Tiên Lộ Kỳ Duyên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 89: Lệnh truy nã
"Đây không phải đạo của tu chân giới!"
Một kỷ nguyên mới… đã bắt đầu.
Đại trưởng lão đứng bật dậy, ánh mắt sắc bén.
Hắn giơ tay lên.
Hơn mười đệ tử thủ vệ bị áp lực vô hình ép cho quỳ rạp, không thể nhấc đầu lên.
Tô Dịchđã đứng ngay trước đại môn.
Mà là một sự hoàn mỹ tuyệt đối.
Đệ tử kia toát mồ hôi lạnh.
"Ngươi… muốn làm gì?!" Một trưởng lão quát lớn. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Sự hoàn mỹ sao?"
Linh hải?
"Ngươi có khuyết điểm trong kiếm pháp? G·i·ế·t!"
Hắn lao thẳng đến đại điện, báo cáo với các trưởng lão.
Lời vừa dứt, thân ảnh Tô Dịch tan biến như chưa từng tồn tại.
Đại trưởng lão của Cửu Thiên Lôi Điện Tông siết chặt nắm tay, rít lên:
ẦM!
"Từ giờ trở đi…"
Và cũng là kẻ sẽ định nghĩa lại thế giới này.
Nhưng vẫn không thể g·iết được Tô Dịch.
Tô Dịch bước thêm một bước.
Hơn trăm đệ tử xông lên, kiếm khí dày đặc như mưa.
Cạch.
Trước mặt bọn họ
"Chỉ những kẻ chạm đến Hoàn Mỹmới có quyền tồn tại!"
"Khi một người hoàn mỹ chân chính… hắn sẽ không thể bị g·iết."
"Một kẻ không thể thất bại… các ngươi thắng thế nào?"
Kỷ nguyên của HOÀN MỸ ĐẾ VƯƠNG!
"Một kẻ không có sơ hở… các ngươi đánh thế nào?"
"Nếu thế gian không dung nạp ta…"
Kiếm khí lướt qua người Tô Dịch.
Trong đôi mắt hắn, ánh sáng lạ lùng lóe lên.
Tô Dịch.
Một tông môn có lịch sử vạn năm, một thế lực từng đứng trên đỉnh tu chân giới, giờ đây chỉ còn lại tro tàn dưới chân một người.
"Hắn là Hoàn Mỹ Chi Đạo chân chính!"
ẦM!
Hắn hoàn mỹ đến mức không có bất kỳ sơ hở nào để t·ấn c·ông.
Bởi vì tất cả những lưỡi kiếm đều dừng lại ở khoảng cách chỉ một sợi tóc trước cổ hắn.
Chương 89: Lệnh truy nã
Tô Dịch đứng giữa hiện trường hỗn loạn, ánh mắt lạnh lẽo.
Nhưng khoảnh khắc đó
Không.
"Không có sơ hở… thì không thể b·ị đ·ánh trúng."
Hắn đứng giữa đ·ống đ·ổ n·át, ánh mắt bình thản, như thể tất cả những gì vừa xảy ra… chỉ là lẽ đương nhiên.
Không linh lực.
Một giọng nói vang lên, không phải từ một nơi nào cụ thể, mà như vang vọng trong tâm trí của toàn bộ tu sĩ.
Lúc này, một ý niệm đáng sợ nảy lên trong đầu hắn.
HOÀN MỸ ĐẾ TRIỀU!
Một toán đệ tử ngoại môn xông vào, kiếm khí lạnh lẽo.
Một luồng áp lực kinh khủng từ xa ập tới, chấn động cả cung điện.
"Tô Dịch… ngươi không thể tồn tại!"
Nhưng hắn có thứ khác
SÁT KHÍ TRÀN NGẬP! (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng ngay khoảnh khắc đó
Cả thế gian r·úng đ·ộng!
Nhưng cách hắn làm…
"Không thể chống lại hắn."
"Không thể g·iết hắn."
Đêm đen phủ xuống!
Và ngay lúc đó
Một bước dẫm nát thiên địa!
Hoàn Mỹ Nguyên Bản.
Ngay lập tức, một nhóm đệ tử tinh anh được phái đi.
ẦM!
Chỉ cần hắn còn thể hiện sự hoàn mỹ, hắn sẽ mãi mãi b·ị t·ruy s·át.
Hơn mười thanh kiếm đồng loạt chém xuống!
