Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 59: Tiến nhập thế giới tinh thần

Chương 59: Tiến nhập thế giới tinh thần


Thái một lần nữa dọn ra tư thế, cố gắng để thân thể mình cảm thấy thoải mái nhất có thể.

Nói thật, nếu như không phải sợ mình không cẩn thận ngủ mất, hắn có lẽ đã trực tiếp nằm xuống cho càng thêm thoải mái.

Hít sâu một hơi, Thái nhẹ nhàng nhắm mắt lại.

Mặc kệ suy nghĩ của mình không ngừng tán loạn hiện lên, chẳng khác nào vô số tâm ma quấy phá, Thái chỉ cố giữ cho tâm chí của mình tập trung vào một điểm chính giữa mi tâm.

Quả nhiên có hiệu quả, tâm viên ý mã cái gì cũng đều như mây khói thoảng qua, bay nhảy chán, bọn chúng cũng phải yên tĩnh trở lại.

Chỉ là, thân thể, tâm chí của hắn như là muốn ngăn cản bước chân tiến tới của hắn vậy, tầng tầng rào cản không ngừng hiện lên, không cho hắn bước vào cánh cửa kia.

Ban đầu chính là tâm viên ý mã, chờ khi tâm bình khí hoà rồi, không còn bị tạp niệm q·uấy n·hiễu nữa, lúc này tinh thần của hắn như bước vào trạng thái tập trung cao độ.

Chỉ là, trạng thái tập trung cao độ của tinh thần lại khiến cho giác quan của hắn cũng như bị phóng đại nhiều lần.

Thính giác, khứu giác, xúc giác, mọi giác quan trở nên hết sức n·hạy c·ảm.

Âm thanh của đám người trong hang, từng cơn gió nhẹ bên ngoài thổi vào như đang ve vãn thân thể hắn.

Mùi thịt trong nồi, mùi khói than, thậm chí là mùi cây cỏ thực vật ở mãi bên ngoài. Tất cả như là từng đợt sóng không ngừng t·ấn c·ông vào tinh thần hắn, muốn kéo hắn trở về với thực tại.

Chỉ là, mặc cho những âm thanh như là đang nổ trong tai mình, hắn cũng không một chút lay chuyển, tinh thần vẫn chìm đắm trong thế giới bóng tối đen kịt, dần dần tiến lên phía trước, nơi có cánh cổng kết nối với thế giới tinh thần kia.

Càng tiến sâu vào bóng tối, thế giới bên ngoài như dần rời xa. Âm thanh, mùi vị, thậm chí là cảm giác của thân thể hắn dần dần trở nên mờ nhạt, chẳng khác nào tất cả chỉ là hư ảo, đang từng bước một tan biến.

Thái vẫn không một chút bận tâm, kiên trì tiến lên phía trước, nơi bóng tối vô tận.

Hai bên đường trở nên yên tĩnh lạ thường, như là lối đi dẫn tới địa ngục vĩnh hằng.

Chợt, bên tai của hắn mơ hồ nghe thấy chút âm thanh, giống như là từ hư vô vọng tới.

Âm thanh ngày càng trở nên rõ ràng, từ xa tới gần, rất nhanh thì như bùng nổ bên tai của hắn.

Chúng như từng tiếng trống nổ vang, hoặc như tiếng sấm rền đinh tai nhức óc.

Cũng có âm thanh như là tiếng nước suối róc rách vui tai, sau trở thành như thác nước nổ mạnh, lại giống dòng lũ gào thét.

Có tiếng gió thổi nhẹ nhàng, sau đó là cuồng phong thổi qua khe núi, rít gào chói tai.

Những âm thanh này chính là tiếng tim đập, tiếng huyết dịch chảy trong mạch máu, là tiếng hít thở không ngừng của hắn.

Chúng như là muốn đánh bay Thái quay trở lại, không cho hắn tìm thấy cánh cửa kia.

Nhưng bước chân của Thái vẫn kiên định lạ thường, có lẽ ngay từ đầu, tâm trí của hắn cũng chỉ có một điểm ở mi tâm kia, mọi thứ khác cũng chỉ như gió nhẹ phất qua, căn bản không thể lay chuyển được hắn.

