Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tiêu Dao Giang Hồ
Unknown
Chương 14: Lần nữa trở lại vương phủ cứu người
Sau khi từ phủ vương gia bước ra Từ Trung liền cáo từ đi trước để lại Quách Tĩnh và Vương Xử Nhất chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Lúc trước khi đến phủ vương gia Từ Trung đã dặn Hoàng Dung theo sát cha con Mục Dịch lo lắng Hoàn Nhan Khang sẽ giở trò, lúc nãy Quách Tĩnh về tìm thì không thấy cha con Mục Dịch Từ Trung biết chuyện không hay xảy ra lúc ấy lòng nóng như lửa đốt muốn ngay lập tức trở về tìm Hoàng Dung cùng Mục Niệm Từ nhưng không thể lộ ra sơ hở nên chỉ cố gắng trấn tĩnh. Rời khỏi vương phủ Từ Trung vận dụng Mộng diệp chi độn đến cực hạn để trở về Cao Thăng khách sạn, vừa về đến nơi Từ Trung liền đến hỏi thăm chưởng quỹ để tìm manh mối liên hệ Hoàng Dung, Từ Trung biết người thông minh như Hoàng Dung nếu có xảy ra chuyện nhất định sẽ để lại manh mối cho Từ Trung.
Đúng như Từ Trung đoán trước khi rời khỏi Hoàng Dung có lén đưa cho chưởng quỹ lá thư nhờ đưa lại cho Từ Trung, nhận lấy thư Từ Trung vội vàng mở ra bên trong chỉ ghi “Nơi lần đầu gặp mặt” Từ Trung nhớ ngay đến quán ăn nơi hai người lần đầu gặp nhau liền nhanh chóng rời đi. Vừa đến nơi Từ Trung cảm ứng xung quanh liền cảm nhận được khí tức Hoàng Dung cùng Mục Niệm Từ nhưng không có Mục Dịch Từ Trung liền nghĩ ngay Mục Dịch g·ặp n·ạn. Từ Trung tiến đến chỗ Hoàng Dung gọi:
-Dung nhi.
Nghe tiếng gọi Hoàng Dung và Mục Niệm Từ giật mình xoay qua tư thế sẵn sàng chiến đấu nhưng khi thấy đó Từ Trung thì mới lên tiếng:
-Sao huynh biết bọn muội trốn ở đây.
-Ta cảm nhận được khí tức của hai người bọn muội nên đến đây. Từ Trung trả lời
Sau đó Hoàng Dung liền kể với Từ Trung về sự việc đã xảy ra:
-Sau khi huynh cùng với Vương đạo trưởng và Quách Tĩnh rời đi muội đưa Mục đại thúc trở về phòng nghỉ ngơi sau đó đi ra ngoài mua thuốc trên đường trở về muội thấy có đám người hành tung khả nghi đang tiến về hướng nhà trọ muội nhanh chóng trở về sau đó đưa Niệm Từ tỷ cùng với Mục đại thúc rời khỏi khách sạn. Mặc dù đã rời đi nhanh chóng nhưng do Mục đại thúc đang b·ị t·hương không thể đi quá nhanh nên bị đám người áo đen bắt kịp. Bọn họ vừa đông võ công lại không tồi muội chỉ có thể chống cự rồi kéo Niệm Từ tỷ rời đi Mục đại thúc rơi vào tay bọn người áo đen. Muội thật sự xin lỗi đã không bảo vệ được hai người bọn họ. Vừa nói Hoàng Dung vừa khóc
-Muội đã làm rất tốt rồi đừng khóc nữa. Mục Niệm Từ ôm lấy Hoàng Dung nói.
-Niệm Từ nói đúng đấy việc này muội đã làm hết sức rồi chuyện bây giờ là tìm ra nhạc phụ cứu lấy người ra mới quan trọng. Ta đoán chắc hẳn là Hoàn Nhan Khang làm, hôm nay nhạc phụ cùng với Quách Tĩnh đã đắc tội với hắn vời lại lúc nãy ở vương phủ hắn lại chỉ định Quách huynh đệ quay trở về nhà trọ tìm nhạc phụ. Chuyện đó hắn có thể sai người đi làm nhưng lại chỉ chính Quách huynh đệ ta nghĩ hắn muốn tạo chứng cứ là không phải do hắn làm. Từ Trung nói.
