" Hát Nhã đại nhân, không xong rồi!"
Quay thời gian lại ít phút trước, bên ngoài cửa vào Băng Hỏa Giới, trong đại điện đòng quân của Liên Minh Dong Binh Vũ Trụ.
Một nam nhân cao gầy như que củi, đầu tóc dựng đứng như bị đ·iện g·iật xiêu vẹo chạy vào, phá hỏng buổi họp kín của bốn vị Dong Binh ba sao đang chấp chưởng nơi đây.
" Tạp Đức, bình tĩnh lại, ngươi như vậy còn ra thể thống gì?"
Ngồi bên bàn tròn, một ngưu đầu nhân thuộc Côn La Tộc đưa bốn con mắt khác màu của mình quét tới, áp lực của một giới chủ khiến nam nhân cao gầy Tạp Đức phải quỳ mọp xuống, mồ hôi chảy đầy đầu.
" Có chuyện gì? Bên đội công nghệ đã tìm ra cách mở lại cửa Băng Hỏa Giới rồi à?"
Một vị Giới Chủ khác có vẻ ôn hòa hơn hỏi, thân cao bốn mét, một đầu tóc đỏ rực như lửa, mỗi mắt đều có tận ba đồng tử liên tục xoay chuyển bất quy tắc nhìn quỷ dị vô cùng.
Hắn là Nhạc Vũ Tư Trì, cũng là một Dong Binh ba sao.
Ngoài ra bên bàn ngồi cùng với Hát Nhã, Tư Trì thì còn có hai người khác, nhưng đều mặc áo choàng đen kịt che đi diện mạo, cũng không hé miệng nói lời nào.
Mấy giờ trước, một tin tức về vị trí Giới trong Giới đột nhiên được một Dong Binh đang trong Băng Hỏa Giới truyền ra, khiến toàn bộ nơi đóng quân của Liên Minh Dong Binh đều trở nên rối loạn tưng bừng.
Vô số Hằng Tinh cấp, Vũ Trụ cấp, Vực Chủ gấp đều như mèo ngửi cá chạy vào bên trong.
Nhóm bốn vị Giới Chủ phụ trách quản lý tại đây cũng không ngoại lệ, nhưng điều kỳ quái là khi họ vừa tới nơi thì cửa vào lập tức đóng kín lại, trở thành một cái hang đá bình thường, toàn bộ Băng Hỏa Giới lúc này ẩn sâu vào bên trong không gian.
Đến tận đây, họ mới biết là mình bị người khác tính kế, đây chỉ là một cái cửa phụ có thể hủy bỏ bất cứ lúc nào, còn cửa chính thì sớm đã nằm ở nơi khác.
Mà để làm được điều này thì vị chủ nhân của Băng Hỏa giới kia tuyệt đối còn sống, hơn nữa xác suất lớn là còn trốn ở bên trong bày ra một âm mưu kế hoạch động trời nào đó.
Tổng số người bị nhốt bên trong là hơn mười triệu người, từ Hành Tinh cấp một đến Vực Chủ đỉnh cao đều có đủ, trong đó không thiếu tinh anh của một số thế lực lớn trong Hắc Long Sơn đế quốc, nếu đều xảy ra chuyện thì bốn người tuyệt đối sẽ có rắc rối lớn.
Cho nên mới gấp rút tụ lại với nhau tìm cách giải quyết tình trạng này.
" Bẩm các vị đại nhân, cổng vào thì vẫn chưa dò được nhưng đội công nghệ lại phát hiện thứ khác đáng sợ hơn ".
Tạp Đức vẫn quỳ trên đất, nghe lời Hát Nhã cố gắng bình tĩnh lại nói, hết cách rồi, ai kêu Hát Nhã chính là cấp trên trực tiếp của hắn đâu, tiền bạc địa vị, thậm chí cả mạng sống đều nằm trong tay người ta cả.
" Thứ gì??". Lần này lên tiếng là một trong hai người mặc áo bào đen, giọng nói bất ngờ trong trẻo.
" Là Tinh Chấn, đội công nghệ sử dụng thiết bị dò tìm không gian, vô tình phát hiện gợn sóng của Tinh Chấn cách đây ba mươi năm ánh sáng, dự tính trong vòng bảy phút nữa sẽ quét qua nơi này!"
" Cái gì? Tinh Chấn?". Cả bốn đồng loạt chấn kinh đứng bật dậy, Hát Nhã nóng tính trực tiếp một cước đá Tạp Đức hồi máu bay ra ngoài, tuy chưa chết nhưng cũng chỉ còn nửa cái mạng.
