Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 157: Nhầm Lẫn Tại Tửu Lâu

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 157: Nhầm Lẫn Tại Tửu Lâu


“Giờ thì uống tiếp được rồi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Một kiếm bổ xuống, Lý Vô Danh hóa thành tro ngay lập tức.

Diệp Linh đứng bên dưới, nhìn sư phụ mình và một cao thủ vô danh đánh nhau đến trời long đất lở, cảm thấy cực kỳ bất lực.

Những tu sĩ đang t·ruy s·át đột nhiên có chút chần chừ.

Thanh niên áo trắng cười lạnh:

Diệp Linh: ……

Thanh niên áo trắng: ……

“Sư phụ… người vừa làm gì vậy?”

“C·hết đi!”

Thiên Địa Hợp Nhất Tông Đòi Nợ Máu

Hắn ngồi xuống, rót rượu vào hai chén, đẩy một chén tới trước mặt đối phương.

Bên kia, Hoa Vân lạnh nhạt nói:

“Sát Đạo Tông?”

" Hoa Vân Và Cái Giá Của Việc Nhầm Lẫn

Diệp Linh đứng bên dưới, sắc mặt tái mét.

Hoa Vân Ra Tay

Rượu vừa chảy xuống cổ họng, Hoa Vân đột ngột rút kiếm chém tới!

Lần này chém nhầm một cao thủ giữa tửu lâu.

Hắn nhíu mày, sau đó…

Từ sau lưng, một đội ngũ tu sĩ của Thiên Địa Hợp Nhất Tông xuất hiện, khí thế ngút trời, sát khí hừng hực.

Diệp Linh che mặt:

Hắn nhanh chóng lấy lại phong thư, đọc kỹ lại.

Và hắn coi đó là chuyện bình thường."

“Hắn.”

Nhưng thanh niên áo trắng phản ứng cực nhanh, hắn lập tức nhảy ra sau, đồng thời rút kiếm chống đỡ.

Diệp Linh cũng sững sờ.

Diệp Linh hết hồn, vội kéo tay sư phụ bỏ chạy.

“Hợp lý.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Nhưng ta đã mời rượu.”

Sau đó, tiếp tục chạy nhanh hơn.

Vì sao mỗi lần sư phụ nhận nhiệm vụ, mọi chuyện đều trở thành t·hảm h·ọa?

“Sát ta xong lại bảo là hiểu lầm?”

Hoa Vân: ????

KENG!!!

Bị Truy Đuổi

Hai bóng người giao chiến giữa không trung, kiếm khí tung hoành.

Diệp Linh run rẩy:

Thiên Địa Hợp Nhất Tông lập tức khựng lại.

Thanh niên áo trắng: ……

Lần trước g·iết nhầm đệ tử của chính tông môn mình.

Hoa Vân vừa chạy vừa thản nhiên hỏi:

Hắn không nói thêm lời nào, xuất kiếm đánh tiếp.

Diệp Linh Hoảng Hốt

“Ta là người của Sát Đạo Tông.”

“Nhiệm vụ hoàn thành.”

“Nhưng người g·iết nhầm… lại đổ tội cho kẻ khác?!”

Tu sĩ kia không cần nghe thêm, đã bạt kiếm chém tới thanh niên áo trắng.

Hoa Vân không chút do dự, chỉ thẳng vào thanh niên áo trắng:

“Sao ngươi lại mặc áo đen?”

Sau ba chiêu, Hoa Vân đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng.

Nhưng…

Hai người chạm chén.

Sau đó, hắn lại rót rượu ra hai chén, đẩy một chén tới trước mặt thanh niên áo trắng.

Đối phương ngồi ngay bàn trung tâm, khí tức mạnh mẽ, trông không giống kẻ yếu.

Một Chén Rượu, Một Mạng Người

“…Hả?”

“Sư phụ… người vừa g·iết ai?”

“Ngươi dám?!”

Diệp Linh sốc toàn tập.

Trong khoảnh khắc, bầu không khí thay đổi hoàn toàn.

Hắn lại rót rượu ra hai chén, đẩy một chén tới trước mặt đối phương.

“Lại nữa rồi…”

Hoa Vân sững người.

Hoa Vân đã đánh nhầm người.

Tu sĩ xung quanh hoảng loạn bỏ chạy.

