Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 10: Người còn thì gia đình còn.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10: Người còn thì gia đình còn.


Nói xong hắn đút hai tay vào túi quần, khoác đàn ghita lên vai, bỏ lại người đẹp phía sau mà khoan thai bước đi.

Rón rén bước vào bên trong, nhìn thấy cha hắn Ninh Thành cùng mẹ hắn Phạm Thanh đang ngồi lúi húi trong phòng khách, phía bên cạnh là cái TV 29 inch vẫn còn đang chiếu một bộ phim Hàn Quốc nào đó...

Hắn Ninh Kỳ vẫn còn chưa tốt nghiệp cấp 3 nữa là.

Không có gồng mình ưỡn ngực, càng không có kinh hoảng thất sắc.

“Không!”

Nguyện vọng số 12: Biểu diễn trước toàn trường đã hoàn thành. Đây là nguyện vọng chỉ có thể làm một lần duy nhất, phần thưởng đã được chuyển vào hòm quà.

Kì thật nhiệm vụ tuần hoàn cũng cho tiền, lần đầu tiên cũng được 10000d, sau thì mỗi lần làm cũng chỉ vọng vẹn 1000d, mỗi ngày hiện tại hắn chỉ cày chay ba nhiệm vụ tuần hoàn liền có ngay 3000d, gấp 10 lần số tiền tiêu vặt hằng ngày mà người nhà cho hắn.

Tài sản: 8952300vnd. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng Phạm Thanh nào có chịu, cứ thế một đường vừa dọn cơm, vừa thuyết giáo khiến Ninh Kỳ ù hết cả tai, chỉ biết ngồi đó nhe răng cười chịu trận.

Mà Ninh Kỳ rõ ràng một điểm là hắn không phù hợp với loại không khí này.

Trở lại đến nhà đã là hơn 9 giờ tối, tiệm cơm nhà hắn cũng đã đóng cửa.

Cầu người không bằng cầu mình, chỉ có tự lực mới là giải pháp duy nhất.

Ách.

Số còn lại thì cha mẹ hắn để chung vào một chỗ, tích tích góp góp, dành dụm lấy một khoản, nói là sau này dành cho Ninh Kỳ hắn xây nhà cưới vợ.

“Không phải của ông, chẳng lễ của hàng xóm?!” Phạm Thanh lườm nguýt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hiện tại tài sản của hắn đã có 8953200d, đã rất gần hoàn thành 1% nguyện vọng ban đầu rồi...

...

Ninh Kỳ linh hồn đã đủ trưởng thành để biết không thể đặt hết niềm tin vào may mắn, cũng không thể tin tưởng vào việc người khác sẽ rủ lòng thương giang tay ra giúp đỡ bản thân trong lúc họa nạn.

Nguyện vọng số 2: Rèn luyện thể chất là nguyện vọng tuần hoàn, có thể thực hiện liên tục.

Hắn lúc đó chỉ có thể trơ mắt nhìn, bất lực không thể giúp được gì.

“Cha, mẹ, con về rồi!” Ninh Kỳ sắc mặt liền thay đổi, vẻ u sầu biến mất thay bằng cái nét tưng tửng, nhảy xổ ra cười nói.

Hắn là người xuyên việt, nhưng cũng coi như là trọng sinh, nếu quỹ tĩnh cuộc đời hắn không có đổi thì trong tương lai, cái số tiến mà cha mẹ vốn định dành cho hắn đều biến mất tăm sau cơn bạo bệnh của cha hắn.

Nhưng dù sao Ninh Kỳ cũng là người xuyên việt, hiện tại còn mang hệ thống nữa, tự nhiên khó có thể chỉ thỏa mãn với ngần ấy được, không cầu trở thành đại nhân vật nào đó nhưng ít nhất thì hẳn là nên có thể sớm tự do tài chính chứ?

Nếu nàng mà đuổi theo một nam nhân thì nàng đã không còn là Lý Gia Hân nữa rồi.

Nguyện vọng số 10: Tu chỉnh nếp sống là nguyện vọng tuần hoàn, có thể thực hiện liên tục.

Nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt hắn đỏ au như lửa liền biến sắc, hung dữ nạt nộ:

Tiền lẻ bỏ riêng, tiền chẵn bỏ riêng...

Nhà Ninh Kỳ không nghèo, cũng không phải thuộc dạng khá giả gì, thuộc dạng trung lưu như bao hộ gia đình bình thường khác, tiền chạy vạy chữa trị, lo liệu thuốc men là vừa đủ, nhưng giống như di chứng sau cơn bạo bệnh, nó kéo sụp toàn bộ gia đình hắn xuống,

Nguyện vọng số 15: Nổi tiếng trước toàn trường đã hoàn thành. Đây là nguyện vọng chỉ có thể làm một lần duy nhất, phần thưởng đã được chuyển vào hòm quà.

