Tiên Lộ Kỳ Duyên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 142: Sau sự kiện Dương Thiết Hổ quỳ xuống
"Hoa Vân! Nếu ngươi thực sự mạnh, tiếp ta một kiếm!"
Hắn thở dài.
Một bóng người cao lớn bước vào, khí tức như sóng lớn cuộn trào.
"Sau sự kiện năm cường giả Hóa Thần quỳ xuống…
Cả căn phòng rung chuyển.
"Hừ! Hoa Vân chỉ là trò hề!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngay lúc đó…
"Đứng lên? Chúng ta không muốn c·hết!"
Diệp Linh nhìn cảnh này, ôm đầu tuyệt vọng.
Hoa Vân ngước mắt lên.
"Hừ, ngu ngốc! Ngươi không thấy sao? Kẻ dám t·ấn c·ông ngài cũng đều tự động quỳ xuống! Thậm chí đến lúc này Huyết Ảnh vẫn chưa đứng lên được!"
"Không thể tin nổi! Một kiếm thánh cỡ Thương Vân cũng quỳ xuống!"
Tại quán trọ.
"Lại thêm một ngày yên bình.""
"Đại nhân chỉ cần một ánh mắt cũng đủ g·iết người, chúng ta không dám cử động!"
"Người không giải thích gì sao?"
Chỉ một cái nhìn.
Diệp Linh quay lại nhìn.
"Cũng quỳ xuống!"
Diệp Linh há hốc miệng.
Diệp Linh cũng nín thở.
Quỳ xuống.
"C·hết đi!"
"Ngươi… ngươi đã làm gì ta?!"
RẦM!
Mọi người đứng ngoài há hốc mồm.
Mọi người toát mồ hôi lạnh.
Thương Vân Kiếm Thánh rùng mình!
"Là gì?!"
Mọi người sợ hãi tột độ.
"Không ai nói cho hắn biết chuyện gì xảy ra sao?!"
"Ta không tin cái gọi là Vô Hình Đại Đạo! Nếu hắn có bản lĩnh thật sự, ta muốn tự mình kiểm chứng!"
Sau đó…
"Được rồi! Ta cho các ngươi một cơ hội!"
"Đây là đạo lý gì?!"
"Hoa đại nhân không cần ra tay, một cái nhìn đã khiến cường giả Hóa Thần quỳ xuống!"
Một người kinh hãi thốt lên:
"Đủ rồi! Mọi người tỉnh lại đi!""
Thương Vân Kiếm Thánh đạp cửa bước vào.
"Hoa Vân! Hôm nay ta phải vạch trần ngươi!"
Tất cả bọn họ quỳ càng chặt hơn!
Nàng ôm đầu, tuyệt vọng hét lên trong lòng.
Một tin tức long trời lở đất lan khắp tu chân giới:
Thậm chí đến tận bây giờ, bọn họ vẫn chưa đứng lên được.
Kiếm khí của hắn tự động tiêu tán.
Hoa Vân nhàn nhạt đáp:
"Sau sự kiện mười ba cao thủ quỳ rạp…
"Cái gì?! Hóa Thần?!"
Hoa Vân vẫn đang… nhàn nhã uống trà.
Chương 142: Sau sự kiện Dương Thiết Hổ quỳ xuống
"Một môn phái bí ẩn đã cử năm cường giả Hóa Thần đến á·m s·át Hoa đại nhân!"
Mọi người quay phắt đầu lại.
Nhưng đúng lúc này…
"Chẳng lẽ… đến cả kẻ này cũng tự thua?!"
Ngày hôm sau.
Một nhóm trưởng lão run rẩy bàn luận.
Nói xong, hắn lao thẳng vào quán trọ!
Nửa canh giờ sau.
"Sau sự kiện Thương Vân Kiếm Thánh quỳ xuống…
Mọi người đồng loạt kh·iếp sợ, rút lui ra sau.
ẦM!
Một nhóm tu sĩ đang ngồi bàn luận.
Diệp Linh: "..."
Cả tu chân giới sụp đổ nhận thức.
Sau đó...
