, Liên Minh HR.
Khi đó, La Phong càng nghĩ càng cảm thấy uy sụp.
Hắn nhiều lần tìm tổng giáo quan Ô Thông hỏi thăm nhưng cũng chỉ nhận được cái lắc đầu thở dài bất đắc dĩ của đối phương, chuyện này là do Tổng Bộ hạ quyết định nên ông ta cũng không thể làm gì hơn.
Sau đó, Lôi Điện võ quán đến.
Đưa ra cho La Phong một phần hợp đồng còn phong phú hơn cả Cực Hạn võ quán, thậm chí còn bảo đảm cho hắn một cơ hội thí luyện, thành công thì sẽ được nhận vào trong học viện tinh anh, trở thành đối tượng nồng cốt được toàn lực bồi dưỡng.
Hiển nhiên, nội dung bên trên là do Lê Khanh phân phó.
Hồng làm Lê Khanh bực mình nên hắn mới quyết tâm c·ướp La Phong về bên Lôi Điện, biết trước cốt truyện hắn rõ ràng tên này có thể phát triển đến mức nào, chỉ cần Lôi Thần làm tốt công tác quan hệ thì lợi ích tuyệt đối sẽ không thiếu, đây cũng coi như trả một phần ân tình cho Lôi Điện võ quán cùng Lôi Thần vậy.
La Phong dĩ nhiên không biết những chuyện quanh co ở phía sau.
Hắn lúc đó như tìm được cọng cỏ cứu mạng không nói hai lời ký tên vào hợp đồng, trong thí luyện đầu vào biểu hiện xuất sắc lĩnh ngộ thân pháp cấp hoàn mỹ, lại trong vòng tháng đầu tiên leo lên được top 70 của Địa Bảng, được mọi người kinh thán là thiên tài.
Thậm chí đến cả Quán Chủ Lôi Thần cũng xuất hiện động viên hắn một phen, khiến La Phong cảm thấy " được quan tâm mà sợ " càng thêm nỗ lực tu luyện.
Chỉ có điều, ân oán của La Phong cùng Lý Diệu Nina cũng đã bị lộ ra, bên kia đang tìm cách liên tục làm khó dễ hắn, nhưng một mực đều không thành công, võ quán bên đây cũng đặc biệt bao che cho thành viên của mình.
Nhưng La Phong vẫn không yên lòng, vì theo thông lệ học viện, tháng sáu tới này hắn sẽ phải đi đến Châu Úc rèn luyện sinh tử một tháng, hằng năm là rừng Amazon nhưng không hiểu sao năm nay lại đổi địa điểm với bên học viện Cực Hạn.
" Lý Diệu đến đó chắc chắn sẽ ra tay đối phó ta, ta phải tranh thủ trong sáu tháng này có thể đem thực lực nâng lên đến Chiến Thần cao cấp, như vậy mới có thể tự bảo vệ, thậm chí phản sát hắn kết thúc mối ân oán này!"
Nắm lại nắm đấm đầy quyết tâm, La Phong tung người nhảy xuống khỏi sân thượng, nhẹ nhàng đáp xuống sân rồi mở cửa rời đi, muốn đến phòng trọng lực ở Đảo Thiên Tháp tiến hành rèn luyện.
Khu hắn sống là nơi tập trung của các học viên đến từ Hoa Hạ, trên đường phải đi ngang qua khu Nga Quốc nằm ở bên trái.
Trên đường, không thiếu đồng học thân thiết chào hỏi La Phong, hắn cũng nhất nhất chào lại, thái độ lễ phép vô cùng.
" Oa, là Iris học tỷ kìa, thật là xinh đẹp "
" Đúng vậy, đúng vậy, không biết sao ta cảm thấy hôm nay chị Iris càng thêm quyến rũ rồi, giống như...giống như...."
" Giống như càng thêm thành thục phải không?"
" Đúng đúng, chính là ý đó! Chậc chậc, nhìn thân hình kia, bờ mông kia, ai mà được chị Iris chú ý thì quả là diễm phúc ba đời "
"...."
Đi qua một ngã ba, bên cạnh xuất hiện một đoạn nói chuyện khiến La Phong chú ý, hắn nhìn lại thì thấy một nhóm nam học viên có Hoa Hạ, có Nga, có da đen đang xì xầm bàn tán với nhau, ánh mắt nóng bỏng nhìn về một hướng.
