Thương Sinh Giang Đạo
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 313: Không đề
Giáo sư Vân ôm cổ ho khụ khụ, còn tôi thì nằm ngửa nhìn trần nhà, mãi vẫn chưa thể lấy lại bình tĩnh. Từ khi xuống dưới này, tôi đã trải qua rất nhiều chuyện mà có lẽ cả đời này cũng chưa chắc gặp phải. Thấy n·gười c·hết nhiều như rạ thì thôi đi, đằng này còn tự tay kết liễu một sinh mạng đồng đẳng với mình nữa thì mọi chuyện đã nằm ngoài kiểm soát rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tôi sợ hãi thật, nhưng càng sợ hơn… là tôi lại bình tĩnh rất nhanh. Không quá một phút kể từ khi bắn đội trưởng Lý, tôi đã khôi phục tâm trạng mình rồi ngồi lại, khóa chốt khẩu Glock rồi nhét ra sau lưng quần. Mất đi một băng đ·ạ·n đúng là đen đủi thật, nhưng mừng là lấy lại được khẩu s·ú·n·g rồi nên vẫn còn cơ may phòng thân. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Giáo sư không sao chứ?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Đỡ giáo sư Vân ngồi dậy, tôi hỏi han ông: (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.