Tay cầm kiếm run lên bần bật!
"Không lẽ Hoa Vân thực sự là một tồn tại tối cao?"
Áp lực kiếm đạo cực kỳ khủng bố!
"Sau sự kiện sát thủ Huyết Ảnh quỳ xuống…
"Không thể nào! Ta rõ ràng muốn g·iết ngươi! Nhưng… nhưng chân ta lại tự động quỳ xuống!"
"Họ còn bảo người là Đạo Chủ!"
"Đúng vậy! Hắn từng g·iết mười ba trưởng lão trong một đêm! Vậy mà bây giờ…"
Cả năm người đều quỳ xuống.
Vậy nên…
"Đã xác nhận rồi! Năm cường giả Hóa Thần kia… đến giờ vẫn chưa đứng lên!"
Thương Vân Kiếm Thánh mặc kệ, kiếm ý bùng nổ!
Tại Bát Hoang Kiếm Tông.
"Ai có thể đứng lên mà không quỳ xuống lại, ta sẽ cho người đó cơ hội thách đấu với sư phụ!"
Bỗng một bóng người lao tới, toàn thân đầy sát khí!
"Thương Vân Kiếm Thánh đến khiêu chiến Hoa đại nhân… và cũng quỳ xuống!"
Diệp Linh đứng trước cửa, nhìn khung cảnh quái lạ mà thở dài:
Cả thành trì chấn động!
Diệp Linh đang đi ngang qua, nhìn cảnh này mà giật bắn người.
"Không! Còn đáng sợ hơn!"
Mồ hôi lạnh túa ra.
"Hoa Vân! Ngươi không thể tránh nữa! Xuất kiếm đi!"
Nàng tuyệt vọng ôm đầu.
Mọi người đồng loạt gật đầu.
Con phố trước quán trọ hoàn toàn vắng lặng!
"Hắn bị điên rồi à?!"
Tin tức lan khắp tu chân giới.
"Không thể! Không ai hiểu rõ rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra!"
"Thực lực của ngài đã vượt ngoài phạm trù tu chân!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Cả tu chân giới hoảng loạn.
"Lại nữa à?! Không ai cho ta nghỉ ngơi chút sao?!"
Diệp Linh hắng giọng, nghiêm túc nói:
"Ừ."
Tu chân giới hoàn toàn bùng nổ!
"Chỉ cần đến gần Hoa đại nhân, một khi quỳ xuống thì không đứng lên được nữa!"
"Nhưng dù sao đi nữa… không ai dám động vào hắn nữa!"
Cửa tửu lầu bật mở!
Đó là một lão giả râu tóc bạc trắng, ánh mắt sắc bén như kiếm.
Tại tửu lầu lớn nhất thành.
Nàng quay sang nhìn sư phụ…
Diệp Linh toát mồ hôi lạnh.
"Đúng! Huyết Ảnh từ lúc quỳ xuống đến giờ vẫn run rẩy, không dám nhúc nhích!"
Chỉ một tiếng thở dài.
Chỉ có Hoa Vân… vẫn điềm nhiên rót trà.
Cũng chính lúc này… (đọc tại Qidian-VP.com)
Tin tức chấn động tu chân giới.
"Không… không thể nào…!"
"Chuyện này không thể nào! Chẳng lẽ chỉ một ánh mắt của Hoa đại nhân cũng đủ khiến cường giả Hóa Thần quỳ xuống?"
"Đây là thực lực gì?! Chẳng lẽ Hoa đại nhân đã bước vào cảnh giới Chí Tôn?!"
Diệp Linh: "..."
ẦM!
Hoa Vân uống hết chén trà, đặt xuống bàn, giọng điềm nhiên:
ẦM!
Diệp Linh tái mặt.
Nàng hít một hơi thật sâu, quyết định phải giải quyết chuyện này!
"Các ngươi tự hủy rồi còn gì!"
"Chẳng lẽ Hoa Vân thực sự đã bước vào cảnh giới Đạo Chủ?!"
"Sư phụ, bây giờ ngoài kia đang đồn đại người đã vượt qua cảnh giới Hóa Thần…"
Chỉ thấy Hoa Vân vẫn nhấp trà như không có gì xảy ra.