" Đi chết con bà mày đi, Tinh Chấn đến mà còn ở đây dài dòng, mau thông báo cho toàn bộ nhân viên lên phi thuyền cấp tốc tiến hành rời khỏi ".
Tích tích tích
Quang não trên người ba vị Giới Chủ đồng loạt rung lên, là thuộc hạ trong đội công nghệ của họ truyền đến tin cấp báo.
Ai nấy đều chất giọng nặng nề ban bố mệnh lệnh không khác Tát Nhã là bao.
Còn những người kẹt lại trong Băng Hỏa Giới, thì dù không đành lòng nhưng chỉ sợ họ cũng lực bất tòng tâm thôi.
Đối mặt với một trong những thảm họa lớn nhất của Vũ Trụ, cho dù có là Giới Chủ đi nữa thì cũng thật là hết sức nhỏ bé, sớm thôi thì phạm vi ngàn, vạn năm ánh sáng xung quanh đây đều sẽ bị hủy diệt sạch, trở thành một vùng cấm địa hỗn loạn trong vô số kỉ nguyên mới có thể phục hồi.
hát Nhã, Nhạc Vũ Tư Trì cùng hai người khác thở dài liếc nhìn nhau, sau đó đồng thời lắc người biến mất, Tạp Đức cũng được Hát Nhã thuận tiện xách theo.
Chưa tới năm phút sau, năm phi thuyền vũ trụ cỡ lớn đã rời khỏi Lam Phương Tinh, tiến hành gia tốc ánh sáng rồi tiến vào Ám Vũ Trụ, nhanh chóng thoát ly khỏi không phận nguy hiểm này.
Mà lại ở sau đó hai phút nữa, một làn sóng chấn động đột nhiên lan truyền đến Lam Phương Tinh khiến cho không gian nơi đây hơi vặn vẹo nhẹ rồi bình tĩnh lại.
Nhưng đó chỉ là ' gợn nước trước sóng thần ' báo hiệu thiên tai khủng khiếp nhất vũ trụ sắp hàng lâm.
Một sự sụp đổ thầm lặng đang dần kéo tới, trên đường đi của nó bất kể là hành tinh, hằng tinh, sao Notron, hố đen, hay thậm chí là cả Ám Vũ Trụ, mọi thứ đều đột nhiên biến mất.
Chỉ để lại một khoảng đen kịt với Không - Thời Gian hỗn loạn đến cực hạn, mà những ai dưới Bất Hủ hoàn toàn không có tư cách đặt chân vào.
....
Trở lại với Lê Khanh.
Hắn lúc này đã hoàn toàn bị ý chí tộc Saiyan bên trong huyết mạch nuốt chửng, cũng không thể biết được chuyện bên ngoài, mà có biết thì cũng không quan tâm.
Bởi vì lúc này hắn phải đối mặt với khoảnh khắc tử vong lớn nhất trong đời mình.
Gào!!!
Tịch Diệt Chi Mâu khổng lồ xé tan không gian đâm vào Giới trong Giới, mũi mâu xuyên thủng bích chướng mà tiến vào trong, ngày càng to lớn hơn trong ánh mắt của Lê Khanh đang ở hình dạng Long Hầu.
Theo bản năng, nó muốn dùng Dịch Chuyển Tức Thời tránh thoát.
Nhưng hiển nhiên là thất bại, toàn bộ không gian xung quanh giống như tường thành hợp kim, ngăn chặn mọi loại thủ đoạn dịch chuyển hoặc tiến vào Ám Vũ Trụ.
" Hừ, trong thế giới của ta mà vọng tưởng phản kháng, ngoan ngoãn chịu trói đi!". Tát Ha Ha cười lạnh nói.
Nhưng vẻ điên cuồng trong mắt ông ta thì đã giảm nhiều.
Tâm cảnh của một Giới Chủ đã sống vô số kỉ nguyên lúc này phát huy ra tác dụng, sau khi cơn tức giận qua đi thì đầu óc đã bắt đầu suy tính đến hướng khác.
Theo Tát Ha Ha, việc Lê Khanh nuốt lấy hai ' Thể nội thế giới ' mà ông ta khổ nhọc bồi dưỡng là chuyện không thể tha thứ.
Nhưng theo một hướng khác thì huyết mạch Đấu Khả Thánh Tộc cũng khiến Tát Ha Ha phát thèm, ông ta cũng chỉ là từ trong điển tịch cũ biết được tộc này nhưng chưa bao giờ nghĩ đến nó lại có thể phát huy ra sức chiến đấu khủng như vậy.
Một ý nghĩa to gan lớn mật hình thành.
