Nhóm người câu có câu không trò chuyện, sau mười mấy phút thì cũng tới lượt.
Cửa hang lấp lánh một lớp lưu quang mỏng màu tím sậm, nhìn vào cảm giác dường như có thứ gì đó đang xoay tròn, nhưng mắt thường lại chẳng thể nhận ra.
" Nhà Thám Hiểm muốn tiến vào nộp phí 1000 đồng Hắc Long, Dong Binh Tập Sự 5000". Hai thủ vệ đứng gác bên cửa mặt lạnh nói.
" Ơ, sao ngươi bảo chúng ta là pháo hôi dò đường? Vậy mà cũng cần nộp phí nữa à?". Lê Khanh tò mò truyền âm hỏi nhỏ Bá Tuất.
Truyền âm chỉ là một kỹ thuật thông dụng, bất kể là dùng nguyên năng hay niệm lực đều làm được, nhưng nếu gặp phải người có tu vi cao hơn nhiều thì rất dễ bị nghe trộm được.
" Theo luật của Hắc Long Sơn đế quốc, người phát hiện ra Giới Chủ Thế Giới có quyền yêu cầu thu phí ra vào, cũng chính là tên thợ mỏ mà ta từng nhắc đó. Chắc giờ đang sống ấm cúng giàu có ở một tinh cầu nào đó rồi ". Bá Tuất cười trả lời.
Lê Khanh nghe vậy mới biết hóa ra tên kia còn sống, chẳng những sống mà còn thảnh thơi nữa, số tiền phí này đủ cho đời con đời cháu của hắn sống mấy chục đời không hết rồi.
Tiền ai người nấy trả, xong nắm tay nhau đồng thời tiến vào, vì nếu không dắt tay thì sẽ bị phân tán ra khắp nơi bên trong.
Hộ vệ nô lệ là nhóm đầu tiên tiến vào, sau đó là An Vũ Trường Không, Bá Tuất, Lê Khanh, cuối cùng mới là Tố Ly và Cẩm Anh.
" Thật mềm ". Lê Khanh nắm tay Ha La Tố Ly, cảm thấy mềm mại trơn trượt thì không khỏi liếc mắt nhìn đối phương một cái, sau đó mới bị màn lưu quang ở cửa nuốt chửng.
Một trận trời đất choáng váng truyền đến.
Không gian xung quanh từ Lam Phương Tinh cằn cỗi đã trở thành một vùng thế giới của băng tuyết, khí lạnh cắt da cắt thịt thổi tới, dù có nguyên năng chiến giáp nhưng Lê Khanh vẫn phải đánh cái rùng mình.
" Rồi lạnh dữ chưa? Bỏ tay ra được chưa?". Bên cạnh truyền đến âm thanh của Tố Ly.
Lê Khanh lúc này mới phát hiện mình vẫn còn nắm tay con gái người ta, giật mình vội buông ra
" Xin lỗi "
" Không có gì?". Tố Ly sắc mặt lãnh đạm nhẹ gật đầu.
Những người còn lại cười cười rồi đánh giá hoàn cảnh xung quanh.
Nơi này là thế giới của băng tuyết, bầu trời xám đen liên tục có sấm sét chớp động như những con điện xà, cuồng phong thổi theo khí lạnh cùng bông tuyết liên tục rơi xuống, chẳng mấy chốc đã phủ lên chiến giáp của mọi người một tầng trắng mỏng.
" Cô không lạnh sao?". Lê Khanh tò mò hỏi Tố Ly, khi đối phương là người duy nhất vẫn còn mặc một bộ giáp bikini như thường, để lộ ra từng mảng da thịt trắng nõn.
" Không lạnh, tộc Hỏa Hồn bọn ta trước giờ không sợ nhất là khí lạnh này ". Tố Ly lắc đầu.
Lê Khanh nhớ lại tư liệu về Hỏa Hồn tộc, đó là một trong số ít những chủng tộc của vũ trụ trời sinh đã sở hữu pháp tướng trong cơ thể, tùy vào mỗi cá nhân thì pháp tướng sẽ có hình dạng riêng nhưng đặc điểm chung là đều do lửa tạo thành.
Xem ra không sợ lạnh thì cũng đúng.
Ầm!!
Bên cạnh truyền tới tiếng động lớn, là An Vũ Trường Không dùng một mũi chiến kích đâm mạnh xuống mặt băng, nhưng cũng chỉ có thể để lại dấu vết sâu chưa đầy 5cm, mà còn rất nhanh hồi phục lại như lúc đầu.
" Quá cứng ". Hắn tặc lưỡi thu lại trường kích.
" Nơi này có trọng lực bằng với Lam Phương Tinh, cộng thêm cả thế giới đều là do cường giả Giới Chủ dùng lượng lớn ' bản nguyên năng lượng của Vũ Trụ ' tạo nên, cho nên căn cơ của nơi này thực chất là từ vũ trụ tinh diễn biến thành, mật độ cấu tạo vật chất so với ngoại giới phải cứng hơn nhiều ".
