0
Ầm ầm ầm
Trong băng tuyết thế giới, chiến đấu vẫn đang tiếp tục.
Dưới sự hợp lực của nhóm người, cuối cùng cũng thành công g·iết ra một con đường máu chạy ra khỏi vòng vây.
Nhưng đổi lại đó là sinh mệnh của hai hộ vệ đã nằm lại, một của An Vũ Trường Không, một của Bá Tuất.
Đa Mộc đã hi sinh.
Nhưng nguy hiểm vẫn chưa phải là kết thúc.
Một đàn hàng trăm con Băng Sương Thú vẫn ở phía sau truy đuổi theo nhóm người không buông, trong đó dẫn đầu là hai mươi con Hằng Tinh cấp chín liên tục bắn ra những tia sáng cấp đông, khiến cho cả đám phải chật vật tránh né vô cùng.
" Như vầy không phải là cách, phải có người ở lại đoạn hậu ". Lê Khanh tụ tập mười sợi Ma Vân Đằng cuộn lại thành một tấm khiên dây leo đỡ lấy một tia cấp đông.
Crak!
Chỉ vừa va chạm thì tấm khiên đã bị đông cứng thành một khối băng rồi vỡ vụn ra, tuy nhiên với sức hồi phục cao của Ma Vân Đằng thì nhiêu đây cũng không đáng gì, sẽ sớm hồi phục lại.
" Nặc Sâm, ngươi ở lại chặn hậu đi ". Ha La Tố Ly cắn môi nói với một hộ vệ bên cạnh.
Nam nhân tên Nặc Sâm là một người thuộc Thiết Cốt tộc, cao lớn gần mười mét, toàn thân cơ bắp lực lưỡng, làn da thì đen nhẹm bóng bẩy như một miếng thép, nghe Tố Ly ra tử lệnh như vậy thì trong mắt tràn đầy bi thương.
Có điều, trong não những nô lệ này đã sớm bị gắn vào chip sinh vật khống chế, căn bản không có cách nào cãi lệnh.
Do đó, dù rất sợ hãi tử vong, Nặc Sâm vẫn xoay lại đâm đầu về bầy Băng Sương Thú đông nghìn nghịt phía sau.
" Hổ Nhạc, ngươi cũng quay lại giúp hắn đi ". Duy Na Cẩm Anh cũng phân phó
Một người là không đủ ngăn chặn, cho dù liều mạng thiêu đốt linh hồn thì cũng vậy, nhưng những người khác đều chỉ còn lại một hộ vệ, Cẩm Anh dù không muốn nhưng vẫn phải làm thôi.
" Vâng chủ nhân ". Hổ Nhạc là một hổ nhân cao ba mét, trong mắt hoàn toàn không có chút gợn sóng nào chấp hành.
Lê Khanh thậm chí còn nhìn thấy từ sâu trong ánh mắt đó có một sự giải thoát, nhưng hắn cũng không thể làm gì mà chỉ thầm than cho số phận những người nô lệ trong lòng.
" Thế giới này thật là quá tàn nhẫn!"
Ở phía sau, Nặc Sâm Hổ Nhạc ôm chí quyết tử ở lại đoạn hậu, đem toàn bộ nguyên năng, linh hồn, ý chí đều thiêu đốt lên, trong thời gian ngắn thậm chí đột phá giới hạn Hằng Tinh cấp mà mơ hồ chạm đến cấp Vũ Trụ.
Có điều, đánh đổi chính là sinh mệnh đang cực tốc trôi đi.
Sau khi hợp lực đánh giết con Băng Sương Thú thứ tám thì cũng kiệt lực, hóa thành một phần vật chất của thế giới băng thiên tuyết địa này.
Nhưng hi sinh của họ không là vô ích.
Chín người sống sót lúc này đã cách xa bầy thú rất xa, cũng không còn cảm nhận được mặt đất chấn động nữa.
" Mệt chết ta ". Bá Tuất nằm bẹp trên mặt băng thở hỗn hển, cực tốc di chuyển mấy ngàn km bằng chân đã đem gen nguyên năng của hắn tiêu hao hầu như không còn, cả một đoạn sau đều là nhờ Đa La cõng trên lưng mà chạy.
Những người còn lại cũng không khác mấy, dù cho là các hộ vệ thì cũng đều thả người ngồi thở dốc nghỉ ngơi.
Duy chỉ có Lê Khanh là bình chân như vại, thản nhiên đứng đó nhìn về phương xa, trong mắt hiện lên nét chưa bõ.
" Hay quay lại kéo vài con đến đánh tiếp nhỉ?". Đó là suy nghĩ trong đầu hắn lúc này, hơn nữa còn cực kỳ manh nha muốn thử.
Trận chiến vừa rồi, một mình Lê Khanh đánh chết ba con Băng Sương Thú Hằng Tinh cấp năm, một con Hằng Tinh cấp chín, so với các hộ vệ khác cũng còn nhỉnh hơn.