Bắt sống Lê Khanh, vứt bỏ cơ thể này mà đoạt xác hắn, trở thành một đời mới Đấu Khả Thánh Tộc.
Tát Ha Ha tin tưởng, bằng tài sản bản thân, tài sản của hơn mười triệu con người ngoài kia, lại cộng thêm kinh nghiệm tu luyện, tuyệt đối có thể trước khi linh hồn hết tuổi thọ có thể một lần nữa đăng lâm Giới Chủ đỉnh cao.
Khi đó, thể nội thế giới cũng là của hắn, huyết mạch đỉnh cao cũng là của hắn, đột phá Bất Hủ còn khó khăn hay sao??
Thậm chí, nếu không kịp thì hắn còn có thể đầu quân cho một trong năm Cự Đầu thế lực làm thuộc hạ, tin tưởng họ sẽ để ý tới một tiềm lực lớn như hắn mà cung cấp tài nguyên đột phá.
Vô số dòng suy tính chạy qua não hải trong chưa tới một phần ngàn giây, mà càng nghĩ thì Tát Ha Ha lại càng cảm thấy khả thi.
" Ngoan ngoãn chịu trói đi "
Vậy là, trong vô thức thế công của Tịch Diệt Chi Mâu giảm đi một chút, nhưng cũng không phải Vũ Trụ cấp như Lê Khanh có thể chống nổi.
Gào!!
Nhưng Lê Khanh trong hình dạng Long Hầu hiện tại mới mặc kệ.
Cảm giác áp bách của Tịch Diệt Chi Mâu càng khiến nó hung tính nổi lên.
Hai con mắt đỏ lòm như máu nhìn chằm chằm vào mũi mâu, hai bàn tay đưa ra bắt chéo lại trước mặt.
Haki Bá Vương hòa trộn cùng toàn bộ Ki điên cuồng tràn ra, ở trong lòng bàn tay hắn hình thành nên một tấm khiên chỉ nhỏ bằng ngón tay cái, vô số tia sét đỏ vàng chớp động khắp bốn phương, thanh thế hết sức kinh người.
Ầm!!
Mũi mâu nhiều màu nhanh như chớp đâm vào lá chắn, vậy mà không thể lập tức phá vỡ nó được.
Lê Khanh gầm thét lên cố dùng hai cánh tay muốn đẩy ngược nó trở ra, nhưng lực lượng là quá lớn khiến hai cánh tay hắn đều cùng lúc nổ tung thành hai đám mưa máu.
Mũi mâu mang theo tấm chắn Haki đâm thẳng vào ngực Lê Khanh, kéo theo hắn xuyên thủng Giới trong Giới mà rơi xuống Băng Hỏa giới.
" Cái thứ khủng khiếp gì kia?"
Vô số người tu luyện thấy cảnh này thì đều hãi hùng khiếp vía.
Cho dù có là Vực Chủ cấp thì cũng cảm thấy sự nguy hiểm kinh người đến từ thanh quang mâu nhiều màu kia, không ai bảo ai đều phi thân chạy ra thật xa không muốn dính dáng vào.
Ầm!!!
Tịch Diệt Chi Mâu khổng lồ xỏ xiên Lê Khanh đâm sầm xuống dãy đất trung tâm của Băng Hỏa giới, như có vô số quả bom nguyên tử nổ tung tạo thành một cột nấm bụi năng lượng, mọi thứ trong phạm vi vài ngàn km đều bị quét sạch.
" Hừ, ngươi có vùng vẫy thế nào cũng vô ích thôi. Buông bỏ ra cơ thể ta còn có thể cho linh hồn ngươi bớt được giày vò!"
Quang mâu lúc này thu nhỏ lại chỉ còn cao vài chục mét, to hơn hai mét, găm chặt Lê Khanh xuống dưới nền hố sâu, trên cơ thể đã tàn tạ nhuốm máu của hắn thỉnh thoảng lóe lên những tia điện đỏ vàng giao nhau gầm thét muốn giãy dụa nhưng cũng không thể làm được gì.
Bùm bùm!
Tát Ha Ha phất tay bắn ra hai lưỡi đao không gian cắt dứt hai chân của Lê Khanh, khiến hắn chỉ còn có mỗi cái đầu là cử động lắc qua lắc lại gầm gừ được.
Tứ chi đã mất, ngực bị xiên, Lê Khanh hiện như cá nằm trên thớt.
Tát Ha Ha hạ xuống cạnh cái đầu nửa rồng nửa khỉ to lớn của hắn, đưa ra bàn tay khô quắt đặt lên trán Lê Khanh, cuồn cuộn niệm lực truyền vào bên trong.