Duy Na Cẩm Anh đưa tay nắm một nắm tuyết, bóp mạnh.
Với tu vi Hằng Tinh cấp hai của cô đáng lẽ sẽ khiến chúng nổ tung tóe, nhưng không, mắt thường cũng thấy được chúng chỉ biến dạng nghiêm trọng mà thôi.
Mọi người nghe xong đều thầm than trong lòng, Giới Chủ thật là quá thần kỳ.
Cũng chỉ có đẳng cấp cường giả này, mới có thể thi triển một loại năng lượng khó tin, mà năng lượng này khi ngưng kết lại thì chính là vũ trụ tinh, thứ tiền tệ cao cấp của vũ trụ.
" Ai là tinh thần niệm sư thì thử xem có thể thả niệm lực quét hình ra được bao nhiêu?". Bá Tuất thử hỏi.
Trong nhóm thì trừ Lê Khanh ra Cẩm Anh cũng là tinh thần niệm sư, thuộc về Chưởng Khống Sư phân hệ, ngoài ra bốn trên tám nô lệ hộ vệ cũng là.
Nghe vậy đồng loạt nhắm mắt lại cảm ứng.
" 200m ". Duy Na Cẩm Anh sắc mặt khó nhìn.
Nếu là bên ngoài thì phạm vi cảm ứng của một Hằng Tinh cấp hai như cô ít nhất cũng là 200km, vậy mà giờ bị áp chế lại chỉ còn lại một phần ngàn.
" 900m " " 890m " 1km " " 950m ". Các nô lệ hộ vệ khác cũng đồng loạt báo lên.
Sắc mặt mọi người đều ngưng trọng, sự áp chế của Giới Chủ Thế Giới xem ra còn mạnh mẽ hơn bọn họ dự tính ban đầu.
Nhưng cũng không phải không thể chấp nhận.
" Trước tiên, chúng ta cần xác định mình đang ở đâu?". Ba Tuất lấy ra một thiết bị hình bảng, thao tác lên, chuẩn bị tìm kiếm phương hướng đi đến dãy đất trung tâm, ở đó có một trụ sở tiếp tế nhỏ của những người thăm dò khác thành lập.
Nhưng chưa đợi hắn làm xong thì mặt đất đột nhiên chấn động lên liên hồi.
Ầm ầm ầm ầm...
" Chuyện gì xảy ra?". Cả nhóm đều thất kinh.
" Chủ nhân, chúng ta bị bao vây rồi?". Khắc Vũ, tinh thần niệm sư hộ vệ có tầm cảm ứng xa nhất đột nhiên biến sắc nói.
Trong phạm vi cảm ứng của hắn đột nhiên xuất hiện rất nhiều dấu hiệu sinh mệnh đang tiến tới nhóm người
" Bao nhiêu??". Cẩm Anh truy hỏi, Khắc Vũ chính là nô lệ của cô.
" Hiện đã gần năm mươi, hơn nữa còn đang tăng lên "
" C·hết tiệt, chắc chắn là Băng Sương Thú, mỗi con đều từ cấp Hằng Tinh trở lên không phải là chúng ta đối phó được, biết đâu bên trong lại có cấp Vũ Trụ, mau chạy!". Bá Tuất tức giận gầm lên, muốn phi người bay lên không nhưng sắc mặt lập tức thay đổi.
" Không bay được ". Hắn kh·iếp sợ hô
" Cái gì? Chẳng lẽ chúng ta đang ở khu vực trung tâm, xui xẻo như vậy?"
" Mẹ nó ". An Vũ Trường Không táo bạo chửi tục.
Truyền tổng cửa vào là có tính ngẫu nhiên, càng vào sâu vùng trung tâm của hai khu vực Băng - Hỏa thì sức ép không gian càng lớn, tại đây cũng chỉ có cường giả Vũ Trụ cấp trở lên mới phi hành được.
" Không có thời gian chửi bới đâu, chuẩn bị chiến đấu thôi ".
Lê Khanh sắc mặt lạnh lùng, chiến giáp bao phủ toàn thân, phía sau Ma Vân Đằng cũng chui ra như những cái đuôi ngoe nguẩy.
" Ma Vân Đằng Hằng Tinh cấp bảy ". Ha La Tố Ly ở gần đó thấy vậy ngạc nhiên.
Tài nguyên đào tạo một Ma Vân Đằng là gấp mấy lần võ giả nhân loại đồng cấp, một cây này của Lê Khanh giá trị so với hai hộ vệ nô lệ cấp chín của cô còn phải cao hơn.
" Không thể để bị bao vây ". Bá Tuất sắc mặt trắng bệch
" Nhanh tìm ra điểm yếu trong vòng vây, chúng ta phải theo đó đột phá ". Cẩm Anh cũng nóng nảy
" Nhanh ". An Vũ Trường Không hối thúc
" Hướng hai giờ là số lượng ít nhất ". Khắc Vũ lập tức trả lời
" Đi ". Một nhóm mười ba người đạp băng đội tuyết lao đi vùn vụt.