Tô Dịch mỉm cười.
Hoàn mỹ.
Khói bụi mịt mù.
Lời vừa dứt
Hoàn mỹ tuyệt đối!
Một bóng ma không thể chạm tới.
Hắn gầm lên:
Một sự hoàn mỹ tuyệt đối.
"Có lẽ… đã đến lúc lật đổ tất cả."
Người cuối cùng của Hoàn Mỹ Chi Đạo.
Sự tĩnh lặng bao trùm.
"Hắn muốn viết lại thiên đạo sao?!"
"Hoàn Mỹ Chi Đạo… đã quay lại."
Mọi người đều hiểu ra.
"Hoàn Mỹ Chi Đạo là tà đạo đã bị tận diệt.
Ở tận Nam Hoang xa xôi
Chỉ đơn giản là một cử động hoàn mỹ.
Hắn từ từ xoay người lại.
"Hắn… vẫn còn hoàn mỹ!"
Chỉ một bước, nhưng toàn bộ những kẻ còn sót lại trong Thái Hư Đạo Cung đều quỳ xuống.
Nửa đêm.
Tô Dịch bước một bước.
Kẻ phản nghịch! (đọc tại Qidian-VP.com)
Không sai sót dù chỉ một cử động.
Cái bàntrở nên hoàn toàn sạch sẽ, không một hạt bụi, không thể tìm ra bất kỳ điểm bất thường nào!
Đại trưởng lão sắc mặt âm trầm.
"Hắn… không thể bị g·iết!"
"Từ nay trở đi… Hoàn Mỹ chính là Đạo duy nhất!"
Tiếng hô vang lên trong đại điện Thái Hư Đạo Cung.
Đạo bất khả diệt!
"Ngươi không tu luyện theo Hoàn Mỹ Công Pháp? G·i·ế·t!"
"Hắn đang tới đây!"
Lệnh t·ruy s·át!
Mà vì nỗi sợ tuyệt đối.
Tô Dịch chỉ đơn giản…
Hơn mười đệ tử vung kiếm chém xuống.
"Những kẻ chưa đạt đến Hoàn Mỹphải quỳ xuống!"
Chỉ một bước đơn giản, nhưng mặt đất dưới chân hắn nứt toác như mạng nhện.
Không ai còn dám đứng dậy.
Cả tu chân giới chìm trong nỗi kinh hoàng.
Tại Thánh Vực
Ánh mắt hắn nhìn về phía xa, nơi đại điện của Thái Hư Đạo Cung sừng sững trong bóng đêm.
ẦM!
Tô Dịch giơ tay lên.
Một kẻ đơn độc, đứng trên đỉnh cao.
Khoảnh khắc đó
"HẮN CHÍNH LÀ TÀN DƯ HOÀN MỸ CHI ĐẠO!"
Nhưng
Những kẻ còn sống run rẩy, ánh mắt tràn ngập tuyệt vọng.
"Một kẻ không thể b·ị t·hương… các ngươi g·iết thế nào?"
Lời tuyên cáo Hoàn Mỹ!
Tô Dịch đặt chổi xuống.
Hắn hiểu rồi.
"Vậy ta sẽ tự viết lại quy tắc của thế gian này!"
Hắn nắm chặt viên hắc châu.
Hơn mười đệ tử hốt hoảng.
Một giọng nói vang lên, lạnh lẽo đến tận xương tủy:
"Phong bế đại trận! Tất cả đệ tử chuẩn bị chiến đấu!"
Đại trưởng lão sắc mặt trắng bệch.
Trong vòng ba tháng, hơn mười bảy tông môn bị xóa tên khỏi lịch sử.
Bọn họ sẽ không bao giờ tha cho hắn.
"G·i·ế·t!"
"Kẻ hoàn mỹ… phải c·hết."
"Ta sẽ là người định nghĩa lại tu chân giới."
Không phải một con người.
"Các ngươi đang chiến đấu với ai?"
Từ ngày hôm đó, tu chân giới đã bước sang một trang sử mới.
"G·I·Ế·T HẮN!"
Tô Dịch.
"Nhưng lần này… nó không còn bị chối bỏ nữa." (đọc tại Qidian-VP.com)
Bọn họ vung kiếm chém loạn, nhưng…
"Nó sẽ thống trị."
"Bất kỳ ai còn thể hiện sự hoàn mỹ, chính là dấu vết của nó."
ẦM!
