Tiên Lộ Kỳ Duyên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 145: Thanh Vân Trấn, Từ trấn nhỏ đến Thánh Địa
Hắn chỉ nhẹ giọng nói một câu:
Nhưng từng giọt rơi xuống, cả thiên địa rung động!
"Sư phụ, hôm nay chúng ta có hơn một trăm đại tông môn gửi thư cầu kiến. Người muốn gặp ai trước?"
Bởi vì họ đã hiểu.
Không ai còn tranh giành.
Mọi người không còn tranh giành lãnh thổ.
Sát thủ, ma đầu, tội đồ, phản đồ
Tại quán trà.
Vậy mà chỉ một ngụm trà…
Một tia sấm sét giáng xuống!
Từ nay về sau…
Hoa Vân đã đến.
Một trang sử mới sắp mở ra.
Nàng cảm thấy tim đập loạn nhịp.
Một lão tổ hét lên:
Hoa đại nhân… lại một lần nữa vô địch."
Mọi ánh mắt đồng loạt quay sang Diệp Linh.
Một tồn tại chí cao vô thượng, thống lĩnh cả tu chân giới, lại cúi đầu trước một chén trà?
Cả thiên hạ r·úng đ·ộng.
"Không... không có..."
Ngoài cửa quán, hơn một vạn tu sĩ vẫn đang quỳ chờ.
Tu chân giới hoàn toàn khuất phục.
Không nhanh.
Diệp Linh: "..."
Hoa Vân vẫn điềm nhiên nhấp một ngụm trà.
Mọi người lập tức quỳ xuống.
Tại trung tâm Hắc Địa.
Hắc Địa cũng phải khuất phục trước Trà Đạo!"
Một luồng sáng bắn thẳng lên trời!
ẦM!
Tách… Tách…
Mà đã có thể khiến đại đạo chấn động?
Tại quán trà.
Và từ hôm nay…
Từ kiếm tu, đao tu, ma tu, phù tu…
"Ta hiểu rồi! Đạo là gì? Chính là trà!"
Lão già áo đen mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Đều là kẻ địch của Hoa đại nhân!"
Trà… mới là con đường tu luyện chân chính!
Diệp Linh hít sâu.
ẦM!
Thì tất cả đều vô nghĩa!
Bên trong.
Đã khiến hắn tịnh tâm?
Hắn cầm lấy lá trà, nhẹ nhàng thả vào.
Hư không nứt toác!
Thánh Nhân!
Mọi người kinh hãi.
"Hoa đại nhân… trà này có bí mật gì?"
Lão già run rẩy đưa chén trà lên môi.
Một Thánh Nhân cũng không kìm được kích động.
"Hoa đại nhân! Xin người ban cho một chén trà!"
Diệp Linh nuốt nước bọt.
Nếu sư phụ không vui, thì cả tu chân giới sẽ bị lật tung!
Thánh Nhân quỳ xuống.
Một kẻ hô phong hoán vũ, nắm giữ đại đạo, bạt mạng phi thăng!
Tất cả đều quỳ xuống trước một chén trà.
Hơn vạn tu sĩ đột phá ngay tại chỗ!
Bầu trời chấn động dữ dội.
Bầu không khí căng thẳng đến cực hạn.
Họ cảm thấy tâm thần rung chuyển!
Bởi vì…
"Hoa… Hoa đại nhân, ngài muốn gì?"
Không ai biết họ c·hết thế nào.
Tại một vùng đất đen kịt, âm u.
Hắn chỉ nhấc ấm trà lên.
Hắn nhìn chén trà trên tay.
Không chậm.
Áp lực cường đại khiến hàng vạn người suýt nữa ngất xỉu!
Mọi tông môn đều quỳ!
Một bóng người thản nhiên đặt ấm trà xuống.
ẦM!
Chỉ còn lại hơi trà lượn lờ.
Trước quán trà.
Hơi trà bốc lên, bao phủ toàn thân!
Vẫn điềm nhiên.
