Chợ nô lệ, một quảng trường chiếm diện tích lên đến 300km2, nằm ở phía nam của Cầu Long Thành, đồng thời cũng là chợ nô lệ lớn nhất trong phạm vi hàng trăm tinh hệ xung quanh.
Lê Khanh vừa đặt chân vào đã cảm thấy một bầu không khí tấp nập phủ tới.
Tại đây, chia làm tám trục đường ngang dọc, các thương nhân nô lệ sẽ mở hàng quán của mình ở những ô đã được chính quyền Cầu Long Tinh phân chia sẵn.
Tiêu chí cơ bản có hai bộ phận.
Mặt tiền rộng rãi hướng ra đường lớn, các nô lệ tốt nhất sẽ như hàng hóa được bày ra ở đây, thu hút người qua đường lựa chọn.
Phía sau là một nhà kho lớn, khi khách nhân có yêu cầu cụ thể hoặc muốn có thêm lựa chọn thì sẽ được dẫn vào trong.
" Vũ La tinh lãnh chúa thiếu nợ bỏ trốn, toàn bộ tộc nhân Vũ La Tinh bị ngân hàng siết nợ số lượng lớn bán ra, mỹ nữ, võ giả tu vi từ Học Đồ đến Hằng Tinh cấp 9 đều có mời mọi người quẹo lựa quẹo lựa "
" Thiết La tinh nhân đây, 20 đồng Hắc Long, chỉ 20 đồng Hắc Long ngươi có thể mang về một Thiết La nhân khỏe mạnh, tuy ngu ngốc không thể tu luyện nhưng ai cũng có thể phách so được với Học Đồ cấp chín, mại dô mại dô "
" Mỹ nữ Bối La Tộc, mỹ nữ Bối La Tộc, mỗi người đều sắc nước hương trời, nguyên tem nguyên kiện, đồng giá 15 đồng Hắc Long bán ra, lựa chọn thoải mái, lựa chọn thoải mái ".
"...."
Hai bên đường, các nhân viên cửa hàng nhiệt tình hô hoán mời chào khách nhân.
Giá trung bình cho một nô lệ Học Đồ cấp chín là khoảng 10-20 đồng Hắc Long, nếu là mỹ nữ thì có thể lật lên vài trăm lần.
Giá cả này, thật sự là quá thấp! Đó là bởi vì bọn họ chưa đạt tới cấp Hành Tinh, không được cấp hộ tịch công dân, do đó khi mua về cũng chỉ có thể làm lao động tay chân nặng nhọc ở các hành tinh khác.
Rất ít người lựa chọn đi xa đến tận đây chỉ để mua " loại cấp thấp " này, nên dù giá rẻ thì cũng không bán được bao nhiêu.
Bán ra được chủ yếu là phụ nữ có tư sắc tốt, dạng này vẫn thường được dùng làm n·ô l·ệ t·ình d·ục, hầu gái, g·ái đ·iếm....số phận bi đát không cần nghĩ cũng biết.
Lấy ví dụ như nơi cửa hàng mà Lê Khanh đang đứng.
Trên sân trống, một đám phụ nữ lên tới vài chục người, đủ loại chủng tộc, nhiều nhất là thú nhân, sau đó là tai nhọn như tinh linh, hoặc có vảy, hoặc ba mắt...
Điểm chung của bọn họ là đều rất đẹp mắt, cho dù lấy thẩm mỹ người Địa Cầu như Lê Khanh thì cũng không có gì để chê, đặt lên Địa Cầu toàn bộ đều là cấp bậc đại mỹ nữ trăm năm có một.
Ấy vậy mà hiện tại bọn họ đều b·ị b·ắt đứng xếp thành hàng ngang, quần áo trên thân đơn bạc để lộ ra những đường cong lả lướt, mặc cho các khách hàng tiến đến sờ mó lựa chọn.
Một số nhục nhã cùng sợ hãi khóc lên thì bị nhân viên không chút thương tình đ·ánh đ·ập, trong khi số còn lại thì ánh mắt c·hết lặng, dường như đã quá quen thuộc với tình cảnh này.
Biểu cảm của bọn họ khiến Lê Khanh nặng lòng.
Hắn không dám tưởng tượng một ngày nào đó Địa Cầu bị người trong Vũ Trụ phát hiện ra, bản thân dân cư ở đó thực lực đều yếu nhược đến mức cả Hành Tinh cấp đều rất ít, chắc chắn sẽ rơi vào kết cục bi thảm không khác gì những nô lệ đang bị bán tại đây.
Mặc dù theo nguyên tác, mọi thứ đã có La Phong lo liệu nhưng Lê Khanh dám đặt hết mọi hy vọng vào thân một kẻ xa lạ hay sao?
