Tiên Lộ Kỳ Duyên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 190: Hoa vân, quân sư của ma đầu
Hoa Vân nhíu mày, nghiêm túc nói:
Hoa Vân nhẹ giọng: “Một khi thiên hạ tin rằng ta đ·ã c·hết, mọi kế hoạch của chúng ta sẽ không còn bị nghi ngờ.”
Bên trong đại điện, tên ma đầu cười lớn: “Hoa tiên sinh, ngươi thật sự chưa từng làm ta thất vọng.”
Những kẻ sống sót hoảng loạn chạy về các tông môn, nhưng kinh khủng thay
Tên ma đầu nhìn Hoa Vân với ánh mắt kính nể: “Hoa tiên sinh, quả nhiên ngươi là kỳ tài.”
Hoa Vân chính là gián điệp của các đại tông môn, ẩn nhẫn bên cạnh ma đầu suốt thời gian qua!
Bảy tháng sau, ma đầu thế lớn, g·iết sạch ba đại tông môn, khiến tu chân giới chấn động. Nhưng chính vào lúc hắn sắp thành bá chủ, một tin tức kinh thiên truyền ra
“Bởi vì từ bây giờ… chính đạo sẽ tự diệt.
Hoa Vân thong thả đáp:
“Tất cả chuẩn bị, lần này chúng ta sẽ nhổ cỏ tận gốc!”
Tên ma đầu chậm rãi bước đến, cởi trói cho Hoa Vân.
“Mời ở lại vĩnh viễn.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Ánh mắt tên ma đầu lóe lên một tia sát ý: “Ngươi nghĩ bọn chúng sẽ tha cho ngươi sao?”
Tên ma đầu nhíu mày: “Nhưng nếu ta bị phản bội thật thì sao?”
Hoa Vân cười nhạt: “Có địch thì ngươi mới có lý do để c·hiến t·ranh. Có thù thì ngươi mới có lý do để thôn tính. Có phản bội thì ngươi mới có lý do để thanh trừng.”
“Mà nếu ta đi theo ngươi đến cùng, ta cũng sẽ c·hết theo ngươi.”
“Cơ hội tiêu diệt hắn đã đến!”
“Rồi ta sẽ sắp xếp một cuộc á·m s·át thất bại, để ngươi có cớ tàn sát một tông môn nào đó mà không ai dám ho he.”
Tên ma đầu nhướng mày: “Ba thứ này có ích gì?”
Hoa Vân, kẻ phản bội, đã bị ma đầu xử tử!
Từng tông chủ, từng trưởng lão, từng thiên tài ngẩng đầu lên, nhìn thấy một bóng người đang đứng trên tháp cao.
Hoa Vân khoát tay, thở dài: “Không có gì, ta chỉ làm theo đạo lý mà thôi.”
Chỉ khi nhìn lại, bọn họ mới phát hiện ra…
Hoa Vân, kẻ mà bọn họ nghĩ đ·ã c·hết, giờ đang đứng đó, nhìn xuống họ với ánh mắt bình thản.
Trong tu chân giới, có một ma đầu đang trỗi dậy, mang dã tâm thống nhất thiên hạ, nhưng tiếc thay… hắn không giỏi mưu lược.
“Rõ ràng là thật! Nghe nói hắn đã bí mật truyền tin cho Bạch Nhật Thánh Địa, phản bội chủ nhân của mình!”
Trong đại điện, tên ma đầu nhìn Hoa Vân bị trói, ánh mắt băng lãnh: “Hoa tiên sinh, là thật sao?”
Mà đã vô thức quay về nơi cũ.
Suốt bảy ngày qua, bọn họ chưa từng rời khỏi Ma Vực.
Tên ma đầu ngẩn ra.
Tệ hơn nữa
Hoa Vân. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hoa Vân cười nhạt: “Cho nên, phản bội cũng phải có nghệ thuật. Ta sẽ giúp ngươi tạo ra một màn phản bội chấn động thiên hạ, nhưng kết quả cuối cùng vẫn sẽ do ngươi kiểm soát.”
“Ngươi chỉ phản bội… khi ta cho phép ngươi phản bội.”
Tu chân giới dậy sóng.
Hoa Vân cười nhạt: “Dĩ nhiên không. Nhưng ít nhất ta còn cơ hội sống.”
“Cũng có, nhưng không tuyệt đối trung thành.”
Nhưng không ai biết, vào một đêm tĩnh lặng, trong bóng tối của Ma Vực, một giọng nói nhàn nhã vang lên
“Các vị, hoan nghênh đến Ma Vực.”
“Ngươi cần một kẻ phản bội thực sự. Một kẻ mà tất cả đều nghĩ là trung thành, nhưng lại phản bội vào lúc quan trọng nhất.”
Hoa Vân gật gù. Hắn đã hiểu rõ tình cảnh của tên ma đầu này, mạnh nhưng chưa phải vô địch, có quân nhưng chưa đủ trung thành, có tiền nhưng không đủ nhiều.
“Hừ, c·ướp được chút ít, nhưng không đủ để nuôi đại quân.”
Chương 190: Hoa vân, quân sư của ma đầu
Ngày thứ tư, đám tu sĩ bắt đầu hoảng loạn.
Đến ngày thứ bảy, liên minh chính đạo hoàn toàn sụp đổ.
Hoa Vân tiếp tục:
Tên ma đầu hưng phấn: “Vậy bước tiếp theo là gì?”
Hoa Vân thở dài: “Phải.”