Hoa Vân thản nhiên đáp:
"Sư phụ, nếu không thì… để ta đun nước?"
Hoa Vân chậm rãi đặt chén trà xuống.
Một khe nứt không gian mở ra.
Một đại tông môn đập nát lệnh bài tông môn ngay tại chỗ!
Nếu không có nước nóng…
Một lão già áo đen đang bưng một chén trà nóng.
Hơn mười đạo hư ảnh khổng lồ xuất hiện!
Hoa Vân khẽ liếc nhìn.
Các thánh địa lần lượt thần phục.
Bầu trời đột nhiên r·úng đ·ộng.
Trong quán trà.
Chỉ một động tác rót nước…
Tất cả chỉ mong…
Cạch!
Vù!
Không còn phân cao thấp.
Sẽ không bao giờ được uống trà nữa!"
Không ai dám thở mạnh.
Hoa đại nhân là chí tôn tuyệt đối!"
Uống trà, hoặc c·hết.
Tu chân giới sụp đổ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bên trên lầu.
Các đại tông môn đua nhau dâng lễ.
"Hoa Vân! Ngươi đã đi quá xa rồi!"
Mọi người kinh hãi tột độ!
Hoa đại nhân vô địch!"
Cả tu chân giới bùng nổ!
Thánh Nhân…
Từ một trấn nhỏ vô danh, Thanh Vân Trấn đã trở thành trung tâm của tu chân giới.
"Đốt đi."
"Đây… là loại trà gì?"
Mười vò nước nóng bay thẳng vào quán trà.
Hoa Vân nhấp một ngụm.
Thanh Vân Trấn lập tức trở thành đế đô của tu chân giới!
Cả Thanh Vân Trấn nổ tung trong im lặng!
"Từ hôm nay, chúng ta không cần tông môn nữa! Chỉ cần quán trà Thanh Vân!"
Hơn vạn tu sĩ kinh hồn bạt vía.
Là Chí Tôn.
Thì không có trà!
Từ nay về sau, ai dám bất kính với Thanh Vân Trấn…
Tử Trà Lâu có một quy tắc.
Hoa Vân…
Từng giọt… từng giọt…
"Không có gì. Là Diệp Linh pha."
Hắn kinh hoàng.
Một giọng nói vang lên như sấm:
ẦM!
Đột nhiên!
Từng giọt trà rơi xuống chén.
Hoa Vân không đáp.
Nhưng Hoa Vân…
Không hề bận tâm.
Diệp Linh nắm chặt ấm trà.
Diệp Linh bưng ấm trà mới đến.
Họ biết
Xung quanh, vô số cao thủ nín thở.
Mà không có trà…
Mỗi một giọt rơi, một cường giả Hắc Địa gục xuống!
Nhưng toàn bộ tu chân giới bỗng nhiên đại ngộ!
Một kẻ không có tư cách tồn tại trong ánh sáng, chỉ có thể ẩn mình trong bóng tối.
Hắn trực tiếp phi thăng!
"Trà nguội rồi."
Diệp Linh đứng phía sau, hoảng hốt:
Ngoài quán trà.
Cả tu chân giới sụp đổ.
Bầu trời vỡ nát.
ẦM!
Hoa Vân khẽ liếc.
Nhưng Hoa Vân không hề dao động.
Một trấn nhỏ đã vượt trên cả thánh địa!
Có kẻ là tông chủ, có kẻ là thánh tử, có người là chí cường giả của một phương.
ẦM!
Rồi từ tốn hỏi:
Lại sắp bị từ chối chỉ vì không có nước nóng? (đọc tại Qidian-VP.com)
Họ có thể đột phá!
"Hoa đại nhân! Chúng ta mang nước nóng đến rồi!"
Không hề ngẩng đầu.
Cả thiên hạ chấn động.
Hoa Vân khẽ gật.
Tất cả đều là Thánh Nhân!
ẦM!
Từ hôm nay
"Xin cho ta một chén!"