Tại quán trọ.
Tại đại điện của Bạch Nhật Thánh Địa.
"Ừ." (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng…
Mọi người nín thở.
"Không! Ta thấy có gì đó rất… quỷ dị!"
Tên áo đen đã xông đến trước mặt Hoa Vân, vung kiếm!
Diệp Linh: "..."
"Vậy mà ai gặp hắn cũng đều quỳ xuống?!"
"Vậy... vậy nếu một ai đó không biết sợ mà t·ấn c·ông ngài thì sao?"
"Tiểu nhân không dám!"
Tay cầm kiếm cũng run bần bật.
Lúc này, bên ngoài có người bỗng nhận ra.
Từ nay về sau, Hoa Vân trở thành một tồn tại không thể chạm đến.
Diệp Linh nhìn sư phụ… toát mồ hôi hột.
"Hắn không làm gì cả… chỉ ngồi đó… rót trà…"
"Lão già điên này! Sư phụ ta không đánh nhau!"
"Không lẽ ngươi chưa nghe truyền thuyết? Người ta nói rằng Hoa đại nhân đã đạt đến cảnh giới Vô Hình Đại Đạo, chỉ cần ngồi đó, đối thủ sẽ tự diệt!"
Mười ba người nhìn nhau.
"Thôi xong! Sư phụ ta đã trở thành huyền thoại bất bại rồi!""
Một trưởng lão giọng run run:
Diệp Linh: "…"
Năm ngày sau.
Diệp Linh trợn mắt.
Không ai dám nhìn thẳng về phía quán trọ nơi Hoa Vân ở.
"Lại nữa à?! Mọi người tỉnh táo lại đi!""
"Khoan đã! Hắn là kiếm khách Huyết Ảnh! Một sát thủ Hóa Thần!"
Tại quán trọ.
Kết quả…
Hoa Vân nhàn nhạt nói:
Thương Vân Kiếm Thánh lạnh lùng cười:
"Có khi nào… hắn đã vượt qua cảnh giới tu chân, trở thành… Đạo Chủ?"
Hắn run rẩy.
Mọi người xung quanh đồng loạt rùng mình.
"Là... là Thương Vân Kiếm Thánh!"
Cả thành trì rơi vào một trạng thái kỳ dị.
"Có thể… Hoa đại nhân thực sự là Thánh Nhân chuyển thế?!"
"Ta nghi ngờ hắn đã bước vào cảnh giới Thánh Nhân, hoặc thậm chí…"
Một luồng kiếm khí dữ dội bùng lên!
Hoa Vân vẫn đang… rót trà.
"Lão ấy là đại cường giả, kiếm đạo ngập trời! Không lẽ lão không sợ Hoa đại nhân?"
ẦM!
Không một ai dám bước qua ranh giới vô hình kia.
Một canh giờ sau.
Toàn thân hắn t·ê l·iệt!
"Không cần."
Cả thành trì lâm vào một loại khủng hoảng tinh thần.
Tên áo đen…
"Cái thành này bị sao vậy trời?!"
"Không gì cả."
ẦM!
Tên này mặc áo choàng đen, trên tay là một thanh kiếm sắc bén, ánh mắt đầy lửa giận.
Người ta đồn rằng:
"Hừ! Một kẻ chỉ biết ngồi uống trà, lại dám giả thần giả quỷ?! Hôm nay ta sẽ khiến ngươi lộ mặt!"
Tu chân giới sụp đổ.
Trong khi đó, bên trong quán trọ…
Diệp Linh ngồi một bên, đầu óc hỗn loạn.
"Không thể nào! Đến mức này sao?!"
ẦM! (đọc tại Qidian-VP.com)
Cả đại điện r·úng đ·ộng!
Diệp Linh ôm đầu, bất lực hét lên trong lòng:
Một nhóm đại nhân vật đang bàn luận trong sự hoảng sợ.
Quỳ xuống!
ẦM!
"Điên rồi! Chẳng lẽ hắn mạnh đến mức đó sao?!"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.