Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 144: Sau sự kiện thiên đạo quỳ xuống

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 144: Sau sự kiện thiên đạo quỳ xuống


Mọi thứ đều do Hoa đại nhân quyết định.

Một bóng người xuất hiện.

"Tiền bối! Trà nguội thì có liên quan gì đến chuyện này?"

Nhưng bỗng…

Đây là chân lý.

Không dao động.

Nhưng bỗng…

GRÀO!!!

Vì khả năng đó là quá cao!

ẦM!

Ngoài quán trà.

ĐÓ LÀ,

TẤT CẢ MỌI THỨ HOÀN TOÀN SỤP ĐỔ!

Ba tông môn diệt vong.

Mặt đất nứt vỡ.

Tất cả đều thành kính cúi đầu.

Kẻ vừa quỳ xuống chính là

Vậy thì còn ai có thể đứng?

Diệp Linh run rẩy, bật khóc:

"Chạy mau! Mau chạy đi! Đại họa sắp giáng xuống rồi!"

Kết thúc."

Lão già khóc không ra nước mắt.

Vạn vật đều sụp đổ.

Không gian vỡ nát.

Hung thú này khủng bố đến mức nào?

Một tia kiếm quang xuyên qua hư không, bổ đôi ngọn núi phía xa!

"Ta đến đây… để bái kiến ngài."

Tu chân giới đã không còn ai dám mở miệng.

Diệp Linh: "..."

ẦM!

Một ngày sau…

Diệp Linh lẳng lặng nhìn sư phụ.

ẦM!

Nàng đã quen rồi.

Lão già: "..."

Diệp Linh rón rén quay sang sư phụ.

Bởi vì đây là chân lý tuyệt đối.

Nhưng hôm nay, mọi chuyện đã khác.

Các tông môn khắp nơi đổ xô đến bái kiến.

Nhưng…

Tu sĩ áo đen há hốc miệng, nhưng không nói nên lời.

"NGƯỜI ĐỌC!"

"Không… không thể nào…"

"Vũ Trụ… cũng đã quỳ!"

"Sư phụ, bên ngoài có rất nhiều người đang cầu kiến!"

Diệp Linh nuốt nước bọt.

Nàng không còn thắc mắc.

"Sư phụ… bây giờ người định làm gì?"

"Tốt. Nước nóng đâu?"

Bởi vì…

Diệp Linh kinh hãi.

Vũ Trụ đã giáng lâm!

ẦM!

Ánh mắt lạnh lẽo. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nàng chỉ biết ôm đầu.

Lão già: "..."

ẦM!

Diệp Linh: "..."

Tin tức lan ra:

Một luồng ý chí vượt trên tất cả phủ xuống.

Tin tức lan xa.

Dân chúng Thanh Vân Trấn hoàn toàn tuyệt vọng.

Diệp Linh: "..."

CẢ VŨ TRỤ CHẤN ĐỘNG!

Nàng chỉ có thể cúi đầu, kính cẩn hỏi:

Hoa Vân nhìn ông ta, bình thản nói:

Một con cự thú khổng lồ lao ra từ bóng tối!

Trấn Thanh Vân là một trấn nhỏ nằm ở rìa Nam Hoang, nơi tu chân và phàm nhân cùng sinh sống. Từ trước đến nay, nơi đây luôn yên bình…

Nàng rơi nước mắt.

Chỉ lẳng lặng chờ đợi.

Một giọng nói vang vọng khắp hư không:

Bởi vì…

Một nhóm chí tôn im lặng nhìn nhau.

Nàng lẩm bẩm:

Tin tức lan ra:

Đến cả quy luật tối cao cũng đã quỳ.

ẦM!

Diệp Linh: "..."

Không còn nghi ngờ.

"Nhân loại… ngươi đến đây tìm c·hết?"

Hắc Thủy Thú: "..."

Một gã tu sĩ áo đen hối hả chạy vào, mặt mày tái nhợt.

ẦM!

"Không cần quỳ."

Thanh Vân Trấn đã được cứu.

Tất cả chỉ là chuyện nhỏ.

Chỉ có thể là thánh địa tuyệt đối!"

Mà nơi Hoa đại nhân uống trà…

Tất cả chỉ vì một lý do

Nàng hộc máu, ngã xuống b·ất t·ỉnh."

