Sau khi tiễn Trường Minh đi, Cơ Thiên Vân đón lấy bạn đồng hành của hắn: Cơ Vô Minh đi vào động phủ.
Gâu.
Vô Minh hưng phấn chạy vòng quanh động phủ, khi nãy ở yên trong linh thuyền làm nó có chút chán.
Cơ Thiên Vân nhìn nó, hắn mệt mỏi ngồi xuống bên giường, hắn đưa để thức ăn khi còn ở Hóa Long bí cảnh, đưa cho nó ăn.
Thấy nó ăn, Cơ Thiên Vân thấp giọng: “Ngày mai ta sẽ bắt đầu tu luyện công pháp, ta cần ngươi vô điều kiện tin tuỏng ta.”
Vô Minh cảnh giác nhìn hắn, tới rồi! Cảm giác nhập hố này đối với nó thật quen thuộc, nó hình như thấy cảnh này ở đâu rồi. Tiếp đó sẽ là lợi ích? Vô Minh nghĩ.
Cơ Thiên Vân tiếp tục nói: “Khi ta hoàn thành quá trình khai thiên, ta cần ngươi làm “thiên đạo” của thế giới, dù thế nào thì ngươi cũng phải hết sức kiên trì, sau khi thành công thì ngươi sẽ đạt được lợi ích khổng lồ!”
Đây rồi, chính nó.
Gâu, gâu!
Vô Minh nhìn Cơ Thiên Vân sủa loạn lên.
Cơ Thiên Vân khó hiểu nhìn nó, vuốt ve làm giảm sự cảnh giác: “Bình tĩnh, ta cần ngươi thực hiện quá trình này để nhập môn, nếu không ta vẫn chỉ là phàm nhân, còn ngươi cũng chỉ là một con chó bình thường.”
Để cho thêm thuyết phục, hắn chỉ chỉ xung quanh: “Ngươi thấy chứ, nếu thành công, ta và ngươi sẽ ở chỗ này, tương lai chúng ta sẽ ở trong động phủ lớn hơn nữa!
Nếu ngươi không giúp ta, thì ngay cả chỗ này cũng mất.”
Vô Minh ánh mắt đáng thương nhìn hắn: thả ta về Cốt Uyên được không?
Cơ Thiên Vân nhìn nó cười hắc hắc: “Giờ ngươi chỉ có một lựa chọn, đó là đi cùng ta đến phía cuối tiên đồ!”
Vô Minh sinh không thể luyến nhìn hắn, nhận ra không thể thay đổi kết quả, nó thở phì một cái, rồi quay mặt đi, đuôi phẩy phẩy như cố tình không để ý đến hắn, biểu hiện ra thái độ cực kỳ không tình nguyện.
Còn Cơ Thiên Vân lắc đầu, hắn tiếp tục nhìn hai quyển sách sư tôn đã đưa.
Lý Luận Tạo Ra Cực Giới, nói thì đơn giản, chỉ cần tạo ra một mảnh đất có đầy đủ yếu tố ngũ hành, sau đó bóp méo pháp tắc nơi đó, tùy theo nguyên tố mà thân chủ muốn chọn mà sinh ra hoàn cảnh phù hợp.
Kẻ tu luyện Phá Hạn Ngự Linh Kinh đời trước chế tạo ra Cực Dương Hỏa Giới, thế giới chi lực của hắn nóng bỏng vô cùng, thủy tu gặp phải hắn còn phải nhức đầu 7 phần.
Tuy nói trong ngũ hành, thủy khắc hỏa. Nhưng hắn chế tạo thêm mộc giới chỉ để phụ trợ hỏa giới làm cho thế giới chi lực của hắn có thể phá vỡ quy tắc này!
Nhưng đáng tiếc, kết cục của những kẻ tu luyện công pháp này khó mà đột phá được Hóa Thần, vì lẽ đó, pháp này chỉ có thể tu luyện tới Nguyên Anh kỳ, nếu một ngày hắn đột phá đến Hóa Thần thì cần phải thôi diễn tầng sau của công pháp!
Cơ Thiên Vân ngồi coi sách này mà lòng hắn mặc sức tưởng tới, thế giới chi lực của pháp này cực kỳ đa dạng, tùy từng kẻ tu luyện mà khác nhau.
Người tu luyện công pháp này đời đầu, thế giới của hắn ngũ hành đầy đủ, những kẻ địch đối đầu với hắn đều phải c·hết lặng, công pháp của hắn không có góc c·hết, hoàn mỹ vô cùng, đó là một trong những lý do Phá Hạn Ngự Linh Kinh có thể để vào Đạo Hà truyền thừa tiếp, đây cũng là đặc ân của Thánh Chủ!
Phải biết, một truyền thừa muốn để vào Đạo Hà, điều kiện thấp nhất của nó là nó có thể tu luyện tới Hóa Thần!
Đóng quyển sách này lại, Cơ Thiên Vân mở quyền còn lại ra: Ngự Thuật Đồng Nguyên Pháp.
Đây là căn cơ của Ngự Thú Tông, một trong những pháp kỹ thành danh của Ngự Thú Tông, bất luận kẻ nào muốn học đều phải phát ra đạo thề không được tiết lộ cho ngoại nhân.