Kỳ thật đáy lòng hắn có chút ngọt ngào.

Những tưởng sẽ dọa được cho nàng lùi bước lại nhưng Lý Gia Hân rõ ràng lì lợm hơn hắn nghĩ, hoàn toàn không chút xê dịch, mùi rượu cùng thuốc lá trên người hắn chỉ khiến nàng thoáng nhăn mặt, nhưng hai tay buông lỏng, tại chỗ đứng thẳng, đối mặt hắn không chút kiêng dè.

Ha ha.

Điểm kinh nghiệm là do hắn hoàn thành nguyện vọng mà được ra tăng, mặc kệ là nguyện vọng tuần hoàn hay là nguyện vọng hoàn thành một lần duy nhất thì hắn chỉ có thể gia tăng 1 điểm kinh nghiệm cho mỗi loại nguyện vọng, điều đó hẳn là chứng minh việc hắn tăng cấp là có giới hạn vì dù sao số lượng nguyện vọng của Ninh Chính cũng là có điểm dừng.

Ghi chú:

Loại cảm giác này, thật sự rất tốt.

“...”

Kỹ năng: +3 (tự động ra tăng) +2 (có thể chủ động gia tăng.

Khác biệt giữa hai loại nguyện vọng này chính là nằm ở điểm kỹ năng và hòm quà, nếu là hoàn thành nguyện vọng tuần hoàn thì kỹ năng sẽ là hệ thống chủ động ra tăng cho Ninh Kỳ, nhưng nếu là hoàn thành nguyện vọng duy nhất thì hắn có thể chủ động cộng điểm.

“Mẹ, con chưa ăn gì cả, đói lắm, để con ăn xong rồi mẹ mắng cũng được mà.” Ninh Kỳ khuôn mặt bất đắc dĩ nói.

Nguyện vọng số 8: Chăm chỉ học tập là nguyện vọng tuần hoàn, có thể thực hiện liên tục.

Ninh Thành khuôn mặt mộng bức, chỉ vào bản thân :”Tôi, lại liên quan gì đến tôi?”

Ký chủ: Ninh Chính.

Cứ vậy hai người chia tay trong không mấy vui vẻ, mỗi người đều trở về với cuộc sống của mình, với thế giới của mình.

Cả hai người tóc đều điểm sương mai, trong mắt Ninh Kỳ thì họ đã thật sự già rồi.

“Tại sao?” Lý Gia Hân nhíu mày hỏi.

Ninh Kỳ lúc lắc cái đầu, đối với thiếu nữ bộ dạng kiêu ngạo như khổng tước trước mắt, khuôn mặt không chút biểu cảm thẳng thừng đáp lời.

Hệ thống gian hàng : Chưa đủ đẳng cấp để mở.

Tuổi: 19.

Còn vấn đề về hòm quà thì ngoài phần quà Tân thủ mà hắn chưa thể mở ra thì hôm nay mới ra tăng thêm hai hòm quà mới, hẳn là do thực hiện nhiệm vụ duy nhất mà có được.

Đẳng cấp: lv 0 (5/5) (Đang trong quá trình thăng cấp 12%)

Có thể vào thời điểm hiện tại mọi thứ sẽ khác vì đây là một thế giới khác, nhưng ai dám chắc định mệnh là sẽ không lập lại một lần nữa?

“Thôi, thằng Kỳ nó lớn, uống chút rượu đã là gì...”

Tốt nghiệp cuối nắm hẳn sẽ có rất nhiều tràng cảnh thú vị, có nụ cười, có nước mắt, có những cảm xúc dâng tràn.

“Thằng ranh con này, ba cái tuổi ranh lại đủ đớn đi uống rượu, lại muốn ăn đòn phải không?”

Số lượng nguyện vọng đã hoàn thành: 5

Chỉ cần người còn thì gia đình liền còn.

Lúc trước là 8752300đ, hiện tại đã lên con số 8952300đ, mẹ kiếp nháy mắt liền tăng 200000d, lúc này có Ninh Kỳ có chút ngạc nhiên, thầm nghĩ nhiệm vụ duy nhất cho tiền thật là nhiều à.

Thất bại trong việc dọa cô nàng này khiến Ninh Kỳ bản thân có chút xấu hổ, nhưng hắn là vẫn đều đều tiến tới phía trước.