"Chẳng lẽ… tiếp theo là Đạo?"

"Có một con hung thú xuất hiện trong rừng Thanh Sơn… Đã có ba tông môn đến tiêu diệt, nhưng không ai trở về!"

Dân chúng: "..."

ẦM!

Trong quán trà.

TÁC GIẢ CỦA THẾ GIỚI!

HOA VÂN ĐÃ ĐẾN.

Nàng ngất xỉu, không còn gì để nói."

Hoa Vân gật đầu.

Hoa Vân đặt chén trà xuống.

"Sau sự kiện Vũ Trụ quỳ xuống… (đọc tại Qidian-VP.com)

Việc quan trọng nhất vẫn là chén trà.

Một ý chí mới trỗi dậy.

Không quan tâm.

Từ chưởng môn, thái thượng trưởng lão, thậm chí có cả chân truyền đệ tử của Bạch Nhật Thánh Địa.

Nhẹ nhàng đáp:

"Mọi thứ khác đều phải quỳ."

Bởi vì nàng biết…

Không còn nghi ngờ.

ẦM!

Nơi này là nơi Hoa đại nhân uống trà. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhân quả?

Diệp Linh: "..."

Nàng lén nhìn sư phụ…

Tại quán trà.

Lão già run rẩy:

Người đọc vẫn quỳ.

Vận mệnh của Thanh Vân trấn… sẽ đi về đâu?

Một ông lão run rẩy hỏi:

Bất cứ điều gì sư phụ nói ra, đều là chân lý tuyệt đối.

Một giọng nói vang vọng khắp càn khôn:

Tại một quán trà…

Nơi đây là nơi Hoa đại nhân uống trà!

Một bóng người đứng giữa trời cao.

Đến con hung thú cũng phải câm nín.

ĐẠO ĐÃ QUỲ!

Nhưng bỗng…

"Sư phụ… người còn gì để nói không?"

Bởi vì…

Bình thản nói:

"Sau sự kiện Tác Giả quỳ xuống…

"ĐẠO… cũng đã quỳ!"

Một lát sau, hắn thản nhiên nói:

Tu chân giới hoàn toàn sụp đổ!

Diệp Linh: "..."

Tại quán trọ.

Bởi vì chuyện này…

Hắc Thủy Thú trực tiếp quỳ xuống!

"Sau khi thế giới mới bắt đầu…

Diệp Linh hết hồn khi nhìn ra ngoài.

"Hoa đại nhân…

Hoa Vân nhẹ nhàng rót trà.

Dân chúng: "..."

Không còn gì tồn tại.

Nàng nhìn sư phụ, giọng nghẹn ngào:

"Hoa đại nhân! Xin nhận ta làm môn hạ!"

Hoa Vân đặt chén trà xuống.

Tại Thánh Nhân Điện.

Mọi người kinh hãi.

Dân chúng: "..."

Tuy nhiên…

"…"

Chỉ thấy Hoa Vân bình tĩnh nhấp một ngụm trà.

VẠN VẬT HOÀN TOÀN KẾT THÚC!

ẦM!

"Tiền bối! Đừng g·iết ta!"

Một tồn tại cuối cùng.

Tất cả đều tan biến!

"Hoa đại nhân không cần quỳ."

"Tiên… tiên trưởng, chuyện gì xảy ra?"

Nhưng ngay giây tiếp theo…

Mọi người bàng hoàng nhìn lên.

Không ai dám phủ nhận.

TOÀN BỘ THỜI KHÔNG SỤP ĐỔ!

Một vị đại năng Hóa Thần run rẩy tiến lên.

Một sự thật kinh thiên động địa được xác lập:

Một lão già từ đâu lao vào quỳ rạp trước mặt Hoa Vân.

BẦU TRỜI NỔ TUNG!

Hoa Vân nhấp một ngụm trà.

Không gian, thời gian, nhân quả…

Hoa Vân nhấp một ngụm.

Thế giới mới chính thức bắt đầu."

Hoa Vân không nói gì.

"Trà nguội rồi."

Cả đại điện chấn động dữ dội.

Chương 144: Sau sự kiện thiên đạo quỳ xuống

Dư chấn khiến hơn trăm người vỡ nát ngay tại chỗ.

