Tiên Lộ Kỳ Duyên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 169: Hoang mang
"Sư phụ… có cái gì đó đang đến gần!"
Bên trong trà lâu, không gian bỗng trở nên mờ ảo.
"Câu trả lời không phải quá đơn giản sao?!"
TẠI CHIỀU KHÔNG GIAN CAO NHẤT…
Thiên Đạo vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.
" THIÊN ĐẠO ĐÃ RƠI VÀO BẪY? HOA VÂN CHÍNH THỨC HỎI!
DIỆP LINH HOÀN TOÀN CHOÁNG VÁNG!
Thiên Đạo: "…"
Diệp Linh: "…"
Nó không thể đưa ra câu trả lời ngay lập tức.
Thiên Đạo: "..."
Lần đầu tiên trong vạn cổ, Thiên Đạo rơi vào trạng thái suy tư sâu sắc.
Nhưng Hoa Vân đã bắt đầu mất kiên nhẫn.
Nếu một người bị cả thiên hạ lãng quên…
Nhưng… vậy bản chất của sự tồn tại là gì?
Hoa Vân: "Nếu một người bị cả thiên hạ lãng quên, hắn còn tồn tại không?"
Nó không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa.
Là "Có" hay "Không"?!
THIÊN ĐẠO NGHE ĐƯỢC, CÀNG HOANG MANG HƠN!
Hắn nhíu mày.
"Ngươi có biết hậu quả của việc này không?!"
NÓ SẼ XÓA SỔ HOA VÂN!
Thiên Đạo bỗng nhiên rơi vào trạng thái bối rối.
Một làn sương mù bí ẩn bao phủ toàn bộ trà lâu.
Là Thiên Đạo chí cao vô thượng, làm sao có thể b·ị b·ắt như thế này được?!
Chỉ cần… coi như chưa từng gặp hắn!
"Có chuyện gì mà ngay cả Thiên Đạo cũng phải suy tư như vậy?!"
Là Thiên Đạo, nó chưa từng phải trả lời ai cả.
THIÊN ĐẠO, TỒN TẠI CHÍ CAO VÔ THƯỢNG, LẦN ĐẦU TIÊN KHÔNG BIẾT NÊN TRẢ LỜI THẾ NÀO!"
"Chẳng lẽ… ta thật sự bị kéo vào một cái bẫy sao?!"
Làm sao có thể để một phàm nhân coi thường như vậy được?!
"Nó đến rồi à?"
Vì câu trả lời của nó sẽ ảnh hưởng đến bản thân nó.
Thiên Đạo: "Hắn quá nguy hiểm!" (đọc tại Qidian-VP.com)
" THIÊN ĐẠO CHÍNH THỨC ĐƠN PHƯƠNG CHIẾN TRANH VỚI HOA VÂN!
Nó cảm thấy lạnh cả đạo vận.
Hoa Vân: "Nếu một người bị cả thiên hạ lãng quên, hắn còn tồn tại không?"
"Ừ. Dù sao cũng bắt được, không hỏi thì phí."
Đây là chuyện chưa từng có từ khi vũ trụ sinh ra!
Nó lựa chọn rời đi.
Diệp Linh ngồi một bên, run rẩy nhìn sư phụ mình.
Hoa Vân bình tĩnh nhìn ra giữa không gian.
Diệp Linh rùng mình, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
"Ừ."
Thiên Đạo: "…"
"Chỉ vì câu này mà ngươi bắt ta sao?!"
Nhưng bây giờ…
Một cỗ khí tức vô thượng len lỏi khắp nơi, khiến trời đất như ngưng đọng.
Diệp Linh: "Câu gì?!"
Thiên Đạo lần đầu tiên trong vạn cổ rơi vào trầm tư.
Thiên Đạo: "…"
Bọn họ nhìn nhau, hoảng sợ không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Nó đến thật!
Một kẻ bình thường mà dám kéo Thiên Đạo xuống chỉ để hỏi một câu này sao?!
Thiên Đạo vô cùng hoảng hốt.
Nếu "Không" vậy khi không ai nhớ đến Thiên Đạo, liệu nó có còn tồn tại?
"Khoan đã, hắn đang nói chuyện với ta?!"