Dĩ nhiên là không rồi!
Ai có thể dám đảm bảo sự xuất hiện của hắn không tạo ra một hiệu ứng cánh bướm nào đó? Cứ trông đợi vào người khác cứu rỗi xưa nay đều không phải tính cách của Lê Khanh.
" Thực lực, chỉ có đủ thực lực ta mới có thể thủ hộ được Địa Cầu, thủ hộ được dân tộc, được người ta yêu ". Hắn siết chặt nắm đấm nghĩ thầm.
" Còn có tiền tài, nếu có đủ tiền thì ta hoàn toàn có thể sớm đăng ký trở thành lãnh chúa của Địa Cầu, từ đó cho dù có bị đám thám hiểm giả vũ trụ mò tới thì cũng không dám làm càn. Tiền tài cũng có thể mua các loại tài nguyên số lượng lớn để cải thiện tư chất người Địa Cầu, hoặc trực tiếp mua nô lệ thực lực mạnh, thiết bị phòng ngự tân tiến đến thủ hộ ".
Cấp Hành Tinh nhiều nhất chỉ có thể làm thủ hạ, người hầu, cũng không có công dụng gì nhiều!
Trong vũ trụ, cấp Hằng Tinh mới có thể làm bảo vệ, người hầu tốt nhất. Nên giá trị khác biệt cũng rất lớn, dưới cấp Hành Tinh thì chừng mười đồng Hắc Long, cấp Hành Tinh chừng mười ngàn, còn cấp Hằng Tinh thấp nhất cũng phải đến một trăm triệu.
Với chút tiền ít ỏi trong tài khoản của Lê Khanh thì hoàn toàn không đủ, bởi mục tiêu của hắn nếu muốn mua nô lệ ít nhất cũng phải là Hằng Tinh bậc chín, thậm chí là Vũ Trụ cấp trở lên.
Trong lòng dấy lên quyết tâm, Lê Khanh cũng không còn hứng thú đi dạo nơi này nữa mà trở về khách sạn, chui vào phòng tiến vào mạng Vũ Trụ Giả Định.
Thân ảnh của Lê Khanh một lần nữa xuất hiện trên đường lớn của đảo Hắc Long Sơn, trên vai vẫn là trí năng Ba Ba Tháp nhỏ bé đang ngồi.
Đảo Hắc Long Sơn trong Vũ Trụ Giả Định vô cùng rộng lớn. Do đó, trong đảo cũng có những con đường chuyên chở, căn cứ vào khoảng cách, cũng yêu cầu nộp tiền khác nhau, giá cũng không quá cao.
Chỉ có từ đảo Hắc Long Sơn đi đến Càn Vu đại lục mới có giá cả trên trời.
Bỏ ra mười đồng Hắc Long, Lê Khanh cưỡi một thiết bị giao thông công cộng chạy đến Sát Lục Tràng.
Từ bên ngoài nhìn vào thì nơi đây là một cái kiến trúc có hình bán cầu, có màu đỏ sậm như máu đông, chỉ cần nhìn vào thôi cũng cảm thấy một luồng khí thế túc sát phả thẳng vào mặt.
" Ồ "
Từ cửa lớn bước vào, bên trong là một đại sảnh rộng hàng km, đủ cho vài chục nghìn người cùng lúc đứng mà không có cảm giác chật chội, cảnh quan bên trong cũng rất thô bạo khi nhìn đâu cũng thấy v·ết m·áu tươi, Lê Khanh lúc đầu còn tưởng mình đi nhầm vào lò sát sinh.
" Thật là thiếu thẩm mỹ ". Trong lòng chê trách một câu, nhưng hắn vẫn ngoan ngoãn đi theo chỉ dẫn đi tới quầy để chuyển khoản.
Ở đây có hàng trăm nhân viên túc trực sẵn để giải quyết vấn đề.
" Sát Lục Tràng Hành Tinh cấp, giá thuê mỗi giờ là 4000 đồng Hắc Long, xin hỏi ngài cần thuê bao lâu ạ?"
" Đến khi nào ta ra thì thôi, đây là tài khoản ngân hàng, các ngươi cứ theo đó mà trừ ". Hành Tinh cấp dù không cần ăn uống vài năm thì vẫn có thể sống tốt, cho nên Lê Khanh dự định đóng đô ở đây một lần vài ngày luôn.
" Vâng ". Nhân viên có hơi ngạc nhiên nhưng vẫn rất nhanh hoàn thành thủ tục.
Sau đó hướng dẫn Lê Khanh đi vào một cái hành lang.
