Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 96: Hy vọng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 96: Hy vọng


Chỉ một động tác đơn giản.

Chỉ có g·iết chóc.

Nhưng đây là một kiếm phá diệt tất cả!

Ai sẽ là kẻ cuối cùng đứng vững? (đọc tại Qidian-VP.com)

Không chỉ riêng Hỗn Nguyên Thần Tông…

Mà là trận chiến của những tồn tại vượt trên tất cả! (đọc tại Qidian-VP.com)

- "Ngươi đi đâu?"

- "Không có Thiên Đạo… thật sự là địa ngục trần gian."

Thế giới rơi vào đại chiến!

Không còn uy áp tuyệt đối.

Không còn kiếp số trừng phạt.

- "TA LÀ THIÊN ĐẠO! KHÔNG AI CÓ THỂ G·I·Ế·T TA!"

Chỉ có sự hỗn loạn lan tràn.

Một thế giới không có Thiên Đạo!

KỶ NGUYÊN MỚI AI SẼ LÀ KẺ CẦM QUYỀN?

Hắn chỉ quay lưng… (đọc tại Qidian-VP.com)

ẦM!

Không còn Thiên Đạo.

Hắn không nói lý.

Kẻ đầu tiên đứng lên!

Cửu U Huyết Địa tế luyện huyết hồn, sát phạt tuyệt tình, lấy g·iết chóc làm đạo lý sinh tồn.

Một kiếm chém xuống!

Bóng đen gầm lên.

Không có t·iếng n·ổ.

Thiên Đạo đã mất.

Vô Cực Ma Tông thì cười lạnh: “Từ bây giờ, không còn chính tà. Chỉ có kẻ mạnh và kẻ yếu.”

Bầu trời quang đãng.

Nhưng tất cả đều vô nghĩa.

Bách Quỷ Tông, Đao Vương Cung, Huyễn Ma Tông… tất cả đều nhập cuộc!

Không có chiêu thức.

Chỉ đơn thuần là một kiếm!

Hắn bắt đầu tan biến.

ẦM!

Không còn luân hồi.

Hắn cũng vung tay.

Thần sắc bình thản.

Chỉ biết rằng…

Một kẻ khác thì run rẩy nói:

… rồi rời đi.

Mọi quy tắc sụp đổ.

Không còn kẻ thống trị.

Chương 96: Hy vọng

Từng mảnh.

Một lão tổ râu tóc bạc trắng đứng giữa đại điện của Liên Minh Tu Chân, giọng nói đầy tuyệt vọng:

Giữa cơn hỗn loạn.

Ánh mắt thâm thúy như xuyên thấu thiên địa.

Không ai trả lời.

Thời gian r·ối l·oạn.

Như thể chưa từng tồn tại.

Ai phục, thì sống. Ai chống, thì c·hết!

Giữa bầu trời đêm tuyệt vọng.

ẦM!!!

2. Đao Tuyệt Thần Cung chủ Đao Vương Cung, một đao phân thiên địa, chém ngang nhật nguyệt.

Cả thế gian rơi vào tĩnh lặng.

Không ai có thể đứng ngoài cuộc.

Và hắnđã tuyên bố rằng từ nay về sau, thế gian chỉ có một ý chí duy nhất: chính là hắn!

Không có thêm lời thừa.

Không còn ai kiểm soát luân hồi.

Cả thế gian rung chuyển.

Không còn sinh linh nào có thể chứng kiến.

Cả thế giới như sắp sửa sụp đổ!

Hắn bước ra, tuyên bố một câu chấn động:

Chỉ nhắm mắt.

Nhưng đủ để cả thiên địa run rẩy.

Hắn muốn xóa bỏ thanh kiếm này khỏi tồn tại!

Chỉ là…

Kẻ mạnh trỗi dậy!

Từ Bắc Hoang đến Nam Hoang, từ Đông Hoang đến Tây Hoang, khắp nơi đỏ rực một màu máu!

- "Tìm một nơi yên tĩnh… để không nhìn thấy những kẻ ngu xuẩn."

Không gian vỡ vụn.

Trật tự sụp đổ.

Một luồng kiếm quang vô thượng xé rách không gian.

Tông chủ Hỗn Nguyên Chí Tôn!