Thế nhưng liên quan c·h·ó gì đến hắn?

Nhà họ Vương kế bên, một năm trung niên đang ngồi đọc báo đột nhiên thấy mũi mình ngứa ngứa, rất muốn hắt xì. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đơn giản là tôi không có hứng thú, vậy thôi!”

Ninh Thành ậm ừ một tiếng xem như đáp lại, Phạm Thanh thì nhiệt tình hơn, ngẩng đầu lên nhìn hắn, niềm nở cười nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

Đến khi khoảng cách giữa hai người thu hẹp lại còn khoảng một gang tay, Ninh Kỳ hơi cúi đầu, thì thầm vào tai nàng, nói:

Ngồi trên xe bus, Ninh Kỳ đôi mắt nhìn thằng về phía trước, mông lung tựa như không có tiêu cự, kì thật là hắn đang nhìn chằm chằm vào hệ thống trước mặt.

“Về rồi hả Kỳ, ăn uống gì chưa”

Chương 10: Người còn thì gia đình còn.

Mà khoan, chờ đã...

Tiệm cơm nhà hắn 8h30 liền đóng cửa, Ninh Kỳ nhìn bộ dạng cha mẹ liền đoán được bọn họ cũng vừa mới thu dọn xong, nhưng vẫn chưa có nghỉ ngơi mà là đang ngồi cùng nhau đếm một chút thu nhập hằng ngày.

Ninh Thành ngồi ngoài thấy nhức đầu liền khẽ gắt:

Ninh Thành cha hắn, nguồn kinh tế chính của gia đình ngã xuống, thời điểm đó Ninh Kỳ còn đang là sinh viên năm 2 với mấy đồng lương ba cọc ba đồng, làm sao có thể đủ để đứng lên gánh lấy cái căn nhà này.

Ninh Kỳ bỏ lại học viện ở phía sau, lúc hắn rời đi cũng là lúc buổi tiệc này đến hồi cao điểm, nghe nói là sẽ có người nổi tiếng nào đó sẽ đến biểu diễn...

Ninh Kỳ cười cười, tiến lại gần nàng.

“Còn không phải là do di truyền từ ông?” Phạm Thanh phát nộ, hỏa khí lan sang cả chồng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hòm quà: +3 ( Đang mở 100%)

Các khoản cần chi tiêu lại được đặt riêng ra những chiếc hộp khác nhau, mấy đồng bạc 300d được đặt riêng ra trên bàn kia hẳn là tiền tiêu vặt cha mẹ dành cho hắn.

Lý Gia Hân ngoái đầu, nhìn theo bóng lưng của hắn, khuôn mặt xinh đẹp không lộ một tia cảm xúc, cũng tuyệt nhiên không có ý truy đuổi.

“Quả nhiên có sự thay đổi” Ninh Kỳ nghĩ thầm.

Có lẽ một thời gian rất lâu sau Ninh Kỳ mới có thể đi taxi bình thường trở lại được.

Mana lại cạn kiệt khiến Ninh Kỳ không thể không đóng lại hệ thống mà trở lại với cuộc sống thực tế, ánh mắt mờ mịt nhìn qua ánh cửa kính xe bên ngoài cảnh vật mờ ảo như tranh vẽ, ánh đèn neon đủ loại màu sắc giăng đầy đường biến cả cái thành phố này giống như một toà bất dạ thành, càng về đêm nhịp sống càng trở nên sôi động.

Ninh Kỳ cứ lẳng lặng đứng khuất ngoài phòng khách mà không bước vào phòng, đứng từ xa nhìn cha mẹ mình cặm cụi, nội tâm cảm thấy có chút chua xót.

Tài sản của hắn lại ra tăng rồi?

Trước hết nhìn qua liền có thể thấy cấp độ của hắn đã gia tăng, hiện tại đang trong quá trình chờ đợi thăng cấp.

Thu nhập một tháng 90000d, cao hơn lương cơ bản của mấy tay sinh viên mới ra trường rồi.

Vừa đi vừa cười lắc đầu, một mình đơn côi lẻ bóng nhưng bản thân lại cảm thấy thong dong tự tại. Vốn ban đầu hắn định bắt taxi trở về nhưng chẳng hiểu nghĩ đến điều gì, cuối cùng Ninh Kỳ lại chọn xe bus.

Nguyện vọng của Ninh Kỳ rất đơn giản, tài khoản 9 số không, sở hữu một khu nhà trọ cao cấp cho thuê lấy tiền hàng tháng, cứ như vậy điềm đạm an ổn, tự do khoái hoạt sống qua một đời.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10: Người còn thì gia đình còn.