Cuối hành lang có một căn phòng, chỉ cần tiến vào đó thì sẽ tiến vào không gian Sát Lục Tràng chỉ giành riêng cho bản thân sử dụng.
Trên đường Lê Khanh cũng thấy rất nhiều người có cùng mục đích với mình, xem ra giá cả ở đây tuy cắt cổ nhưng vẫn có vô số thế lực nguyện ý bỏ tiền cho thành viên của mình tiến vào rèn giũa.
Thậm chí một ít trong số đó còn tạo ra cho hắn cảm giác áp lực kinh hồn, vượt xa cả đám Hằng Tinh cấp chín trong chợ nô lệ, sợ là phải là cấp Vũ Trụ, hay thậm chí là Vực Chủ, Giới Chủ cũng không chừng.
Két!
Đẩy ra cánh cửa nhỏ, vừa đặt chân vào trong thì cảnh vật xung quanh đại biến, trở thành một mảnh vũ trụ mênh mông, Lê Khanh đang đứng trên một mảnh thiên thạch trôi nổi, trước mặt lơ lửng một quyển sách hướng dẫn cách sử dụng Sát Lục Tràng này.
Lê Khanh không quan tâm lắm, ném cho Ba Ba Tháp 2 ghi lại vào bộ nhớ.
" Trước tiên khởi động chút vậy ". Lê Khanh bẻ cổ bẻ vai nghĩ thầm, rồi ra lệnh
" Ba Ba Tháp 2, thiết lập đối thủ là võ giả Hành Tinh cấp 9, số lượng mười, toàn bộ đều có lĩnh vực một tầng hệ thủy, không gian "
" Bối cảnh chiến trường lựa chọn là đại dương "
" Vâng chủ nhân " . Ba Ba Tháp 2 lập tức đáp lại, hai bàn tay nhỏ xíu nhanh chóng tiến hành thao tác trên bàn phím ảo.
Ầm ầm...
Theo yêu cầu được thiết lập, không gian xung quanh lập tức biến hóa, trở thành một mặt biển vô bờ, trên đầu thì là trời xanh mây trắng nắng vàng, chân thực đến nỗi hắn có thể cảm nhận được từng cơn gió mặn thổi qua da thịt.
Lê Khanh mặc Hắc Thần trang, haki vũ trang bao kín người lẳng lặng đứng lơ lửng trên mặt biển, xung quanh dần dần các số liệu tụ hợp lại tạo thành mười tên vũ giả, cầm đủ loại đao thương kiếm kích, người mặc chiến giáp bao vây lấy hắn.
" Giết " " Giết c·hết hắn " " Xông lên "
Mỗi người bọn họ so với Hồng đều mạnh hơn.
Nhưng Lê Khanh cũng so với khi chiến đấu với Hồng càng thêm tiến bộ, dĩ nhiên là không sợ hãi.
Có, cũng chỉ là hưng phấn.
Sóng chấn động lan ra, mặt biển dậy sóng cuộn trào.
Quyền kình bạo liệt cùng các loại lĩnh vực v·a c·hạm, hệ thủy bản nguyên pháp tắc nổi danh với ba loại đặc tính : thẩm thấu, biến ảo cùng hấp thu.
Toàn bộ đều được không gian Sát Lục Tràng mô phỏng lại làm đối thủ của Lê Khanh.
Mỗi lần v·a c·hạm đều là mỗi lần lĩnh ngộ của hắn với hệ thủy tăng lên, với không gian tăng lên, với sóng chấn động tăng lên.
Nếu nói Hỗn Nguyên Châu chính là tri thức đặt sẵn trước mặt cho Lê Khanh quan sát thì hiện tại chính là khoảnh khắc thực hành, vô số lý luận hắn đã thuộc nằm lòng nhưng vẫn cứ như có gút mắc kẹt lại.
Thì giờ đây, thông qua từng trận từng trận chém g·iết lại được nhẹ nhàng bóc tách ra, thấu hiểu, trải nghiệm, cảm nhận.
Từng chút từng chút một.
Trận chiến đầu tiên, Lê Khanh phơi xác biển khơi.
Nhưng hắn không hề nản chí, có thất bại thì mới biết mình kém chỗ nào mà cải thiện được
" Tiếp tục ". Ánh sáng của chiến ý rực rỡ trong đôi đồng tử xích hồng, khóe môi hắn cong lên một nụ cười kiệt ngạo.
" Vâng chủ nhân "
" Giết " " Giết hắn " " Xông lên ". Mười kẻ địch mới lại hiện ra.
Một vòng chém g·iết mới lại lần nữa bắt đầu.
* Định viết ba chương mà mắt mở hết lên rồi. Thôi đành vậy chúc mọi người ngủ ngon!!
0