Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tiên Phần
Unknown
Chương 3: Linh căn (1).
Tiểu Hy dẫn đường, chỉ một lát sau trước mắt hắn là một cung điện uy nga hùng vĩ, với họa tiết phong nền màu xanh lam nhạt làm chủ đạo xung quanh cây cối um tùm to lớn vô cùng.
Bên trong lúc này rất đông người chen chút, Chấp Sự Điện là nơi chuyên môn khảo hạch tuyển nhận đệ tử, và cũng là nơi tiếp nhận nhiệm vụ và cũng là nơi quản lý thành viên bên trong môn phái.
Khi vừa mới đi vào có rất nhiều ánh mắt hướng về phía Quân Tiểu Hy, lộ ra ánh mắt kinh diễm và thèm thuồng, lập tức có một thanh niên quần áo xanh nhạt là đồng phục của Vân Tịch Môn đi lại, lên tiếng:
“Sư muội, ta là Dương Vân Hải đệ tử của Thương Hải Chân Nhân, không biết đại danh quý tánh của sư muội là gì, sư thừa là ai”.
Quân Tiểu Hy, không thèm để ý tới Dương Vân Hải mà lập tức thẳng bước đi tới bước về phía trước.
Dương Vân Hải thấy Quân Tiểu Hy không thèm ngó ngàn tới hắn, ánh mắt hắn lộ ra hàn quang, nhưng hắn biết tu vi của Quân Tiểu Hy không thua gì hắn nên hắn không thể ngây chuyện với nàng, hắn muốn lựa chọn một quả hồng mềm, nơi này không phải đang có một cái quả hồng mêm hay sao?
Dương Vân Hải mắt lộ hàn quan nhìn về phía bên cạnh Quân Tiểu Hy, Quân Thiên Hạo quát lớn:
“Phàm nhân, gặp Tiên Nhân tại sau không quỳ”.
Quân Tiểu Hy mặt lộ sát khí quát lớn: “Muốn c·h·ế·t”.
Lập tức xung quanh nàng kiếm khí trực trùng vân tiêu, đột nhiên một thanh kiếm màu bạc xuất hiện bên cạnh nàng, một kiếm chém xuống bổ ngực Dương Vân Hải ra một vết thương lớn.
“Quân Tiểu Hy, tông môn quy cửu không cho g·i·ế·t người, có việc gì các ngươi đến Đấu Võ Tràng giải quyết”.
Quân Tiểu Hy cũng biết nội quy trong bên trong tông môn, nàng biết trưởng lão Chấp Sự Điện nhất định ngăn cản liền mới ra tay.
Quân Tiểu Hy, phát giận, lạnh lùng nói ra một câu: “Phế vật không chịu nổi không kích, biến”.
Nói xong nàng liền đi về phía trưởng lão kia nói: “Tôn trưởng lão, ta phụng mệnh sư tôn mang tiểu đệ Quân Thiên Hạo đến báo danh ngoại môn đệ tử”.
Dương Vân Hải nghe tên Thủy Nguyệt Chân Quân liền biến sắc, biết nàng thân phận cao quý, khó có thể đụng chạm, hắn liền nhanh chóng rời khỏi nơi này để tránh mắt mặt, hắn liền mang tất cả oán khí dồn ép vào trên người Quân Thiên Hạo: “Quân Thiên Hạo ngươi đợi đó, ta nhất định không cho ngươi c·h·ế·t tử tế”.
Bên trong tu chân giới, Chân Nhân đại biểu cho Trúc Cơ kỳ cường giả, còn Chân Quân chính là Kim Đan kỳ cao thủ, còn về truyền thuyết Nguyên Anh kỳ gọi là Đạo Nhân.
“Tốt, đây là lệnh bài và hai bộ y phục ngươi có thể đi” Tôn trưởng lão liền nhanh chóng đưa cho Quân Thiên Hạo lệnh bài, rồi bảo họ mai chóng rời đi.
Quân Tiểu Hy khi nhận được lệnh bài thân phận, liền nhanh chóng mang đệ đệ rời đi, đi ra bên ngoài nàng nhìn xung quanh không thấy Dương Vân Hải đâu liền lạnh lùng nói: “Nếu như ngươi dám bất lợi cho đệ đệ ta, nếu đệ đệ ta gặp bắt trắc nhất định ngươi và cả Thương Hải Chân Nhân nhất định c·h·ế·t không có chổ chôn thay” vừa nói xong nàng liền nhanh chóng rời đi nơi này.
“Tỷ, việc này nhất thiết phải làm lớn vậy sao?” Quân Thiên Hạo lên tiếng hiếu kỳ, hỏi.