" Hừm, toàn thân đang trên bờ vực tan vỡ. Cũng đúng, dù sao cũng cuồng hóa ba đại cảnh giới, bản chất của một Hành Tinh cấp tám có thể chịu đến giờ đã là rất ghê gớm rồi ". Tát Ha Ha thu tay lại suy tư.
Bí pháp Đoạt Xác yêu cầu điều kiện tương đối hà khắc, hơn nữa lúc vừa đoạt xác xong thì lực khống chế với cơ thể cũng cực thấp, nếu để tình trạng này thì sợ là ông ta chưa kịp hưởng lợi đã phải theo Lê Khanh treo mạng rồi.
" Cũng may, nơi này hiện tại nhiều huyết thực như vậy, đủ đem cơ thể đúc chữa lại! Đành để tiểu tử ngươi sống thêm ít thời gian vậy!"
Tát Ha Ha lẩm bẩm, sau đó điểm chân lập tức bay lên trên trời, ánh mắt hờ hững đảo quanh.
Tâm thức ông ta lúc này hóa thân thành ý chí của thế giới, mỗi một mãnh thú, yêu thú hay người ở bên trong đều có thể cảm nhận được rõ rõ ràng ràng.
" Tiền bối, ta là An Vũ Thiên Hạo của An Vũ gia tộc, xin tiền bối giơ cao đánh khẽ thả ta ra ngoài. An Vũ gia nhất định có hậu tạ!"
Một Vực Chủ từ xa bay lại, ôm quyền khom người cung kính nói.
Sau đó là hàng loạt thân ảnh khác cũng bay lên đứng cạnh, có mười sáu đại gia tộc, có Dong Binh hai sao, cũng có của bốn tổ chức lớn.
Nhưng không ngoại lệ, mỗi người đều có đẳng cấp Vực Chủ trở lên, còn Vũ Trụ cấp thì giờ đây chỉ dám từ xa nhìn ngắm chứ hoàn toàn không có quyền lên tiếng.
" Hôm nay, ai cũng không đi được "
" Bố cục bốn trăm kỉ nguyên của ta, tuy có biến số nhưng kết quả tuyệt đối không thể thay đổi, các ngươi cứ yên nghỉ trở thành hòn đá lót trên con đường Bất Hủ của ta đi ". Tát Ha Ha thờ ơ vô tình nói.
Sau đó đưa ta ra phía trước đè xuống.
Oong~~~
Trọng lực, không gian của thiên địa này thoáng cái tăng lên hàng triệu lần, khiến toàn bộ mọi người trừ Tát Ha Ha đều bị ép nằm xuống dưới đất, đây chính là quyền uy của một vị Giới Chủ bên trong thế giới của mình.
Tại đây, họ chính là tồn tại vô địch!!
Viu viu viu viu
Hàng trăm triệu, hàng tỷ Phệ Sinh Tơ từ trên thân Tát Ha Ha lan tràn ra phủ kín cả bầu trời, sau đó như một trận sóng thần ập xuống nhấn chìm tất cả sinh mệnh.
Tiếng la hét thảm thiết, tiếng gào khóc, tiếng van xin ở khắp mọi nơi.
Toàn bộ Băng Hỏa Giới hiện giờ không khác gì một lò sát sinh ở dưới địa ngục.
Tát Ha Ha sắc mặt lạnh lùng đứng trên không, trước mặt ông ta một quả cầu máu do Phệ Sinh Tơ truyền về ngày càng trở nên to hơn, đến khi như một ngọn núi lớn thì bốc ra hơi sương đỏ rồi dần dần từng chút nhỏ lại.
Oán khí, lệ khí tồn tại bên trong hoàn toàn bị tịnh hóa đi.
Đến khi chỉ còn lại thành một viên tròn to bằng ngón tay út thì mới dừng lại, Tát Ha Ha thu lấy vào tay rồi lắc mình đi đến bên cạnh Lê Khanh, ném vào trong cái mồm còn đang kêu gào của hắn.
Xong mới khoanh chân nhắm mắt ngồi xuống bên cạnh chờ đợi dược lực phát huy công hiệu.
Không hề để ý rằng sâu trong đôi mắt đỏ vốn điên dại kia vậy mà lại hiện ra một tia thanh minh.
" Hệ...thống, tiến hành...triệu hoán bí bảo cấp Bất Hủ đi "
" Keng. Đang triệu hoán, triệu hoán thành công "
" Chúc mừng ký chủ nhận được Quan Tài Vĩnh Hằng "
Đúng lúc này, Tinh Chấn im lặng kéo tới....
0