Dĩ nhiên, thắng cũng không phải là dễ, thương tích thì đầy mình nhưng sau đó đều bị khả năng phục hồi của người Saiyan và Thủy Mệnh Thể nhanh chóng chữa lành, gần như lúc nào cũng ở trong trạng thái đỉnh phong mà chiến đấu.
Không đúng, gọi là càng đánh càng hăng thì chính xác hơn.
" Khanh, nếu ta không nhìn lầm thì ngươi lúc nãy sử dụng lĩnh vực có phải hay không?". Ha La Tố Ly do dự một chút thì đi đến bên cạnh hắn hỏi.
Cô nàng cũng không truyền âm nên dù không lớn giọng thì ai cũng có thể nghe, tất cả mọi người đều vểnh tai lên, chỉ có Bá Tuất là cười cười không quan tâm.
" Ừ ". Lê Khanh sảng khoái thừa nhận.
" Thật sự, chậc chậc, ta chỉ nghe nói trong truyền thuyết ở các siêu thế lực mới có thôi, không ngờ có ngày lại được gặp cấp Hành Tinh sở hữu lĩnh vực ". Tố Ly lúc này nhìn Lê Khanh với con mắt rất khác.
Nếu trước đây là chỉ có chút hứng thú thôi thì giờ chính là xem trọng, là ngước nhìn, ngưỡng vọng một tồn tại cao hơn mình.
Không những Tố Ly mà cả Cẩm Anh cũng vậy, hai người đều đang suy nghĩ trong đầu là làm sao để có thể kéo Lê Khanh gia nhập thế lực của mình.
" Hay là sắc dụ hắn nhỉ?"
Chỉ có An Vũ Trường Không là nắm chặt nắm đấm, có chút không cam lòng nhưng cũng không nói gì.
" Tốt rồi, chuyện đó giờ không quan trọng, nên lo là làm sao thoát khỏi vùng trung tâm này!". Bá Tuất lại một lần nữa lấy ra thiết bị, tìm cách bắt sóng tín hiệu với nơi tiếp tế tạm thời ở dãy đất tiếp giáp hai vùng Băng - Hỏa.
Một đám người xúm lại gần, chỉ để cho bốn hộ vệ đứng cảnh giác xung quanh.
" Đây rồi, chúng ta quả nhiên đang ở sâu trong vùng Băng Tuyết, cách nơi tiếp tế ba mươi ba nghìn km ". Trên màn hình hiện ra một tấm bản đồ đơn giản, chỉ là hai khối đỏ xanh ghép lại cùng nhau.
Phần liên kết thì có màu lục chính là dãy đất trung tâm.
Vị trí của đám người hiện đang ở giữa của khu vực Băng Tuyết, đi thêm ba mươi nghìn km về hướng kia nữa là có thể đến đường biên của Băng Hỏa Giới này rồi.
" Thật tò mò không biết cảnh sắc tại đó như thế nào?". Lê Khanh nghĩ thầm trong lòng, nhưng hắn cũng biết mình mà nói ra tuyệt đối sẽ bị mọi người phun đến chết.
" Từ chỗ chúng ta muốn tiến về đó thì chỉ cần đi theo hướng này, tuy nhiên mọi người có thật là muốn tới đó??". Bá Tuất lúc này lại bất ngờ hỏi.
" Ý ngươi là gì? Nơi đây nguy hiểm như vậy không đến dãy đất trung tâm thì làm sao sống được ". An Vũ Trường Không nhíu mày hỏi.
" Đúng vậy, trước đây cũng là ngươi nói cần tìm đến nơi đó rồi lập kế hoạch thăm dò từ từ mà ". Duy Na Cẩm Anh cũng góp lời
Ha La Tố Ly cùng Lê Khanh thì chỉ im lặng như có điều suy nghĩ.
" Đúng vậy, trước đó chúng ta không xác định được vị trí, không có thông tin nên mới cần đến nơi tập trung nhằm mua lại tình báo từ những người đi trước ". Bá Tuất bình tĩnh phân tích
" Nhưng hiện tại, các đặc điểm của khu Băng Tuyết này chúng ta cũng nắm được sơ bộ, hơn nữa muốn lần nữa tiến sâu vào nơi thế này chắc chắn sẽ càng không dễ dàng "
" Các ngươi còn nhớ mục đích của chuyến đi lần này chứ?"
" Nhớ, là tìm kiếm vũ trụ tinh, trước khi giới trong giới bị phát hiện thì thu thập càng nhiều càng tốt ". Ha La Tố Ly nói
" Đúng vậy, mà sau một đoạn đường dài vừa chạy vừa chiến đấu lúc nãy thì ta nhận ra một điều, đó chính là khu vực sâu thế này chưa có người khám phá tới, hoặc có nhưng cũng chỉ là các cường giả cấp Vũ Trụ trở lên, mà số lượng cũng không ít ".
" Ý ngươi là muốn đoạt ăn trước miệng hổ, tận dụng việc dịch chuyển xui xẻo này mạo hiểm tìm kiếm vũ trụ tinh tại đây luôn ". Lê Khanh coi như đã hiểu ý của Bá Tuất, không kiềm được gật đầu.
