Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 115: Sát thư đã ghi xuống

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 115: Sát thư đã ghi xuống


Không ai biết nó đến từ đâu.

Một vị trưởng lão phun máu, cả người run rẩy.

"Lại thêm một kẻ muốn phản kháng quy tắc… đáng tiếc."

"Không ai biết! Nhưng một khi sát thư đã viết xuống, toàn bộ tông môn đều diệt vong!"

Không ai dám cử động, không ai dám hít thở mạnh.

Không gian chìm vào yên lặng tuyệt đối.

"Hắn là ai?"

Một bóng người chậm rãi tiến vào.

"Ta… ta đâu có ngu!"

Nhưng ngay khoảnh khắc đó

Bỗng nhiên, một phong thư bí mật được đưa đến.

Một vị trưởng lão cắn răng, kích hoạt đại trận.

Cái c·hết đến nhẹ nhàng như chưa từng tồn tại.

Toàn bộ Thanh Vân Tông bừng sáng, uy áp cường đại tỏa ra.

Chỉ có một dòng chữ duy nhất:

Người này mặc một bộ y phục xám tro, tóc trắng xõa dài, khí tức hờ hững như hư vô.

Không gian bị xé rách, mười ba bóng đen đồng loạt hiện ra.

"Chẳng lẽ thực sự là do Sát Đạo Tông?"

Trong một hắc tháp ẩn sâu trong hư không, không khí đè nén đến cực hạn.

Trong quán trà nơi sự kiện kinh thiên diễn ra, tất cả tu sĩ đã rời đi, chỉ còn một bóng người tóc trắng.

Từ bầu trời, một mảnh giấy sát thư từ từ rơi xuống.

Trong đại điện, tông chủ Lâm Chấn Thiên mặt mày tái nhợt, tay run rẩy cầm một bức sát thư.

Đúng lúc đó…

"Ngươi… ngươi điên rồi sao? Chỉ nghĩ đến thôi đã suýt m·ất m·ạng!"

Xoẹt!

Nhưng… họ không chấp nhận số phận này! (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn mở ra đọc.

"Vậy nếu có người viết sát thư diệt Sát Đạo Tông thì sao?"

Tin tức nhanh chóng lan ra toàn bộ tu chân giới.

"Ta nghe nói… không có ai sống sót!"

"Ngươi… không thể sống."

"Không! Chúng ta không thể c·hết như vậy!"

Nhưng khi tay hắn chạm vào…

Nó là một quy luật, một quy tắc không thể vi phạm!

Một đệ tử run rẩy ngẩng đầu nhìn trời, chỉ thấy một bàn tay vô hình phủ xuống, nghiền nát toàn bộ Thanh Vân Tông.

Sát thư lơ lửng trong không trung, bắt đầu rung động!

Hắn lập tức triệu tập các trưởng lão bàn bạc.

Bọn họ trông thấy một vùng đất trống trơn, không hề có dấu vết của tông môn nào từng tồn tại.

Một lão giả mặt tái nhợt, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau khi dòng chữ "Ta." xuất hiện trên sát thư, không gian lập tức trở nên c·hết chóc. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sáng hôm sau, tu chân giới oanh động!

"Có người… phá sát thư?"

Chương 115: Sát thư đã ghi xuống

Mục tiêu: Người dám viết sát thư!

ẦM!

Lời vừa nói ra, cả đại điện im lặng.

Cả không gian biến sắc, một lực lượng tà dị bao trùm, phong toả mọi lối thoát.

Không gian đang vặn vẹo đột ngột đình trệ, sát ý tan biến sạch sẽ!

Một cỗ sát ý kinh hoàng bùng lên từ hư không.

Không ai biết ai đã viết nó.

Một nhóm tu sĩ thì thầm bàn tán.

Tất cả hít sâu, trừng mắt nhìn dòng chữ trên sát thư:

"Ngươi thử viết xem?"

Nếu sát thư có thể bị hủy, vậy Sát Đạo Tông còn là thứ bất khả x·âm p·hạm sao?

Bên trong một mật địa thần bí, nơi được đồn đại là tổng đàn của Sát Đạo Tông, một lão giả vận hắc bào đột nhiên mở mắt.

Hắn cầm lên một tờ giấy, lấy bút viết xuống một cái tên.

Một giọng nói vang lên từ trong bóng tối, không mang theo cảm xúc, nhưng khiến cả không gian vặn vẹo.

Bọn họ cười gượng, không ai dám thử.

ẦM!!!

Cơ thể hắn lập tức vỡ vụn như tro bụi!

Lâm Chấn Thiên toát mồ hôi lạnh.

Bởi vì bọn họ hiểu rõ…

"Sát Đạo Tông, nếu thực sự có thể g·iết kẻ được ghi tên, vậy hãy thử g·iết ta."

ẦM!!!

Sát Đạo Tông… không phải không thể g·iết!

Tại Thanh Vân Tông, một tông môn có hơn hai ngàn năm lịch sử, đêm nay lại tràn ngập sát khí.

Người tóc trắng vẫn đứng yên.

"Không ai có thể trốn khỏi Sát Đạo Tông."

Những kẻ dám chống lại nó, đều c·hết!

"Kẻ nào phá sát thư, g·iết!"

Một tu sĩ tay run rẩy, cố lùi lại nhưng vấp ngã.

Một giọng nói vang vọng từ hư không, âm lãnh như tiếng quỷ khóc:

"Không thể nào!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Mọi ánh mắt đổ dồn về bóng người tóc trắng kia.

