Trường Minh cưỡng ép nhét Tịch Diệt Thụ Tâm sau đó dùng linh lực thay hắn luyện hóa.
Quá trình luyện hóa diễn ra cực kỳ thuận lợi, chẳng mấy chốc trong lồng ngực Cơ Thiên Vân sinh ra thêm một trái tim mới.
Đó là Tịch Diệt Ma Tâm!
Tất nhiên, cả hai người đều hiểu quá trình hung hiểm ở phía sau, nếu đi sai một bước thì e la tất cả tài nguyên trước đó bọn họ đầu tư cho Cơ Thiên Vân sẽ đổ sông đổ biển hết, có tiếp tục hỗ trợ khai thiên cho hắn tiếp hay không thì e là đây là câu hỏi nan giải.
Tư Mộ Huyền nhìn Trường Minh gật đầu, sau đó hắn khống chế linh dịch đi từ thực quản vào đan điền Cơ Thiên Vân.
Thình thịch!
Đã vài ngàn năm lão chưa có cảm giác tim đập mạnh, tâm thần căng thẳng như thế này!
Linh dịch mau chóng hòa vào “tử giới” trong đan điền Cơ Thiên Vân, sau đó bị tử giới hấp thu.
Tử giới mau chóng bổ sung bản nguyên từ linh dịch, sau đó Tư Mộ Huyền dùng tu vi cường đại của mình ngắn ngửi chiếm lấy quyền hành, dẫn đạo khôi phục lại tử giới.
Lúc này tử giới bắt đầu tỏa ra sinh cơ, tẩm dưỡng lại thân thể Cơ Thiên Vân.
Trường Minh gật đầu, đây đúng là kết quả mong muốn của bọn hắn.
Mà Tư Mộ Huyền thì không một chút buông lỏng, lão biết chuyện này chỉ kết thúc khi Cơ Thiên Vân chính thức bước vào tiên đồ.
“Mau kêu con chó kết nối với Cơ Thiên Vân gọi hắn tỉnh dậy.” Tư Mộ Huyền thấp giọng nói, bọn hắn thân là người ngoài chỉ có thể giúp đỡ “chữa cháy” tới đây, thành hay bại còn do Cơ Thiên Vân, người tu luyện công pháp này!
Vô Minh nghe vậy, có chút khó chịu nhưng vẫn phải làm theo, vì nó biết đến lúc này nó cũng không còn đường lui nữa.
Nói thì chậm, diễn ra thì nhanh, Tư Mộ Huyền giành giật từng giây, hắn đang cố hết sức ổn định thế giới trong đan điền Cơ Thiên Vân để thực hiện bước tiếp theo: Liên kết bản mệnh linh thú với thế giới, làm nó trở thành thế giới linh của thế giới đó!
Trường Minh cũng gấp lên, hắn không ngừng thăm dò tình trạng cơ thể Cơ Thiên Vân.
Gánh chịu áp lực thế giới và hai trái tim là quá lớn, cơ thể hắn sẽ chịu không nổi.
Không xong rồi! Nhận ra tình huống, Trường Minh nhanh chóng thông báo lại với Tư Mộ Huyền.
Áp lực tỏa ra từ thế giới càng ngày càng lớn so với sức chịu đựng của một phàm nhân, tim của hắn đập càng ngày càng nhanh. Nếu Cơ Thiên Vân không kịp nhập môn tiên đồ thì e là hắn phải bỏ mạng lại nơi đây
Đây đích thị là đại bổ tất đại thương!
Tư Mộ Huyền liếc mắt hiểu ngay tình huống, hắn nhíu mày tìm cách giải quyết, dù sao đây cũng là kế hoạch của hắn.
“Mau chóng đánh thức Cơ Thiên Vân, thành hay bại tình huống này là do hắn.” Tư Mộ Huyền lắc đầu, lúc này lão không thể nghĩ ra giải pháp gì nữa.
Được một lúc, hắn thấp giọng nói: “Lúc tất yếu ngươi có thể tăng mạnh áp lực lên phàm tâm của hắn, cách này có thể tạm thời làm giảm áp lực phải chịu.”
Sau đó hắn chuyên chú ổn định thế giới đó, không nói thêm gì nữa.
Gâu! Cơ Vô Minh thành công kết nối với Cơ Thiên Vân, nó vui mừng quay qua Trường Minh thông báo điều này.
“Khục, khặc.” Cơ Thiên Vân phát ra tiếng ho sặc sụa, hắn nhăn mày, hai tay đỡ lồng ngực, ánh mắt nhìn Trường Minh, thấp giọng: “Sư tôn…”
Âm thanh phát ra như tiếng kêu hi vọng đối với Trường Minh, đối với hắn, Cơ Thiên Vân là hi vọng phục hưng Thiên Cẩu Phong!
Trường Minh áp lực mau chóng giải thích tình huống cho Cơ Thiên Vân: “Thiên Vân, ngươi chỉ có thời gian ít ỏi để hoàn thành bước cuối cùng, thành bại đều do ngươi!”
Cơ Thiên Vân nghe vậy, nghiêm túc, lòng mau chóng niệm lại Phá Hạn Ngự Linh Kinh: bây giờ là lúc kết nối hồn Vô Minh chung với thế giới.
“Vô Minh” Cơ Thiên Vân quay qua Vô Minh, thấp giọng kêu lên.
