0
Giang Bất Phàm nghe vậy thì tròn mắt, suýt nữa làm rơi chiếc đũa:
“Hỏa Vân Linh Quy? Làm sao mà ngươi có thể nghĩ đến việc thu phục quái vật đó chứ? Nghe nói nó chỉ phục tùng những kẻ có linh trị ít nhất 80!”
Diệp Vân Diễm vẻ mặt đắc ý, mũi hếch lên trên trời:
“Đừng ngạc nhiên như vậy, bản cô nương linh trị cao tận 92, kh·iếp s·ợ c·hết ngươi chưa đồ nhà quê.”
“Không tồi, linh trị của ngươi chỉ thua bản thiếu gia 2 điểm mà thôi, cũng xứng danh thiên tài rồi! ”
Giọng Mạc Trường Không càng đắc ý vang lên.
Diệp Vân Linh kinh ngạc, không khỏi thốt lên:
“Mạc huynh cao như vậy, tiểu muội bất quá là hơn huynh 1 điểm mà thôi”
Giang Bất Phàm nghe vậy, không dám nói gì, cúi đầu ăn cơm, nhưng Mạc Trường Không không buông tha cho hắn:
“95 điểm sao? Cao hơn Giang huynh tận 5 điểm, không tồi.”
Giang Bất Phàm : TT^TT
Từng lời nói như vết dao đâm sâu vào tim Giang Bất Phàm, ở bên ngoài hắn là thiên tài, nhưng ở đây cũng chỉ có thể ảm đạm phai mờ.
Cả đám ăn ý không nhắc tới linh trị của Cơ Thiên Vân, hắn thấy vậy cũng không tiếp tục chủ đề này nữa.
Cơ Thiên Vân thấy vậy, có chút tò mò nói:
“Các ngươi có biết bên trong Hóa Long bí cảnh có những linh thú nào đặc biệt mạnh mẽ không?”
Giang Bất Phàm nhìn hắn, quyết định chia sẽ tình báo cùng Cơ Thiên Vân để tạo giao tình:
“Hóa Long bí cảnh là một thế giới cỡ nhỏ, bên trong có hầu hết toàn bộ các chủng loại linh thú, tuy nhiên tất cả linh thú được phân đều các nơi, và ở đây chú trọng chữ “duyên”.
Tây Sơn Lĩnh, Hóa Long bí cảnh nghe đồn có Sơn Tinh, tiềm lực mười phần, đã sinh ra linh trí hơn 10 năm nhưng vẫn chưa có kẻ nào thu phục được, nếu Cơ huynh có hứng thú có thể đi xem thử.”
Diệp Vân Linh trầm ngâm, nàng nhìn Cơ Thiên Vân hỏi:
“Không biết Cơ đại ca có loại hình yêu thích trong lòng chưa?”
Cơ Thiên Vân trầm tư suy nghĩ, trong đầu hắn liên tục đảo qua các loại hình : gấu, sư tử, báo, yêu trùng, mộc yêu, tinh quái, long loại… Cơ Thiên Vân lắc đầu, trâm ngâm đáp lại:
“Trong lòng ta vẫn chưa có loại hình yêu thích, không biết loại hình nào phù hợp với công pháp của ta.”
Đám người hiểu ý, không lên tiếng, Diệp Vân Linh cũng vậy, nàng nhìn chằm chằm Cơ Thiên Vân, đợi hắn trả lời tiếp.
“Công pháp của ta là Phá Hạn Ngự Linh Kinh, ngươi thấy loại hình nào phù hợp với ta nhất?” Hơi chút do dự, nhưng Cơ Thiên Vân vẫn trả lời, dù sao, trước sau gì đám người cũng biết, nó vốn cũng chẳng là bí mật gì.
Diệp Vân Linh có chút kinh ngạc về câu trả lời:
“Ta có nghe gia phụ nói về công pháp này, công pháp này không kén linh thú, tùy thuộc vào hệ linh căn ngươi muốn chủ tu. Cơ đại ca nếu không có loại hình yêu thích thì cứ tìm linh thú có tiềm lực nhất. ”
“Sâu bên trong Cốt Uyên có vong linh loại linh thú và có cả binh thú nữa, tiềm lực thế nào thì Cơ huynh phải tự mình kiểm nghiệm, nếu Cơ huynh có hứng thì có thể đi cùng ta, ta cũng đang có ý khế ước bản mệnh với binh thú.” Mạc Trường Không chêm vào góp ý cho Cơ Thiên Vân.
“Cơ huynh có thể tham khảo long chủng, loại này tiềm lực mười phần, sức chiến đấu trong các loại yêu thú được liệt vào hàng đầu.” Diệp Vân Diễm góp ý cho Cơ Thiên Vân.
Mạc Trường Không lắc đầu, phản bác lại:
“Nếu long chủng có ngươi nói mạnh như thế thì năm đó Chân Long đâu bị Kinh Thiên Kiếm Đế một trảm quy tiên. ”
“Hừ, nói gì thì nói, long chủng vẫn là linh thú mạnh nhất.” Diệp Vân Diễm có chút không phục hừ lạnh.
“Thôi, không cãi nhau nữa, bản mệnh linh thú còn tính độ phù hợp với bản thân và công pháp, long chủng chưa chắc đã tốt nhất đâu.