" Iris học tỷ? Dường như nghe qua ở đâu rồi...hừm, à đúng, chẳng phải là người đứng đầu mỹ nữ bảng của học viện hay sao?"
La Phong dâng lên hứng thú, trước giờ người đẹp nhất mà hắn từng thấy cũng chính là crush của hắn, Từ Hân.
Bởi vậy nên hắn mới tò mò xem đệ nhất mỹ nữ học viện Lôi Điện này rốt cuộc là quốc sắc thiên hương đến cỡ nào?
" Dù có thế nào đi nữa cũng không sánh bằng Từ Hân của ta! Từ Hân là đẹp nhất!"
Tò mò đi thêm một đoạn, đưa mắt nhìn vào trong một tiểu đình nhỏ dùng để nghỉ mát ở dưới gốc cây Phong già, một nhóm thiếu nữ ba người đang tụ tập cười nói ở bên trong.
Nhưng trong đó, chỉ có một cô gái tóc bạc ở giữa là tỏa sáng nhất, tóc bạc trong gió nhẹ bay, gương mặt xinh đẹp tựa thiên thần, mặc trang phục rộng rãi nhưng cũng không thể che đi cơ thể mạn diệu, trên chiếc cổ thiên nga trắng ngần đeo một sợi dây chuyền tuyệt mỹ càng tôn vinh lên vẻ đẹp dưới ánh nắng vàng.
" Iris, dây chuyền này cậu mua ở đâu vậy? Thật đẹp?"
" Đúng vậy, nhìn qua thôi đã biết là vô cùng quý giá rồi!". Hai cô bạn thân ngồi cạnh Iris xuýt xoa, trong mắt không giấu được vẻ mơ ước cùng hâm mộ.
" Đây là bạn trai tớ tặng, anh ấy bảo phải đi xa nên làm tính vật định tình bảo tớ chờ anh ấy trở về!". Iris dùng tay thon vuốt ve mặt dây chuyền, nhớ đến sự ngọt ngào cùng nóng bỏng đêm qua mà hai gò má hây hây nhiễm đỏ, nở một nụ cười như ngàn hoa khoe sắc.
Một khắc đó, La Phong say!!
.....
Câu chuyện diễn ra ở học viện Lê Khanh cũng không biết.
Đào La Phong về học viện Lôi Điện cũng chỉ là hứng thú nhất thời mà thôi, tùy tiện sắp xếp một chút rồi cũng quên béng mất, bởi hắn tin rằng Ba Ba Tháp sẽ không để mọi chuyện đi chệch so với kế hoạch ban đầu của nó đâu.
Hắn lúc này đang chuẩn bị rời khỏi Địa Cầu.
Đặt chiến cơ Càn Khôn ở lại trong nhà, Lê Khanh một thân một mình bay v·út lên trời, vượt qua bình lưu, vượt qua khí quyển đặt chân đến ngoài vũ trụ.
" Thật lạnh ". Đó là cảm giác đầu tiên của Lê Khanh khi đặt chân đến khu vực chân không.
Nhiệt độ ở đây tuy có ánh Mặt Trời chiếu đến nhưng vì mật độ nguyên tử ở đây là cực kỳ thấp nên nhiệt độ không thể giữ được lâu, rất nhanh sẽ bị một loại " lạnh " bao phủ.
Loại " lạnh " này không giống như trên Địa Cầu chỉ về một luồng nhiệt thấp, mà là một lực lượng đến từ pháp tắc " nhiệt " cũng giống như trọng lực nó tác động trực tiếp lên từng nguyên tử trong cơ thể, từ đó sinh ra một sự dừng hoạt động chứ không phải là đóng băng.
Giải thích thì nôm na vậy nhưng Lê Khanh biết đó cũng chỉ là mặt nổi do khoa học định nghĩa, có lẽ cũng chỉ có những ai lĩnh ngộ được pháp tắc " nhiệt " đến một mức độ thâm sâu thì mới giải thích được hoàn toàn.
Nguyên lực trong cơ thể di động, tạo ra một lớp bảo vệ trên da, bằng cách này các Hành Tinh cấp có thể tồn tại được trong không gian vũ trụ bình thường.
