Chương 32: Kê Trảo Nấm
Thuận tay lấy ra một thỏi Kim nguyên bảo, vận linh lực đem nó bóp nát thành nhiều mảnh vụn, đưa cho tiểu Ngưu một mảnh nhỏ xíu.
Cũng không phải hắn keo kiệt, mà hai huynh muội này tuổi còn rất nhỏ, đột nhiên cầm tới tiền tài, chưa hẳn là việc tốt.
Tiểu Ngưu tai mắt lanh lẹ, vội vàng ‘Vâng’ một tiếng cầm lấy một hạt vụn vàng chạy ra ngoài.
Dương Hàn tiến lên, đưa tay truyền vào cho nàng một tia linh lực, dùng ôn dưỡng thân thể nữ hài.
Không bao lâu sau, tiểu Ngưu cầm theo gà chạy về, mặt mài hớn hở.
“Dương đại ca, Lý Thẩm nói gà tặng đại ca, không lấy tiền, còn cho ta chút gạo. Thứ này trả lại cho ngài.”
Nói xong đem vàng trả lại.
“Được rồi, nấu cho nàng chút cháo.” Dương Hàn cười, cũng không lấy lại vàng.
Ở đâu cũng vậy.
Khói bếp thường thường sẽ mang lại cho người ta cảm giác ấm áp cùng hi vọng.
Dương Hàn từ bên ngoài đi vào trong lều, nhìn tiểu Ngưu từng miếng một đút cháo cho tiểu muội.
Vừa rồi Dương Hàn cùng thôn dân bên ngoài trò chuyện chút, thuận tiện đem bọn họ đuổi đi.
Tình huống bên kia chắc có lẽ thôn dân cũng đã tự mình xem xét, lòng người bàng hoàng là thấy rõ.
“Tiểu Ngưu, ngươi ở đây có nghe nói đến Kê Trảo Nấm?” Dương Hàn hỏi.
“Dương đại ca, ngươi tìm đúng người. Ba đời nhà ta đều là dựa vào loại này nấm mà sinh sống. Chỉ có điều…” Tiểu Ngưu lời nói dừng lại một nửa.
“Thế nào?”
“Chỉ có điều mấy năm nay không biết vì lý do gì, Kê Trảo Nấm bên ngoài càng ngày càng ít. Nếu muốn hái phải đi sâu vào bên trong, nhưng bên trong…có chút nguy hiểm. Ta không dám đi vào.” Tiểu Ngưu giọng nói mang theo run sợ.
“Thế nhưng nếu Dương đại ca muốn tìm, ta sẽ đi vào. Ngài yên tâm, ta đối với nơi đó rất quen thuộc.” Tiểu Ngưu đột nhiên nén run sợ, vỗ vỗ bộ ngực gầy đét như que củi, nói.
“Được rồi, ngươi chăm sóc muội muội cho tốt, đem lộ trình chỉ cho ta, ta tự mình đi hái.” Dương Hàn nhìn tiểu Ngưu, lắc lắc đầu.
“Dương đại ca, cho ta cơ hội, ta cam đoan sẽ không làm ra sự cố gì, đem ngươi dẫn đến bên kia.” Tiểu Ngưu là một thiếu niên thông minh, nó biết vị Dương đại ca này nếu là đạt được mục đích liền sẽ rời đi, trong lòng suy nghĩ dù liều mạng cũng phải đem vị này báo đáp ân tình.
“Thôi được, sáng ngày mai xuất phát.” Dương Hàn cân nhắc một chút, cuối cùng gật đầu.
Hiện tại đã là ban đêm, nếu không Dương Hàn cũng muốn lên đường ngay lập tức.
Trước mắt cũng chỉ có thể nghỉ ngơi lại một đêm.
Sáng sớm hôm sau.
Một vị lão nhân chống gậy, dẫn theo một đám thôn dân còn tờ mờ sáng đã tìm đến.
Nhìn ánh mắt người nào người nấy có chút mỏi mệt, dường như là một đêm không ngủ.
“Đại nhân, chúng ta Cổ Sơn Thôn thôn dân đa tạ đại nhân ra tay giúp đỡ!”
Theo lão nhân lời nói, đồng loạt mấy người đều toàn bộ quỳ xuống.
Dương Hàn giật mình, vội vàng tiến lên ngăn cản.
Đem sự tình hỏi rõ, thì ra vị lão nhân này đã được nhất trí trở thành đời tiếp theo thôn trưởng Cổ Sơn Thôn.
Động tác có chút nhanh. Nhưng ngẫm lại, nước không thể một ngày không vua. Đây là chuyện có thể hiểu.
Sau một hồi trò chuyện, cả đám thôn dân liền đem một túi vải cung kính dâng lên.
Đảo mắt qua, liền thấy bên trong đều là ngân lượng vàng bạc.
Dương Hàn nhíu mài, không có nhận lấy.
Mà thôn dân thấy Dương Hàn không nhận, ánh mắt hiện lên vẻ sầu lo.
Đây là không yên tâm nha!
Dương Hàn chậm rãi nói:
“Các vị, những thứ này mọi người giữ lại phát triển thôn trang đi. Tiểu Ngưu cùng hắn tiểu muội thân là cô nhi, sau này các ngươi thuận tiện nhìn nhìn chiếu cố bọn hắn một chút. Số ngân lượng này coi như là thù lao đi.”