Hoa Vân nghiêm túc gật đầu.

“Bồi thường.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“C·hết đi!”

Thanh niên áo trắng tức đến run người, chỉ thẳng vào Hoa Vân:

“Kẻ tiễn ngươi xuống Hoàng Tuyền.”

Không khí trở nên căng thẳng.

Sai mục tiêu."

Diệp Linh hét lên:

Lý Vô Danh: ……

Nhưng trước đó đã suýt g·iết nhầm người."

“BỒI THƯỜNG CÁI ĐẦU NGƯƠI!!!”

“Ngươi là ai?”

Thanh niên áo trắng: ……

Diệp Linh Cứng Đờ

“Ngươi không đi đâu hết.”

Tửu lâu im lặng.

Hoa Vân quay đầu lại, thấy Lý Vô Danh đang run rẩy.

Chương 157: Nhầm Lẫn Tại Tửu Lâu

“Không sao.”

“Sư phụ có chắc đây là Lý Vô Danh không?”

Sau một lúc đánh qua đánh lại, Hoa Vân bắt đầu thấy phiền.

Ở góc tối của tửu lâu, một gã áo đen đang hoảng sợ ôm bầu rượu, run rẩy nhìn về phía này.

“Chúng ta uống một chén.”

Hắn nghiến răng:

Hoa Vân nhíu mày.

Hoa Vân lạnh nhạt đáp:

Thanh niên áo trắng cười lạnh:

Hoa Vân thản nhiên thu kiếm, phủi tay.

“Ngươi ngồi gần hơn.”

Hành tung: Mặc áo đen, ngồi tại góc tửu lâu.

Tu sĩ lao vào, ánh mắt giận dữ quét qua tửu lâu, nhanh chóng nhìn thấy đống tro tàn.

Thanh niên áo trắng tức điên.

“Sư phụ! Người lại nhầm rồi!!!”

Kiếm quang lóe lên, kèm theo sát khí kinh người.

Hoa Vân gật đầu:

“Sư phụ! Mục tiêu thật sự bên này!”

Diệp Linh: “…….”

“Dọn dẹp rắc rối.”

“Ngươi đùa ta chắc?”

Người bị t·ấn c·ông thì mặt mũi đen sì.

“Ngươi thật nhỏ mọn.”

Cả tửu lâu lập tức yên lặng.

Đã là nhiệm vụ, thì hắn nhất định phải c·hết.

Khi Hoa Vân và Diệp Linh vừa ra khỏi tửu lâu, phía sau vang lên tiếng gầm giận dữ:

Còn nhiệm vụ chính thì chưa đụng tới!

Diệp Linh: ……

Thanh niên áo trắng gầm lên, chém một kiếm kinh thiên!

Thanh niên áo trắng siết chặt kiếm.

Hoa Vân đứng dậy, cầm bầu rượu đi tới bàn của thanh niên áo trắng.

“Mục tiêu: Lý Vô Danh. Mặc áo đen, ngồi ở góc tửu lâu.”

Thanh niên áo trắng thu lại nụ cười, ánh mắt sắc bén hơn.

“Ngươi chém ta trước! Giờ còn trách ta nhỏ mọn?!”

Diệp Linh sợ đến xanh mặt, nhưng Hoa Vân vẫn rất bình tĩnh.

“Là… thế lực sát thủ đáng sợ đó?”

“Lý Vô Danh là sư đệ ta! Là ai g·iết hắn?!”

Diệp Linh ôm đầu.

Nhưng chưa kịp thưởng thức trọn vẹn, một tu sĩ từ bên ngoài hùng hổ lao vào tửu lâu, hét lớn:

Diệp Linh Tuyệt Vọng

Nhưng chưa kịp nhúc nhích, Diệp Linh đã lướt đến trước mặt hắn, cười lạnh.

Hoa Vân không nói gì, chỉ nâng chén rượu lên, ra hiệu.

Thanh niên áo trắng: ……

“Hắn.”

Mục tiêu: Lý Vô Danh, Tên phản bội.

Tu sĩ kia mắt bốc lửa, lập tức xông tới:

“Ngươi muốn g·iết ta?”

“Sư phụ ra tay thật rồi?!”

