Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tiêu Dao Giang Hồ
Unknown
Chương 15: Bị phát hiện rồi sao?
Sau khi thành công vào trong vương phủ Quách Tĩnh liền tách đám người ra đi tìm dược liệu còn Từ Trung Hoàng Dung và Mục Niệm Từ cũng nhanh chóng đi tìm Mục Dịch. Vừa vào vương phủ Từ Trung bắt đầu vận chuyển nội lực để tìm vị trí Mục Dịch. Thấy được vị trí Mục Dịch, Từ Trung nhanh chóng dẫn theo Hoàng Dung và Mục Niệm Từ đi.
Trên đường đi đến chỗ Mục Dịch vừa đ ingang một căn phòng Từ Trung cảm thấy mùi dược liệu rất nồng liền dừng chân lại nói với Hoàng Dung và Mục Niệm Từ:
-Căn phòng này chắc hẳn là dược phòng, chúng ta vào trong lấy ít thuốc cho nhạc phụ và Vương đạo trưởng, nơi này cách nơi giam giữ nhạc phụ cũng không xa lấy xong chúng ta liền đến đó.
Nghe Từ Trung đề nghị cả hai người đều không có ý kiến, đối với Hoàng Dung và Mục Niệm Từ lúc này Từ Trung nói gì cũng đều đúng bảo gì các nàng cũng nghe theo. Cả ba bước vào mùi thuốc bay thẳng vào mũi, nhìn xung quanh Hoàng Dung lên tiếng:
-Nơi đây toàn chứa dược liệu quý chúng ta mau lấy hết không chừa lại gì. Nhanh nhanh.
Nghe Hoàng Dung nói cả ba chia ra gom hết dược liệu đê vào túi vải sau đó buộc chặc lại. Đúng lúc này nghe tiếng Mục Niệm Từ:
-Từ đại ca chiếc bình này giống như có thứ gì bên trong.
Nghe vậy Từ Trung liền đi đến chỗ Mục Niệm Từ thấy một chiếc hủ rượu được đặt trên bàn bên trong mùi dược liệu nồng nặc. Từ Trung biết đây là con mãng xà mà Lương Tử Ông dùng các loại dược liệu quý nuôi dưỡng ăn mật uống máu nó rất có lợi giúp công lực tiến nhanh thân thể cường tráng. Không do dự Từ Trung đưa tay phải đặt bên hông chiếc hủ vận chuyển nội lực dồn vào chiếc hủ thì thấy con rắn từ chiếc hủ bay lên trời, vừa thấy con rắn Từ Trung lấy tay trái nắm chặt lấy đầu con rắn sau đó vận chuyển nội lực lên đầu ngón trở và ngón giữ tay phải chém nhanh khiến phần đầu con rắn xuất hiện vết thương máu bắt đầu chảy ra. Vừa lúc này Từ Trung bảo Hoàng Dung và Mục Niệm Từ đi tìm hai cái chén đem đến, Từ Trung liền để máu rắn chảy vào hai cái chén, sau khi máu chảy hết Từ Trung lấy mật từ con rắn sau đó phân làm hai bỏ vào hai cái chén rồi bảo:
-Dung nhi, Niệm Từ mau uống chén máu này sau đó ngồi xuống vận công huynh hộ pháp cho hai người. Hơi tanh một ít nhưng rang lên.
Nghe Từ Trung nói hai người liền lập tức lấy chén uống vào sau đó ngồi xuống vận chuyện công lực hấp thu dược lực trong máu và mật rắn. Sau khi hấp thu hoàn toàn Hoàng Dung đột phá từ nhất lưu sơ kỳ đến nhất lưu viên mãn chỉ kém một xíu nữa là đột phá siêu nhất lưu, còn Mục Niệm Từ đột phá từ nhị lưu sơ kỳ đến nhất lưu trung kỳ. Thấy hai người thuận lợi hấp thu dược liệu Từ Trung mới buông lỏng. Hoàng Dung nói:
-Thật kỳ diệu không ngờ dược lực bên trong con rắn này lại mạnh như vậy muội đã đột phá nhất lưu viên mãn kém một tý nữa là đột phá siêu nhất lưu. Còn Niệm Từ tỷ như thế nào?
Nghe Hoàng Dung hỏi Mục Niệm Từ liền trả lời:
-Công nhận dược lực thật mạnh tỷ đột phá đến nhất lưu sơ kỳ.
Mà đúng lúc này Từ Trung lên tiếng:
-Dược lực dĩ nhiên là mạnh rồi con rắn này Lương Tử Ông nuôi để đột phá tuyệt thế cao thủ vào tiên thiên mà. Nhưng mà đáng tiếc Lương Tử Ông có vẻ vô duyên tiên thiên rồi con rắn này đã bị hai muội xử sạch rồi. Con rắn này đem về nấu ăn cũng sẽ rất ngon.