Đó cũng là lý do vì sao chỉ có thực lực đạt đến Hành Tinh cấp thì mới có tư cách được đăng ký là công dân của vũ trụ, được xem như con người chứ không phải một loại sinh vật tầm thường có thể tùy ý g·iết c·hết.
À, mà mặc dù chính Hành Tinh cấp cũng chỉ là loại pháo hôi trong các cuộc chiến mà thôi!
" Ra đi, phi thuyền của ta "
Theo Lê Khanh động ý niệm, từ trong kho hệ thống một vật thể bay ra, càng ngày càng lớn đến khi dừng trước mặt Lê Khanh thì đã có trên trăm mét.
Phi thuyền cấp C5 Càn Vu XYZ, có hình như một cái tam giác nhọn, toàn thân lấy màu bạc cùng đen làm chủ, được chế tạo từ hợp kim C5 siêu cứng, có thể ngăn cản công kích của cường giả Vũ Trụ cấp năm.
Hơn nữa, bên trong còn được trang bị các loại công nghệ tiên tiến nhất của Càn Vu vũ trụ quốc, một trong những quốc gia có nên văn minh khoa học cao đẳng, độ quý giá là không cần phải bàn cãi nhiều.
Tàu vừa xuất hiện thì hệ thống che đậy tín hiệu lập tức mở ra, các vệ tinh xoay quanh Địa Cầu hoàn toàn không có chút nào cảm ứng được.
Đùng!
Cửa thuyền nặng nề hạ xuống để lộ ra bên trong là một cái thông đạo ngắn tràn đầy khí tức khoa huyễn, điều kỳ lạ là dù áp suất trong ngoài có chênh lệch cực cao nhưng không khí trong thuyền cũng không bị thất thoát ra như trong các bộ phim Lê Khanh từng xem.
Khi hắn đáp xuống thì cảm thấy bầu không khí ấm áp phả vào mặt, còn vô cùng trong lành hơn xa những căn hộ cao cấp nhất của Địa Cầu.
Đi hết hành lang ngắn là đến phòng điều khiển chính.
Trên đường có nhiều ngã rẽ là dùng để đến những khu vực khác nhưng Lê Khanh tạm không quan tâm, đối với màn hình lớn hô to lên.
" Ba Ba Tháp 2 "
Xẹt!
Trên màn ảnh lập tức hiện ra gương mặt đáng yêu của Ba Ba Tháp, biểu cảm bình thường nhưng trong mắt thiếu đi một chút sắc thái cùng linh động.
" Chủ nhân ". Ba Ba Tháp là sẽ không xưng hô hắn thế này nhưng đây cũng chỉ là một phân thân trí năng, khi rời khỏi bản gốc quá xa thì sẽ khởi động trình tự tự xử lý, trở thành không khác gì một quang não trí năng cao cấp bình thường.
Trong đầu Lê Khanh lại nhớ đến một thiếu nữ tinh nghịch bên trong Vẫn Mặc Tinh Hào, hơi hơi thở dài.
" Lần này rời đi cũng không nói đối phương, chắc hẳn sau này gặp lại Ba Ba Tháp sẽ rất tức giận đi!". Hắn mỉm cười thầm nghĩ.
Sau đó đối với Ba Ba Tháp 2 hạ mệnh lệnh
" Xuất phát, điểm đến Cầu Long Tinh "
" Đã rõ "
" Đang tiến hành gia tốc, ước tính cần 60 giây để tiến đạt đến tốc độ ánh sáng "
" Đang đếm ngược....55....45...35...25..15...5..4..3..2..1"
Bên trong Hệ Ngân Hà, một chiếc phi thuyền đen bạc đang di chuyển với tốc độ cực cao thì đột nhiên trở nên mơ hồ, không gian xung quanh khẽ dập dờn rồi cả phi thuyền đều trong tích tắc biến mất dạng.
Tuyệt nhiên không phải là vì đạt tới tốc độ ánh sáng, nên biến mất khỏi ánh mắt, mà là biến mất chính thức khỏi vũ trụ!
" Xuyên toa thành công, đã tiến vào Ám Vũ Trụ ".
" Ước tính cần năm ngày để đến đích là Cầu Long Tinh, chúc chủ nhân có chuyến hành trình vui vẻ!"
0