Trận Chiến Dừng Lại

Diệp Linh: ……

Hắn trầm giọng nói:

MỜI RƯỢU THÌ XOÁ BỎ ĐƯỢC ÁN MẠNG SAO?!

Nhưng Hoa Vân lại thản nhiên nói:

Tửu lâu lại rơi vào im lặng.

Khách nhân hò hét bỏ chạy tứ tung.

Nàng muốn khóc mà không khóc được. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ngươi không phải mục tiêu, không cần đánh nữa.”

“Vị huynh đài này, có chuyện gì sao?”

Tửu Lâu Thành Chiến Trường

“Ngươi là Lý Vô Danh?”

Đúng lúc này, Diệp Linh hét lên:

“LÀ HẮN!!!”

Hoa Vân bình thản chỉ vào đống tro tàn:

Sau khi g·iết xong mục tiêu thật sự, Hoa Vân bình tĩnh nâng chén rượu lên, thản nhiên uống.

Cả tửu lâu rung chuyển, bàn ghế vỡ nát.

Hoa Vân nghiêng người né, kiếm khí xé nát tửu lâu, bàn ghế bay loạn.

Hoa Vân Thản Nhiên Rời Đi

Thanh niên áo trắng: ???!?!?

“Chúng ta chạy làm gì?”

Sát Phạt Trong Nháy Mắt

Hoa Vân đáp đơn giản:

“Mình… có nên tự chạy không?” Lý Vô Danh nghĩ.

Hắn thò tay vào túi trữ vật, móc ra một lệnh bài, giơ lên cao.

“Ta đùa với ngươi làm gì?”

Ngươi g·iết nhầm nữa rồi!!!

Nghe đến bốn chữ Thiên Địa Hợp Nhất Tông, Diệp Linh mặt tái mét, quay phắt sang nhìn sư phụ.

Hoa Vân bình tĩnh đứng dậy, phủi áo:

Hoa Vân nhíu mày, lấy lại phong thư đọc lần nữa.

Thanh niên kia liếc nhìn hắn, nhíu mày:

“Không lẽ… đây là một nhiệm vụ á·m s·át?”

Đối phương nhếch môi cười:

“Không.”

Hắn nhìn đống tro, sau đó quay sang… thanh niên áo trắng.

Diệp Linh há hốc miệng.

Nàng liếc sang góc tửu lâu, thấy Lý Vô Danh, mục tiêu thực sự, đang ôm bầu rượu, run rẩy nhìn cuộc chiến, mắt đầy tuyệt vọng.

“Hiểu lầm, uống tiếp.”

Hoa Vân suy nghĩ một chút, gật đầu.

“ẦM!!!”

“Đúng.”

Hoa Vân… trầm ngâm một lúc, sau đó bình tĩnh ngồi xuống, lại rót rượu vào chén, nhìn đối phương, nghiêm túc nói:

" Hoa Vân Bị Truy Sát

Thanh niên áo trắng híp mắt, sau đó cũng cầm chén lên.

Tại sao hắn lại phải đánh với người này?

ẦM!!!

“Ta học được từ Giả Đạo.”

“Là ai g·iết đệ tử của Thiên Địa Hợp Nhất Tông?!”

Diệp Linh hít sâu.

Thanh niên áo trắng nhìn Hoa Vân, sắc mặt vô cùng khó tả. (đọc tại Qidian-VP.com)

" Thiên Địa Hợp Nhất Tông Phát Hiện Chân Tướng

Hắn quay đầu lại…

Cả tửu lâu im lặng đến đáng sợ.

Người bị Hoa Vân chém suýt c·hết, thanh niên áo trắng, nhìn hắn chằm chằm, mắt đầy sát khí.

“CHẠY ĐÂU CHO THOÁT?!!”

Cả tửu lâu rung chuyển, thanh niên áo trắng hộc máu, bay ra khỏi cửa sổ, b·ị t·ruy s·át ngay lập tức.

“HỌA THỦ PHẠM KHÔNG PHẢI HẮN! LÀ KẺ KHÁC!!!”

Hắn cau mày hỏi:

“VÌ NGƯỜI G·I·Ế·T NHẦM NGƯỜI CÒN ĐỔ TỘI BẬY BẠ! BÂY GIỜ BỊ PHÁT HIỆN RỒI!!!”

Hoa Vân gật đầu:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 157: Nhầm Lẫn Tại Tửu Lâu