Vô Minh hiểu ý, nó đi lại ngồi kế lồng ngực Cơ Thiên Vân, chuyên chú nhắm mắt lại.
Thấy nó đã vào vị trí, Cơ Thiên Vân hít một hơi thật sâu, lòng an tĩnh lại, Trường Minh biết tiếp theo Cơ Thiên Vân định làm gì, hắn lấy ra hồn thạch đưa cho Cơ Thiên Vân.
“Cứ tiếp tục dù xảy ra bất cứ tình huống nào!” Trường Minh căng thẳng, trầm giọng nhắc nhở Cơ Thiên Vân.
Cơ Thiên Vân nhận lấy hồn thạch, tâm tình trầm trọng gật đầu. Tiên đạo chỉ cách hắn một bước, làm sao hắn có thể dễ dàng từ bỏ được.
Không! Làm sao hắn có thể từ bỏ được!
Cơ Thiên Vân tay bóp chắt hồn thạch, nhắm mắt lại, minh tưởng kết nối với linh hồn Vô Minh, hắn ý đồ phục dựng lại hình chiếu linh hồn nó trong thế giới đan điền của hắn!
30 giây…60 giây…
Trường Minh quan sát thế giới, không thấy bất kỳ động tĩnh nào, từng giọt mồ hôi đổ trên trán hắn. Nhìn biểu hiện của hắn, bất cứ kẻ nào cũng sẽ biết hắn đang chịu áp lực như thế nào.
3 phút! Đã 3 phút trôi qua, lúc này không chỉ Trường Minh cũng căng thẳng, đến Cơ Thiên Vân cũng có chút run rẩy vì áp lực. Từng cơn đau thắt trong tim cũng đủ nói cho hắn biết tình huống bây giờ không hề lạc quan chút nào.
Bỗng nhiên lông mày Cơ Thiên Vân giãn ra, hắn thành công ngưng tụ linh hồn Vô Minh rồi!
Tiếp tục, hắn thấp giọng nói: “Tiên sinh…”
Tư Mộ Huyền hiểu ý, trả lại quyền kiểm soát thế giới cho Cơ Thiên Vân.
Như cá gặp nước, tâm thần Cơ Thiên Vân trong thế giới lập tức cảm giác được sự vui sướng, kiềm chế lại cảm giác, hắn gật đầu với Vô Minh, sau đó dùng toàn lực “hòa tan” linh hồn Vô Minh vào thế giới.
Quá trình suôn sẽ hơn nữa, thì Cơ Thiên Vân cảm nhận được cơn đau tột cùng từ trái tim.
Nó vỡ rồi!
Cơn đau khủng kh·iếp này làm Cơ Thiên Vân đình chỉ quá trình dung hợp.
“Tiếp tụccc.” Trường Minh thấy hắn dừng lại, áp lực, giọng hét lên.
Cơ Thiên Vân hai tay che ngực, toàn thân run rẩy, không ngừng hít vài thở thật sâu.
Thấy hắn vẫn chưa tiếp tục, không chỉ Trường Minh gấp lên, Tư Mộ Huyền cũng bắt đầu mắng: “Ngu xuẩn, định từ bỏ sao? Bao nhiêu tài nguyên bọn ta đầu tư cho ngươi bây giờ ngươi định vứt bỏ tất cả sau đó trở về cõi c·hết sao?”
Cơ Thiên Vân như nghe thấy từng tiếng oanh minh trong đầu.
“Đúng vậy, sao có thể từ bỏ được.” Cơ Thiên Vân gào thét trong lòng.
Thấy có hiệu quả, Tư Mộ Huyền thêm một mồi lửa: “Bất kỳ kẻ nào đi đến phía cuối tiên đạo đều có đại thần thông, tỉ như… Hồi sinh n·gười c·hết!”
Cơ Thiên Vân chấn kinh, lời này tiếp động lực cho hắn hơn bao giờ hết. Hắn dùng toàn lực thực hiện quá trình đang dang dở khi nãy.
“Bình tĩnh, chậm rãi.” Trường Minh thấp giọng nhắc nhở.
Mắt thấy Cơ Thiên Vân sắp hoàn thành quá trình, hai người thở phào, chỉ riêng Cơ Vô Minh.
Nó đang không ngừng run rẩy, trong đầu nó như bị xé toạc ra thứ gì đó.
Đó là linh hồn của nó! Quá trình kết nối này cần một phần linh hồn của nó, lấy đó làm thế giới linh, từ đó Vô Minh mới nhận được sự “hồi báo” của thế giới!
Cũng mang ý nghĩa, bây giờ nó phải chịu nổi đau đến từ việc xé rách một phần linh hồn, không thua kém gì nỗi đau vỡ nát trái tim của Cơ Thiên Vân khi nãy.
Trường Minh nhanh chóng dùng tay ổn định lại thân thể nó, không để nó vì quá đau mà dời khỏi vị trí này, chỉ cần dịch chuyển một tí cả hai sẽ lâm vào tình cảnh vạn kiếp bất phục.
Cuối cùng, quá trình cũng hoàn thành, thế giới trong đan điền nhanh chóng tràn ra năng lượng tẩm bổ cả thân thể hắn và linh hồn Cơ Vô Minh!
Bây giờ, hắn đã có tu vi luyện khí tầng một, chính thức bước chân vào tiên đồ!
p/s: Sorry mọi người, chương hôm nay hơi trễ tí ^^
0