Hai cặp cánh Phi Thiên Vũ hiện ra sau lưng Lê Khanh, tuy không đủ cho hắn bay cao nhưng lướt trên vài mét là không vấn đề, nhờ vậy dù tu vi yếu nhất nhưng tốc độ lại dẫn đầu so với mọi người.
Chỉ chốc lát sau đã chạm mặt với những con Băng Sương Thú đầu tiên.
Thuần một màu Hằng Tinh cấp năm trở lên, số lượng lên đến mười con.
Băng Sương Thú có hình dạng như một con khỉ khổng lồ do từng khối băng tinh ghép lại tạo thành, hai chân bốn cánh tay, trên đầu mọc ra hai cây sừng nhọn xanh thẫm, mỗi con đều cao vài chục mét.
Gào!!
Chúng nhìn thấy sinh vật sống thì hai mắt đỏ ngầu gầm lên, há miệng là vô số cột sáng lao tới, mọi thứ trên đường đi đều bị hóa thành một lớp băng tinh dày đặc.
" Cẩn thận ". Cả nhóm vội vàng tách ra tránh né, nhưng vẫn không dừng lại tiến về trước.
" C·hết ". Những hộ vệ là người đầu tiên ra tay.
Sử dụng là binh khí nguyên lực cùng binh khí niệm lực cấp hai thông dụng trên thị trường, mà nói thông dụng vậy thôi chứ giá cả cũng vài trăm triệu đồng Hắc Long chứ không ít.
Chiến kỹ bọn họ đều không quá mạnh, nhưng thanh thế của Hằng Tinh cấp chín vẫn hết sức kinh người.
Nhất thời, lập tức có một đám ba bốn con Băng Sương Thú cấp năm b·ị đ·ánh gục.
Lê Khanh cũng chạy nhanh tham chiến, hai mắt sáng rực, khóe môi nhếch lên tràn đầy hưng phấn
Lĩnh vực khai mở, phạm vi ba trăm mét xung quanh lập tức bị một loạt các sóng chấn động nhỏ tác động khiến cho không khí cũng trở nên vặn vẹo, nhưng lại tinh vi né qua toàn bộ phe ta
Gào!
Đám Băng Sương Thú cảm thấy trong thân bị một loại sức mạnh vô hình tác động thì có chút đau đớn gầm lên giận dữ, càng thêm cuồng mãnh xông đến
" Haki Bá Vương ". Theo một tiếng gầm nhẹ, một luồng tinh thần khí áp mãnh liệt nổ ra, trấn áp toàn trường.
Xung quanh Lê Khanh xuất hiện lôi điện đỏ đen xen kẽ, cộng thêm hai đôi cánh tuyệt trần sau lưng khẽ vỗ, hình ảnh của hắn lúc này như một vị vương giả độc tôn.
" Chấn kình "
Lê Khanh lao đến Băng Sương Thú gần hắn nhất đang bị haki bá vương chấn choáng, tung ra một quyền khiến đất rung núi chuyển.
Ầm!
Đầu Băng Sương Thú khổng lồ vậy mà b·ị đ·ánh bay đi, cơ thể làm từ băng tinh của nó xuất hiện một quyền ấn nhỏ bé nơi ngực trái, sau đó lan ra vô số vết rạn nứt, càng ngày càng nhiều rồi trong tiếng gầm thét bất lực toàn thân nó nổ tung thành vô số mảnh băng lớn.
" Mạnh như vậy ". Năm người Bá Tuất đang vây công một con Băng Sương Thú khác nhưng bị nó đánh cho mềm mình thấy cảnh này thì như không tin vào mắt mình.
Hành Tinh cấp tám, một quyền đ·ánh c·hết Hằng Tinh cấp năm.
Cái này cũng thật quá điên cuồng đi!
Kể cả Bá Tuất từng nhiều lần luận bàn với Lê Khanh cũng bị rung động thật sâu, hóa ra trước giờ đối phương còn chưa từng dùng toàn lực.
" Haha, sảng khoái, tiếp nào ". Lê Khanh đã lâu rồi mới cảm thấy lại cảm giác huyết mạch sôi trào này, cứ như có thứ xiềng xích gì đó trong người vừa bị phá vỡ, vô cùng hưng phấn.
Cười dài một tiếng xông tới một con Băng Sương Thú khác, nhưng lần này là Hằng Tinh cấp tám.
Ầm!! Lê Khanh bị một tát quất bay đi.
Ầm ầm ầm...
Vô số dây leo từ tro bụi vươn ra, nhanh như chớp quấn lấy cơ thể Băng Sương Thú, kéo theo đó là một thân ảnh nhỏ bé nhanh như chớp xông tới
" La Toàn Ngọc "
Oành!
0