Còn ngươi suốt ngày cứ Hỏa Văn Linh Quy, ngươi không sợ sau khi hợp thể với linh thú, người khác sẽ gọi ngươi Quy tiên tử sao?”
Diệp Vân Linh khuyên ngăn hai người, sau đó trêu chọc muội muội của mình.
Diệp Vân Diễm nghe vậy, khuôn mặt xoắn xuýt, chưa biết làm sao.
Cơ Thiên Vân chưa quyết định được loại hình, hắn quyết định sẽ tìm vài tư liệu về linh thú ở tàng thư các và hỏi ý Tư Mộ tiên sinh.
Chợt, Cơ Thiên Vân nhớ lại lời Trường Minh Phong chủ nói: hắn nên bắt đầu tìm linh thú ở Hóa Long bí cảnh vào 2 năm sau.
Đám người cười nói vui vẻ, cuối cùng, họ cũng kết thúc buổi ăn, ai về nhà nấy.
Cơ Thiên Vân bắt đầu bước về hướng phòng ở của Tư Mộ Huyền.
…...
Cơ Thiên Vân gõ cửa, “tiên sinh” hắn hỏi dò.
“Vào đi.” Tiếng nói từ trong căn phòng vọng lại.
Cơ Thiên Vân mở cửa bước vào, nhìn chung quanh phòng, hắn lập tức thấy Tư Mộ Huyền đang ngồi trên ghế đọc sách.
Thấy Cơ Thiên Vân đã đi vào, Tư Mộ Huyền đứng dậy, chỉ chỉ cái thùng tắm: “Cởi y phục, vào ngâm nước thuốc đi.”
Cơ Thiên Vân gật đầu, hắn hỏi những điều thắc mắc trong đầu: “Tiên sinh, ta nên chọn linh thú nào phù hợp với công pháp của ta.”
Tư Mộ Huyền nhìn Cơ Thiên Vân trầm ngâm, đợi Cơ Thiên Vân bước vào thùng tắm mới nói:
“Thông thường, công pháp của ngươi không có yêu cầu đặc biệt về linh thú, nhưng ta thấy ngươi nên tìm linh thú nào đặc biệt mạnh về thể chất để có thể chịu tải được áp lực của tầng “thiên” thứ nhất.
Ngươi có thể cân nhắc long loại, hay các yêu thú thiên về man lực như: man thú, binh thú hay thụ yêu cũng không tồi. Ngoài ra ngươi cũng có thể cân nhắc hồn loại linh thú, nó có khả năng phân tán áp lực, đó cũng là một lựa chọn tốt.”
“Nếu là tiên sinh, tiên sinh cảm thấy lựa chọn nào phù hợp nhất?” Cơ Thiên Vân ngồi trong thùng tắm, hắn tiếp tục hỏi.
“Ta thì thiên về long chủng hoặc là thụ yêu, long chủng thiên về sức mạnh cá thể, sức mạnh chiến đấu ban đầu của hầu hết long chủng là khá lớn, ít kẻ nào có thể sánh bằng.
Thụ yêu cũng là lựa chọn hoàn hảo nếu ngươi muốn một linh thú có thể xử lý nhiều tình huống, vây khốn, phòng thủ, tiến công, quần công, nó có thể đảm nhiệm hầu hết các vai trò trong đội hình.” Tư Mộ Huyền trả lời câu hỏi của Cơ Thiên Vân.
“Vậy còn binh thú hay hồn loại linh thú thì sao tiên sinh?”
“Binh thú quá hiếm thấy, thủ đoạn tùy thuộc vào từng cá thể, khó mà cân nhắc. Còn hồn loại linh thú, thủ đoạn đơn nhất, quá dễ khắc chế, nếu để người khác biết được bản mệnh linh thú của ngươi là hồn loại ngươi chỉ có hai cách: một là nghiền ép đối phương, hai là ngươi sẽ bị đối phương nhằm vào đến mức tuyệt vọng.” Tư Mộ Huyền lắc đầu đưa ra nhận định của bản thân
Bỗng nhiên, Tư Mộ Huyền hét lên: “Định.”
Cơ Thiên Vân tự nhiên có dự cảm bất tường mà quen thuộc mà hắn đã từng trải qua: cảm giác đau đớn, tuyệt vọng vừa mới xảy ra ngày hôm qua.
Tư Mộ Huyền há mồm, một ngọn lửa màu xanh quen thuộc bay ra đun lên nước thuốc, tới lúc này, Cơ Thiên Vân đã biết dự cảm đó là gì.
Nhiệt độ nhanh chóng tăng nhanh, chẳng mấy chốc, nước thuốc đã sôi sùng sục.
Cơ Thiên Vân lúc này chỉ có thể nuốt nước bọt, cắn răng chịu đựng.
Trên bàn, là cuốn rèn thể pháp, bên trong ghi chỉ cần ngâm nước thuốc các loại linh dược hỗn hợp lại là đủ. Rèn luyện không giống như đúc thể, không cần đun sôi… Nhưng biết sao được, ngày hôm qua Cơ Thiên Vân mắng Tư Mộ Huyền hơi bị nhiều.
Tư Mộ Huyền nhìn Cơ Thiên Vân, lão lẩm bẩm:
“Chắc chắn không phải là tư thù cá nhân.”
P/s: Giang Bất Phàm :90, Mạc Trường Không: 94, Diệp Vân Diễm:92, Diệp Vân Linh:95