-Huynh nói nghe rất có lý vậy bây giờ chúng ta đột nhập vào vương phủ. Hoàng Dung ngừng khóc trả lời.
-Ừm bây giờ chúng ta cùng nhau đến vương phủ à muội có đem theo cái túi lớn của ta không. Từ Trung hỏi.
-Có muội đem nó theo nhưng nó nặng thật sự bên trong đó chứa gì vậy? Hoàng Dung hỏi.
-Đó là v·ũ k·hí của ta. Từ Trung trả lời.
Thấy ánh mắt đầy nghi hoặc của Hoàng Dung và Mục Niệm Từ, Từ Trung đem túi vải to đến trước mặt hai người sau đó mở ra thấy bên trong có một chiếc hộp có các họa tiết được chạm khắc tỉ mỉ. Hoàng Dung hiếu kỳ hỏi:
-Chiếc hộp này đựng v·ũ k·hí ám khí giống như v·ũ k·hí đáng sợ mà cẩm y vệ của Đại Minh dùng Đại minh thập tứ thế à.
-Đúng vậy chiếc hộp này gọi là Vô song bảo hạp đựng mười ba thanh bảo kiếm. Từ Trung trả lời
-Woa lời hại như vậy, thế mà huynh lại giấu không nói với muội. Hoàng Dung tỏ vẻ giận dỗi.
-Không phải là chưa có cơ hội nói với muội thôi. Từ Trung nhanh chóng trả lời.
-Nhưng bảo hạp to như vậy huynh không thấy đem theo nó khi chiến đấu rất bất tiện sao. Hoàng Dung hơi nghi hoặc.
-Muội xem vân toan, thanh sương, phong tiêu, hồng diệp, hồ điệp. Từ Trung liền lên tiếng gọi.
Nghe theo tiếng gọi của Từ Trung Vô song bảo hạp dựng đứng lên và mở ra liền thấy năm thanh kiếm bay ra khỏi bảo hạp bay quanh người Từ Trung reo mừng chủ nhận gọi đến chúng nó, sau đó bay lơ lửng sau người Từ Trung cảnh tượng này khiến cả Hoàng Dung và Mục Niệm Từ há hốc mồm kinh ngạc. Hoàng Dung kiến thức tương đối nhiều liền hỏi:
-Đây là phi kiếm, nhưng lại không giống chẳng lẽ nào là … Đúng rồi là ngự kiếm thuật, huynh biết ngự kiếm thuật.
-Đúng vậy chính là ngự kiếm thuật nhưng sau muội biết đây là ngự kiếm thuật. Từ Trung cũng bất ngờ khi Hoàng Dung biết đến ngự kiếm thuật.
-Trên giang hồ khống chế kiếm từ xa chỉ có phi kiếm cùng ngự kiếm thuật, phi kiếm là một lại tiểu xảo dùng sợi chỉ thép cột vào thanh kiếm sau đó phóng đi rồi điều khiển thanh kiếm nên gọi là phi kiếm với lại phi kiếm muốn khống chế một thanh kiếm đã rất khó rồi nói chi đến bây giờ huynh đang điều khiển cả năm thanh. Nên muội nghĩ chỉ còn lại là ngự kiếm thuật nhưng nghe nói môn võ công này đã thất truyền khá lâu rồi không ngờ huynh lại biết được. Hoàng Dung phân tích.