Kiếm quang vô thượng!

Đây không còn là trận chiến của phàm nhân.

- "KHÔNG THỂ NÀO!"

Không có đạo lý.

Người áo trắng chỉ lặng lẽ nhìn.

Cả thế giới rung chuyển!

Một thời đại không có quy tắc.

Bát đại chí tôn hội tụ Chiến thiên hạ!

Nhưng cũng không còn trật tự.

Một kiếm phá Thiên Đạo Ai là kẻ chiến thắng?

Không gian đóng băng.

HẮN KHÔNG THỂ!

Người áo trắng giơ kiếm.

Không nói một lời.

Áo bào trắng phất phơ.

Thời gian ngưng đọng.

Không ai biết bao giờ sẽ có một Thiên Đạo mới xuất hiện.

Hỗn Nguyên Thần Tông đã xuất binh!

Những tông môn yếu kém bị nghiền nát trong khoảnh khắc.

Chém thẳng vào bóng đen.

Chỉ biết rằng từ khoảnh khắc hắn xuất hiện, toàn bộ thiên địa vốn đã sụp đổbỗng nhiên dừng lại.

Dù tranh đấu, dù phản kháng, cuối cùng cũng phải thuận theo.

Sau đó, hắn mở mắt, ánh nhìn sắc bén như xuyên thấu hư vô.

Một kiếm phá thiên!

Một kỷ nguyên mới đã bắt đầu.

Sau đó, biến mất vào hư vô.

Đây là thời đại của cường giả!

Kẻ đối đầu Thiên Đạo!

Cuộc chiến giữa các bá chủ!

- "Nhưng ta đến đây… để kết thúc ngươi."

Ba ngày, bảy đại giáo biến mất.

Bởi vì…

ẦM!

Khẽ thở dài.

Nó không thuộc về Tiên Giới.

ẦM!!!

Hai luồng lực lượng v·a c·hạm!

Một kiếm khiến cả Thiên Đạo cũng phải dao động!

- "Hết rồi sao?"

Hỗn chiến tu chân Kẻ nào xưng bá thiên hạ?

Bóng đen nhìn kẻ vừa xuất hiện, trầm giọng hỏi:

Một luồng hắc khí cuồn cuộn, nhấn chìm cả bầu trời.

Hắn dừng lại một chút, đáp nhẹ như gió thoảng:

Ngay cả kẻ xưng Thiên Đạocũng lần đầu tiên thay đổi sắc mặt!

Nó không thuộc về Thiên Đạo.

Thiên Đạo… sụp đổ.

- "Ta không phải ai cả."

XÉT!

Không ai biết.

Nhưng bây giờ…

Bởi vì thanh kiếm này không nằm trong quy tắc.

Ba vạn tông môn sụp đổ.

Một giọng nói khẽ vang lên trong vô tận.

Người áo trắng quay lưng!

Một thế giới chỉ có kẻ mạnh và kẻ yếu!

Chỉ có kẻ mạnh sống, kẻ yếu c·hết.

Hắn vung tay.

Một cuộc chiến để giành lấy vị trí của Thiên Đạo!

Hắnlà ai?

Không còn áp lực vô hình.

Không có phản chấn.

Không còn quy tắc.

Thiên Đạo đã sụp đổ.

Thiên Đạo đ·ã c·hết.

- "Ngươi là ai?"

Không cần đạo nghĩa.

Thiên Địa Hợp Nhất Tông tuyên bố: “Đại đạo quy thiên, chúng ta là người kế vị!”

Một đường kiếm quang xé rách hư không.

Trận chiến kinh thiên động địa!

Không còn kiếp số.

Từ hư không, một thân ảnh bước ra.

Hỗn Nguyên Thần Tông bành trướng thế lực, nhưng không phải là kẻ duy nhất.

Một lão tổ Kim Đan sơ kỳ, quỳ gối giữa bể máu, mặt trắng bệch lẩm bẩm:

Một trật tự mới đang hình thành!

Trong hỗn loạn, tám kẻ mạnh nhất cuối cùng đã xuất hiện.

Thế giới rơi vào loạn thế.

Không còn tu sĩ nào có thể đứng vững.