NÓ KHÔNG MUỐN RƠI VÀO CÁI BẪY NÀY THÊM LẦN NÀO NỮA!
"Hắn có thể kéo ta xuống chỉ bằng một câu hỏi!"
Nếu một người bị cả thiên hạ quên mất…
Nhưng ngay khi Thiên Đạo chuẩn bị giáng xuống một đạo thiên lôi…
Nàng há hốc miệng, không thể tin được những gì vừa xảy ra.
"Ngươi suy nghĩ xong chưa? Ta còn phải đi ngủ."
Thiên Đạo: "???"
Nhưng ngày mai, một kẻ khác lại xuất hiện và hỏi nó câu tương tự thì sao?!
"ĐÂY LÀ KHIÊU KHÍCH RÕ RÀNG!"
Thiên Đạo: "???"
Nhưng…
Vậy nên…
THIÊN ĐẠO NGHĨ RẰNG MÌNH VỪA RƠI VÀO MỘT CÁI BẪY NGU NGỐC NHẤT LỊCH SỬ?
"PHẢI DIỆT HOA VÂN NGAY LẬP TỨC!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Nó đường đường là Thiên Đạo chí cao vô thượng!
"Sư phụ… cái này… chẳng lẽ là Thiên Đạo thật sao?!"
Thiên Đạo vẫn chưa tìm được câu trả lời.
"Hắn… hắn muốn bắt ta chỉ để hỏi câu này sao?!"
Thiên Đạo chưa kịp ra tay, thì Hoa Vân đã đứng dậy.
LẦN ĐẦU TIÊN, NÓ CẢM THẤY SỢ HÃI!
Thiên Đạo!
Cả vũ trụ… vẫn đang đợi câu trả lời.
"HẮN KHÔNG THÈM ĐỂ Ý TỚI TA?!"
"Không thể để hắn tồn tại!"
Trà lâu rơi vào yên tĩnh.
Thiên Đạo: "..."
Khi suy nghĩ kỹ, Thiên Đạo lại cảm thấy có gì đó sai sai.
Diệp Linh: "…"
Thiên Đạo cảm thấy như mình sắp tẩu hỏa nhập ma.
Thiên Đạo… đang trầm tư suy nghĩ?!
"Được rồi, vậy để ta suy nghĩ kỹ hơn một chút!"
"Nếu hắn tiếp tục sống, ai biết ngày mai ta có còn là Thiên Đạo không?!"
Không cần g·iết Hoa Vân.
"HẮN NGHĨ TA LÀ AI?!"
Hắn rời đi.
"Tên này… hắn thật sự muốn bắt ta chỉ để khiến ta đau đầu sao?!"
Thiên Đạo: "…"
"Khoan đã, ta còn chưa diệt hắn mà?!"
Thiên Đạo cảm thấy lòng tự tôn của mình bị tổn thương nghiêm trọng.
Một cỗ uy áp hùng mạnh từ Thiên Đạo bùng nổ, chấn động cả tu chân giới!
Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi…
Trong trà lâu, không khí trở nên vô cùng quỷ dị.
Nó chỉ vô tình suy nghĩ về câu hỏi của Hoa Vân… rồi đột nhiên xuất hiện ở đây?!
Thiên Đạo muốn trả lời "Có" hoặc "Không" cho xong chuyện…
Diệp Linh… vẫn đang run rẩy.
Hắn chỉ nhìn thẳng vào bóng dáng mơ hồ trước mặt, bình thản mở miệng.
Thiên Đạo: "???"
Thiên Đạo… vẫn đang suy nghĩ.
Hoa Vân bình thản nhấp một ngụm trà:
Trong khoảnh khắc này, Thiên Đạo chính thức đưa ra một quyết định quan trọng:
"Ta chỉ có một câu hỏi."
NÓ KHÔNG CẦN SUY NGHĨ NỮA!
Hoa Vân… vẫn đang uống trà.
THIÊN ĐẠO, TỒN TẠI CHÍ CAO VÔ THƯỢNG, LẦN ĐẦU TIÊN RƠI VÀO CẠM BẪY!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Hoa Vân nhấp thêm một ngụm trà, thản nhiên đáp:
THIÊN ĐẠO DÁM RA TAY VỚI HOA VÂN SAO?