Chỉ thấy một hơi thở cuối cùng, rồi linh hồn bốc hơi.
Tại quán trà.
Nhấp một ngụm.
Nhưng cả Hắc Địa rung chuyển!
Hoa Vân đặt chén trà xuống.
Hắn lười biếng phất tay.
Diệp Linh: "..."
Khắp tu chân giới, vô số đại năng thất thần!
Một thân ảnh khủng bố giáng xuống.
Hắn không nói gì.
Một chén trà của Hoa đại nhân!
Một tòa lầu khổng lồ, trên bảng ghi ba chữ:
ẦM!
Thư chất cao như núi.
Bầu trời chuyển hóa thành màu vàng kim.
Diệp Linh mồ hôi chảy ròng ròng.
Mà hôm nay…
Diệp Linh trở thành Thánh Mẫu của tu chân giới.
Không ai có thể tin nổi!
Mười Thánh Nhân cúi đầu.
Như thể chỉ cần ngửi thấy mùi trà này…
Bởi vì tất cả đều có chung một tín ngưỡng (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắc Địa, nơi g·iết người không chớp mắt, hôm nay…
Tất cả đều có mặt.
"Không… không thể nào!"
Mọi người nín thở.
Chương 145: Thanh Vân Trấn, Từ trấn nhỏ đến Thánh Địa
Hắn đã luyện Huyết Ma Đại Pháp, sát khí ngập trời.
Mười Thánh Nhân quỳ xuống đồng loạt!
ẦM!
Âm thanh nhỏ bé ấy…
Nàng cố gắng lên tiếng:
Diệp Linh lập tức cúi đầu.
Diệp Linh hít sâu, nhẹ giọng đáp:
Không ai còn chiến đấu.
ẦM!
Một ngày như mọi ngày, Hoa Vân vẫn ung dung uống trà.
Thánh địa chỉ còn là quá khứ!
Trong quán trà.
Thánh Nhân run rẩy.
Rót.
"Ngươi mang theo nước nóng không?"
Cả cơ thể hắn bùng sáng!
"Cả đời ta theo đuổi sức mạnh, nhưng nay… chỉ cần một chén trà, ta đã chứng đạo!"
Hoa Vân nhẹ nhàng cầm lấy một vò nước.
Hắn khom người, kính cẩn hỏi:
Hắn cố giữ bình tĩnh, nhưng ánh mắt không che giấu được sợ hãi.
Mọi người nín thở.
Hắn khẽ nói:
Đây là Hắc Địa, nơi tụ hội của những kẻ tà ác nhất tu chân giới.
Một thiên tài ma đạo mắt đỏ hoe:
Bởi vì kẻ nào dám chống lại…
Từ đại tông chủ, chí tôn cường giả, đến thiên tài thánh địa… tất cả đều không dám thở mạnh.
Không ai dám nghi ngờ.
Bởi vì kẻ vừa đến chính là (đọc tại Qidian-VP.com)
Không ai dám ho he.
Chén trà trong tay hắn nhẹ nhàng xoay tròn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ánh mắt vẫn bình thản.
Trà đạo trở thành con đường tu luyện tuyệt đối.
Thánh Nhân đột nhiên quỳ xuống.
Quán trà Thanh Vân!
Tất cả đều cung kính.
"Là… nước chè xanh."
Hắn chậm rãi rót vào ấm.
ẦM!
"Muốn uống trà?"
Nàng không dám lên tiếng.
Tử Trà Lâu.
Trà đạo trở thành đại đạo mạnh nhất!
"Đây là [Trảm Hồn Trà]. Uống một ngụm, linh hồn lập tức bị trảm.
Từ ngày đó.
Hơi nước lan tỏa.
Một lão tổ Hóa Thần run rẩy hỏi:
ẦM!
"Sư phụ… người tính thế nào?"
"Sư phụ… trà này lợi hại vậy sao?"
Hắn nhìn chằm chằm, mồ hôi đầm đìa.
Ngoài quán trà.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.