Từ Trung cũng kinh ngạc trước khả năng suy luận của Hoàng Dung không hổ là ở phần truyện Thần điêu đại hiệp Kim Dung đã gọi Hoàng Dung là nữ Gia Cát, ở thời hiện đại chắc đã là nữ chủ tịch rồi thật đáng sợ về sau có việc gì nên nói thật để được khoan hồng nếu không kết cục sẽ rất thảm. Nghĩ đến đây Từ Trung liền cảm thấy giấc mộng xây dựng thủy tinh cung nên xem xét lại nếu không chưa kịp xây thì mống đã sập. Sau đó Từ Trung liền lệnh cho vân toa và thanh sương bay đến chỗ Hoàng Dung và Mục Niệm Từ rồi nói:
-Hai muội giữ lấy hai thanh kiếm này để phòng thân chúng đều là bảo kiếm chém sắt như chém bùn với lại có chứa một đạo kiếm khí ta lưu trong đó sẽ bảo vệ hai muội lúc nguy cấp.
Nhận lấy thanh kiếm cả Hoàng Dung và Mục Niệm Từ đều cảm giác ấm áp trong lòng, lúc này Hoàng Dung lại nói:
-Có chứa cả kiếm khí không ngờ kiếm thuật của huynh cũng không kém nhỉ, rốt cuộc huynh còn giấu muội bao nhiêu chuyện nữa.
Cảm nhận ánh mắt nguy hiểm từ Hoàng Dung Từ Trung nhanh chóng dời đi chủ đề:
-Cứu người quan trọng hơn bây giờ chúng ta nên đến phủ vương gia, chuyện khác để sau hãy nói được không.
Chỉ thấy Hoàng Dung hừ một tiếng mọi chuyện mới được dàn xếp êm xuôi. Sau đó cả ba người đợi đến nửa đêm liền tức tốc tiến về vương phủ, đến cổng vương phủ khi ba người đang định nhảy qua tường để vào liền thấy có một bóng người đang tìm cách trèo tường vào trong. Thấy người khả nghi Từ Trung nhanh chóng phi đến vừa túm lấy áo vừa lấy tay điểm huyệt đối phương sau đó đem trở về. Trở về liền nhìn kỹ thì ra là Quách Tĩnh, thấy vậy Từ Trung liền giải huyệt cho Quách Tĩnh:
-Quách huynh đệ nửa đêm tại sao lại đột nhập vào vương phủ.
-Từ huynh không giấu gì lúc trên đường từ vương phủ trở về khách sạn ta cùng với Vương đạo trưởng gặp phải tập kích là đám người Âu Dương Khắc Sa Thông Thiên vừa bảo hộ ta Vương trưởng lão đã b·ị t·hương nhưng cũng may là cả hai đều thoát được sự t·ruy s·át về đến khách sạn Vương trưởng lão nhờ ta đi mua thuốc. Nhưng ta đi khắp trấn đều không có thuốc Vương trưởng lão suy đoán có thể người của vương phủ đã mua hết số thuốc trong trấn. Hết cách ta đành phải trà trộn vào vương phủ để tìm thuốc cứu Vương trưởng lão. Còn Từ huynh sao huynh lại ở đây. Quách Tĩnh kể đầu đuôi câu chuyện.
-Ta đến đây để cứu nhạc phụ, ngài ấy bị người của Hoàn Nhan Khang bắt. Từ Trung nói.
-Thật sự là như vậy tên Hoàn Nhan Khang thật quá đáng ta phải dạy cho hắn một bài học. Quách Tĩnh vừa nghe liền rất tức giận.
Mà nghe Quách Tĩnh nói như vậy Từ Trung thầm cười trong lòng với võ công của Quách Tĩnh đánh bại Hoàn Nhan Khang đã là một chuyện chưa kể bên cạnh hắn cao thủ không thiếu muốn dạy dỗ hắn họa chăng là Quách đại hiệp trong Thần điêu hiệp lữ truyện thì còn được, chứ Quách Tĩnh hiện nay thì nằm mơ đi thôi.
Từ Trung nói:
-Quách đệ, ta giúp đệ vào trong sau đó chia ra đệ đi tìm dược liệu ta cùng Dung nhi và Niệm Từ đi tìm nhạc phụ.
Sau khi nói xong Từ Trung tay trái nắm lấy Quách Tĩnh sau đó ném hắn vào trong rồi hai tay ôm eo của Hoàng Dung và Mục Niệm Từ phi thân vào trong.