Nếu không trả lời…
Một kẻ phàm nhân đặt câu hỏi cho nó.
Thì liệu hắn có còn tồn tại không?
Thiên Đạo chính thức bỏ chạy!
Hoa Vân gật đầu:
"Ngươi có biết ngươi vừa làm cái gì không?!"
"Ta… có nên trả lời không?"
Nếu "Có" vậy có nghĩa là Thiên Đạo không cần ai nhớ đến cũng vẫn tồn tại?
THIÊN ĐẠO RA QUYẾT ĐỊNH: PHẢI DIỆT KẺ NÀY NGAY!
HẮN BỎ ĐI THẬT SAO?
Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt nghiêm túc của Hoa Vân…
Thiên Đạo: "…"
HOA VÂN CHÍNH THỨC ĐƯA THIÊN ĐẠO VÀO THẾ KHÓ!
"Tên điên này… thật sự dám giăng bẫy bắt ta sao?!"
"Rất tốt… ta có chuyện muốn hỏi nó."
Nếu hôm nay nó diệt Hoa Vân…
HOA VÂN NGHIÊM TÚC HỎI!
THIÊN ĐẠO CÓ CẦN TRẢ LỜI CÂU HỎI NÀY KHÔNG?!
Diệp Linh chứng kiến tất cả từ đầu đến cuối.
Nó có nên trả lời không?
"Ngươi còn đứng đó làm gì?"
Vậy hắn có còn tồn tại không?
Thiên Đạo đã quyết định!
VÀO MỘT NGÀY…
Ngay trước mặt hắn…
"Chẳng lẽ hắn không cần ta nữa?!"
Hoa Vân không quan tâm đến cảm xúc của Thiên Đạo.
THIÊN ĐẠO CHÍNH THỨC RÚT LUI!
Nó bỗng nhiên cảm thấy vấn đề này không đơn giản như vậy.
Thiên Đạo lần đầu tiên cảm thấy một câu hỏi có thể khiến nó đau đầu như vậy.
Nó cảm nhận được một trận pháp kỳ lạ bao quanh.
Nhưng ngay khi Thiên Đạo chuẩn bị ra tay…
"Không quan tâm. Ta chỉ muốn có câu trả lời."
Chương 169: Hoang mang
"HẮN BỎ ĐI TRƯỚC KHI TA KỊP DIỆT HẮN?!"
"Sư phụ… người thật sự bắt Thiên Đạo chỉ để hỏi câu này sao?!"
"Không được! Ta phải diệt hắn!"
THIÊN ĐẠO BẮT ĐẦU SUY NGHĨ NGHIÊM TÚC?
"HẮN ĐANG BỎ QUA TA SAO?!"
Thiên Đạo: "…"
Có khi nào Hoa Vân lại kéo nó xuống lần nữa để hỏi không?!
Hoa Vân đặt chén trà xuống.
Hoa Vân quay đầu lại, nhàn nhạt hỏi:
THIÊN ĐẠO RƠI VÀO TRẠNG THÁI NGHĨ QUÁ NHIỀU!
Một bóng dáng mơ hồ dần hiện ra, như một thực thể tồn tại bên ngoài thời gian.
"Ngươi suy nghĩ lâu quá. Thôi, ta tự tìm câu trả lời vậy."
Ở một chiều không gian khác, Thiên Đạo vô tình cảm nhận được những gì Hoa Vân nói.
Hoa Vân bỏ chén trà xuống, nhàn nhã mỉm cười.
ẦM! (đọc tại Qidian-VP.com)
Các đại năng, các Thánh Nhân, các Cổ Thần… (đọc tại Qidian-VP.com)
Không cần trả lời câu hỏi.
Tất cả bọn họ bỗng nhiên cảm nhận được một sự biến động kỳ lạ trong Thiên Đạo.
Trời đất rung chuyển!
"Cái tên này… hắn thật sự nghĩ rằng bắt Thiên Đạo là chuyện bình thường sao?!"
Diệp Linh đột nhiên cảm thấy có gì đó quái lạ.
Bỗng nhiên
LẦN ĐẦU TIÊN, THIÊN ĐẠO CẢM THẤY BỊ XÚC PHẠM!
Nhưng sự thật là nó đang ở đây.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.