Nói xong Từ Trung đem con rắn đưa cho Hoàng Dung giữ, ba người kiểm tra lại các dược liệu đã lấy được. Sau đó đợi Hoàng Dung và Mục Niệm Từ ổn định cảnh giới ba người lập tức lên đường đia giải cứu Mục Dịch.
Đến gần căn phòng giam giữ Mục Dịch, Từ Trung liền ra hiệu cho hai người dừng lại liền thấy phía trước có bóng người đang tiến vào căn phòng. Cả ba tiếp cận gần căn phòng sau đó Hoàng Dung dùng tay chọc ba lỗ trên cửa sổ để ba người cùng nhìn vào. Thấy cảnh này Từ Trung cũng cảm thán cửa sổ thời này thật dễ phá, việc rình trộm thì lại càng dễ không thể tả vậy nếu làm chuyện gì trong phòng cũng chả cảm giác được an toàn. Lúc này nhìn kỹ thì thấy người đi vào là Hoàn Nhan Khang còn có một người đang ngồi trên cạnh bàn là Mục Dịch, vừa thấy nghĩa phụ Mục Niệm Từ liền muốn xông lên cứu người nhưng bị Từ Trung cản lại ra hiệu theo dõi chuyện tiếp theo.
Hoàn Nhan Khang vừa tiến vào phòng liền ngồi xuống đối diện Mục Dịch, y nói:
-Mục lão anh hùng, hạ nhân chăm sóc ngài tốt không.
Nghe Hoàn Nhan Khang nói, Mục Dịch liền lớn tiếng:
-Hừ người bắt ta về đây làm gì, không cần tỏ vẻ như vậy, bọn quan lại các ngươi hà h·i·ế·p bá tánh ăn thịt người không chừa lại xương ta còn thấy ít sao, có gì cứ nói chớ nhiều lời. Muốn g·i·ế·t thì ra tay ngay đi.
Mà nghe Mục Dịch mắng như vậy, Hoàn Nhan Khang cũng không hề tỏ ra tức giận ngược lại còn mỉm cười y nói:
-Lệnh ái người xinh đẹp hiền dịu ta làm sao không muốn đón nàng làm vợ cho được.
Nghe đến đây Mục Dịch liền mắng:
-Lúc đó ngươi không đồng ý cưới nàng huống chi nay ta đã gả Niệm Từ cho Từ công tử rồi, ngươi mơ tưởng.
Hoàn Nhan Khang nghe Mục Dịch hơi cau mài nhưng vẫn ôn tồn nói:
-Dù sao ta cũng là người thắng nàng trên lôi đài đúng quy củ tỷ võ chiêu thân ta vốn mới là chồng của nàng.
Mục Dịch nghe vậy tức giận nói:
-Hừ lúc ngươi thua Hoàng cô nương ngươi cũng đã thừa nhận Niệm Từ gả cho Từ công tử người đừng ở đây ba hoa, muốn bắt ta để ép Niệm Từ lấy ngươi đừng hòng dù c·h·ế·t ta cũng không để ngươi được toại nguyện.
Nghe Mục Dịch nói như vậy Hoàn Nhan Khang vẫn không hề tức giận, da mặt y quả thật dày, y nói:
-Mục lão anh hùng cứ từ từ suy nghĩ mai ta lại đến.
Nói xong không đợi Mục Dịch phản ứng liền đứng dậy xoay người rời đi. Thấy hắn vừa ra khỏi phòng cả ba người liền tiếng vào. Vừa thấy có bóng người đi vào Mục Dịch đưa mắt thấy người đến là Từ Trung, Hoàng Dung và Mục Niệm Từ Mục Dịch định lên tiếng nhưng bị Từ Trung cản lại:
-Nhạc phụ ngài không sao chứ, vết thương ngài thế nào rồi.
-Vết thương không đáng ngại khi bị bắt đến đây tên Hoàn Nhan Khang đã cho người băng bó vết thương lại cho ta. Mục Dịch trả lời.
Nghe thấy vậy Mục Niệm Từ và Từ Trung đều bớt lo lắng, Từ Trung nói:
-Không ngờ hắn lại đối xử tốt với ngài như vậy. Thôi chúng ta mau chóng rời khỏi nơi đây thôi.
Nói xong Từ Trung liền dìu Mục Dịch ra khỏi cửa, mà đúng lúc này nghe tiếng truy hô:
-Có trộm có trộm mau bắt trộm lại.
Liền thấy bên ngoài ánh đuốc sáng rực, Từ Trung thấy vậy quay sang nói với người:
-Chắc là Quách đệ đi trộm dược liệu bị phát hiện rồi, chúng ta mau chóng qua tiếp ứng hắn.
Nói xong bốn người liền vội chạy về phía ánh đuốc chiếu sáng.