Âm thanh dần thối lui, để lại cho Thái chỉ còn bóng tối vô tận. Nơi này dường như ngay cả thời gian, không gian cũng không còn tồn tại. Thậm chí cả bản thân hắn cũng dường như đã tan biến mất, chỉ còn lại một điểm ý thức tiếp tục kiên định tiến lên, chỉ cầu tới được đích đến.

Mặc dù phía trước vẫn chỉ là bóng tối vô tận, nhưng hắn có thể cảm nhận được, cánh cửa kia càng ngày càng rõ ràng.

Một giây phút nào đó, Thái cảm thấy mình đột nhiên như là vừa xuyên qua một bức tường hư ảo, hoặc cũng có thể là hắn vừa vượt qua một cánh cửa vô hình.

Ý thức của hắn lập tức tiến nhập một thế giới khác.

Thế giới này mặc dù vẫn tối tăm một mảnh, nhưng hắn có thể cảm nhận được nơi này khác biệt.

Ý thức của hắn vừa tiến nhập thế giới này thì liền có cảm giác như là trở về nhà, hoặc cũng giống như là chúng ta một lần nữa trở lại trong bụng mẹ. Cảm giác thư thái, thoải mái như là được ôn dưỡng, tẩm bổ, ý thức của hắn bắt đầu từng chút một lớn mạnh lên. Mặc dù rất chậm rãi, nhưng hắn có thể rõ ràng nhận thấy điều đó.

Thái cảm giác, nơi này mới thực sự là nơi ý thức của hắn nên thuộc về.

Thái bắt đầu quan sát thế giới này một lượt, tất cả đều là đen tối một mảnh, nhưng rõ ràng nơi đây cũng không phải thế giới hư vô, tĩnh mịch trước đó.

Nơi này là có trời và đất, trên và dưới, hắn cũng phát hiện phía trên bầu trời mặc dù vẫn rất đen tối, nhưng cũng có một vài điểm sáng rất nhỏ, giống như điểm xuyết những ngôi sao lấp lánh.

Hơn thế nữa, thế giới này cũng không tĩnh mịch, mà không ngừng có âm thanh vang lên.

Đó là tiếng từng giọt nước tí tách rơi, nó vang lên liên tục và đều đặn, giống như từ linh hồn hắn phát ra.

Chỉ là, nơi này quá tăm tối, những ngôi sao trên trời quá nhỏ bé, quá ít ỏi, không đủ để chiếu sáng lên không gian này.

Vậy nên, đừng nói là giọt nước là như thế nào rơi, ngay cả bản thân hắn, hắn cũng không thể thấy được, chỉ có thể cảm nhận được vị trí của bản thân, đồng thời cảm nhận được từng vòng gợn sóng từ nơi hắn đứng phát ra.

Thái cố gắng di chuyển, cử động, phát ra âm thanh, nhưng cũng không thể làm được gì.

Nói không làm được gì cũng không đúng, nhưng nó đều như là vô nghĩa, thế giới này cũng không vì vậy mà có chút gì thay đổi cả.

Hắn biết, năng lực của mình là bắt nguồn từ nơi này, trực tiếp chính là từng vòng sóng gợn phát ra từ dưới chân của hắn, nhưng căn bản cũng không biết cách điều khiển nó.

Hắn rất là không cam lòng, tốn nhiều công sức như vậy để tiến vào đây, chẳng lẽ lại uổng phí công sức một hồi hay sao.

Nghĩ đến đây, Thái lại quay ra tự an ủi mình:

"Dù sao tiến nhập nơi này có thể khiến cho ý thức của mình trở nên lớn mạnh, vậy thì chắc chắn là không hề uổng công chút nào."

Nhưng mặc dù vậy, Thái cũng vẫn muốn tìm cách khống chế lực lượng tinh thần mà mình phóng xuất ra.

Đã đứng ở đó không thể tác động được vào chúng, vậy thì để ý thức của hắn chìm đắm vào những sóng tinh thần này.

Dùng phương pháp giống như trước đó dùng để tiến vào thế giới tinh thần, Thái cố gắng để cho ý thức của mình chìm vào sóng gợn dưới chân mình.

Chỉ là lần này dễ dàng hơn nhiều, không có khó khăn như trước đó.

Lập tức, trước mắt của hắn hiện lên một mặt biển màu vàng, với từng con sóng lăn tăn, chạy về phương xa.