Đúng vậy, nếu phải mạo hiểm đến nơi an toàn, rồi lại tốn công tốn thời gian dò tìm trở lại nữa thì chi bằng cứ ở lại đây, cầu phú quý trong nguy hiểm.
" Nhưng nếu lại bị bao vây nữa thì phải làm sao? Chúng ta hoàn toàn không đánh lại một bầy Băng Sương Thú đông như vậy, hơn nữa ai biết quanh đây có con nào cấp Vũ Trụ hay không?". An Vũ Trường Không vẫn giữ nét mặt lo lắng
" Trên đời làm gì có chuyện an toàn tuyệt đối ". Bá Tuất lắc đầu
" Nếu không muốn mạo hiểm thì trước đó ngươi nên ở lại gia tộc thì hơn "
" Ngươi đang sỉ nhục ta?". An Vũ Trường Không nổi giận muốn nhào tới nhưng bị Duy Na Cẩm Anh bên cạnh ngăn lại
" Vậy biểu quyết đi, ai tán thành ở lại đây ". Bá Tuất tự nói rồi tự giơ tay
Sau đó Ha La Tố Ly cũng giơ tay lên theo, hiển nhiên cũng tán thành chuyện này.
An Vũ Trường Không cùng Duy Na Cẩm Anh thì ngồi im lặng, hiển nhiên là phe phản đối, bốn đôi mắt giờ đây hướng về Lê Khanh.
" Chà, khó chọn nhỉ?". Hắn gãi nhẹ đầu
Nhưng nụ cười hưng phấn trên môi thì không kiềm lại được, đưa tay lên.
Và với tỉ số 3-2, thì dù An Vũ Trường Không có bất mãn thế nào cũng không thay đổi được, đành chấp nhận thuận theo.
" Vậy, kế hoạch là gì? Cũng không thể chạy bừa được đi?". Lê Khanh khoanh chân ngồi xuống trước mặt Bá Tuất chống cằm hỏi.
" Dĩ nhiên ". Bá Tuất cũng cười đáp, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một cái thiết bị nhìn như một con robot có hình dẹp tròn, phần rìa có vô số thiết bị nhỏ nhô ra như những chi của con cua.
" Đây là máy thăm dò năng lượng, có thể dò ra vũ trụ tinh dù nó ở sâu dưới lòng đất vài trăm km "
" Ngươi cũng thật bỏ được, thứ này giá cũng phải cả tỷ đồng Hắc Long chứ không đùa ". Ha La Tố Ly ngạc nhiên sờ mó
" Là hai tỷ ba trăm triệu, toàn bộ tiền tiết kiệm mấy năm trời của ta đấy ". Bá Tuất đắc ý nói
" Lần này, kế hoạch chủ chốt là khả năng cảm ứng xa của Khắc Vũ cùng sức chiến đấu biến thái của Lê Khanh "
" Ta không có biến thái ". Lê Khanh bất mãn kháng nghị, nhưng bị Bá Tuất ngó lơ
" Không, ngươi có ". Ha La Tố Ly cười tủm tỉm vỗ vai hắn trêu chọc
" Nghe nè, trước tiên là dùng máy đo năng lượng xác định vị trí vũ trụ tinh tồn tại, tiếp đó Khắc Vũ sẽ cảm ứng vị trí của những con Băng Sương Thú ở gần, Lê Khanh tiến hành tập kích, thanh lý ra một khu vực trống, những người còn lại thì tập trung khai thác ". Bá Tuất vạch ra phương tây hành động
Nhưng có quá nhiều kẽ hở nên lập tức bị An Vũ Trường Không bắt bẻ lại.
" Vậy nếu chúng ta bị phát hiện rồi bao vây như lần này thì sao?"
" Xác suất không cao, theo ta suy đoán lúc trước là do chấn động khi dịch chuyển không gian nên mới bị bọn chúng cảm ứng được, hiện tại chúng ta cứ âm thầm một chút, cẩn thận một chút thì hẳn không có vấn đề". Bá Tuất lắc đầu
" Nhưng đó cũng chỉ là suy đoán, không có gì chứng minh nó là đúng cả!". An Vũ Trường Không vẫn quyết liệt phản đối
Hai bên trợn mắt nhìn nhau, không bên nào nhường bên nào
" Hừm, về vấn đề này thì ta có cách ". Lê Khanh lúc này bất chợt chen ngang, khuôn mặt tươi cười từ trong không gian hệ thống lấy ra một vật
" Thứ này gọi là Áo Choàng Liễm Ảnh, mặc nó vào thì bất kể khí tức hay hình dạng đều sẽ hòa vào môi trường xung quanh, trừ khi có niệm lực mạnh hoặc ở cực gần mới có thể phát hiện được "
" Nể tình đồng đội ta lấy giá hữu nghị, 100 triệu đồng Hắc Long một cái đủ cho một người xài. Thế nào, quá lương tâm đúng không??"
Cả nhóm : "...."
Cái quỷ có lương tâm!!