Ba ngày sau, một tin tức chấn động lan truyền khắp tu chân giới
" Hoa Vân, Quân Sư Của Ma Đầu
“Bước tiếp theo, chúng ta sẽ g·iết sạch bọn chúng.”"
Sau khi tin tức về c·ái c·hết của Hoa Vân lan truyền, các tông môn mở tiệc ăn mừng. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Hoa tiên sinh, bổn tọa muốn làm bá chủ, ngươi có cách gì?”
“Trời ạ! Vậy chẳng lẽ toàn bộ kế hoạch của ma đầu đều nằm trong sự sắp đặt của các tông môn?”
“Đầu tiên, chúng ta sẽ để lộ tin đồn rằng ngươi có một bảo vật nghịch thiên, dụ các đại tông môn đến c·ướp.”
Tên ma đầu trợn tròn mắt: “Như vậy cũng được sao?”
“Các tông môn tuy có mâu thuẫn, nhưng nếu ngươi quá mạnh, bọn chúng chắc chắn sẽ liên thủ.”
Hoa Vân vuốt cằm, trầm tư một lúc rồi nói:
Hoa Vân phủi bụi trên tay áo, thở dài: “Cuối cùng ngươi cũng hiểu.”
“Chỉ có như vậy, ngươi mới có thể loại bỏ toàn bộ những kẻ khả nghi, củng cố quyền lực, đồng thời dập tắt ý nghĩ phản loạn trong lòng thuộc hạ.”
Tên ma đầu trầm mặc, cuối cùng gật đầu: “Được! Hoa tiên sinh, ngươi có kế hoạch gì?”
Mười tám tông môn liên hợp, hai mươi bốn đại cao thủ xuất động, đại quân trùng trùng điệp điệp kéo đến sào huyệt của ma đầu.
Ầm!
Bọn họ không chạy thoát.
Hoa Vân thở dài: “Không hề. Nếu ngươi muốn làm bá chủ, ngươi cần một kẻ phản bội thực sự. Một kẻ mà thiên hạ tin tưởng tuyệt đối, nhưng vào khoảnh khắc quan trọng nhất lại đâm sau lưng ngươi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Hoa Vân bình tĩnh đáp: “Bởi vì ta biết, cuối cùng ngươi sẽ thất bại.”
Hoa Vân mỉm cười: “Không chỉ được, mà còn rất sảng khoái.”
“Bước tiếp theo? Chúng ta không cần t·ấn c·ông.”
Cũng chính vì vậy, hắn tìm đến Hoa Vân.
“Ngươi mạnh không?”
Ngày thứ hai, một nửa quân số biến mất trong màn đêm, không một tiếng động.
“Tốt lắm, giờ thì không ai nghi ngờ chúng ta nữa.”
Tên ma đầu tái mặt: “Hoa tiên sinh, ngươi nói đùa sao?”
Ngày thứ năm, một số kẻ bỏ trốn, nhưng chỉ đi được ba trăm dặm đã bị lột da treo trước cổng thành. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Sau đó, ta tung tin có một nội gián trong hàng ngũ của chúng, khiến bọn chúng nghi kỵ lẫn nhau.”
“Ngươi có tiền không?”
Ngày thứ ba, những người còn lại thấy t·hi t·hể của đồng môn mình bị treo ngược, trên trán khắc một chữ: “Hoang”.
“Ngươi có nhiều thuộc hạ không?”
Trong nháy mắt, các đại trưởng lão của ma đầu xông vào, g·iết sạch đám người của Bạch Nhật Thánh Địa đang định cứu Hoa Vân.
Tên ma đầu nắm chặt nắm đấm, sát khí ngập trời: “Tại sao? Ngươi đi theo ta lâu như vậy, vì sao lại phản bội ta?”
“Ngươi định sắp xếp ai?”
Ba tháng sau, tu chân giới r·ối l·oạn.
“Muốn làm bá chủ, ngươi cần ba điều: kẻ địch, kẻ thù và kẻ phản bội.”
Tên ma đầu cười lớn: “Vậy bước tiếp theo thì sao?”
Nhưng ngay khi bọn họ tiến vào Ma Vực, một điều quái dị xảy ra.
Hoa Vân, quân sư của ma đầu, đã b·ị b·ắt giữ!
“Hoa tiên sinh, vở kịch này có thể kết thúc rồi.”
Các đại tông môn vui mừng khôn xiết, cười nhạo rằng ma đầu bị chính quân sư của mình đâm sau lưng.
Ngày thứ sáu, bầu trời Ma Vực đỏ như máu, sương mù dày đặc, từng tiếng cười quỷ dị vang lên từ bóng tối.
Ngày thứ nhất, bọn họ mất liên lạc với đội tiên phong.
“Tên quân sư đáng sợ nhất của ma đầu đ·ã c·hết, bây giờ hắn chỉ là một kẻ có sức mạnh mà không có mưu trí!”
“Không thể nào! Hoa tiên sinh là người đã giúp ma đầu quật khởi, sao lại là gián điệp?”
Các tông môn nghi kỵ lẫn nhau, không ai biết ai mới là nội gián. Những kẻ m·ưu đ·ồ chiếm đoạt bảo vật bị ma đầu xử lý sạch sẽ. Danh tiếng hắn ngày càng lớn, quyền lực càng lúc càng mạnh.
Tên ma đầu: “???”"
“Mạnh! Nhưng chưa phải mạnh nhất.”
Tên ma đầu cười lạnh: “Hoa tiên sinh, vậy thì ngươi sai rồi. Bởi vì, ”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.