“Thiên Hạo, bình thường thôi nếu đã bước vào tiên đạo nhất định phải tàn ác một chút mới bảo toàn được tính mệnh, nhiều khi đệ nhân từ quá sẽ mang chính mình vào thế vạn kiếp bất phục” Quân Tiểu Hy nặng giọng nói.
Quân Tiểu Hy, nghĩ nghĩ lại nói tiếp: “Tu Chân giới thật sự rất tàn khóc, một khi đệ quá nhân từ chính là tàn ác với chính bản thân mình. Đệ nếu sau này có thể bước vào tu chân giới nhất định phải tàn ác mới có thể tồn tại”.
Quân Thiên Hạo, câu hiểu câu không nhẹ gật đầu nói: “Đệ hiểu rồi”.
“Phải rồi, đệ đưa tâm thần mình vào bên trong lệnh bài xem phòng đệ ở nơi đâu” Quân Tiểu Hy nhìn qua đệ đệ mình cười nói.
Quân Thiên Hạo liền nhưu trong tiềm thức nghe lời tỷ tỷ mình nói, liền làm theo đem tâm thần mình nhìn chầm chầm vào trong lệnh bài, một lúc sau liền thấy dòng chữ: “Phía Tây, phòng 1007”.
Quân Thiên Hạo nói với tỷ tỷ mình dòng chử như vậy, Quân Tiểu Hy liền mang hắn đi về phía Tây đi qua hơn ba trăm gian phòng liền dừng lại tại căn phòng số 1007, nói:
“Là đây, đệ đây là phòng của đệ, đệ cứ an tâm mà tu luyện khi nào thẳng bước vào Tiên nhân trình độ thì tỷ đệ mình là đồng môn” Quân Tiểu Hy mĩm cười nhìn đệ đệ mình nói.
“À mà quên một chuyện, đây là Vân Khí Quyết là một môn luyện khí tâm pháp đỉnh cao của Vân Lôi Phong đệ cầm lấy mà tu luyện” Quân Tiểu Hy bổng nhiên nghĩ nghĩ lại nói.
Quân Thiên Hạo lại cảm thán và mừng rỡ, đem tất cả mang vào trong phủ đệ liền đóng của lại, hắn liền lấy ra “Vân Khí Quyết” xem.
Nhìn trời đã khuya hắn thắp đèn rồi lẳn lặng đọc, trong lòng đối với tu tiên đã có một chút hiểu biết.
Vân Khí Quyết gồm có chín tầng, đây là công pháp cơ bản nhất của Luyện Khí kỳ, bên trong miêu tả Luyện Khí kỳ tổng cộng có chín tầng, bên trong cực cảnh chính là tầng mười chính là thiểu số, đa phần không ai có thể tu luyện thành tầng mười Luyện Khí kỳ.
Cái gọi là Luyện Khí chính là thổ nạp thiên địa linh khí, tích lũy linh khí vào cơ thể, thay đổi thân thể phàm nhân để tạo thành cơ sở cho sau này.
Đồng thời đây cũng là khảo nghiệm tư chất tự nhiên của người tu luyện, nếu như trong cơ thể linh căn đủ mạnh, thì tốc độ hấp nạp thiên địa lính khí sẽ rất nhanh.
Tiến trình tu luyện tự nhiên đề cao không ít, nếu tư chất bình thường thì cả đời không thể luyện quá ba tầng, thậm chí cũng có nguời cả đời ngay cả tầng thứ nhất cũng không đạt được.
Quân Thiên Hạo đối với Vân Khí Quyết này như là được chí bảo, lập tức đem Vân Khí Quyết tâm pháp nhớ kỹ trong lòng. Khoanh chân nhắm mắt, ghi nhớ yêu cầu của tâm pháp, sử dụng phương thức hô hấp một ngắn ba dài.
Cái gọi là một dài, ba ngắn chính là thời gian hít khí và thở ra, một dài là hít vào một hơi thật dài, ba ngắn chính là thở ra ba cái và như vậy là một cái chu thiên, còn như vậy mườ cái là một đại chu thiên, đây là loại phương thức hô hấp trái với bình thường, dùng tốc độ nhanh nhất hấp thụ thiên địa linh khí vào cơ thể.
Quyển sách nhỏ ghi rõ, người tu luyện thường lần đầu tiên hít thở, trong cơ thể sinh ra cảm giác như côn trùng bò, đây là dấu hiệu linh khí nhập thể, không cần lo lắng, thả lỏng thân thể và tinh thần, tưởng tượng bản thân là hư vô, dung hợp thân thể cùng với với trời đất.
Hồi lâu sau, Quân Thiên Hạo đành chấp nhận cơ thể không có cảm giác gì, ngược lại bị loại hô hấp kỳ quái này làm cho thiếu chút không thở nổi.