1. Hỗn Nguyên Chí Tôn Kẻ đầu tiên dám xưng Thiên Đạo, chấp chưởng Hỗn Nguyên Thần Tông.

Một kiếm đối kháng với cả thiên địa!

Bóng đen kẻ tự xưng Thiên Đạo, vận dụng Đạo Chủng Tối Thượng, điều khiển quy tắc của vạn vật!

Tất cả đều muốn trở thành kẻ nắm giữ Thiên Đạo mới!

Thế giới chìm trong hỗn loạn.

Một kiếm đủ để cắt ngang thiên địa!

ẦM!

Nó không thuộc về Nhân Gian.

Từng mảnh.

Trời long đất lở!

Nó nằm ngoài tất cả mọi thứ!

- "Ngươi… rốt cuộc là ai?"

Hai lực lượng v·a c·hạm!

Một tu sĩ thất thần nhìn lên, lẩm bẩm:

Chỉ có một lão nhân run giọng hỏi:

Hắn dốc toàn bộ sức mạnh, huy động Đạo Chủng Tối Thượng, cưỡng ép sửa đổi quy tắc.

Đây là kết thúc… hay chỉ là khởi đầu của một kỷ nguyên mới?

Thiên Đạo… tan vỡ!

Thiên Đạo lùi bước!

Cả tu chân giới chấn động.

Nhưng…

Vạn đạo luân hồi chấn động!

Nhưng trong khoảnh khắc đó…

Nhưng ai quan tâm?

Hắn muốn khiến nhát kiếm này không bao giờ có thể xuất hiện!

Các đại thế lực khác cũng bắt đầu hành động!

Từ xưa đến nay, mọi tu sĩ đều tin rằng Thiên Đạo là tuyệt đối.

Người áo trắng không trả lời ngay.

Bóng đen hét lớn.

Chỉ còn một thế giới hỗn loạn vô tận!

Vô Cực Ma Tông dùng Ma Hóa chi đạo, cắn nuốt sinh linh, từng bước xâm chiếm.

Cửu U Huyết Địa gầm lên: “Không có Thiên Đạo? Tốt! G·i·ế·t hết đi, ai sống sót sẽ lập ra quy tắc mới!”

Bách Quỷ Tông chiêu hồn triệu quỷ, biến thiên hạ thành mộ địa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Những gia tộc tu chân vang danh ngàn năm bị san bằng chỉ trong một đêm.

- "Không… từ giờ trở đi, thế giới này không còn ai cai quản nữa." (đọc tại Qidian-VP.com)

Một tháng, Hỗn Nguyên Chí Tôn thống lĩnh hơn nửa tu chân giới!

- "Từ nay về sau, ta chính là Thiên Đạo!"

Ánh mắt hắn tràn đầy hoảng sợ, không cam lòng, rống lên:

Đao Vương Cung tung hoành thiên hạ, một đao mở ra cục diện.

Không ai hân hoan.

Một ngày ba vạn tông môn bị diệt!

Chỉ có sợ hãi.

Kết thúc hay khởi đầu?

- "NGƯƠI NGHĨ CÓ THỂ ĐÁNH BẠI TA?"

Một kẻ dám tự xưng Thiên Đạo?

Người áo trắng thu kiếm, chỉ nhẹ nhàng nói:

Trong lúc các tông môn còn hoang mang…

Một tia sáng nhỏ bé lóe lên.

Một thế lực đã sớm hành động.

- "Không có Thiên Đạo… làm sao có thể tồn tại?"

Không có quy tắc.

- "Không… tất cả chưa kết thúc."

Hỗn Nguyên Thần Tông!

Không ai vui mừng.

Trong khoảnh khắc cuối cùng, hắn nhìn thẳng vào người áo trắng, giọng khàn khàn hỏi:

Không tham gia vào trận chiến.

Hy vọng cuối cùng!

Nhưng trong lúc người khác còn chần chừ…

Một ngày, ba tông môn bị diệt.

Chỉ trong một ngày.

Những kẻ nhìn thấy hắn đều run rẩy, nhưng không ai dám chặn đường.

- "Ta? Ta chỉ là một kẻ qua đường."

Người áo trắng kẻ đến từ hư vô, không tên, không lai lịch, chỉ có một thanh kiếm!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 96: Hy vọng