Chìm xuống dưới mặt biển, Thái giật mình phát hiện, nơi này lại có một thân hình khổng lồ đứng sững.

Đồng thời, hắn cũng phát hiện, sóng gợn cũng không chỉ lan truyền trên mặt biển, mà giống như bốn phương tám hướng đều lan tỏa ra.

Thân hình khổng lồ kia như là có một lực vô hình, không ngừng mời gọi hắn tiến tới.

Chợt, Thái phát hiện, đây chẳng phải bản thân mình hay sao.

Cũng không phải khuôn mặt, dáng người, chỉ là trong vô thức, hắn thì có thể xác định được, thân ảnh khổng lồ này chính là mình.

Vui vẻ tiến vào trong thân thể, nhưng hắn ngạc nhiên phát hiện, ý thức của mình cũng không giống với bình thường quay trở lại thân thể như vậy.

Tình huống hiện tại càng giống như là đang tự mình tham quan bên trong thân thể mình, thậm chí có thể thấy được nhỏ bé tới kích cỡ vi mô.

Chẳng khác nào thân thể hắn chính là một cái thế giới, hoặc là một tòa nhà khổng lồ, còn ý thức của hắn giống như một vị khách thăm quan, có thể thoải mái dò xét khắp nơi.

Chỉ là cũng không phải hoàn toàn có thể tùy ý dò xét khắp nơi.

Bởi vì cái tòa nhà này còn chưa có được thắp sáng hoàn toàn, ánh sáng le lói tỏa ra ở khắp nơi, nhưng đa phần rất mờ nhạt.

Ý thức của hắn giống như u linh, xuyên qua từng vách ngăn, thấy được từng bộ phận, mạch máu, tế bào.

Dễ thấy nhất chính là từng điểm sáng đủ mọi màu sắc, giống như ma chơi, không ngừng tán loạn trong cơ thể của hắn.

Ánh mắt của hắn bị những điểm sáng này thu hút, không biết những điểm sáng này rốt cuộc là thứ gì.

Hắn cố gắng tìm kiếm quy luật của chúng, chỉ là những thứ này số lượng rất nhiều, lại rất tán loạn, liên tục bay múa.

Nếu như chúng v·a c·hạm vào nhau, hoặc bị thứ gì đó ngăn cản, chúng sẽ b·ị b·ắn đi theo một phương hướng khác.

Thái để ý, những lúc như vậy, điểm sáng có thể sẽ bị vỡ ra, hoặc là phân liệt trở thành những điểm sáng nhỏ hơn, màu sắc của điểm sáng cũng sẽ thay đổi.

Một số điểm sáng không gặp phải ngăn cản sẽ thoát ra khỏi cơ thể hắn, biến mất ở bên ngoài.

Ý thức của Thái đi theo phương hướng những điểm sáng này di chuyển, đột nhiên phát hiện khu vực điểm sáng dày đặc nhất.

Nhìn kỹ thì phát hiện, đây chính là vùng bụng của hắn. Vì là nơi này điểm sáng càng nhiều, ánh sáng càng thịnh, vậy nên hắn có thể thấy được khá rõ.

Dạ dày của hắn như là cái lò luyện rực lửa. Nước thép theo cửa dưới của lò luyện, chảy xuống ruột non. Nước thép rực rỡ sắc màu đi tới ruột non thì dừng lại ở đó.

Thái dường như ẩn ẩn đoán ra, những điểm sáng này là thứ gì.

Chúng khả năng chính là những hạt năng lượng trong thân thể hắn, được hắn nạp vào, nhưng còn chưa thể hấp thu.

Sau khi ăn vào, trải qua quá trình phân tách, những dưỡng chất bình thường đã được thân thể hấp thu đi, để lại chính là những thứ thân thể không thể bình thường hấp thu.

Nhưng chúng cũng không an tĩnh nằm đợi ở đó, mà không ngừng thoát ly ra ngoài, sau đó khắp nơi phiêu đãng.

Đột nhiên, hắn có một phát hiện kinh người. Đó là, cũng không phải toàn bộ các hạt năng lượng này đều như vậy, không chịu ước thúc.