Quân Thiên Hạo thầm than, hắn biết đệ tử Vân Tịch Môn đều là người có tư chất đầy đủ cao, quyển sách nhỏ này vốn giành cho những người đó xem, hắn tư chất kém cỏi, tự nhiên tu luyện không thể so với bọn họ được.
Nhưng mà hắn cũng không tức giận, thở hổn hển mấy hơn lại tiếp tục thổ nạp tiếp.
Suốt một đêm, thời gian chậm rãi trôi qua, mãi cho tới sáng sớm, vẫn như cũ, hắn không hề có cảm giác linh khí nhập thể, một đêm không ngủ khiến đầu óc hắn hỗn loạn, hắn đưa tay đặt vào giường liền đứng lên đẩy cửa ra ngoài.
Vừa ra bên ngoài, Quân Thiên Hạo liền trong thấy xa xa có ba người đang lẳn lặng đứng đó, thấy Quân Thiên Hạo đi ra liền mở miệng cười chào hỏi:
“Đạo hữu tốt, ta là Vi Nhất Tiếu rất hân hạnh được làm quen với đạo hửu”.
“Đạo hửu, ta là Thiên Nhĩ La rất mong được làm bằng hữu với Quân huynh”
“Đạo hữu, ta là Trần Thịnh cũng rất mong làm bạn với Quân huynh”.
Lúc này cả ba người điều mĩm cười nhìn về Quân Thiên Hạo nói cười vui vẻ.
Quân Thiên Hạo cũng không tỏa vẻ thất lễ liền ứng phó vài câu rồi trực tiếp rời đi.
Cả ba người cũng không nôn nóng nhất thời, muốn Quân Thiên Hạo nhận định cả ba người làm bằng hữu mà phải tốn nhiều thời gian hơn gầy dựng mà thành.
Khi Quân Thiên Hạo đi ra khỏi động phủ, có rất nhiều người đến chào hỏi, bên trong hắn liền trong thấy một người quen là Dương Vân Hải, lúc này Dương Vân Hải tỏa ra rất bình tĩnh cứ như cả hai là người xa lạ, cũng không đến gây phiền phức cho hắn.
Dương Vân Hải biết một khi Quân Tiểu Hy còn bên trong Vân Tịch Môn thì hắn không thể nào đụng đến Quân Thiên Hạo được, nên hắn cũng không làm chi thêm cho mất mặt.
"Dương sư huynh, huynh định dễ dàng tha cho tiểu tử đó như vậy sao?”.
Bên cạnh Dương Vân Hải có một thiếu niên mặt trắng lên tiếng hỏi.
“Hừz, làm sao có thể bỏ qua dễ dàng như vậy, ta không chỉ muốn thiên đao vạn quả Quân Thiên Hạo mà còn hành hạ nử nhân kia đến c·h·ế·t”.
“Không, không ta muốn nữ nhân kia phải bị trăm tên đại háng hành hạ đến c·h·ế·t”.
Dương Vân Hải lôn ra vẻ mặt cay độc, cười lạnh nhìn về hướng Quân Thiên Hạo nói.
Những điều này Quân Thiên Hạo và Quân Tiểu Hy không hề hay biết, mà bọn đang di chuyển hướng tiếp giáp giửa nội môn và ngoại môn gặp nhau, vì hôm qua khi ly khai Tiểu Hy đã ước định trong một tháng đầu nàng cùng với đệ đệ mình gặp nhau để giải đáp những gì đệ đệ nàng không hiểu để Quân Thiên Hạo sớm ngày bước vào Ngưng Khí kỳ.
Khi gặp Quân Tiểu Hy, Quân Thiên Hạo liền đem tình huống thực tế kỹ càng nói một lần cho Quân Tiểu Hy nghe, rồi hỏi với vẻ mặt ngây ngô:
"Tỷ, như vậy là đệ đã sai lầm ở đâu vậy tỷ"
Quân Tiểu Hy trầm ngâm hồi lâu rồi nói: "Chắc tại Linh căn của đệ cấp bậc quá thấp nên rất khó dung nạp Linh khí quán đỉnh".
"Linh căn là gì vậy tỷ" Quân Thiên Hạo tiếp tục hỏi với vẻ mặt ngây ngô.
"Linh căn là một thứ gì đó hư vô phiêu miễu, gần như toàn bộ Tu Chân Giới cũng rõ ràng lắm, nhưng mọi người đồng nhận thức nếu một không có linh căn thì nhất định không thể tu hành, bởi vì bọn họ căn bản không thể nào cảm nhận được Linh Khí trong thiên địa, nên họ với Tiên lộ vô vọng".
Quân Tiểu Hy dừng lại một cái rồi nói tiếp: "Mừng thay là đệ có Linh căn nhưng lại quá yếu đi, có Linh căn là có thể tu luyện, đệ cố gắn lên".