Tân thôn trưởng nghe vậy, do dự một chút cũng đồng ý.
Thực ra, cho dù Dương Hàn không dặn dò, bọn hắn cũng sẽ không đem tiểu Ngưu hai huynh muội bỏ mặc.
Tuy nhiên đã có lời dặn dò này, bọn hắn thái độ nhất định sẽ càng thêm ấm áp.
Tiểu Ngưu ở bên trong, chăm sóc lấy tiểu muội sắc mặt đã có chút huyết sắc, nghe lời nói của Dương đại ca, liền nước mắt nhỏ xuống.
Nó từ nhỏ một tay chăm sóc muội muội, đủ loại thói đời lạnh lẽo đều nhận qua, lúc này tâm linh đối với thế gian vốn đã tuyệt vọng vậy mà cảm nhận ấm áp cùng hi vọng, trong lòng một chút lý tưởng liền mạnh mẽ nảy mầm.
Hắn tiểu Ngưu, cũng muốn trở thành như Dương đại ca người như vậy, hành hiệp trượng nghĩa, ra tay cứu vớt người khó khăn, đem ấm áp cùng hi vọng đến cho người khác.
Dương Hàn bên này giải quyết xong thôn dân, liền cùng với tiểu Ngưu lên đường.
Kê Trảo Nấm điều kiện sinh trưởng có chút đặc thù, nhiệt độ không được quá cao, cũng không được quá thấp, độ ẩm cũng ko được quá khô không được quá ẩm cùng nhiều điều kiện khắt khe khác.
Tiểu Ngưu mang theo Dương Hàn đi vòng vèo trên sườn núi.
“Dương đại ca, phía trước vượt qua con thác này, sau đó băng qua một thung lũng là đến nơi. Ngài có thể mang ta vượt qua con thác này không, chúng ta cùng nhau đi tiếp.” tiểu Ngưu đưa bàn tay gầy đét, kéo vạt áo rách tươm lên lau mồ hôi.
Có một điều nó không nói, đó là khu vực này nó trước đây chưa từng dám vào, chỉ có những người có bản lĩnh trong thôn mới có thể đi vào khu vực đó hái nấm mà thôi.
“Không cần, ngươi trở về đi. Nơi này có chút tiền, ngươi đem nó cất giấu cẩn thận một chút, dù là người nào cũng không được tiết lộ, hiểu không?” Dương Hàn nhẹ giọng căn dặn.
“Dương đại ca, ta có thể…”
“Thế nào, lời của ta cũng không nghe?” Dương Hàn nhìn thấy tiểu Ngưu còn muốn nói gì, liền liếc nhìn.
“Dương đại ca, ta nghe ngài. Nghe nói bên trong thung lũng nghe nói còn có chút thú vật hung dữ. Ngài cẩn thận chút.” Tiểu Ngưu bị quát một tiếng liền rụt lại cổ, ngoan ngoãn nói.
Nhìn bóng lưng gầy đét của tiểu Ngưu khuất nơi phía dưới chân núi, Dương Hàn xoay người.
Thân ảnh của hắn đạp nhẹ lên một tảng đá, liền dễ dàng vượt qua bên kia bờ thác.
Đường đi vào thung lũng trước mặt quả thật gập ghềnh khó đi, gai góc giăng đầy, rong rêu phủ lối.
Nếu là người thường nếu không phí công chín trâu hai hổ cũng đừng mong đi vào.
Dương Hàn cũng không có kiêng dè nữa, thầm vận linh lực vào hai chân, thi triển thân pháp, thân ảnh quỷ mị nhoáng qua nhoáng lại chậm rãi hướng về phía trước.
Dựa theo tiểu Ngưu trên đường làm sơ giới thiệu, loài nấm này thích nhất ký sinh trên những thân cây cổ thụ nhiều năm tuổi, hình thành nên vết hư hỏng mục rỗng ở trên thân, Kê Trảo Nấm sinh sản bào tử theo gió sẽ bám vào những nơi này mà sinh trưởng.
Cũng không bao lâu, Dương Hàn đi vào thung lũng, bắt đầu chọn lựa những thân cây già nhất bắt đầu tìm kiếm.
Tìm kiếm gần nửa ngày, rốt cuộc tìm thấy một hốc cây lưng chừng núi, sinh trưởng một nhóm Kê Trảo Nấm.
May mắn là nhóm Kê Trảo Nấm này đều đã trưởng thành. Bên trên thân nấm còn mọc lên vảy, tựa như một cái chân gà cho lật ngược.
Kê Trảo Nấm đặc tính khá đặc biệt, mọc ngẫu nhiên, nhưng nếu phát huy đầy đủ tác dụng thì phải có đầy đủ Nấm Âm và Nấm Dương.
Nấm Âm hình bàn chân gà bên trái, còn Nấm Dương là bàn chân bên phải.
Phải tìm đủ mười cặp như vậy, mới xem như hoàn thành.
Một hốc này, Dương Hàn đếm đi đếm lại cũng mới có ba cặp được xem như đủ tiêu chuẩn. Liền buông tha cho những cây nấm non, tiếp tục tìm kiếm nơi khác.
Trong quá trình tìm kiếm, thỉnh thoảng Dương Hàn cũng phát giác được vài ba cỗ khí tức dã thú, hắn cũng không khách khí thả ra chút uy áp, đem bọn dã thú này dọa đến sợ hãi tứ tán chạy đi.