Hắn thấy được, có những hạt năng lượng so với những hạt bình thường năng lượng kia càng thêm nhỏ bé, cũng vô cùng mờ nhạt, như từng tinh tinh, điểm điểm. Chúng dựa theo quỹ tích nào đó, từ ruột non bắt đầu di chuyển ra ngoài.

Chỉ là chúng quá nhỏ bé, quá mờ nhạt, vậy nên bị ánh sáng của những hạt năng lượng khác che đậy.

Lần theo quỹ tích của những hạt siêu nhỏ này, Thái dần dần phát hiện một mạng lưới to lớn, trải khắp thân thể hắn.

Mạng lưới này giống như là hệ thống mạch máu, liên kết tất cả các bộ phận, cơ quan trên thân thể hắn lại. Lục phủ, ngũ tạng, tứ chi bách hài, tất cả đều được kết nối bằng những hư tuyến.

Những hư tuyến này so với mao mạch còn nhỏ bé, đã thế trong cảm nhận của hắn, những hư tuyến này vô cùng mờ nhạt, nếu như không có chút ánh sáng phát ra từ hạt năng lượng, hắn căn bản không thể phát hiện những hư tuyến này.

Hắn gọi chúng là hư tuyến là bởi vì, hắn cảm thấy chúng cũng không hoàn toàn là thực thể.

Hắn phát hiện, hệ thống hư tuyến mặc dù có thể nói là tách biệt, nhưng cũng không hoàn toàn tách biệt với hệ thống tuần hoàn của cơ thể, số lượng trùng lặp rất nhiều.

Cũng như mạch máu, loại hư tuyến này có lẽ cũng có thể chia làm nhiều loại. Hắn có thể phân chia chúng thành ba loại chính.

Lớn nhất chính là chủ mạch, nằm ở Trung tâm của thân thể, kết nối ngũ tạng, tạo thành một vòng tuần hoàn, cho phép tất cả các hạt năng lượng đi qua.

Tiếp theo đó là phụ mạch, kết nối với chủ mạch, giống như từng cái xúc tu, làm nhiệm vụ thu hút các hạt năng lượng, cung cấp cho vòng tuần hoàn.

Nhỏ nhất chính là mao mạch, nhiệm vụ cũng không quá khác so với mao mạch máu, làm nhiệm vụ vận chuyển các hạt năng lượng. Chỉ là loại này cũng chỉ có thể vận chuyển những loại hạt năng lượng siêu nhỏ mà thôi.

Ngoài ba loại này, Thái còn phát hiện một loại đặc biệt nữa, chỉ là nó có khác biệt rất lớn với những loại hư tuyến thông thường này.

Gọi nó là hư tuyến có chút không quá thích hợp, bởi vì nó không chỉ to lớn, cũng không giống cái tuyến chút nào.

Loại này hắn gọi là long mạch, chính là một đạo hư tuyến to lớn, xỏ xuyên dọc theo xương cột sống của hắn.

Theo như hắn phát hiện, tất cả hạt năng lượng được thân thể hấp thụ, đều được vận chuyển tới long mạch để xử lý. Nó giống như là một nhà máy xử lý tài nguyên, sau khi tạo ra các sản phẩm cần thiết sẽ lại phân phối tới những nơi có yêu cầu.

Hắn còn phát hiện ra một chuyện kỳ lạ, sản phẩm mà long mạch tạo ra hầu hết đều sẽ phân phối tới các nơi trên cơ thể, những sản phẩm này chính là các hạt so với những hạt thân thể hấp thu vào còn càng thêm mờ nhạt, nhỏ bé.

Nhưng cũng có số lượng rất ít rất ít sản phẩm khác biệt, suốt thời gian quan sát hắn mới chỉ phát hiện ra hai hạt so với những hạt khác sáng hơn rất nhiều, chúng bị vận chuyển dọc theo long mạch đi lên, sau đó hoàn toàn biến mất ở long đầu.

Hắn nghi ngờ chúng được vận chuyển tới đầu não, hay chính là tinh thần thế giới của hắn.

Chỉ là hiện tại hắn cũng chưa thể xác minh được vấn đề này.

Hiện tại hắn vẫn là nên tìm cách để trợ giúp thân thể của mình mau chóng hấp thu những năng lượng tán loạn kia thì hơn.

Trước đó hắn còn tưởng, chỉ có tốc độ hấp thu năng lượng của mình là chậm chạp thôi. Không nghĩ tới, hiệu suất hấp thu cũng vô cùng kém cỏi.