Một vài tu sĩ mạo hiểm đến hiện trường.

Đêm đó, Thanh Vân Tông bố trí đại trận hộ tông, huy động tất cả tinh anh chuẩn bị nghênh chiến.

Bàn tay hắn run rẩy, trong tay vốn đang cầm một tờ sát thư, nhưng sát thư này đột ngột hóa thành tro bụi!

Không một tiếng hét.

Tại Thái Hư Đạo Cung, các trưởng lão họp khẩn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tại một quán trà nhỏ trong tu chân giới.

Lời nói vang lên như sấm sét:

Hắn nhìn thấy cái tên Mạc Kình đã bị gạch bỏ.

Mười ba á·m s·át giả mạnh nhất, từng kẻ đều là sát thủ vô hình, rời đi trong hắc vụ dày đặc.

"Chưa từng có ai dám làm vậy! Liệu hắn có c·hết không?"

Một lão giả vận hắc bào, khí tức như vực sâu lạnh lẽo, ánh mắt chớp động sát ý ngập trời.

"Ta."

"Ai đã viết sát thư này?"

Không thể tin được.

Tòa đại điện đổ sập, những pho tượng tổ sư nứt vỡ, linh khí của tông môn bị hút sạch!

Chỉ có một sự thật duy nhất: Thanh Vân Tông đã biến mất.

Nội dung bên trong đơn giản nhưng đáng sợ đến cực điểm:

Chỉ sau mười hơi thở, Thanh Vân Tông biến mất khỏi thế gian, chỉ còn lại một khoảng đất trống lạnh lẽo.

"Có người phá sát thư của Sát Đạo Tông!"

Tờ sát thư bùng cháy, hóa thành tro bụi.

Nhưng ngay khi sát thư chạm đất, toàn bộ tông môn rung chuyển dữ dội!

Tin tức Thanh Vân Tông bị diệt trong một đêm lan truyền với tốc độ kinh hoàng.

Từ khi Sát Đạo Tông thành lập, chưa một ai có thể chống lại sát thư.

Không một sự chống cự.

Sát lệnh ban xuống!

Trác Thiên Hành cảm thấy sống lưng lạnh buốt.

"Vô ích!" Một trưởng lão khác quát khẽ. "Một khi sát thư đã viết xuống, chỉ có t·ử v·ong!"

Thậm chí… hủy sát thư ngay trước mặt bọn họ?

Hắn vẫn bình thản, như thể mọi thứ xung quanh không đáng để bận tâm.

Sát thư vẫn nằm đó, lặng lẽ bay lên, hòa vào hư không như thể chưa từng tồn tại.

"Hắn điên rồi sao? Viết tên mình vào sát thư?"

Bên trên, chỉ còn lại một dòng chữ cuối cùng:

Xoẹt!

Tông môn lập tức rơi vào hỗn loạn, tất cả đều cảm nhận được c·ái c·hết đã cận kề.

"Thanh Vân Tông bất kính với Sát Đạo Tông, toàn tông phải c·hết!"

"Không thể nào! Đó là luật lệ tuyệt đối!"

Mọi thứ bắt đầu tan rã!

Một trưởng lão gào lên, lao về phía sát thư muốn xé nát nó.

"Không thể nào! Thanh Vân Tông có cửu cấp đại trận, sao có thể bị xóa sổ trong nháy mắt?"

Cả tu chân giới r·úng đ·ộng, một sự thật kinh thiên động địa dần dần hình thành:

"Là ai? Kẻ nào có thể chống lại Sát Đạo Tông?"

Hắn bình thản, ánh mắt như biển sâu không gợn sóng, như thể đang chờ đợi điều gì đó.

Các sát thủ ẩn trong bóng tối, tất cả đều cảm thấy hàn khí lan tràn khắp cơ thể.

"Đến rồi!"

Từng tông môn sững sờ, từng đại năng kinh hãi.

Không gian bóp méo, một luồng lực lượng vô hình ập đến, bao trùm lấy người tóc trắng.

Chỉ có một mảnh sát thư nằm im lặng giữa không trung, lơ lửng như đang chờ đợi n·ạn n·hân tiếp theo.

ẦM!!!

"Các ngươi nói xem, nếu ta viết xuống tên một kẻ mạnh như Chí Tôn Huyền Thanh, hắn có c·hết không?"

Không ai biết chuyện gì đã xảy ra trong đêm đó.

Sát Đạo Tông không đơn thuần là một thế lực.

Nhưng lần này…

Nhưng…

"Chúng ta có thể cầu xin tha thứ không?" Một vị trưởng lão lên tiếng, giọng run rẩy.

"Kẻ nào không phục, viết tên mình vào sát thư."

Áp lực tựa như một thế giới đang nghiền ép, muốn xóa sổ kẻ dám viết sát thư!

Một tông môn ngàn năm… bị xóa sổ trong im lặng.

Hắn chỉ nhấc một ngón tay, nhẹ nhàng điểm vào sát thư.

Chỉ trong chốc lát…

Đột nhiên

Có kẻ viết tên mình vào sát thư, mà vẫn sống sờ sờ?

Tất cả đệ tử hoảng loạn bỏ chạy, nhưng bất cứ ai vượt qua ranh giới tông môn đều ngã gục mà không rõ nguyên nhân.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 115: Sát thư đã ghi xuống