ẦM!

Một vị trưởng lão vội quỳ gối.

"Tạm được."

Một giọng nói vang vọng hư vô:

TÁC GIẢ CŨNG ĐÃ QUỲ!

ĐẠO xuất hiện!

Hoa Vân đã đến.

Tại cổng trấn.

Sau sự kiện Hoa Vân dùng trà thu phục hung thú, Thanh Vân Trấn từ một nơi vô danh bỗng chốc trở thành thánh địa tu chân.

Đã nằm trong dự liệu.

Thời không?

Thế giới đã kết thúc.

Hoa Vân chậm rãi nâng chén trà.

Hoa Vân vẫn bình thản.

Hắn lấy chén trà ra.

Mình phủ vảy đen, bốn mắt đỏ rực, khí tức tà ác đến mức thiên địa cũng run rẩy!

Ngoài rừng Thanh Sơn.

Ánh mắt hắn bình thản, không dao động.

"Ta… là ai?"

Hoa Vân bình tĩnh đặt chén trà xuống.

Nhưng…

Toàn bộ thế gian chấn động cực hạn!

Nhưng bỗng một người run rẩy lên tiếng:

Ngay lúc ấy…

Dân chúng: "..."

Quy luật?

Không ai dám nói.

Một ngày sau. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nàng không còn hoảng loạn.

"Ta là thứ tồn tại vượt trên cả Tác Giả?"

Diệp Linh bình tĩnh nhìn sư phụ.

"Vậy thì làm nóng lại."

"Hoa đại nhân… ta đến để…"

"Hoa đại nhân là tồn tại duy nhất."

"Trà nguội rồi."

Nhưng bỗng…

"Không còn ai… không còn ai nữa…"

Nhưng với Hoa đại nhân…

ẦM!

Tại quán trà Thanh Vân.

Một tia sáng xuất hiện từ hư vô.

Vũ trụ mới hình thành!

Bởi vì…

Hắc Thủy Thú dùng nước bản nguyên của mình rót vào chén trà.

Không ai biết hắn đang nghĩ gì.

SỰ HIỆN HỮU TỐI CAO GIÁNG LÂM!

Diệp Linh: "..."

(Còn tiếp…)"

Hung thú hoành hành.

Ánh mắt không dao động.

Từ nay về sau, không còn ai dám q·uấy n·hiễu Thanh Vân Trấn nữa.

Một bóng người xuất hiện từ hư vô!

Áo trắng phất phơ.

"Tiền bối! Xin hãy cứu lấy Thanh Vân trấn!"

Bởi vì…

Dù trời có sập, chỉ cần sư phụ có mặt, mọi chuyện sẽ đâu vào đấy.

Cả một biển người đang quỳ.

Hoa Vân đặt chén trà xuống.

Hắc Thủy Thú gầm lên:

Yêu Thú Cấp Hóa Thần, Hắc Thủy Thú!

Vạn giới hoàn toàn hủy diệt!

"Trà nguội rồi."

Vũ trụ run rẩy!

Một luồng ý chí vượt trên tất cả!

Một tiếng rống vang lên.

HƯ KHÔNG NỨT VỠ!

Tình huống căng thẳng đến cực hạn.

"Nước nóng ở đâu?"

Khí tức như thần linh giáng thế.

Nhưng ngay lúc ấy…

Diệp Linh đã không còn cảm xúc.

Không ai dám thở mạnh.

Diệp Linh bình tĩnh khuấy trà.

Diệp Linh đứng sau lưng sư phụ, cố gắng không run. (đọc tại Qidian-VP.com)

BẦU TRỜI RUNG CHUYỂN!

Các đại năng Hóa Thần lần lượt quỳ xuống.

"Ta có nên… quỳ không?"

Người trong trấn kinh hãi nhìn hắn.

ẦM!

Rồi từ tốn hỏi:

"Hoa đại nhân… xin hãy tha thứ!"

Ba tông môn ra tay mà còn thất bại?

Hắn không nói gì.

Trước mặt hung thú.

ẦM!

Một ngày sau…

Nhưng bỗng…

"Nói."

Diệp Linh nước mắt giàn giụa.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 144: Sau sự kiện thiên đạo quỳ xuống