Nếu như xét theo độ sáng, vậy thì hầu hết năng lượng hắn đều không thể hấp thu, chúng sau khi v·a c·hạm toán loạn, bị rơi rớt xuống một chút, còn lại cũng đều chậm rãi tán dật ra ngoài thân thể hết.

Mà cũng chưa chắc đã hết, vì dù sao hắn cũng chưa thấy được tình huống đó, nhưng đến hiện tại thì hắn cũng đã thấy được rất nhiều hạt năng lượng thoát ly ra ngoài thân thể của hắn.

Nhưng thực ra, hắn đã tìm được phương pháp để cải thiện tình trạng này, có điều không biết hắn có thể làm được không.

Theo lý thuyết, hạt năng lượng cũng là một loại vật chất, chỉ là kích thước so với các loại hạt khác càng nhỏ, đồng thời chúng sở hữu tính chất đặc thù mà thôi.

Tính như vậy, chúng khả năng cũng sẽ bị lực lượng tinh thần của hắn tác động tới mới đúng.

Và nếu như có thể dùng ý niệm thao túng những hạt năng lượng này, vậy thì hắn có thể thực hiện được phương pháp mà hắn dự định.

Phương pháp đó chính là liên quan tới sự vận chuyển của chủ mạch.

Quan sát hồi lâu, Thái phát hiện, chủ mạch giống như một cỗ máy gia tốc hoặc là máy li tâm.

Nếu như một hạt năng lượng bị cuốn vào đây, chúng sẽ dần bị tách rời thành các hạt năng lượng nhỏ hơn, chúng dần dần hội tụ vào giữa, rồi bị long mạch hấp thu đi.

Mà những hạt năng lượng được thu hút vào chủ mạch thông qua phụ mạch.

Chỉ có điều, phụ mạch mặc dù số lượng rất nhiều, nhưng hầu hết đều bị tắc nghẽn.

Khả năng là trước đó không có tiếp xúc qua năng lượng, vậy nên chúng bị thoái hóa, nên mới tắc nghẽn như vậy.

Cũng không chỉ là phụ mạch, ngay cả chủ mạch cũng có dấu hiệu tắc nghẽn, chỉ là kích thước to lớn hơn, nên nó còn có thể miễn cưỡng vận chuyển.

Mao mạch chỉ vận chuyển những hạt rất nhỏ, vậy nên cơ bản cũng không phải chịu tình huống giống vậy.

Nhiệm vụ của hắn bây giờ chính là đả thông những hư tuyến bị tắc nghẽn, khiến cho chúng có thể hoạt động bình thường.

Nhiệm vụ chủ yếu của hắn tập trung vào những phụ mạch, chủ mạch mặc dù cũng tắc nghẽn, nhưng vẫn có thể vận chuyển.

Nếu như có thể bơm vào càng nhiều hạt năng lượng, có lẽ lưu lượng lớn hạt năng lượng vận chuyển qua, sẽ khiến cho những điểm tắc nghẽn của chủ mạch sẽ tự động bị xông phá.

Bây giờ khó khăn nhất vẫn là làm cho đám phụ mạch này có thể được quán thông.

Thái cố gắng dùng ý niệm của mình thao túng một hạt năng lượng tiến tới một phụ mạch.

Kết quả vẫn rất là khả quan, ý niệm của hắn thực sự là có thể tác động tới những hạt năng lượng này.

Chỉ có điều, ý niệm của hắn cũng không phải có thể tùy ý thao túng bọn chúng.

Hắn bây giờ cũng chỉ có thể tác động khiến cho các hạt năng lượng di chuyển về một phương hướng nhất định.

Để đưa được chúng vào trong một phụ mạch, độ khó cũng chẳng khác nào đánh golf vào lỗ.

Thậm chí càng khó khăn hơn, bởi vì quả bóng golf này có thể nảy như là quả bóng tennis, và trên sân golf này có vô số vật cản.

Còn may, số lượng hạt năng lượng rất nhiều, số lượng phụ mạch cũng không thiếu, chỉ cần lựa chọn những hạt ở gần, vậy khả năng chính xác vẫn là rất lớn.

...

Cách chương.

Chương 59: Tiến nhập thế giới tinh thần