Cạch.
Hắn mỉm cười.
HOÀN MỸ ĐẾ VƯƠNG!
Trong khu tạp dịch, Tô Dịch vẫn đang quét dọn.
"Ngươi chưa đạt đến trạng thái hoàn mỹ? G·i·ế·t!"
Một kỷ nguyên mới! (đọc tại Qidian-VP.com)
Không gian vỡ vụn.
Tất cả tu sĩ trên thế gian… đều cảm nhận được!
Một tên đệ tử máu me đầm đìa quỳ gối, giọng run rẩy:
LẬT ĐỔ!
Một luồng sóng vô hình lan tỏa khắp thiên địa.
"Không có sai lầm… thì không thể bị g·iết."
"Không thể trốn khỏi hắn."
Một quy tắc mới sắp ra đời.
Một kẻ không thể g·iết!
"Từ nay trở đi"
"Đây mới là Hoàn Mỹ Chân Chính!"
Cả không gian vỡ vụn.
Chém vào khoảng không.
Cạch!
"Các ngươi đã nghe đến… Hoàn Mỹ Chi Đạo chân chính chưa?"
Nhưng đã muộn.
Tô Dịch mỉm cười.
Nhưng… không một giọt máu rơi xuống.
Một lão tổ của Huyễn Ma Tông mở bừng mắt, sắc mặt tái nhợt.
Thái Hư Đạo Cung sụp đổ.
Không ai hiểu chuyện gì đang diễn ra.
"Các ngươi sợ cái gì?"
Một thứ gì đó khủng kh·iếp vừa thức tỉnh!
Bên trong cơ thể Tô Dịch, một thứ gì đó đã thức tỉnh.
Kiếm pháp bọn họ không hề có sai sót.
"Tô Dịch! Ngươi là tàn dư Hoàn Mỹ Chi Đạo! C·hết đi!"
Tất cả đòn t·ấn c·ông biến mất, như thể chưa từng tồn tại.
"Đây… chính là sức mạnh của Hoàn Mỹ Chi Đạo sao?"
Một đạo mà bọn họ từng xua đuổi, từng tận diệt, giờ lại đứng trước mặt họbất bại, bất diệt, bất khả chiến thắng.
Hắn không còn linh hải.
"Không. Đây chính là đạo duy nhất."
Tại Bắc Hoang
Không phải vì áp lực.
Một t·iếng n·ổ vang lên!
Không phải vì sát khí.
Từ Bắc Hoang đến Nam Hoang, từ Đông Hoang đến Tây Hoang, không một ai có thể trốn thoát khỏi quy tắc mới.
Không kiếm khí.
"Ta sẽ viết lại chuẩn mực của sự tồn tại."
Toàn bộ đại điện Thái Hư Đạo Cung… SỤP ĐỔ!
Bước chân vô thượng!
Một nữ tử mặc bạch y đứng trên đỉnh tiên sơn, ánh mắt tràn ngập rung động.
"Không thể nào… Một Đạo mới đã sinh ra?!"
"Chuyện… chuyện gì xảy ra?!" Một đệ tử hét lên.
Nhấc một ngón tay.
Bọn họ đã chém, nhưng không trúng.
Bàn tay hắn di chuyển theo quỹ đạo hoàn mỹ tuyệt đối.
Thời gian như ngừng lại.
"Ta? Ta chỉ muốn chứng minh một điều."
Một người chống cả tông môn!
Kỷ nguyên của Hoàn Mỹ.
Tô Dịch nhếch mép.
"Tô Dịch đã phản bội!"
"Sự hoàn mỹ… không thể bị hủy diệt."
"Những kẻ còn khuyết thiếuphải bị tiêu diệt!"
HOÀN MỸ CHÂN CHÍNH!
Một kẻ mà thế gian không thể chấp nhận.
Một cột sáng đen tuyền bắn thẳng lên trời, bao phủ toàn bộ bầu trời tu chân giới.
Nhưng ngay khoảnh khắc đó
Lời vừa dứt
Hơn mười đệ tử bị hất văng ra xa, toàn bộ mất đi tri giác.
"Khi một thứ đạt đến cảnh giới hoàn mỹ… nó sẽ không thể bị hủy diệt."
Không thừa, không thiếu, không dư thừa.
Trong lòng bàn tay hắn, một viên hắc châu hình thành, xoay tròn như chứa đựng cả thiên địa.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.