Tất nhiên, Cơ Thiên Vân cũng không ngoại lệ, hắn đã phát ra đạo thề từ khi học tập cùng Tư Mộ Huyền, đây chỉ là bảng chi tiết thêm mà thôi.
Ngự Thuật Đồng Nguyên Pháp, nó không giống với pháp kỹ bình thường khác, nó chỉ có 4 cấp bậc: tiểu thành, đại thành, viên mãn, và đẳng cấp cao nhất: tiên thuật.
Đáng tiếc, trừ Diệu Linh đại đế - tổ sư Ngự Thú Tông, không còn kẻ nào có thể tu luyện tới cấp bậc này nữa.
Tiểu thành, mức độ này bất kỳ kẻ nào cũng có thể đạt thành, là cơ bản nhất của pháp này. Ở mức độ này, người tu luyện tăng cường kết nối với bản mệnh linh thú, từ đó nhận trả về một vài điểm linh trị hoặc đặc tính đặc biệt của linh thú đó.
Đại thành, dính đến một chút huyền ảo của không gian pháp tắc, thi pháp giả và bản mệnh linh thú có thể đổi vị trí cho nhau, chân chính di hình hoán ảnh!
Nếu như cấp độ trước là đào tạo thiên tài cho Ngự Thú Tông thì cấp độ này làm cho các tu sĩ khác phải kiêng kỵ mười phần. Nhất là tán tu, vốn thủ đoạn đã ít, nếu gặp phải tình huống bất ngờ chỉ sợ lúc này đã phải đi đầu thai.
Cấp độ Viên mãn: cấp độ này cho phép thi pháp giả và bản mệnh linh thú ngắn ngủi dung hợp, chồng chất linh lực làm nó trở nên mạnh hơn, cuồng bạo hơn. Tất nhiên, di chứng cũng không nhỏ, thời gian kéo dài cũng rất ngắn, tùy thuộc vào linh thú và cơ thể thi pháp giả.
Cấp độ cuối cùng, tiên thuật! Cấp độ này tăng cường mối liên hệ giữa người và thú vĩnh viễn, một trong hai còn sống thì kẻ còn lại có thể phục sinh, chân chính bất hủ!
Cơ Thiên Vân sau khi đọc hết, nhiệt huyết sôi trào khắp cả cơ thể. Thử nghĩ xem, nếu hắn có thể đạt được cấp độ này, kết hợp với Phá Hạn Ngự Linh Kinh, 3 bản mệnh linh thú gia thân, kẻ nào có thể g·iết c·hết được hắn nữa.
Chỉ sợ Ngự Thú Tông đã gặp đại nạn diệt môn mà hắn vẫn còn làm kẻ địch đau đầu đây!
…..
Chớp mắt, giờ Thìn đã đến, ngày hôm qua, sau khi Cơ Thiên Vân xem xong hai quyển sách, hắn nghỉ ngơi cả buổi tối chỉ để chờ bây giờ.
Cơ Thiên Vân tinh thần sung mãn, chờ đợi sư tôn của hắn đến.
Đến rồi!
Trận pháp đang báo động có người đứng trước cửa nhà hắn, Cơ Thiên Vân vội đứng dậy mở cửa cho Trường Minh sư tôn.
Mở cửa, hắn cúi đầu: “Sư tôn, ngài đã đến.”
Trường Minh bước vào, nhìn đánh giá hắn, khen ngợi:
“Không sai, xem ra hôm qua ngươi đã nghỉ ngơi rất tốt. Vậy bắt đầu luôn đi.
Ngươi cứ như hôm qua, ngồi dưới bồ đoàn nghe theo sự chỉ dẫn của ta là được.”
Cơ Thiên Vân ngồi xuống bồ đoàn, nội tâm xao động của hắn lập tức bình tĩnh lại, hắn yên lặng ngồi chờ sư tôn của hắn lấy từng viên linh thạch để trước mặt hắn, chẳng mấy chốc đã chất thành hai ngọn núi nhỏ.
“Chắc nhiêu đây đã đủ rồi, bắt đầu thôi.” Trường Minh hơi đánh giá, trầm ngâm lên tiếng.
Trường Minh nói với Cơ Thiên Vân, tâm trí thì dùng tinh thần lực dẫn dắt từng tia linh khí vào cơ thể Cơ Thiên Vân ôn hòa nhất có thể.
“Cố gắng dùng linh căn của ngươi vận chuyển theo chu thiên của công pháp.”
Dần dần trong cơ thể Cơ Thiên Vân linh lực càng ngày càng nhiều, nó tụ lại trong đan diền, làm đàn điền hắn căng ra, nó có nứt bất cứ lúc nào.
Điều này không thể thoát được tâm trí n·hạy c·ảm của sư tôn hắn.
“Nhanh, lúc này, dùng toàn lực tụ tất cả linh khí lại một chỗ!” Giọng Trường Minh lúc này có chút gấp, hắn lo lắng hơn cả Cơ Thiên Vân.
Cơ Thiên Vân dùng toàn bộ công lực tụ linh khí lại một chỗ, hắn đổ mồ hôi hột, lúc này đối với hắn một giây không khác gì một năm, nếu đan điền hắn chịu không được mà nổ nát thì hắn cùng với Vô Minh phải dưỡng thương cả năm, từ đỏ bỏ lỡ thời gian vàng tu luyện!
0